Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương : (13) (14)

Chương 13 : Bị bắt cóc

Từ hôm bị tập kích, anh cũng ít về biệt thự cùng cô. Thỉnh thoảng khi về cũng là lúc cô đã ngủ, thay vội quần áo rồi ôm cô hít hà một chút rồi lại đi.

Có lẽ lần này mọi việc có vẻ làm anh không vui. Bên cạnh cô bình thường chỉ có chú Hải tài xế thì nay có thêm vài người nữa luôn thay phiên, cô cũng không phàn nàn, cũng nghe lời anh không nhận lịch make up thời gian này. Hồng long cũng thường xuyên qua thăm chơi cùng cô.

Cô nằm ở nhà hoài cũng chán, nay xuống bếp nấu một ít súp và đồ ăn. Cô muốn mang tới công ty cho anh. Cô không biết có phải mình đã yêu người đàn ông này không nhưng thời gian này ít gặp khiến cô nhớ hơi ấm, nhớ cái chạm, nhớ nụ hôn của anh.

"Bác ơi cháu mang đồ ăn tới công ty cho anh Quỳnh nhé."

Tung tăng ra khỏi nhà, cô lên xe tới công ty anh. Khi đi tới ngã rẽ, có hai chiếc xe áp sát, một đoàn người áp sát đầu xe của cô và chú Hải vào, người vệ sĩ ngồi ghế trên quát lớn:

"Cô Phạm, cẩn thận."

Chưa kịp phản ứng người đàn ông to con săm kín người cầm chiếc búa lớn đập nát cửa kính lôi chú Hải và người bảo vệ ra ngoài, sao đó bịt miệng lôi cô lên chiếc xe của chúng.

Ngoái đầu nhìn cô thấy chú Hải và người kia bị chúng đánh rất dã man. Cô cắn lên tay gã to con, muốn hét lên thì bị hắn tát một bạt tai làm cô ngất lịm.

Tại công ty, Mạnh Quỳnh day day trán, bên Bang Bạch Hổ làm loạn, anh toàn lực để áp chế, cũng đồng thời triệt đi đường dây buôn bán trẻ con phụ nữ khiến chúng.

Mấy ngày hôm nay anh bận không có thời gian ngủ. Giờ anh chỉ muốn về nhà lăn giường sau đó ôm lấy con thỏ nhỏ của mình ngủ. Chuông điện thoại reo lên:

- Có chuyện gì ?

- Phi Nhung bị bắt cóc rồi lão đại, chú Hải và người vệ sĩ đang nguy kịch.

Hồng Long báo...

Đôi mày của anh cau lại, anh biết ai đã làm việc này, động vào người của anh, chán sống rồi.

- Gọi toàn bộ anh em, trời nổi gió rồi, cho Bạch Hổ biến mất đi.

.....................

"Con bé này trông thế mà da trắng, thơm mát, thảo nào lão đại của Nguyễn bang lại mê mẩn vậy."

Cô thấy cả thân mình bị treo lên, trên môi có chút đau, má hơi sưng xung quanh mình toàn những người đàn ông hung tợn.

"Cô em ngoan ngoãn nghe lời, nói cho chúng tôi biết Mạnh Quỳnh đã làm gì mà chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể chặn được đường dây làm ăn của tụi anh."

"Tôi không biết."

Tiếng roi vút lên tròn không trung " chát " chiếc váy của cô bị rách kèm với máu từ từ chảy ra. . .

- "Anh có bắt tôi cũng chả biết được tin gì, Mạnh Quỳnh cũng sẽ không cứu tôi đâu, anh không điều tra à, tôi cũng chỉ là một món đồ chơi được anh ta mua về thôi."

"Em lại không ngoan rồi"

Tiếng lão đại của bang Bạch hổ

"Nếu em không quan trọng thì sao hắn cho em tới trụ sở."

"Vì tôi nhìn thấy anh ta xử người của anh, anh ta muốn đe dọa tôi mới mang tôi tới đó thôi. Anh xem trọng tôi quá rồi."

Cô kiên quyết sẽ không nói gì gây bất lợi cho anh.

"Nếu em cứ như thế này bọn anh không nhẹ nhàng với em được rồi."

Tiếng roi vút lên không trung liên tục quất vào da thịt. Toàn bộ người cô bây giờ rất thê thảm, máu thịt lẫn lộn, tóc tai rối bời. Nửa câu về Nguyễn thị cô cũng không nói.

Qua 2 giờ, cũng chưa thấy Nguyễn bang có hành động gì, lão đại Bạch hổ có vẻ không còn nhẫn nại.

"Hóa ra Mạnh Quỳnh thật sự không coi trọng cô em thật. Thôi coi như em đen đủi vấp phải hắn, những gì em phải chịu hôm nay là do hắn mang lại cho em thôi."

__________________

Chương 14 : Hắc Long, Tần Minh

Tại bệnh viện lúc này, cô được đưa vào phòng cấp cứu. Bệnh viện này cũng do Nguyễn thị mở, chưa bao giờ mọi người thấy chủ tịch của họ gấp gáp vậy. Cô gái nhỏ lúc được đưa tới đây thân tàn ma dại tới mức đáng sợ, chắc đã phải trải qua việc gì đó vô cùng kinh khủng.

"Tôi không biết các người làm gì, nhưng nếu cô ấy có làm sao các người cũng đừng mong yên ổn."

"Vâng, vâng, chúng tôi sẽ cố hết sức."

"Không phải cố mà nhất định."

Anh quát mắng làm đội ngũ bác sĩ sợ tới mức không đứng nổi.
(Đang bóc khói)

Ngoài cửa phòng cấp cứu, chiếc áo sơ mi của anh đã ướt thấm đẫm máu, anh đan hai tay vào trước ngực im lặng nhìn chăm chăm cửa phòng cấp cứu.

Bên trong là đủ thứ máy móc, tiếng người tiếng máy ồn ào. Hắc Long sau khi lo xong mọi việc chạy tới bệnh viện.

"Lão đại, đã bắt sống được Bạch Trình. Mọi tay chân của hắn từng đứa chết, đứa sống thì xin hàng. Anh về thay đồ đi, Phạm tiểu thư không sao đâu."

"Cậu đang cần người luyện dược đúng không ?"

Hắc Long nghe tới đấy đã hiểu hàm ý của anh. Bình thường công việc của Hắc Long là cùng Tần Minh quản lí tập đoàn, sở thích của anh là điểu chế thuốc độc.

Những loại độc đó để Mạnh Quỳnh tra khảo và trừng phạt những kẻ phản bội. Trông vẻ ngoài của anh và Tần Minh đều đạo mạo, khí chất. Nhưng ít ai biết rằng trong anh là một con người quái gở đáng sợ. Nếu không tiếp xúc sẽ không thể biết được bộ mặt thứ hai của Hắc Long.

"Không cần, tôi ở lại. Cậu gọi Tần Minh mang quần áo tới cho tôi."

"Vâng, tôi đã hiểu."

..................................

Tần Minh tại công ty đã biết sự việc của Phi Nhung nhưng phải ở lại công ty do chủ tịch đã bỏ đi, bắt anh ở lại với vô vàng cuộc họp và hội nghị.

Tần Minh là bạn học từ cấp 2 với Mạnh Quỳnh. Thời học sinh, ít ai biết được anh là một người ngỗ nghịch. Anh là LGBT nên bố mẹ rất ghét, chuyện này được tần gia giấu nhẹm, anh bị phát hiện là gay lúc anh học lớp 7.

Từ đó, gia đình mặc kệ, không qua tâm cuộc sống của anh. Ở trường bị bạn bè dị nghị, lâu dần anh trở nên lầm lì ngỗ nghịch. Đánh nhau, trốn học việc gì làm anh quên đi bản thân mình thì anh đều làm.

Lớp 8 khi Mạnh Quỳnh được chuyển vào cùng lớp với Tần Minh, anh thấu hiểu hành động của Tần Minh. Bất cứ ai nói tới vẫn đề giới tính của Tần Minh là hôm sau đều bị chuyển trường hoặc sẽ xin lỗi anh một cách kì lạ. Anh biết đó là do Quỳnh làm. Anh vô cùng cảm kích với người bạn này của mình.
(Cảm kích nhưng thích là tiêu luôn)

"Cậu hãy cố gắng trở thành cánh tay đắc lực của tôi ở ánh sáng bảo vệ cho tôi."

Tần Minh nhớ mãi ánh mắt của Mạnh Quỳnh lúc đó. Đấy là lí do vì sao anh thay đổi, chăm chỉ học trở thành thư kí cũng như cánh tay đắc lực làm việc ở Nguyễn thị.

Dừng dòng suy nghĩ bởi tiếng chuông điện thoại " reng... reng...".

- Alo! Có việc ?

- Sao anh lại xa cách như vậy với em.

Cuộc gọi là của Hắc Long

- Có gì nói nhanh đi, tôi đang rất bận.

- Em nhớ thì gọi thôi.

- Bây giờ không phải thời điểm để đùa, cậu muốn nói gì nói nhanh đi.

- Lão đại bảo anh lo công ty xong mang quần áo tới bệnh viện cho anh ấy.

- Tôi biết rồi, cúp đây.

- Anh mà cứ nói chuyện với em thế là em nói với mọi người về tối hôm đó đó

tút.... tút.....

Haizzz đúng là mèo hoang mà, thế mà đã giận rồi, nhưng mình thích. Hắc Long cũng là gay. Nhưng điều đó không ai biết, trong một lần Tần Minh đi xã giao hộ Mạnh Quỳnh cũng bị tên chủ tịch của công ty đối thủ bỏ thuốc, hắn thấy anh đúng là gu của mình nên nổi ý bệnh hoạn.

Tần Minh trốn được chạy tới cửa thì gặp Hắc Long, tưởng được cứu hóa ra lại thành món tráng miệng. Phát sinh quan hệ xong, Hắc Long thay đổi thái độ càng ngày càng bám anh.

Sẽ làm phiền anh mọi lúc dù là công việc hay bất cứ việc gì đều tìm cách tiếp xúc gạ gẫm. Về phía Tần Minh, anh chỉ coi đấy là sự cố, tuy là LGBT nhưng anh nghĩ sẽ không bao giờ có một mối quan hệ rõ ràng với bất cứ ai.

(Gian hồ mà đồng tính hết trơn luôn zậy nè)

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro