Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9.

Hôm nay là một ngày cuối đông, Jiah sau khi nhận được tháng lương đầu tiên, khuôn mặt từ hai má bánh bao lập tức nâng lên thành hai viên kẹo nhỏ. Cô vui vẻ leo lên xe của Ki Joon, cầm xấp tiền trên tay cùng nét mặt ngập tràn ý cười, Jiah đưa bao thư trước mặt anh, tỏ rõ niềm tự hào.

"Nhìn em nè, thấy em giỏi chưa?"

Ki Joon gật đầu một cái.

"Giỏi."

"Có tiền rồi, em sẽ mua thật nhiều bo góc mà không cần xin tiền mẹ nữa!"

"... Vậy em có muốn nhận thêm tiền thưởng không?"

"Có!!!"

Jiah hào hứng đồng ý nhưng sau đó thấy ánh nhìn của Ki Joon có chút sai sai nên e dè hỏi thêm một câu.

"Làm tăng ca ạ?"

Nếu là thường ngày, Jiah sẽ ngồi im, hai tay ôm chặt đai an toàn chỉ vì sợ anh giở thói lưu manh

Cơ mà, Ki Joon muốn trong mắt cô trở thành con người ôn nhu, một chỗ dựa vững chắc, cho nên đến bây giờ anh không tiến không lùi, chỉ có thể chầm chậm tiếp cận.

Tính ra lòng kiên nhẫn của anh thật phi tường, không biết bao nhiêu lần Ki Joon đau khổ ra sức kiềm chế thú tính bản thân để không "ăn thịt" Jiah giữa đường...

Phải mất kha khá thời gian để anh thích nghi được điều đó.

Jiah từ sau chiếc bánh pizza cừu nướng hôm trước, trong lòng liền dệt nên hình tượng Ki Joon cấp trên siêu siêu cấp vĩ đại. Chỉ cần gặp Ki Joon ở đâu cô nhất định chạy đến chào một cái, câu đầu là "Giám đốc", câu sau cũng là "Giám đốc", điều này khiến Jong Hoon ở ngoài cũng cảm thấy quan ngại sâu sắc.

Cô vui vẻ tính tiền bịch bánh mà không để Ki Joon đi đâu đó

Jiah khẽ bặm môi, giám đốc đâu?

Jiah chưa kịp xoay lưng, cả thân người lập tức vừa vặn nằm trong vòng tay Ki Joon, cô giật mình khẽ kêu lên một tiếng.

Ki Joon tựa cằm lên vai cô, phóng ánh mắt sắc bén về phía nữ nhân viên xấu số đang đổ hết mồ hôi, anh ám muội thổi vào tai cô.

"Tôi mệt. Hết pin rồi."

"Điện thoại của giám đốc hết pin ạ?"

"Không."

"Ôm em sẽ tự động đầy pin."

Jiah rời khỏi cửa hàng, ánh mắt dán chặt vào bánh yêu thích nhất, không thèm bận tâm đến việc giám đốc bị bỏ lại phía sau.

Ki Joon đi cạnh bên, một tay mang cặp táp cho Jiah, một tay mang theo tập hồ sơ ban nãy quên để lại trên xe.

Anh nhìn sang người bên cạnh, không lấy một biểu hiện quan tâm đến anh. Ki Joon trong lòng không vui

"Có một game thú vị, em có muốn chơi không?"

"Gì ạ?"

Mắt cô bắt đầu khó hiểu, nhưng không hay đã mắc vào bẫy sói.

Jiah nghiêng đầu một chút, mở mắt tròn xoe chờ đợi câu trả lời từ anh.

"Chơi gì ạ"

"Chơi tôi."_ Ki Joon lưu manh liếm môi

Và sau đó, bóng dáng một cô gái mất hút trong hoàng hôn
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro