24
Khương Niệm nói quá khoa trương, Quý Hy chỉ yếu ớt cười. Chỉ là cái kiểu vừa cầm điện thoại di động vừa gõ vừa cười trên người Quý Hy mới là lạ, vô cùng ngạc nhiên.
"Đây là tình bạn gì vậy?" Khương Niệm tay ướt đẫm, cố ý hướng về phía Quý Hy làm bắn rất nhiều nước lên người nàng.
Quý Hy quay đầu tránh, cảm thấy chán ghét.
Quý Hy lại nhìn vào điện thoại, Kiều Chi Du vẫn chưa trả lời lại tin nhắn của nàng, có lẽ họ không muốn đến đây. Có vẻ như bản thân đã suy nghĩ quá nhiều về mối quan hệ giữa mình cùng Kiều tổng.
Vòi nước trong bếp ào ào chảy.
Khương Niệm vừa làm vừa nói chuyện phiếm: "Chúng ta chỉ có ba người, cậu chuẩn bị nhiều như vậy chưa chắc đã ăn hết, hơn nữa còn có rất nhiều đồ ăn vặt."
Quý Hy: "Vậy thì hãy ăn ít đồ ăn vặt, ăn nhiều đồ ăn hơn."
"Mình nói trước với cậu, bà chủ Diêu nhà mình gần đây đang giảm cân, cô ấy không ăn nhiều như vậy."
Khương Niệm vừa mở miệng nhắc đến Diêu Nhiễm thì chính là gọi bà chủ Diêu nhà cô, quả thật Quý Hy chưa từng thấy cô ấy nói chuyện yêu đương mà chắc nịch như vậy.
Quý Hy chuẩn bị đặt điện thoại xuống. Điện thoại liền rung lên.
Nàng lại nhìn xuống màn hình, là Kiều Chi Du gửi tin nhắn lại cho mình. Đã đồng ý.
Sau khi nhìn thấy, Quý Hy bỗng dưng nở một nụ cười, sau đó trực tiếp gửi cho cô vị trí của mình. Nàng còn nói địa điểm không dễ tìm, đến nơi thì nhắn tin cho mình để xuống đón.
Diêu Nhiễm ngồi trên ghế sô pha nghịch điện thoại.
Quý Hy đặt trái cây đã rửa sạch lên bàn trà, nói với Diêu Nhiễm, "Chị Nhiễm, ăn trái cây."
"Cảm ơn."
Quý Hy lại nói: "Chờ một lát Kiều tổng qua đây."
sau khi nghe xong Diêu Nhiễm cảm thấy có chút ngạc nhiên, lập tức thẳng người dậy, "Cô ấy cũng đến đây?"
Quý Hy nói, "Em đã nói chị cũng ở đây, vừa lúc có thể gặp nhau."
"Hiện tại em thân thiết với Kiều tổng như vậy, đều mời cô ấy đến nhà ăn cơm?" Diêu Nhiễm mỉm cười nhìn Quý Hy với ánh mắt có chút ẩn ý.
Lúc trước, cô cảm thấy rằng đôi mắt của Quý Hy gần như dán chặt lên người của Kiều Chi Du.
Có một chút động cơ không trong sáng.
Khương Niệm không thể hiểu được cuộc trò chuyện giữa hai người. Cô ngồi xuống mép ghế sô pha, ôm vai Diêu Nhiễm vào lòng, hỏi: "Ai?"
Diêu Nhiễm ngẩng đầu, giải thích với Khương Niệm, "Chính là người bạn lúc trước chị muốn giới thiệu cho em. Quý Hy cũng quen biết cô ấy, một lát nữa cô ấy cũng sẽ lại đây."
Cũng thật là vừa lúc, lần trước Kiều Chi Du đã hẹn với cô ấy, cô ấy lại đi ra ngoài nên không có ở đây, quay về cũng muốn tìm cơ hội để hẹn Kiều Chi Du, nhân tiện giới thiệu Khương Niệm với Kiều Chi Du. Tối nay thật trùng hợp.
Khương Niệm nhìn Quý Hy, không khỏi thầm suy nghĩ. Cô chưa bao giờ nghe Quý Hy nói về người này. Mặc dù không nhất thiết cô phải biết tất cả bạn bè của Quý Hy, nhưng người bạn mà Quý Hy có thể mời người đó tới nhà ăn cơm, dù thế nào thì cô cũng nghe đến chứ.
Quý Hy thực sự chú ý đến sự riêng tư, mặc dù nàng biết Diêu Nhiễm rất rõ, nhưng nếu Diêu Nhiễm không phải là bạn gái của Khương Niệm, hôm nay nàng cũng sẽ không mời Diêu Nhiễm đến.Có thể một lát nữa Kiều Chi Du mới đến nơi.Khương Niệm kéo Diêu Nhiễm cùng Quý Hy cùng chơi ăn gà.Quý Hy thường không chơi game nhiều, đôi khi vì xã giao, cũng không tiện từ chối, cho nên cũng sẽ chơi một chút. Trò này là Khương Niệm dạy cho nàng, Quý Hy học mọi thứ rất nhanh, thậm chí chơi game. Kỹ thuật của Khương Niệm không tồi, không ngại mà thích cùng tổ đội với Quý Hy, chính là trên cơ bản có thể nắm chắc phần thắng."Chỗ này sao có thể nghèo như vậy chứ." Khương Niệm đi một vòng quanh nhà, nhìn thấy dưới đất có ba cấp giáp, cô vội cọ vào cánh tay Diêu Nhiễm, "Bà xã mau lại đây, cho chị giáp cấp ba .""Có người ở đó." "Quái, dám đánh ta!"
"Học bá, mau đánh hắn mau đánh hắn. Chín mươi lăm ở phía Tây Nam, ngay cạnh cửa sổ."
...
Cứ như vậy, trong phòng bắt đầu tràn ngập tiếng súng cùng tiếng chửi thề của Khương Niệm.
Khi Khương Niệm chơi game thường cáu kỉnh, cũng nói nhiều, Diêu Nhiễm đá vào chân cô và phàn nàn rằng người cũng đã ba mươi tuổi rồi, bình tĩnh một chút được không?
Khi nghe nói mình đã ba mươi tuổi, Khương Niệm lập tức trầm mặc như gà. Ba mươi tuổi này đối với cô mà nói quả thực là ma chú.Sau khi bước vào vòng bo cuối, Khương Niệm và Diêu Nhiễm đều bị người khác ăn, chỉ còn lại Quý Hy im lặng nhìn chằm chằm vào điện thoại, người cuối cùng còn lại.Quý Hy thích cảm giác chiến thắng, kể cả khi chơi game, hoặc không chơi, nhưng nàng luôn đặc biệt tích cực. Chính là muốn lấy được vị trí thứ nhất.Vòng bo càng thu nhỏ lại. Chính vào thời điểm mấu chốt, trên màn hình liền nhảy ra một tin nhắn nhắc nhở.Là Kiều Chi Du gửi tới Hẳn là đã tới rồi.Quý Hy bị phân tâm, liền chuyển giao diện trò chơi sang giao diện trò chuyện để xem Kiều Chi Du đã nói gì. Nàng liền trả lời: Em chuẩn bị xuống, chị chờ em một chút.
Chỉ hai giây.
Liền bị đối phương bắn vào đâu.
"Chết tiệt!"Khương Niệm lại thô bạo phun ra một câu chửi thề, ném điện thoại sang một bên, nhân tiện phàn nàn với Quý Hy, "Thiếu chút nữa là thắng rồi, cậu trả lời tin nhắn gì vậy."
Diêu Nhiễm liền véo vào đùi Khương Niệm, "Có thể đừng chửi thề nữa được không."
"Á." Khương Niệm ậm ừ: "Không phải ở trên giường rất thích nghe những lời này sao."
"Câm miệng." Lần này Diêu Nhiễm siết chặt tay mình. Khương Niệm đau lòng cầu xin tha thứ: "Em sai rồi."Quen biết nhiều năm như vậy, Quý Hy đã quen với những trò đùa giỡn của Khương Niệm, không có gì lạ. Liền quay qua cười với Diêu Nhiễm, "Cô ấy đến rồi, em đi đón cô ấy."Sau khi Quý Hy đi ra ngoài. Diêu Nhiễm dựa vào sô pha, nhìn Khương Niệm, "Hỏi em một chuyện."Khương Niệm thần bí nhìn cô ấy, "Làm sao vậy?""Quý Hy, có phải cũng cong không?" Diêu Nhiễm cảm thấy khả năng rất cao."Sao chị lại hỏi vấn đề này?" Khương Niệm hiếm khi thấy Diêu Nhiễm nhiều chuyện như vậy.Diêu Nhiễm nói: "Chỉ là cảm thấy tò mò. Vài lần chị nói giới thiệu bạn trai cho cô ấy, cô ấy đều nói không cần."
"Em cũng không rõ, cô ấy cũng không đề cập tới chuyện này. Nhưng quả thật em không thấy cô ấy nhắc đến chuyện bạn trai."
Diêu Nhiễm nói ra suy đoán của mình: "Dường như cô ấy có chút thích người bạn kia của chị."
Khương Niệm cao hứng, trợn to hai mắt, "Là người tối nay tới đây? Là thật hay giả vậy?"Diêu Nhiễm nhả ra hai chữ: "Trực giác."Bởi vậy Khương Niệm đối với người được gọi là Kiều tổng quả thực tràn ngập tò mò, nhất là khi cô nghe Diêu Nhiễm nói người này là một người đẹp.Khương Niệm vòng tay qua cổ Diêu Nhiễm, ôm sát vào lòng, "Không tồi, sau khi bị em bẻ cong, bà chủ Diêu quả thực có trực giác về phương diện này?"Diêu Nhiễm không chịu nổi sự trêu chọc của Khương Niệm, mỉm cười hôn lên khóe miệng người kia rồi yêu một người phụ nữ, đây có lẽ là điều điên rồ nhất mà cô ấy từng làm, nhưng cô ấy cũng thật sự hưởng thụ chuyện này.Khương Niệm cảm thấy vẫn chưa đủ, ôm mặt Diêu Nhiễm muốn tiếp tục, nhưng Diêu Nhiễm đã đẩy cô ra."Đừng làm như vậy ở chỗ này." Diêu Nhiễm cảnh cáo."Làm sao vậy?"Khương Niệm làm nũng, lại cười xấu xa hỏi, "Sợ bị em hôn rồi nhịn không được sao?"Diêu Nhiễm thừa nhận: "Phải, cứ coi như vậy đi."Khương Niệm ghé đầu vào tai Diêu Nhiễm, hôn lên vành tai cô ấy, cười khẽ: "Đêm nay em sẽ giết chị."
Diêu Nhiễm có chút khó chịu trước cái ôm của Khương Niệm, liền kéo bàn tay đang xoa eo của Khương Niệm ra, "Chú ý một chút."
Khương Niệm chỉ cười, cũng đồng thời thu tay lại.
...
Năm phút sau, Quý Hy dẫn Kiều Chi Du lên lầu. Quý Hy đã chuẩn bị sẵn dép dùng một lần, nhưng chỉ còn một đôi duy nhất. Kiều Chi Du ngẫu nhiên liếc nhìn vào phòng, căn phòng không lớn, nhìn rất ấm áp.
"Chi Du, đến rồi."
Ngay khi Kiều Chi Du bước vào phòng, liền nhìn thấy Diêu Nhiễm cùng với một cô gái khác, cô nhìn Khương Niệm đồng thời mỉm cười hỏi Diêu Nhiễm, "Đây là bạn gái của cậu phải không?"
Diêu Nhiễm vẫn chưa chính thức giới thiệu.
Khương Niệm nhìn thẳng vào Kiều Chi Du, có một loại cảm giác mãnh liệt xuất hiện giống như hai người họ đã từng quen biết, cô nghĩ một lát, sau đó nhìn Quý Hy, đột nhiên nhận ra điều đó.
Vị này là Kiều tổng...
Đó không phải là người phụ nữ xinh đẹp mà Quý Hy đã nói chuyện ở quán bar hai tháng trước sao. Cho nên sau này hai người họ lại làm cùng một chỗ sao? Đột nhiên Khương Niệm cảm thấy lượng thông tin này thực sự quá lớn. Cần phải giảm tốc độ.
Nhìn phản ứng của Khương Niệm sau khi nhìn thấy Kiều Chi Du, Diêu Nhiễm không khỏi hỏi: "Hai người biết nhau sao?"
"Hình như là đã từng gặp qua ở quán bar. Cũng có thể là do trí nhớ không tốt." Khi Khương Niệm nói điều này, liền nhìn về phía Quý Hy nở một nụ cười đầy ẩn ý. Cũng nháy mắt ám chỉ với Quý Hy.
Quý Hy có một dự cảm không lành. nàng không ngờ Khương Niệm lại vẫn còn nhớ rõ Kiều Chi Du, còn tưởng rằng Khương Niệm sớm đã quên từ lâu rồi, dù sao thì đêm đó cô cũng chỉ gặp qua có một lần.
Quả nhiên Quý Hyđã đánh giá thấp trí nhớ của Khương Niệm mỗi khi nhìn thấy người đẹp, Khương Niệm cũng rất ấn tượng với nốt ruồi trên chóp mũi của Kiều Chi Du, cho nên qua lâu như vậy, nhìn thoáng qua cô vẫn có thể nhận ra người này."Xin chào, tôi tên là Khương Niệm." Dù gì thì đó cũng là người phụ nữ mà Quý Hy thích, Khương Niệm đương nhiên càng chú ý đến cô hơn, ánh mắt liền dừng lại trên người đối phương đánh giá hồi lâu, từ ngũ quan đến dáng người, nhịn không được liền muốn khoa trương nói một câu, từ khí chất đến diện mạo của người phụ nữ này thật tuyệt."Xin chào, Kiều Chi Du." Kiều Chi Du mỉm cười, cũng tự giới thiệu bản thân, "Tôi và Diêu Nhiễm là bạn học cũ."Quý Hy nói: "Em với Khương Niệm cũng đã biết nhau nhiều năm, thời gian trước mới biết cậu ấy cùng chị Nhiễm... Qua lại với nhau."Diêu Nhiễm ở bên cạnh cười: "Đều là bạn bè, ngươi không cần khách sáo."
"Vậy thì ăn thôi." Quý Hy nói, "Bà chủ Khương, không phải ồn ào kêu đói bụng sao?"
Khương Niệm gật đầu, "Thật sự đói bụng."
Các loại thịt viên, rau củ khác nhau, hơn nửa còn có thịt bò, thịt dê, trông khá thịnh soạn. Mùa hè ngồi trong phòng điều hòa ăn lẩu, cùng với mùa đông ăn lẩu là hai thời điểm Quý Hy yêu thích nhất, nóng hổi, còn tiện nữa.
Chỉ là tối nay bữa ăn này, Quý Hy ăn cũng không mấy ngon miệng.
Vừa ngồi xuống, Quý Hy đã nhìn thấy Khương Niệm đang nháy mắt với mình. Ngay sau đó di động của nàng cũng nhận được mấy tin nhắn. Đều là Khương Niệm gửi tới."Sao lại thế này?""Khi nào thì thông đồng chuyện này?""Tiến độ nhanh, đã dẫn người ta về nhà nhanh như vậy." "Mình đã nói gần đây cậu có chuyện giấu mình."...Quý Hy lặng lẽ trả lời Khương Niệm: "Hôm khác giải thích với cậu, chỉ là bạn bè bình thường, đừng nói lung tung."Nàng chỉ sợ Khương Niệm không quản được miệng mình, cái gì cũng nói khiến cho người ta hiểu lầm.Khương Niệm: "Đừng nói nhảm."Cô ấy quay lại với một biểu tượng cảm xúc ngớ ngẩn, cô cảm thấy được hiện tại Quý Hy... Càng giống như là đang ngượng ngùng xấu hổ.
Cho nên vừa rồi người Quý Hy cười ngọ ngào nhắn tin với chính là người này.
Đây là mùa xuân.
Dầu trong nồi nóng sủi bọt, tỏa ra mùi thơm quyến rũ. Quý Hy như nhớ tới điều gì đó liền hỏi Kiều Chi Du: "Chị có thể ăn cay không?"
Kiều Chi Du nói: "Có thể ăn."
"Rót rượu, rót hết đi."Khương Niệm và Diêu Nhiễm đều là những người không có rượu thì sẽ không vui, đêm nay tự nhiên cũng không thể thiếu được chuyện uống rượu.
Quý Hy nói với Kiều Chi Du, "Chị đi xe tới, cũng đừng uống rượu." Kiều Chi Du mỉm cười: "Tối nay không uống."
Quý Hy nhẹ giọng hỏi: "Vậy để em lấy nước trái cây cho chị?" Kiều Chi Du: "Được."
Khương Niệm im lặng quan sát, từ khi nào Quý Hy đối với người khác lại ân cần như vậy? Cô liền nhắn một tin cho Diêu Nhiễm: "Uống một chén rồi chúng ta liền rời đi."
Sau khi Diêu Nhiễm nhìn liền nhắn lại, "Có chuyện gì vậy?" Khương Niệm: "Phía đối diện có hai con người kìa."
Diêu Nhiễm nhếch môi cười, nhìn Khương Niệm, nhanh chóng hiểu ý, ra hiệu: Chị sớm đã cảm thấy rồi.
Kiều Chi Du lúc đầu cũng không muốn ăn, nhưng bây giờ mọi người đang tụ tập với nhau, uống rượu, trò chuyện sôi nổi, khiến cô cảm thấy có chút thèm ăn.
"Hai người đi du lịch về khi nào vậy?" Kiều Chi Du hỏi Diêu Nhiễm và Khương Niệm.
Diêu Nhiễm gắp một miệng bỏ vào miệng, sau đó mới nói: "Mới hai ngày trước, vốn đang muốn tìm thời gian rảnh tìm cậu uống rượu. Cậu khi nào thì rảnh? Tới chỗ của mình chơi."
Kiều Chi Du nhìn bộ dạng hai người yêu nhau này, trong lòng không muốn làm phiền. Thoải mái trả lời: "Có thời gian rảnh mình sẽ liên lạc với cậu."
Diêu Nhiễm: "Được."
Quý Hy mang một chai nước cốt dừa đến, rót cho Kiều Chi Du. Bản thân nàng chính là muốn uống cùng Khương Niệm và Diêu Nhiễm, đều là rượu hoa quả với nồng độ cồn thấp, uống thêm vài ly nữa sẽ không thành vấn đề.
"Cụng ly."
"Cụng ly."
Bốn chiếc ly vào nhau, vang lên một tiếng thanh thúy.
Kiều Chi Du: "Bà chủ Diêu, chúc mừng cậu thoát độc thân."
"Kiều tổng, có thấy hâm mộ không?" Trước mặt Kiều Chi Du, Diêu Nhiễm ôm Khương Niệm thể hiện tình cảm ân ái, sau đó nửa đùa nửa thật nói: "Ghen tị thì cậu cũng mau đi tìm một người bạn gái đi."
Sau khi nghe điều này, Quý Hy cũng không lên tiếng, chỉ mỉm cười, yên lặng dùng bữa.
Kiều Chi Du nghe xong, cũng chỉ thản nhiên cười cười, trên mặt không có cảm xúc cụ thể.
Trước kia cô cũng không nghĩ tới vấn đề này. Hiện tại cái nhìn của cô... Chính là chỉ cần gặp được người thích hợp, giới tính như thế nào cũng không quan trọng. Trạng thái của Diêu Nhiễm bây giờ thực sự rất tốt, đối với Diêu Nhiễm vẫn cảm thấy có chút hâm mộ.
Khương Niệm lập tức nắm lấy cơ hội, cười cười phụ họa một câu: "Còn phải đi tìm sao? Bên cạnh không phải có một người rồi sao."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro