Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10.

Seoul bắt đầu trở lạnh, Ki Joon hôm nay sẽ đưa cô đến trường, khẽ khịt mũi, Jiah đặt một chân xuống nền đất đầy tuyết. Chóp mũi nhỏ xinh bắt đầu đỏ ửng, người ngồi bên cạnh lập tức kéo cô vào lòng.

Anh nhíu mày, một tay kéo cổ áo Jiah lên cao, một tay quàng lại khăn choàng chỉnh tề, hai má vốn dĩ đã đỏ nay lại như bánh nướng vừa mới đem ra khỏi lò.

Jiah ngước lên nhìn Ki Joon, anh nơi đáy mắt cô hiện lên tuyệt như một bức tranh.

Không ngờ có lúc Ki Joon lại đẹp trai đến vậy, từng đường nét trên khuôn mặt hoàn hảo theo tỉ lệ vàng, cô tiếp xúc khá nhiều mẫu vẽ và bức tranh phác họa anh chính là một trong những tiêu chuẩn cái đẹp về trường phái mĩ thuật.

"Trời đang lạnh, nên chú ý giữ ấm một chút."

Ki Joon ôn nhu nới lỏng vòng tay, với tay ra ghế sau đưa cặp cho Jiah. Anh chợt muốn cô hoàn thành khóa học thật nhanh, để anh không phải lo lắng mỗi khi Jiah không có anh cạnh bên.

Jiah toan bước xuống xe, Ki Joon lại bắt đầu làm loạn.

"Này, em không quên gì chứ?"

"Gì ạ?"Jiah ngơ ngác hỏi.

"Hôn tôi một cái."

"...."

Có lẽ như, thời tiết Seoul đang càng khiến da mặt Ki Joon dày không giới hạn. Cô nhìn xung quanh, màn tuyết trắng xóa che mất tầm ngắm, Jiah nhích người sang phía Ki Joon, khẽ hôn vào má anh một cái, sau đó kéo cặp lên cao, nhanh chóng bước xuống xe.

"Chết tiệt, sao có thể đáng yêu như vậy."

Bóng lưng Jiah nhìn xa. Đi được nửa đoạn đường, cô lập tức dùng tay trấn an lại nhịp đập.

Ai da, không được nghĩ đến Ki Joon nữa, không nên bị vẻ đẹp của anh làm cho mê muội, cho dù trong lòng cô thật sự vẫn chưa thể quên được khuôn mặt của Ki Joon, phạm vi gần đến nỗi Jiah có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.

"Ai da, sao có thể đẹp trai như vậy."

"Jiah ahh."

Tiếng gọi phát ra từ phía sau, Jiah chưa kịp quay lưng, bạn nữ cùng lớp liền chạy đến bên cô. hiện đang là lớp phó học tập

"Người vừa chở cậu đến trường là ai vậy?" Cô gái không giấu được vẻ phấn khích, đôi mắt sáng lấp lánh

"Sao vậy?"

"Mình nghĩ, mình thích anh ấy mất rồi."

Không hiểu sao trong lòng cô lại ngập tràn biển sóng, Jiah nhìn điệu bộ e thẹn của cô bạn, không một chút vừa mắt. Cô chợt nghĩ, cho dù có đem Kim Taehyung đến gặp cô ấy thì dám chắc cả hai cũng không thể thành đôi.

Nhìn xem, một nữ sinh kéo váy lên cao, nút áo thứ hai vẫn còn mở, Jiah thoạt qua liền biết đây không phải style của Ki Joon

Giám đốc từng nói, mẫu người anh thích chính là cô, duy nhất cô, không hơn không kém.

Jiah lúc ấy tưởng như đang ngủ say, nhưng thật ra trong lòng từ lâu đã khắc ghi câu này vào tim.

"Anh ấy có người yêu rồi."

Anh ấy nói thương tôi nhé.

"Ây da, không sao, càng trưởng thành mình càng thích."

"Người yêu anh ấy không dễ để cậu
cướp đi đâu."

Thử động vào Ki Joon xem? Tôi có cào rách mặt cậu ra không?

"Chưa thử sao biết nha? Nhan sắc mình đâu đến nỗi tệ"

Ừm không tệ, mà là quá tệ.

"Này! Lee Jiah! Mình vẫn chưa nói xong mà!!!"

Jiah nhanh chóng ôm cặp rời đi, cô sợ chỉ cần vài giây nữa sẽ phát hỏa mà đốt trường mất.

Chợt, ngay bây giờ Jiah muốn gặp Ki Joon, nói cho anh biết, cô muốn nghe
anh nói thích mẫu người như cô một lần nữa. Cho dù, giám đốc mặt có hơi dày một chút, nhưng chỉ cần đẹp trai thì làm gì cũng sẽ được dung thú.

Jiah cầm điện thoại trên tay, nhấn vào số của Ki Joon được cô chính tay lưu thành "Của Jiah" sau đó đợi một hồi chuông dài

Đầu dây bên kia chậm rãi trả lời.

"Tôi nghe."

"Giám đốc có thích em không?"

"Sao?"

Giọng Ki Joon chút sửng sốt. Anh đang cầm cốc cà phê trên tay cũng phải đặt vội xuống bàn, hôm nay cô gái của anh thật khác lạ, trước nay anh tưởng cô không biết, từ sớm Ki Joon đã bận tâm đặc biệt đối với với Lee nhân viên, chỉ là Jiah quá ngô nghê để nhận ra

Jiah bên này, không còn đủ kiên nhẫn, cô dặm chân, tiếp tục hỏi lại lần nữa.

"Giám đốc có thích em không?"

"...Có."

"Còn em không thích giám đốc"

Và sau đó là một âm "tút" dài...

Giám đốc, phen này anh chết chắc rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro