Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Birthday Gift


Tác giả: frivolous-magpie

Warning: Song tính

Mình cũng băn khoăn không biết có nên dịch bài này không, vì đây là song tính. Nhưng mà miêu tả cảnh sinh kĩ lắm. Nên bạn cân nhắc nhé, nếu bỏ qua được yếu tố song tính thì nhảy hố nha.

(Ở nhà một mình vào ngày sinh nhật của chính mình, Bobbi hối hận vì đã không nói với gia đình về việc mình mang thai.)

—----------------------------------------

Một ngày dài hơn hầu hết thời gian này trong năm. Và Bobbi đã qua ngày dự sinh gần ba tuần. Không chỉ vậy, gia đình anh thậm chí còn không biết anh đang mang thai, và do đó anh không thể cùng họ tham dự bất kỳ bữa tiệc nào mà anh biết sẽ chờ đợi anh nếu anh không nói dối và nói rằng anh bị ốm trong tuần.

Tất nhiên, hầu hết đều đặt câu hỏi làm thế nào một chàng trai có thể mang thai ngay từ đầu. Đối với những người biết Bobbie, họ biết anh không chỉ là một chàng trai bình thường. Anh được sinh ra là một người song tính; và có cả cơ quan sinh dục nam và nữ. Anh luôn tự hỏi tại sao mình phải có âm đạo.

Anh thậm chí còn không có ngực. Mặc dù trong thời kỳ mang thai, núm vú của anh đã bị thâm đi đáng kể; giống như của một người phụ nữ trong khi mang thai. Nhưng anh mừng vì ít nhất ngực anh cũng không phát triển.

Bobbi luôn coi mình là một chàng trai và nghĩ rằng âm đạo của mình chẳng có giá trị gì ngoài một cách quan hệ tình dục thú vị. Anh đi tiểu và xuất tinh như bất kỳ người đàn ông bình thường nào. Anh chưa bao giờ có kinh nguyệt. Tuy nhiên, khi anh mang thai, anh chính thức biết được công dụng của cơ quan sinh dục nữ mà anh được ban tặng.

Để sinh con.

Vì vậy, những ngày của anh trong tháng này dường như ngày càng dài hơn. Anh tự nhốt mình trong nhà, TV đang phát thứ gì đó mà anh thực sự không hứng thú lắm. Thở dài, Bobbi nhìn xuống cái bụng quá ngày của mình. "Các con có thể ra ngoài sớm hơn một chút để ba có thể ở bên gia đình và bạn bè của mình..."

Như thể để đáp lại, anh càu nhàu khi cảm thấy một cơn co thắt khác siết chặt dạ dày của mình. Anh xoa hai tay lên bụng, cố gắng xoa dịu nó. Anh đã trải qua những cơn co thắt nghiêm trọng suốt hai tháng nay. Anh thậm chí còn bị chuyển dạ giả dọa sợ một tuần trước đó.

Nhưng đôi song sinh vẫn chưa chào đời.

Lắc đầu, những sợi tóc xanh lơ tung bay trên đầu, Bobbi lại nằm xuống sofa, một chân gác lên thành ghế. Anh đã quá khó chịu ở giai đoạn này, đã quá ngày dự sinh gần một tháng. Anh biết mình nên đến bệnh viện và chọc vỡ nước ối để gây chuyển dạ, nhưng anh từ chối. Anh không muốn ở bất cứ đâu gần bệnh viện.

Họ trêu chọc, chọc ghẹo và xâm phạm anh đủ điều trong suốt thời kỳ mang thai; việc sinh nở phải theo điều kiện của anh chứ không phải của họ. Nhưng bây giờ anh đang hối hận về quyết định đó.

Anh cũng hối hận vì đã không đến Alex và North. Họ là những người duy nhất biết về việc mang thai của anh, chào đón và giúp đỡ anh ấy trong chín tháng qua nhiều hơn những gì anh mong muốn. Anh đã từ chối đến nhà họ để dự một bữa tiệc nhỏ dành cho anh, nhưng giờ anh ước gì mình đã đến đó.

Bobbi chán kinh khủng. Anh ấy muốn ra ngoài vui vẻ, hoặc ít nhất là quan hệ tình dục.

Anh cười toe toét; người thứ hai đã không dừng lại chỉ vì anh đang mang thai. Trên thực tế, anh đã quan hệ tình dục nhiều hơn khi mang thai hơn bao giờ hết trong đời. Rõ ràng là khá nhiều câu lạc bộ và quán bar mà anh thích lui tới có rất nhiều anh chàng muốn có bạn tình đang mang thai trong phòng ngủ.

Chỉ vài ngày trước, vào ngày cuối cùng đi chơi, anh đã gặp một trong những bạn tình của mình và dành vài giờ với anh ta. Anh đã hy vọng quan hệ tình dục sẽ thúc đẩy quá trình chuyển dạ, nhưng nó đã không xảy ra. Mặc dù vậy, anh vẫn hài lòng hơn đáng kể.

Rên rỉ, anh vớ lấy một chiếc gối trên chiếc ghế dài nơi anh nằm và kéo nó lên mặt, hét vào vải. "Tôi phát điên lên khi bị nhốt trong nhiều ngày như vậy!" Anh lại rên rỉ khi nhận ra mình phải đi tiểu; lại thêm một lần nữa.

Ném cái gối vào tivi, anh thở hổn hển và càu nhàu trong khi cố gắng ngồi dậy. Bụng quá to khiến việc đứng lên ngồi xuống khá khó khăn. Nó tồi tệ gấp đôi so với một lần mang thai bình thường, vì anh ấy đang mang song thai. "Hai người các con thật không có kiên nhẫn!" Anh xoa xoa phần dưới cái bụng nặng trĩu của mình với một nụ cười.

Bất chấp mọi lời phàn nàn của mình, Bobbi vẫn thích được mang thai. Mặc dù anh nóng lòng muốn được ôm những đứa con trai nhỏ trong vòng tay thay vì lớn lên bên trong mình. Anh muốn xem màu mắt, màu tóc của chúng, xem chúng có những đặc điểm gì giống anh.

Cuối cùng thì anh cũng đủ sức để nhấc mình khỏi chiếc ghế dài (Anh không thể chờ đợi để sử dụng phòng tắm lâu hơn trừ khi anh muốn gặp tai nạn) và rên rỉ, lạch bạch rời khỏi phòng khách và đến phòng tắm của mình. Đầu đứa con đầu lòng của anh đang tựa chắc vào xương chậu, nơi mà nó đã tụt xuống quá thấp khiến cho việc đi lại trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.

Anh đã kịp vào phòng tắm để đi vệ sinh trước khi gặp sự cố với chiếc quần jean dành cho người mang thai. Anh thậm chí còn không thèm đóng cửa; không giống như bất cứ ai sẽ nhìn thấy anh kể từ khi anh ở một mình. Khi xong xuôi, anh rửa tay và nhìn vào gương để thấy cái bụng căng phồng của mình.

Anh quay sang một bên, mỉm cười trìu mến trong khi vén chiếc áo phông quá khổ của mình lên để xem quả cầu căng tròn, sáng bóng nơi các con anh đang nằm bên trong và lớn lên. Anh đặt tay lên bụng cảm nhận làn da căng mịn. Anh có vài vết rạn da, nhưng anh không bận tâm đến chúng. Anh lướt đầu ngón tay qua cái rốn lồi của mình.

"Ít nhất thì các con dường như không bận tâm đến chiếc nhẫn rốn của ba." Anh ấy cười khúc khích, nghịch chiếc nhẫn đeo ở rốn mà anh ấy đã nhận được ở trường trung học. Nó không gây chú ý nhiều khi bụng anh phẳng lì và vừa vặn, nhưng bây giờ khi bụng anh phình to và nặng nề, chiếc nhẫn cũng gây chú ý không kém.

Soi gương lần nữa, anh tạo dáng với chiếc bụng bầu đồ sộ, cười rạng rỡ. Anh cảm thấy tốt hơn nhiều khi nhìn thấy những đứa con của mình đã lớn lên bên trong cơ thể mình như thế nào. Bobbi ậm ờ một mình và lạch bạch ra khỏi phòng tắm, mặc kệ áo sơ mi kéo lên ngực để lộ bụng.

Lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường, anh quay lại phòng tắm và tạo dáng lần nữa, chụp một bức ảnh của chính mình. Anh có lẽ đã chụp vài trăm bức ảnh của mình trong suốt quá trình mang thai, ghi lại từng giai đoạn. Anh thậm chí có cả một cuốn sổ lưu niệm ghi đầy đủ tiến trình.

Anh thích nhìn lại ba tháng đầu của thai kỳ, và bây giờ, để xem anh đã mập ra như thế nào trong suốt thai kỳ khi các em bé của anh lớn lên.

Cố gắng hết sức để trông thật quyến rũ cho một bức ảnh khác, anh dừng lại và ôm lấy cái bụng nặng trĩu của mình. Một cơn co thắt giả khác, và lần này rất đau. Hầu hết là các cơn co thắt giả sẽ không khiến anh đau đớn nhiều, mặc dù chúng làm cho anh không thoải mái. Tuy nhiên, lần này rất đau đớn. Anh nắm chặt thành bồn để đứng vững và rên rỉ, ngay lập tức ngồi xổm xuống.


Khi nó trôi qua, anh thở hổn hển, nhìn vào bụng mình. "Đó không phải là... cơn co thắt giả bình thường đâu các bạn..." Đặt điện thoại xuống, anh nắm chặt các cạnh của bồn rửa và nhấc người lên, rên rỉ trong khi đặt một tay lên bụng bầu. "Mới một ngày trước hai người còn hào hứng trước camera."

Mỉm cười mệt mỏi, anh cầm điện thoại và lạch bạch ra khỏi phòng tắm, quyết định tốt nhất là ngồi xuống. Khi anh đến nhà bếp, một cơn co thắt đau đớn khác ập đến khiến anh gập người lại và rên rỉ. Anh ôm lấy cái bụng nặng nề của mình, co rúm và rên rỉ qua cơn co thắt.

Anh ta vươn một tay nắm chặt quầy, tay kia vẫn giữ cái bụng đang đau đớn trong khi thở qua cơn co thắt. "Ôi Chúa ơi..." Anh thở hổn hển, nhìn xuống cái bụng cứng như đá của mình sau khi cơn co thắt qua đi. Đó chắc chắn không phải là cơn co thắt giả thông thường.

Đôi mắt nâu sẫm mở to khi nhận ra đã đến lúc, Bobbi ngồi xuống một chiếc ghế. "Các con thật biết chọn thời điểm ha?" Anh xoa xoa phần bụng vẫn còn lộ ra do chưa kịp kéo áo xuống che đi quả cầu. Anh cắn chặt nắm tay, nhận ra mình sắp lâm bồn thực sự vì những cơn co thắt đau đớn và cận kề như thế này.

Cố gắng không hoảng sợ, Bobbi đứng dậy và chộp lấy một cái bát, đổ đầy rượu vào đó và thả vào đó một chiếc kéo mà anh ấy đã đặc biệt mua để cắt dây rốn cho em bé của mình. "Được rồi Bobbi, bình tĩnh... Lần này mới là chuyện thực sự." Anh vừa nói vừa gập người lại, chuẩn bị tinh thần bằng cách đặt vững chắc cẳng tay lên quầy.

Bụng thõng xuống bên dưới, anh rên rỉ, lắc lư qua lại để cố gắng giảm bớt cơn đau do co thắt. Đôi mắt anh đang nhắm, nhưng chúng đột nhiên mở ra và anh đột ngột thở hổn hển. Một dòng chất lỏng nặng nề bắn ra từ âm đạo của anh và làm ướt quần anh.

Đưa tay đỡ lấy cái bụng đã trĩu xuống của mình, anh nhắm nghiền mắt lại. "Nó đang thực sự xảy ra..." Anh thở hổn hển và rên rỉ trong suốt cơn co thắt cuối cùng. Sau khi nó trôi qua, anh đứng thẳng và vặn hông thoát khỏi chiếc quần bầu. Anh tuột quần xuống và bước ra khỏi chúng.

Để quần nằm ở sàn nhà bếp, Bobbi lạch bạch ra khỏi bếp và quay trở lại phòng ngủ của mình, nơi anh lấy ra một chiếc quần nhỏ sạch sẽ để thay. Khi đang luồn chiếc quần nhỏ ướt sũng xuống hông, anh ngã ngửa xuống giường vì một cơn co thắt dữ dội và đau đớn đang siết chặt cái bụng nặng trĩu của anh.

Rên rỉ thật to vì đau, anh nắm chặt chiếc chăn bằng những đốt ngón tay trắng bệch. Có vẻ như việc vỡ ối của anh chỉ làm tăng cường các cơn co thắt. Anh nhìn xuống cái bụng đang co thắt của mình, các cơ thắt lại và siết chặt để đẩy em bé ra ngoài. Nhăn mặt vì đau, anh vẫn cố gắng cởi quần nhỏ ra.

Bobbi đá chúng ra khỏi mình ngay khi cơn co thắt qua đi, giúp anh có thời gian thở và hồi phục. Anh không nghĩ rằng các cơn co thắt thực sự lại gây đau đớn hoặc tiêu hao năng lượng như vậy. Không phải khi anh đã phải chịu đựng những cơn co thắt giả trong nhiều tháng. Chúng chẳng là gì so với những thứ này!

Biết rằng con mình sắp chào đời với những cơn co thắt rất gần, anh không buồn mặc chiếc quần lót sạch vào. Thay vào đó, anh cởi áo sơ mi và ném nó xuống sàn. Hoàn toàn lộ liễu, anh nhấc mình khỏi giường và lạch bạch vào phòng tắm, nơi anh tắm.

Khi bồn tắm đầy nước ấm, anh thả mình vào đó ngay khi một cơn co thắt khác ấp tới người anh. Anh rên rỉ, dang rộng chân ra hết mức mà bồn tắm cho phép và nắm chặt lấy thành bồn trong khi tay kia xoa xoa cái bụng bầu nặng trĩu của mình. "Bình tĩnh, không sao đâu, chúng ta sẽ làm điều này..."

Anh đã quyết định khi gần cuối thai kỳ rằng sinh con dưới nước sẽ là tốt nhất nếu anh thực hiện việc đó ở nhà và một mình. Khi nước đổ đầy bồn nhiều hơn, cơn co thắt giảm bớt một phần nhưng không hoàn toàn do cái bụng to của anh nhô ra khỏi mực nước. Khi nước sắp tràn ra ngoài, anh tắt nó đi và ngả người ra sau.

Anh sẽ làm điều đó ở đây, anh sẽ tự mình sinh hai đứa con trai sinh đôi trong bồn tắm của mình.

Vài cơn co thắt sau đó và anh gần như hét lên, đầu của em bé đầu tiên chui vào ống sinh của anh và trượt xuống ngày càng xa hơn. Lúc này khuôn mặt anh đã đẫm mồ hôi. Đưa một tay vào giữa hai chân, anh cảm thấy đầu con mình đang trồi ra. Khi anh rút tay lại, một cơn co thắt khác ập đến và lần này anh bắt đầu chịu đựng, rặn theo nó.

Nước ấm đã giúp ích cho anh, nhưng nó không giúp ích gì cho cảm giác bỏng rát dữ dội mà anh cảm thấy trong âm đạo khi đầu đứa bé nhô ra. "Ôi Chúa ơi!" Anh hét lên trong đau đớn, nghiến răng chịu đựng cơn co thắt và rặn bằng tất cả sức lực mà anh có. Tuy nhiên, khi nó trôi qua, anh ấy cảm thấy một áp lực trong hậu môn mà anh ấy chưa từng cảm thấy trước đây.

Áp lực rất mạnh và đau đớn, và khi anh chuyển mình trong bồn tắm để cố gắng thoải mái hơn, anh rên rỉ; nhận ra mình đã để quên chiếc bát cùng với chiếc kéo trong bếp. "Ch-Chết tiệt..." Anh nguyền rủa. Anh cần cái đó và những chiếc kẹp mà anh có để kẹp dây rốn của con mình.

Anh sẽ phải ra khỏi bồn tắm.

Thở hổn hển, anh với tay và rút phích cắm nước. Nếu anh phải ra ngoài, anh sẽ đổ đầy nước nóng, sạch vào bồn tắm vì nước này đã bắt đầu nguội và không giúp được gì cho anh nữa. Khi cố gắng đứng lên ra ngoài, bụng anh lại co thắt liên tục. Anh cảm thấy như mình đang chịu đựng gấp đôi các cơn co thắt.

Anh lê mình ra khỏi bồn một cách vô cùng khó khăn giữa những cơn co thắt và cái bụng nặng trĩu cùng với cái đầu của đứa bé đang nhô ra trong âm đạo của mình. Nó không chỉ không giúp áp lực trong hậu môn của anh biến mất, trên thực tế, nó dường như trở nên tồi tệ hơn với mỗi cơn co thắt. Thở hổn hển vì gắng sức bước ra khỏi bồn tắm, anh nhìn thấy nước đã cạn từ lâu.

Anh xả nước lại vào bồn tắm và bắt đầu một lần tắm mới, rồi chậm rãi lạch bạch ra ngoài để lấy cái bát và những cái kẹp. Anh đang gần tiến vào bếp thì một cơn co thắt lại ập đến, khiến anh chết cóng tại chỗ và buộc anh phải dựa người vào tường. Anh rên rỉ, ngửa đầu ra sau khi hai chân dang rộng.

Anh bắt đầu chịu đựng thì đột nhiên một dòng chất lỏng nóng hổi trào ra từ hậu môn. Thở hổn hển vì sốc, Bobbi một tay ôm bụng, tay kia đưa tay ra sau sờ mó cái lỗ của anh. "Đ-Điều này không thể xảy ra! C-Con không thể đi ra ngoài theo cách đó!"

Hoảng sợ, Bobbi thở hổn hển và thở qua cơn co thắt rồi lạch bạch vào bếp. Anh ấy thậm chí còn chưa đến quầy trước khi một cơn co thắt khác ập đến và anh ấy gập người lại, chộp lấy một chiếc ghế để chống đỡ trong khi dang rộng hai chân và khụy mạnh xuống. Anh hét lên, đứa bé cố chui ra khỏi hậu môn của anh di chuyển xuống thấp hơn, hậu môn của anh phồng lên bằng đầu đứa bé.

Vết bỏng ở đó cũng tồi tệ nếu không muốn nói là tệ hơn ở trong âm đạo của anh ấy. "K-Không! Đừng đi ra ngoài theo cách đó!" Anh kêu lên, ấn mạnh tay vào lỗ hậu của mình. Cả hai đứa trẻ đang cố gắng ra ngoài cùng một lúc. "Các con không thể đồng thời đi ra!" Anh đã khóc.

Bobbi chộp lấy cái bát và những cái kẹp và bắt đầu lạch bạch trở lại phòng tắm. Anh gần như đánh rơi chúng khi một cơn co thắt khác ập đến với anh. Anh đặt cả bát và kẹp xuống, hét lên khi cơn co thắt trở nên tồi tệ hơn. Ngồi xổm xuống chỗ anh đang đứng, anh rặn, rên rỉ khi em bé trong ống sinh của anh kéo căng âm đạo nhiều hơn khi nó được đẩy ra đến điểm rộng nhất.

Rồi anh ngửa đầu ra sau và hét lên, đầu đứa bé nhô ra cùng với một dòng chất lỏng mới. Thở hổn hển sau khi cơn co thắt qua đi, anh thò tay vào giữa hai chân để cảm nhận đầu em bé đang thò ra khỏi âm đạo của mình. "Ch-Chết tiệt, đây...không phải là cách nó nên xảy ra..." Bobbi thở hổn hển.

Chống hai tay và đầu gối, anh gục đầu xuống để cố gắng lấy lại hơi thở, nhưng một cơn co thắt khác lại ập đến và anh phải cúi xuống. Bé thứ hai lại khiến mông anh căng nhức khi đầu cố thò ra ngoài vô ích. Anh gần như gục ngã sau cơn co thắt. Đứa bé giữa hai chân anh vẫn còn đó và chưa nhô ra khỏi vai.

Bobbi đột nhiên cảm thấy có nước dưới tay và anh mở mắt ra, đôi mắt nâu sẫm của anh mở to khi nhìn thấy nước chảy ra từ phòng tắm của mình. "Ôi chao! Cái bồn tắm!" Anh nguyền rủa, rên rỉ. Nước vẫn chảy và bây giờ đã tràn. Không có gì diễn ra như kế hoạch vào thời điểm này.

Anh bò trên sàn nhà, bởi vì tại thời điểm này anh không thể đứng dậy được nữa. Ngay khi anh đến được bồn tắm nơi nước đang tràn ra, một cơn co thắt khác lại xảy ra. Anh rên rỉ, chịu đựng khó khăn. Một bên vai của đứa con đầu lòng lộ ra và anh thở hổn hển, thò tay vào giữa hai chân để cảm nhận đứa con đang treo lơ lửng ở đó.

"Đ-Đợi chút nữa..." Anh thở hổn hển, cố gắng ngồi dậy để có thể tắt nước. Anh với tay tắt nó ngay khi một cơn co thắt khác lại ập đến. Anh rên rỉ, thò tay vào giữa hai chân để bế đứa bé lên, thở hổn hển và rên rỉ khi anh rặn xuống thật mạnh. Vai thứ hai bật ra, và với một rặn đẩy dài, mạnh trong khi anh kéo nhẹ nhàng, đứa bé tuột khỏi người và rơi vào tay anh.

Thở hổn hển, anh kéo đứa bé lên để nhìn nó, đôi mắt anh long lanh những giọt nước mắt vui sướng khi nhìn thấy cậu bé mà anh vừa mới sinh ra. "Đ-đứa con bé bỏng của ba... hạnh phúc quá..." Bobbi thở hổn hển, bế đứa bé trong tay khi anh từ từ đứng dậy; mặc dù với khó khăn. Anh ta vẫn còn một đứa bé đang nằm trong hậu môn.

Anh ta từ từ quay trở lại nơi anh ta để chiếc bát và những cái kẹp, đặt em bé xuống giường, nơi anh ta kẹp dây rốn và cắt nó bằng chiếc kéo vô trùng. Anh nghiêng người xuống giường, rên rỉ trong khi anh có một cơn co thắt khác. Đứa bé nằm trong hậu môn của anh ấy không tiến triển gì khi anh ấy rặn, nhưng anh ấy đã vượt qua được lần sinh nở đầu tiên của mình.

Lúc này anh đã quá mệt mỏi và chỉ muốn mọi chuyện kết thúc cho xong.


Bò qua giường và ngả lưng với đứa con trai đầu lòng đang đặt trên chiếc gối bên cạnh, anh dang hai chân ra và kêu lên, cố gắng vượt qua một cơn co thắt khác. Anh nắm lấy đầu gối và kéo chúng lên, dành nhiều không gian nhất có thể cho đứa bé chắc chắn sẽ chui ra khỏi mông anh.

Anh ngã ngửa ra sau khi cơn co thắt qua đi, mắt anh nhắm nghiền và lồng ngực phập phồng. Mắt anh đột ngột mở ra khi anh cảm thấy một dòng chất lỏng nóng chảy ra từ âm đạo của mình. Thở hổn hển, anh ngồi dậy và nhìn xuống vũng nước bên dưới. "Ô-Ôi Chúa ơi, tôi... tôi sắp sinh ba!?" Anh rên rỉ, gục xuống và ôm lấy cái bụng bầu vẫn còn nặng nề của mình.

Cơn co thắt của đứa bé này đến ngay sau đó và anh kêu lên trong khi rặn. Em bé thứ ba di chuyển xuống kênh sinh dễ dàng hơn một chút so với em bé đầu tiên, nhưng nó ra ngoài ngôi ngay từ lần rặn đầu tiên. Anh thở hổn hển và xoa bụng. Em bé trong hậu môn của anh ấy đã phồng lên một cách đau đớn.

Khi cơn co thắt tiếp theo ập đến, anh ấy rặn bằng tất cả những gì mình có, chịu lực thật mạnh trong khi co đầu gối lên và giữ cho hai chân dang rộng. Đột nhiên anh hét lên khi đứa bé đang nằm trong hậu môn của anh trào ra ngoài cùng với máu và nước ối. Tuy nhiên, trước khi anh ấy ngừng đẩy, đầu của đứa bé trong âm đạo của anh ấy cũng đã kịp thò ra ngoài và anh hét lên.

Những đứa con của anh ấy đã ra đời cùng một lúc. "Không... Không... Dừng lại!" Anh lắc đầu, mái tóc nhuộm xanh tung bay tứ tung. "Kh-Không thể sinh hai a-cùng một lúc...! Ngh..." Anh ngập ngừng đưa tay vào giữa hai chân và cảm thấy đầu của cả hai đứa trẻ, rên rỉ khi một cơn co thắt mới quét qua anh.

Bụng co thắt, anh lại bấu chặt đầu gối và khụy xuống thật mạnh. Anh đang chịu đựng bằng tất cả sức lực mà mình có, la hét đau đớn khi em bé trong hậu môn của anh được đẩy ra thêm một chút. Em bé trong âm đạo của anh cũng cố gắng thoát ra nhưng vẫn chưa ra hẳn. Xương chậu của anh ấy quá đầy hai đứa trẻ; nó sẽ khiến việc sinh ra hai đứa bé này trở nên khó khăn hơn.

Anh thở hổn hển để lấy lại hơi. Nó sẽ không hoạt động! Anh ấy chưa bao giờ là một người to xương, những đứa trẻ sẽ bị mắc kẹt trong anh ấy! Sự hoảng loạn bắt đầu ập đến và anh dồn trọng lượng của mình sang một bên. Bobbi cố gắng chống tay và quỳ gối, rên rỉ trong cơn co thắt kép khi cả hai đứa trẻ cố gắng chui ra ngoài.

Băm móng tay vào lớp vải của bộ drap giường, anh chống lại cơn co thắt. Hai chân anh giang rộng đến nỗi bụng anh ép xuống đệm. Cả hai em bé đều cố gắng vắt ra khỏi người anh cùng một lúc, và Bobbi đã khóc đầy thất vọng khi các cơn co thắt qua đi.


Khi thời gian nghỉ ngắn của anh ấy kết thúc, anh ấy đặt cằm lên ngực và đẩy lần nữa. Lần này, đứa bé trong hậu môn của anh ấy bị một bên vai bật ra ngoài một cách đau đớn, và ngay sau đó, đứa bé trong âm đạo của anh ấy cũng bị đẩy ra ngoài qua một bên vai của nó. Anh đưa bàn tay run rẩy vào giữa hai chân và nâng đứa con trong âm đạo của mình lên, rên rỉ đau đớn trước một cơn co thắt mới.

Anh rặn, cố gắng chịu đựng cơn đau, hy vọng những đứa con của anh sẽ sống đủ lâu để chào đời. Anh hét lên khi cả hai vắt qua vai thứ hai, cả hai đều treo lơ lửng trên người anh. Giờ đây, cơn đau rát ở dây rốn của anh không thể chịu nổi khi cả hai đứa trẻ đều đang kéo anh ra cùng một lúc.

Bobbi thở và hổn hển qua cơn co thắt kép tiếp theo, hét lên khi cần rặn. Anh từ từ ngồi dậy, cái bụng căng phồng không cho phép anh nhìn thấy đứa bé đang treo giữa hai chân mình. Anh nắm lấy đầu giường để đứng vững, bụng anh lúc này đang ép chặt vào trong khi anh thò tay vào giữa hai chân để giữ đứa bé trong âm đạo.

Thở hổn hển nặng nề, anh nhắm mắt lại và cúi xuống lần nữa, cố gắng lôi lũ trẻ ra ngoài. Anh thả tay kia xuống hậu môn, giữ yên đứa bé đó trong khi đẩy phần còn lại của đứa bé trong âm đạo ra ngoài. Cả hai đều cố gắng ra ngoài cùng một lúc. Điều duy nhất anh ấy vui mừng trong giai đoạn này là đứa bé ở hậu môn đã được nhét đủ chặt vào mông anh ấy để nó không thể bật ra ngoài.

Em bé âm đạo co bóp nhanh hơn một chút so với em bé hậu môn của anh, và anh ngay lập tức đặt nó xuống. Thở hổn hển và rên rỉ trong khi anh lại nằm xuống, giờ anh giữ chặt đứa con ở hậu môn của mình bằng cả hai tay; rút nó ra khỏi anh ta chỉ vài giây sau khi anh ta sinh đứa con thứ hai.

Anh gục xuống với một đứa bé trên ngực và một đứa khác giữa hai chân. Anh ấy vừa sinh hai đứa con cùng một lúc; bây giờ anh ấy đã có ba. Nhìn vào em bé trong tay, anh thấy đó là một cô gái nhỏ; đứa bé thứ ba mà anh ấy không biết hoặc không bao giờ mong đợi. Bobbi với tay lấy chiếc kéo, cắt và kẹp sợi dây.

Sau khi đặt đứa con gái mà mình bất ngờ có được xuống với đứa con đầu lòng, anh từ từ ngồi dậy và kéo đứa con thứ ba lên; đây là cậu bé mà anh mong đợi. Anh mỉm cười mệt mỏi với bộ ba của mình. "Ba đứa con bé bỏng của ba..." Anh thở hổn hển, vui mừng khi cảm thấy dường như không còn đứa trẻ nào bên trong mình nữa. Anh cắt và kẹp dây rốn của đứa con trai thứ hai và đặt nó xuống cùng với các anh chị em của mình.


Ấn vào bụng để giải đẩy ra hết còn lại bên trong, anh rên rỉ, đẩy phần còn lại của cả hai đứa trẻ ra ngoài cùng một lúc. Bây giờ anh là cha của ba đứa trẻ. Kiệt sức và nhìn thấy những đứa con của mình có vẻ khỏe mạnh khi chúng khóc bên cạnh mình, anh nhìn quanh và lấy điện thoại trên tủ đầu giường nơi anh đã để nó trước đó.

Nhấn quay số nhanh, Bobbi nhìn những đứa con mới sinh của mình và lần này cười tươi hơn. "Mẹ ơi... Có chuyện này... con muốn nói với mẹ..." Nhìn đồng hồ, anh thấy đã chính thức qua ngày sinh nhật của mình.

Kết thúc.

------------------------------------------------------------------

Hi, như đã hứa ở thông báo từ lâu lắm lắm rồi, mình có 1 drive up các video mpreg thật, chủ yếu là của mấy anh Tây nên hơi bạo tí. Nội dung hơi nhạy cảm nên mình sẽ không share công khai.

Nếu bồ tèo nào có hứng thú, comment email để mình add nhé. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro