Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Heartless and Weary Hearted


Tác giả: frivolous-magpie

(Bị Heartless săn đuổi, Sora vỡ ối và lâm bồn! Kiệt sức, cậu tin rằng đây là dấu chấm hết cho mình và đứa con trong bụng. Nhưng biết đâu cha của đứa bé sẽ đến kịp lúc?)

—------------------------------------------------

Đêm mát mẻ và vầng trăng lưỡi liềm trên bầu trời cao, xung quanh là hàng tỷ ngôi sao lấp lánh. Một làn gió nhẹ thổi qua mặt biển, nhiệt độ không lạnh cũng không ấm, gần như hoàn hảo. Sẽ là một buổi tối tuyệt vời khi đi dạo dọc theo bãi biển, hoặc ngắm sao khi ngả lưng trên bãi cỏ mềm.

Nhưng đối với Sora, buổi tối chẳng dễ chịu chút nào. Đó là bất cứ điều gì nhưng không phải là hoàn hảo, thú vị, hoặc thậm chí tốt. Cậu nắm chặt Keyblade của mình và vội vã dọc theo bãi biển, mồ hôi lấm tấm trên trán và tự do lăn xuống mặt và cổ. Ngực và lưng cậu ướt sũng qua chiếc áo sơ mi cậu đang mặc.

(Keyblade là cái này nè)

Và cái bụng chín tháng phình to của cậu chỉ vừa đủ che bởi chiếc áo sơ mi.

Thở hổn hển, thiếu niên dừng lại để lấy hơi. Cậu chỉ sống nhẹ nhàng yên bình trong chín tháng qua sau khi anh ta thụ thai, hàng trăm, hàng ngàn Heartless đuổi theo chàng trai trẻ trong suốt thời gian cậu mang thai. Nhưng cậu từ chối để họ giúp cậu hoặc con cậu - đứa con của họ - đang lớn lên trong cậu.

Nhưng bây giờ khi đã đủ chín tháng, chiếc bụng phình to của cậu nhô ra vượt qua mức độ cậu nghĩ có thể chỉ mang một em bé, và cậu liên tục bị Heartless săn đuổi. Cậu rên rỉ, nghe thấy tiếng chúng lướt qua sau lưng và cậu quay lại nhìn, Keyblade vẫn ở trong tay. "Thôi nào, tôi không được nghỉ thai sản hay sao?" Cậu khẽ rên rỉ.


Cậu chống mình ra khỏi cây và bắt đầu chạy trở lại, nhanh nhất có thể. Giá như bụng cậu không nặng đến thế, hoặc tốt hơn nữa, giá như nó không bị ma sát quá nhiều khi cậu chạy. Nó khiến cho việc chạy nhanh hơn trở nên khó khăn hơn nhiều, và Heartless không khó để theo kịp chuyển động của cậu thiếu niên.

Sẽ không tệ đến thế nếu cậu chấp nhận sự giúp đỡ từ bạn bè của mình - cậu đã có rất nhiều thứ sau khi đến các thế giới khác nhau. Nhưng cậu hơi xấu hổ về hoàn cảnh của mình và giấu việc mang thai của mình với bạn bè càng lâu càng tốt. Tất nhiên về cuối, cậu phải tránh xa bạn bè nếu muốn che giấu điều đó.

Bụng cậu phình to hơn mong đợi. Cậu đã làm việc chăm chỉ để giữ dáng, ăn uống lành mạnh nên chỉ tăng được số cân cần thiết và không hơn. Nhưng cơ thể của cậu thì ngược lại và rõ ràng là cậu đang mang thai vô cùng nặng nề và sắp sinh bất cứ lúc nào.

Mọi thứ thậm chí có thể dễ dàng hơn, bất kể cậu có nói với ai hay không, nếu cha đứa bé có mặt. Khi nghĩ đến anh, trái tim cậu như bị bóp chặt trong lồng ngực. Cậu nhớ người đàn ông đó hơn bất cứ điều gì và đã tìm kiếm anh ấy nhiều hơn là thực sự chạy trốn khỏi Heartless.

Bây giờ cậu đã trở lại hòn đảo quê hương của mình, bị truy đuổi vào ban đêm bởi hàng tá Heartless và sẵn sàng chuyển dạ bất cứ lúc nào; người cha của đứa bé vẫn không thấy đâu cả.


Một Heartless nhảy lên sau lưng Sora, và cậu thiếu niên quay lại đúng lúc với Keyblade trong tay để cắt xuyên qua cái bóng trước khi cậu lao đi nhanh nhất có thể. Cậu liếc nhìn ra sau qua vai, thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng gần như đau đớn để lấy oxy vào phổi. Hàng tá Heartless đang đến, và cậu quá mệt mỏi và việc mang thai quá nặng nề để chống lại tất cả chúng.

Dừng lại một lần nữa để lấy hơi, vài Heartless tràn ngập nơi cậu đứng. Cậu nắm chặt Keyblade bằng cả hai tay, nheo đôi mắt xanh thẳm của mình trước những cái bóng đang lao tới. "Các ngươi đôi khi thực sự quá tồi tệ." Cậu lẩm bẩm trong hơi thở, vung Keyblade của mình và cắt đứt hai Heartless lao tới cùng một lúc.

Một Heartless khác lao tới phần bụng lộ ra của Sora, chiếc áo sơ mi của cậu bị kéo lên để lộ phần bụng căng tròn nhợt nhạt đang giữ đứa con chưa chào đời của cậu. Cậu đổi tư thế và vung lưỡi kiếm xuống, chém Heartless thành hai nửa trước khi nó có thể làm tổn thương bụng của cậu. Cậu vòng tay quanh cái bụng căng phồng của mình, thở hổn hển và vung Keyblade xuống một Heartless khác để thoát khỏi nó.

Tấn công ba Heartless khác, cậu thiếu niên lao qua những tên còn lại và bắt đầu chạy trở lại; những âm thanh trượt tuyết của họ theo sát phía sau cậu. Đột nhiên một cơn đau nhói lên bụng Sora, và cậu thở hổn hển. Cậu dừng lại, đỡ mình trên một cây cọ khác trong khi nắm chặt phần bụng dưới đang co thắt của mình.

Đôi mắt xanh mở to, cậu nhận ra đó chắc chắn là một cơn co thắt. "Không phải bây giờ!" Cậu rên rỉ, nghiến răng chịu đựng cơn đau đang dâng lên bụng và dường như làm rung động dạ dày với những cảm giác đau đớn. Cậu suýt làm rơi Keyblade của mình, nhưng sau một lúc thở dốc, cậu đã cố gắng lấy lại bình tĩnh và đẩy mình ra khỏi cây để tiếp tục di chuyển.

Heartless đi theo cậu sẽ không bỏ cuộc. Cậu gần như đã bị bao vây một lần nữa, và cậu nghiến răng khi lao ra và chém thêm vài Heartless nữa. "Để tôi yên!" Sora hét lên, một tay nắm chặt Keyblade của mình và tay kia ôm lấy cái bụng của mình để khỏi bị xô đẩy khi chạy.


Cơn co thắt đã giảm bớt và cậu cố gắng tạo khoảng cách xa hơn một chút giữa mình và Heartless, nhưng ngay sau đó một cơn co thắt khác siết chặt bụng cậu một cách đau đớn và cậu gập người lại, kêu lên vì cơn đau đột ngột trong bụng. Cậu đánh rơi Keyblade và ôm bụng, thở hổn hển và rên rỉ khi cơn co thắt dường như làm rung chuyển cái bụng căng phồng của cậu vì đau.

Nó siết chặt đến mức cậu nghĩ nó sẽ làm hại con mình, mắt cậu nhắm nghiền và trong giây lát quên mất rằng Heartless đang tràn về phía mình. Sau đó, một dòng chất lỏng nóng bỏng chảy ra từ hậu môn của cậu và đôi mắt cậu mở to, thở hổn hển khi chất lỏng chảy xuống chân và thấm đẫm quần. "K-Không, điều này không thể xảy ra ngay bây giờ được..." Cậu thở hổn hển sau cơn co thắt.

Một Heartless lao tới Sora và cào vào lưng cậu, khiến cậu hét lên vì cơn đau nhói trên lưng sau đòn tấn công. Cậu nhanh chóng cúi xuống và chộp lấy Keyblade đã vứt đi của mình và chém vào Heartless, chém xuyên qua ngực của nó và giết chết nó. Cậu quay lại đúng lúc để chém thêm hai Heartless nữa, thở hổn hển và rên rỉ vì gắng sức.

Quá trình chuyển dạ của cậu đang thực sự diễn ra và em bé đang thực sự chào đời, nước ối của cậu giờ đã vỡ. Cậu đứng xung quanh Heartless, và chém chúng khi chúng đến. Cậu biết khoảnh khắc cậu có một cơn co thắt khác, cậu sẽ trở thành một con vịt ngồi xổm khi hàng chục, hai chục, ba chục Heartless vây quanh mình.

Sora đang làm mọi thứ có thể để bảo vệ đứa con của mình nhưng giữa lúc nó đến và Heartless không ngừng tấn công, cậu không nghĩ mình có thể trụ được đến bình minh. Cậu đang đung đưa và chém Heartless khi chúng lao tới, nhưng sau đó một cơn co thắt khác ập đến khiến cậu gần như gập người lại, suýt chút nữa đã hạ được một Heartless khác trước khi cậu gần như là một con vịt ngồi xổm.

Cậu thở hổn hển và rên rỉ, yếu ớt vung Keyblade của mình để đẩy lùi và giết chết Heartless vẫn đang lao tới. Phải có hơn bốn chục Heartless bắt đầu bao vây, tấn công cậu ngay cả khi cậu phải chịu đựng cơn co thắt. Cậu rên rỉ, gần như tê liệt vì cơn đau co thắt xuyên qua bụng.


Đột nhiên, cậu nghe thấy tiếng Heartless bị chém và cậu nhìn lên, mặt đỏ bừng vì chạy, chiến đấu với Heartless và lao lực, tóc cậu bết vào mặt vì mồ hôi chảy xuống. Đôi mắt xanh mở to khi một bóng dáng cao lớn quen thuộc vung Keyblade qua vài Heartless, cắt chúng đi ngay lập tức.

Với những chuyển động chắc chắn và uyển chuyển, hai chục, rồi ba tá Heartless đã bị cắt thành từng mảnh nhỏ trong gió. Dừng lại ngay khi Sora đang hồi phục sau cơn co thắt kéo dài và đau đớn của mình, bóng người đó quay lại và nhìn vào cậu thiếu niên, đôi mắt màu nước lạnh như băng bắt gặp màu xanh đại dương sâu thẳm của cậu. "R-Riku...!"

Vuốt mái tóc bạc ra sau trên mặt, Riku bỏ Keyblade của mình xuống và quỳ xuống trước mặt Sora, đôi mắt xanh ngọc của anh nhìn xuống cái bụng căng to, hai tay anh đưa lên và vuốt ve làn da căng mịn. "Anh xin lỗi vì anh đã rời đi, Sora..." Anh hôn lên bụng cậu, trái tim anh đau nhói vì đã ra đi như anh và để Sora phải trải qua điều đó một mình.

Cậu thiếu niên đứng đó, nước mắt chực trào ra khi cậu ôm lấy hai bên bụng đau đớn, cảm nhận đứa bé bên trong đang quẫy đạp. Cậu có rất nhiều điều để nói với Riku, nhưng tất cả những gì cậu có thể nghĩ ra vào lúc này là một câu thầm thì "Em nhớ anh". Sau đó, cậu rít lên vì đau và rên rỉ, gập người lại và nắm chặt lấy phần bụng phình to của mình trước cơn đau đang dâng lên.

Rên rỉ, Riku đứng dậy và nắm lấy vai Sora để hỗ trợ cậu ấy. "Nó thực sự đến bây giờ, phải không?" Anh hỏi, cau mày lo lắng. Anh nhìn lên và lướt qua Sora để thấy hàng chục Heartless khác đang chạy theo họ. "Chúng ta phải đi thôi Sora, chúng ta không thể ở lại đây với lũ Heartless này được."

"Ở-ở đâu?" Sora thở hổn hển, cố gắng hồi phục sau cơn co thắt của mình. Lần này cậu có một sự thôi thúc mạnh mẽ nhất để chịu đựng, và điều đó khiến cậu sợ hãi khi biết đứa bé sắp chào đời đến mức nào. Cậu nắm chặt cánh tay của Riku, Keyblade của cậu giờ cũng bị bỏ lại. Dù sao thì cậu cũng không thể tập trung vào việc tránh xa nó vì quá trình chuyển dạ của cậu đang tiến triển.


Riku nhìn Sora và kéo cậu lại gần, sau đó mở một cánh cổng và lao qua ngay khi bầy Heartless tiến đến chỗ họ. Cánh cổng đóng lại sau lưng hai người và mở ra một không gian mới, nhìn bề ngoài thì đó là một căn phòng. Riku thả Sora ra và kiểm tra các cửa sổ. "Chúng ta ở đâu?" Sora thở hổn hển, dựa vào bàn và rên rỉ khi cơn đau của những cơn co thắt đang tàn phá cơ thể cậu. Cơ bắp của cậu căng ra vì chạy và chiến đấu với Heartless khi đang mang thai chín tháng, những cơn co thắt không hề thuyên giảm.

Liếc nhìn xung quanh khi Riku khóa cửa sổ và cửa ra vào, cậu nhận ra rằng họ không ở nơi cậu từng biết. "Tôi đã ở lại đây nhiều lần." Riku nói, quay sang Sora. Anh bước tới và bế cậu thiếu niên đến tấm đệm trên sàn nhà. "Bây giờ chúng ta sẽ an toàn khỏi Heartless. Các cơn co thắt cách nhau bao xa?" Anh hỏi, đặt Sora xuống đệm.

Cậu rên rỉ và ngửa đầu ra sau, cảm thấy một cái gì đó đang co thắt trong bụng mình. "Nhanh lên, R-Riku em cần đẩy!" Cậu nói, cố gắng hết sức để không rặn nhưng sự thôi thúc quá lớn khiến cậu bất chấp. Cậu cảm thấy như hậu môn của mình đột nhiên nóng rát và kêu lên nhưng vẫn tiếp tục rặn khi Riku bắt đầu cởi giày và quần của mình.

"Giữ lấy, Sora." Riku nói, kéo quần của thiếu niên ra và sau đó là quần lót của cậu. Anh chưa bao giờ giúp ai sinh em bé trước đây và không biết anh ấy thực sự đang làm gì, nhưng Sora dường như biết cơ thể mình muốn mình làm gì. Riku giúp Sora nằm lại trên đệm và dang rộng hai chân cho cậu, nhìn qua cái bụng to tròn của cậu để thấy cậu đang thở dốc sau khi vượt qua cơn co thắt.

Sora không biết điều mình đang làm có đúng không, nhưng hậu môn của cậu đang bỏng rát và có cảm giác như một quả bóng bowling đang đập xuống xương chậu của cậu. Cậu rên rỉ, nắm chặt chăn dưới người và ngẩng đầu lên để thấy Riku ở đó. "A - Anh thực sự ở đây..." Cậu thở hổn hển, nước mắt lại trào ra.

Riku gật đầu và luồn tay qua mái tóc nâu ướt đẫm mồ hôi của Sora. "Có Chúa. Tôi thề." Anh nói, cúi xuống và hôn Sora. Cả hai đã trải qua rất nhiều nhưng họ luôn tìm được đường về nhà cùng nhau. Anh đặt một tay lên bụng bầu của thiếu niên. Anh thực sự có thể cảm thấy đứa bé đang đạp, khiến anh đỏ bừng mặt và nhìn xuống phần bụng nhợt nhạt đó.

Khi Sora rên rỉ và anh cảm thấy phần bụng dưới tay mình siết chặt hơn, anh nhìn lên, thấy cậu thiếu niên lại cúi xuống. Anh di chuyển đến giữa hai chân của Sora, không biết phải tìm cái gì; nhưng anh ấy đã thấy hậu môn của Sora đã mở rộng đáng kể. Anh đỏ mặt, liếc nhìn Sora và gật đầu. "Em đang làm rất tốt, tiếp tục rặn!"

Rên rỉ, cậu thiếu niên gật đầu và ngửa đầu ra sau, mang theo tất cả sức lực mình có. Người cậu đẫm mồ hôi và cảm giác bỏng rát chỉ trở nên tồi tệ hơn khi cậu rặn đẻ, nhưng cậu vẫn tiếp tục rặn. Cậu cảm thấy đầu đứa bé di chuyển xuống sau mỗi lần rặn, tiến độ chậm nhưng có vẻ đầy hy vọng.

Cậu cố gắng chịu đựng qua từng cơn co thắt, từ từ tiến triển. Chẳng mấy chốc, cái đầu đã nhô ra, và ngay cả Riku cũng có thể nhìn thấy nó. "Nó đang bắt đầu lộ ra đấy Sora! Anh có thể nhìn thấy cái đầu!" Anh ấy nói, nhẹ nhàng tách rộng đôi chân của Sora mở ra nhiều hơn để có nhiều chỗ hơn cho đầu em bé chui ra ngoài.

Sora chỉ biết rên rỉ đau đớn, cảm giác như bị xé làm đôi từ lưng lên. Cơ thể của em bé đang dồn xuống xương chậu và đến hậu môn của cậu, cơn đau gần như không thể chịu nổi khi da cậu căng ra để phù hợp với kích thước đầu của em bé. Cậu nắm chặt chăn bằng một tay trắng bệch, tay kia ấn vào bụng và đẩy mạnh hơn nữa trong cơn co thắt tiếp theo.

Cố gắng hết sức, đầu em bé nhô ra, chỉ trượt trở lại sau khi cậu đẩy một chút. "Sắp ra rồi, tiếp tục đi, em có thể làm được đấy Sora." Riku hướng dẫn cậu, và biết anh ấy ở đó khiến Sora càng quyết tâm sinh con của họ hơn. Cậu rướn người về phía trước và tì cằm lên ngực khi một cơn co thắt khác bắt đầu, và cậu càng cúi xuống dữ dội hơn, nghiến răng.


Cánh cửa đột nhiên bật mở, khiến Sora há hốc mồm và Riku nhảy dựng lên và quay một vòng. "Chết tiệt!" Anh nguyền rủa, triệu hồi Keyblade của mình trở lại. Heartless đang tràn vào phòng, bằng cách nào đó đã tìm thấy Sora, và Riku lao vào họ, chém họ và cắt họ đi. "Anh sẽ cầm chân chúng, Sora, đi!" Anh nói, mở ra một cánh cổng khác.

Nhưng thiếu niên lắc đầu kêu lên, đầu em bé đột nhiên từ giữa hai chân thò ra ngoài, bị cậu dùng sức hạ xuống. "E-em không thể, nó đến ngay bây giờ!" Cậu rên rỉ, thở dốc để lấy không khí và bắt đầu lùi lại khỏi Heartless. Riku đã ở đó và giết chết Heartless chỉ bằng một cú vung Keyblade của mình.

Nhìn thấy đầu của đứa bé, Riku biết không còn cách nào khác ngoài việc cầm chân Heartless cho đến khi Sora sinh xong. Anh nguyền rủa, đóng cánh cổng và chạy đến Heartless để cắt chúng đi trước khi chúng có thể tiếp cận Sora. "Rặn đi Sora! Sắp ra rồi, rặn thôi!" Anh ta nói qua vai, vung Keyblade của mình và chém bay vài Heartless trong cú vung kiếm.

Chàng trai đang chuyển dạ nghiến răng và chịu đựng nhiều hơn trong cơn co thắt tiếp theo, cố gắng sinh con nhanh chóng. Đau đớn khiến cậu muốn kêu lên, nhưng cắn chặt môi để cố giữ im lặng trong khi rặn. Vai của em bé cọ xát đau đớn bên trong hậu môn và cậu muốn làm cho nó dừng lại. Rên rỉ vì đau, cậu gục xuống, kêu lên khi một bờ vai xương xẩu đẩy ra khỏi hậu môn.

Cậu bấu móng tay vào chăn và căng cơ khi rặn mạnh hơn nữa, những cơn co thắt đến nhanh hơn khi em bé sắp ra ngoài. Cậu hít vào một cách nặng nề, thở hổn hển khi chúng dịu đi, rồi lại thở dốc một lần nữa, mắt cậu nhắm nghiền trong khi cậu làm vậy.

Vai xương xẩu tiếp theo cọ xát thô bạo vào bên trong hậu môn của cậu khi đứa bé hơi vặn người, sau đó cậu lao vào rặn và nắm chặt chân nó, cố gắng chịu đựng bằng tất cả những gì cậu có bây giờ và cuối cùng cũng đẩy được vai thứ hai ra ngoài. Anh ngã ra sau, kiệt sức và suýt rơi nước mắt vì đau.

Cậu nhìn lên một cách yếu ớt để thấy Riku vẫn đang chiến đấu với Heartless, giết chết hàng tá chúng khi chúng tràn vào phòng. Anh ấy đã chiến đấu hết mình để giữ chúng tránh xa Sora và đứa con của họ, và cậu cũng phải chiến đấu như vậy. Cậu cắn môi và lại rướn người về phía trước, một cơn co thắt khác khiến cơ thể cậu đau đớn.

Cúi xuống, cậu nhắm nghiền mắt lại và bấu móng tay cùn vào đùi, hét lên khi cơ thể đứa bé từ từ được đẩy ra khỏi hậu môn căng cứng của mình. Cảm thấy cơ thể như bị xé toạc, cậu ngửa đầu ra sau và kêu lên đau đớn khi rặn mạnh hơn bao giờ hết cho đến khi đứa bé rơi phịch xuống đệm, chất dịch ứa ra theo đó.


Cậu muốn khóc vì nhẹ nhõm, và cậu nhìn xuống cái bụng hiện đã hơi xì hơi của mình để thấy đứa con của cậu và Riku đang nằm giữa hai chân mình. Với lấy nó, cậu thiếu niên kéo nó lên tay và quấn nó bằng một trong những chiếc chăn gần mình, khi thấy đó là một cậu bé và rất khỏe mạnh.

Ngay khi nó kêu lên, Sora nhìn thấy chuyển động từ khóe mắt và cậu nhìn lên, đột nhiên nhận ra Heartless đang tấn công. Riku vẫn ở đó và anh ấy lắc đầu, quỳ xuống bên cạnh Sora. Anh ướt đẫm mồ hôi và đầy những vết thương do Heartless tấn công, nhưng anh đã tự mình chống lại chúng khi Sora sinh con.

"Là...con trai..." Sora mỉm cười mệt mỏi, nhìn xuống đứa bé đang được cậu ôm trong tay. Riku nhìn nó, và anh ấy không thể che giấu nụ cười trên khuôn mặt khi hôn lên thái dương của Sora.

Người đàn ông lớn tuổi đứng lên và tìm thứ gì đó để buộc dây rốn, nhanh chóng cắt nó ra và quấn đứa bé lại sau khi nó được làm sạch. Anh ấy không thể tin rằng bây giờ anh ấy và Sora đã có một đứa con trai; nhưng anh ấy đã ở đó. Anh nhìn Sora, ôm đứa con của họ khi cô bé dựa vào tường.

Bụng cậu lần này co bóp nhẹ nhàng hơn và đôi mắt của cậu thiếu niên mở to, sợ rằng cậu sẽ có thêm một lần nữa. Cậu nắm chặt chăn, ngửa đầu ra sau và khẽ rên rỉ trong khi rặn. Anh cảm thấy một khối u trượt vào hậu môn căng ra của mình, rồi rơi xuống đệm; đó không phải là một đứa trẻ và cậu sợ hãi khi nhìn vào bất cứ thứ gì. Cậu cảm thấy tốt hơn rất nhiều, không có cơn co thắt nào xảy ra sau đó.

"Đó là hậu sản, em đã hoàn thành, Sora." Riku nhẹ nhàng nói, đặt đứa bé vào lòng Sora khi cậu mở mắt và thở hổn hển, sau đó nhìn cậu bé trong vòng tay mình và mỉm cười mệt mỏi. "Em...yêu anh, Riku..." Cậu lầm bầm, nhìn lên để thấy Riku đang vứt bỏ khối nhau thai.

Người đàn ông tóc bạch kim quay lại và nụ cười của anh ta dịu dàng và chân thật khi anh ta bước đến và khuỵu xuống, đặt Sora vào một nụ hôn yêu thương. Anh lùi lại, luồn tay qua tóc Sora và gật đầu khi áp trán cậu vào trán anh. "Anh yêu em rất nhiều." Anh nói, nhìn xuống đứa bé rồi hôn nhẹ lên trán nó và lướt nhẹ ngón tay cái trên cái đầu nhẵn nhụi của nó. "Cả hai người, anh yêu em..."

Những giọt nước mắt mà cậu bé đã cố gắng kìm nén sau khi nhìn thấy Riku trở về đã không thể ngừng rơi, và cậu ấy vùi mặt vào ngực Riku trong khi vẫn ôm đứa bé, đôi vai cậu ấy run lên khi cậu lặng lẽ khóc vì niềm vui tràn ngập mà Sora cảm thấy trong lồng ngực mình. Trái tim cậu tràn ngập nó.

Cậu sẽ không phải trải qua bất cứ điều gì một mình nữa và cậu biết điều đó khi cảm nhận được vòng tay ấm áp của Riku.


Kết thúc.

------------------------------------------------

Hi, như đã hứa ở thông báo từ lâu lắm lắm rồi, mình có 1 drive up các video mpreg thật, chủ yếu là của mấy anh Tây nên hơi bạo tí. Nội dung hơi nhạy cảm nên mình sẽ không share công khai.

Nếu bồ tèo nào có hứng thú, comment email để mình add nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro