NGƯỜI ĐÀN ÔNG GIÀ
Cảnh báo: ngôn ngữ nhạy cảm, sản nhũ, cho con bú, đàn ông có vợ như thường nhưng vẫn có thể mang thai
Nguồn: Devianart
--------------------------------
"Ughhhh...."
Một người đàn ông trung niên đang đau đớn rên rỉ trong góc vắng, bàn tay với đầy vết nhăn của ông ta bám vào tường, tay còn lại cố gắng vuốt ve để trấn an cái bụng lớn trước người, thân thể ông ta run rẩy kịch liệt, bụng trước người to đến mức làm cho áo không thể gài hết lại.
Cái bụng to lớn đó không chứa đầy bia hay mỡ mà là...một đứa bé.
"Huhhh... hahh... ughhhh..." Joko liên tục thở đều, xoa bụng, ông hy vọng cơn đau ầm ĩ từ bụng mình sẽ sớm dịu đi. Tuy nhiên, nó lại ngày càng dai dẵng và mãnh liệt hơn khiến cho Joko như muốn hét lên.
Và thật không may mắn khi ông vẫn đang trong giờ làm việc, Joko là nhân viên văn phòng trong một công ty nhỏ, ông đã từng bị khiển trách nhiều lần từ khi bụng bắt đầu to lên và điều đó khiến cho công việc của ông ta trở nên ngày càng tệ. Vì vậy, nếu ông trở về ngay lúc này đồng nghĩa với việc ông sẽ mất việc. Nếu điều đó xảy ra, thì vợ và hai đứa con của ông sẽ gặp rắc rối lớn. Joko, 45 tuổi, ông đã kết hôn, có vợ và hai đứa con xinh đẹp - những đứa con là do vợ ông ta sinh ra.
Vậy tại sao ông ta lại đang mang thai? Câu trả lời sẽ khiến mọi người ngạc nhiên!!! Quả thực, trong thời đại ngày nay, đàn ông mang thai không có gì kì lạ. Đã có nhiều gia đình hai bố hoặc một chồng thay vợ gánh vác việc mang thai, sinh con. Nhưng không giống như Joko, một gia đình bình thường khi vợ ông ta vẫn là người mang thai và sinh con. Cho đến khi sự việc xảy ra cách đây chín tháng, trên đường về nhà sau buổi tăng ca ở công ty, trời quá tối, vì vậy ông không thể nhận ra có người theo dõi mình.
Joko chỉ nhớ rằng ông đã ngất đi sau khi có ai đó vỗ vào vai lúc ông đi ngang qua một con hẻm vắng, không ai qua lại vào giờ đó. Ngày hôm sau, ông tỉnh dậy trong căn nhà kho cũ với quần áo không còn nguyên vẹn trên người.
Ông đã cố giấu chuyện này với vợ mình, và nó bị lộ ra sau khi ông có những phản ứng kịch liệt của thai kì. Thật may mắn khi vợ ông đã không hề tức giận mà còn an ủi ông, cô cho rằng đó không phải do lỗi của chồng mình. Vợ chồng ông quyết định giữ nó lại, vì đứa bé không có tội và hai người cũng từng mất rất nhiều năm mới có được đứa con đầu lòng.
"Ha ha... Bố đang đi làm. Đừng làm phiền bố nhé," Joko nói khi cố gắng xoa dịu cái bụng của mình, tay vuốt ve phần đỉnh bụng tròn trịa với hy vọng những cơn đau sẽ tạm lắng xuống.
"Joko! Joko! Đến đây đi!" một người đàn ông mặc vest gọi lớn, Joko quay đầu lại, hít một hơi thật sâu trước khi bước về phía ông chủ của mình. "Có chuyện gì vậy, thưa ông."
"Anh chậm quá!" ông chủ của anh quát lên, dường như đứa trẻ bị lời nói kích động và nó bắt đầu động mạnh hơn.
"Anh có thể dọn dẹp phòng kho được không? Hàng hóa đã được chuyển đi rồi!"
"Vâng...tôi sẽ làm" Joko gật đầu.
"Ồ vậy...tất cả cây lau nhà đều đang được sử dụng...nên anh hãy dùng khăn để lau sàn nhé"
Joko muốn từ chối, bụng dưới của ông đau nhức một cách dữ dội, liên tục gò cứng lại. Người đàn ông trung niên không thể tưởng tượng nổi cảnh phải lau sàn khi không có cây lau nhà với cái bụng lớn nặng nề và ông phải lau trong tư thế quỳ bò trên sàn. Nhưng nghĩ đến việc ông chủ đã châm chước nhiều lần trong công việc của mình, Joko chỉ có thể gật đầu.
"Nhanh lên, làm việc đi!" Joko nhanh chóng thực hiện sau khi ông chủ của mình rời đi. Vác cái bụng to lớn, nặng trĩu chậm rãi đi về phía kho hàng, lúc này ông không thể di chuyển một cách nhanh nhẹn như trước được nữa.
Trước khi mang thai, Joko giống với hầu hết những người đàn ông khác, vì lười vận động nên dáng người ông có vẻ hơi mập mạp. Và sau khi mang thai, ông cảm thấy cơ thể mình ngày càng nặng nề hơn bởi việc mất kiểm soát cân nặng.
Đến căn phòng được yêu cầu dọn dẹp, Joko hít một hơi thật sâu, căn phòng này khá lớn, sàn nhà hơi bụi, có lẽ phải tốn nhiều công sức.
Việc đầu tiên cần làm là khóa cửa phòng lại, sau đó ông lập tức cởi hết cúc áo của mình ra, bụng bầu to lớn đầy vết rạn, thoát khỏi gò bó lập tức lộ ra. Joko thở phào nhẹ nhõm, ông cảm thấy cơ thể đã thoải mái hơn sau khi cái bụng được giải phóng.
Thực ra ông có chút ám ảnh về những cái bụng bầu, ngay cả khi vợ ông ta đang mang thai. Joko thích vuốt ve hoặc giao tiếp với thai nhi, ông xoa xoa cái bụng mình và cảm thấy hôm nay nó gò cứng hơn những ngày thường, cùng với đó là sự xuất hiện của những cơn đau. Tuy nhiên, xét đến việc thai chỉ mới tròn chín tháng thì việc đứa bé muốn ra ngoài là điều không thể.
Không muốn lãng phí thời gian, Joko bắt đầu lau sàn nhà trong tư thế quỳ xổm, nó khiến bụng ông trụy xuống một cách nặng nề và ông buộc phải dang rộng hai chân mình ra. Thỉnh thoảng, ông sẽ dừng lại thở dốc một lúc khi cảm thấy cơn đau ở phần bụng dưới của mình.
Joko không hề biết rằng đó là những cơn co thắt để bắt đầu quá trình sinh con, người đàn ông trung niên chỉ nghĩ đó là những cơn đau bình thường.
"Ughhhh..." Joko lại dừng lại, ông cố gắng xoay hông và lắc mông khi cảm thấy những cơn đau dồn dập ập đến "Huhhhh... Hahah..."
Lau xong toàn bộ sàn phòng, Joko thở phào nhẹ nhõm, eo ông như muốn gãy ra. Cơ thể ông cũng đã thấm đẫm mồ hôi, chiếc áo sơ mi gần như trở nên trong suốt và cái bụng bắt đầu gò cứng hơn trước một chút.
Joko kiểm tra cơ thể mình một chút. Tay ông cứng đờ khi sờ đến hai bầu vú ướt đẫm của mình, nó cọ sát, núm ti lấp ló sau bộ quần áo đi làm của ông ta. Tất nhiên đó không phải là mồ hôi mà là sữa chảy ra, Joko không ngờ mọi chuyện lại tệ đến thế.
Người đàn ông trung niên từ từ cởi áo sơ mi của mình cho đến khi không còn lại gì. Không chỉ có bụng to lộ ra, bầu ngực nở nang của Joko cũng hoàn toàn được thả lộ, nó hơi sưng đỏ và chảy ra sữa.
Mười ngày trước, sữa của ông đã bắt đầu chảy ra, vợ ông nhiều lần khuyên ông nên mặc áo lót. Nhưng niềm tự tôn của Joko đã làm ông từ chối điều đó, và giờ đây ông bắt đầu hối hận vì quyết định của mình.
"Suỵt...." Joko giật mình khi ông vô tình ấn nhẹ vào ngực và sữa phun ra. Sau đó Joko cảm thấy ngực mình nhẹ nhõm hơn một chút. Người đàn ông muốn nặn thêm nhưng khi nghe thấy tiếng đập cửa, ông vội vàng mặc lại áo và đi ra ngoài.
Thì ra là sếp của ông ta đến kiểm tra phòng. Sau khi thấy sàn nhà đã sạch sẽ, sếp của Joko bảo ông nhanh chóng về nhà vì đã hết giờ làm việc.
Joko gật đầu và vội vã đi đến tủ cá nhân để lấy túi. Trên đường về, Joko muốn đi bộ để tiết kiệm tiền nhưng ông cảm thấy đau bụng nên quyết định gọi xe.
Ngồi phía sau, Joko hơi xấu hổ vì bụng mình không ngừng động đậy, có lẽ là do nó liên tục cọ vào lưng người tài xế xe ôm nên đứa bé cảm thấy khó chịu.
Vài phút sau, Joko đã về đến căn nhà thuê cách đường lớn một khoản khá xa. Có năm căn nhà thuê xếp hàng nhưng chỉ một căn có người ở, đó là căn nhà của Joko và gia đình ông.
"Bố ơi!" một cậu bé năm tuổi lập tức chạy đến đón khi Joko trở về.
"Ughhhh...." Joko rên rỉ đau đớn khi con trai ôm chặt bụng bụng ông với cú siết khá mạnh. Có lẽ vì ông bị làm phiền, khiến đứa bé trong bụng đạp theo. Joko muốn nhắc nhở con trai mình nhưng khi nhìn thấy nụ cười của cậu, ông chỉ có thể nhịn lại cơn giận.
"Bố! Bố!" Không lâu sau khi cậu bé bước ra, một bé gái khoảng 2 tuổi chập chững chạy ra với bước chân không vững.
Joko lập tức nhìn xuống, ôm lấy cô bé đang đưa tay về phía mình. Việc ôm con một tay bị ngăn cách bởi cái bụng bầu khổng lồ khiến người đàn ông trung niên cảm thấy có chút khó khăn.
"Bố ơi, mẹ ra ngoài mua rau" con trai nói với ông.
Joko gật đầu và đưa hai con vào nhà của mình. Ông nghiêng người và đặt con gái mình xuống một cách chậm rãi, khi ông chuẩn bị cởi áo, một chất lỏng có mùi hơi tanh chảy dọc xuống chân khiến ông chết lặng.
ĐÙ MÁ!
"Hihh... bố đái dầm kìa!" Con trai của Joko la lên, cười khúc khích, khiến mắt người đàn ông mở to và ông lập tức nhìn thấy phần thân dưới của mình. Quả nhiên, phần đáy quần của ông đã bị ướt, nhưng chất lỏng đó không phải nước tiểu mà nó chảy ra từ hậu môn của ông, là nước ối.
Vài giây sau, Joko cảm thấy một cơn đau dữ dội ập đến, sau đó là bụng bầu to lớn gò cứng lại. Người đàn ông trung niên đã nhận ra mình sắp sinh con và vợ ông đã ra ngoài!
"Bố! Bố! SỮA!" con gái vừa nói vừa kéo chiếc quần ướt nhẹp nước ối của ông. Joko cố mỉm cười trong khi cảm thấy cơn đau quằn quại ở bụng.
"Chờ bố một lát." Ông cởi quần dài, khi chạm đến quần lót, Joko do dự một chút rồi cuối cùng vẫn quyết định cởi ra. Con ông vẫn còn nhỏ, chúng vẫn chưa hiểu về việc này.
Joko ngồi xuống một cách khó khăn, hít một hơi thật sâu, sau đó cởi ba nút áo sơ mi. Con gái nhỏ mất kiên nhẫn vì đói lập tức ngậm trọn núm vú của ông, điều đó khiến ông phải nhăn mặt vì khó chịu "Uhggh... từ từ nào"
Con gái của Joko vẫn đang bú mẹ, cô bé chưa cai sữa nhưng sữa của vợ ông đang cạn dần nên hiện tại, ông là người chịu trách nhiệm cho con bé bú.
"Bố!!! Con cũng muốn uống sữa!" đứa con trai lớn thỉnh thoảng vẫn bú mẹ của ông nói lớn.
"Nhưng, anh trai đã-"
"Con cũng muốn uống sữa!" cậu con trai lớn hét lên khiến Joko nhăn mặt khó chịu. Ông muốn từ chối yêu cầu của con trai mình nhưng nhìn thấy vẻ đáng thương của cậu, ông chỉ có thể cởi bỏ những chiếc cúc áo còn sót lại trên cơ thể mình, cởi phăng chiếc áo và hoàn toàn khỏa thân trước mặt hai đứa con.
"Hihiihh... em trai..." Cô con gái thỉnh thoảng rời miệng mình khỏi núm vú và khúc khích cười khi vuốt ve cái bụng lớn của bố mình.
"Bao giờ em trai sẽ ra ngoài vậy?" con trai lớn hỏi Joko, cậu bỏ miệng mình ra khỏi núm vú tím sẫm của ông. "Bố nghĩ em con sẽ sớm ra thôi, ách..." Joko trả lời trong khi cố kìm nén sự đau đớn từ những cơn co thắt ngày càng rõ rệt hơn.
"Ughhh... aghhhh... huhh..." Joko rên rỉ khi cảm thấy đau đớn tột cùng. Ông hơi tò mò, đưa tay mò vào quần, chạm đến hậu môn, nơi đó mềm xốp và nóng rát hơn thường ngày, ông cảm thấy nó đã mở lớn nhưng vẫn chưa đủ rộng để đầu đứa bé có thể ra ngoài.
"Aghhh... ugh..." Joko lại rên rỉ, cong người chịu đựng cơn đau không gì sánh bằng. Có vẻ như việc cho hai đứa con bú đã kích thích chuyển dạ, nó khiến cơn đau đẻ của ông trở nên tồi tệ hơn.
Khi cho con bú xong, Joko lập tức thay đổi tư thế, quỳ bằng tay và chân, ông chổng mông cao lên trông khi đầu gục xuống sàn. Hai đứa trẻ sau khi bú xong đã chạy vào phòng chơi vì vậy chúng sẽ không thể để ý tình trạng lúc này của ông, điều đó thật may mắn.
Joko nhắm mắt lại, ông không biết mình phải chịu đựng cơn đau này bao lâu, nhưng ông hy vọng vợ mình sẽ sớm về nhà và cô sẽ giúp ông sinh đứa con trong bụng ra.
Cạch!
Cửa mở ra, thấy người xuất hiện là vợ mình, trong mắt ông hiện lên chút tia sang. "Em về rồi...ách?" Thấy tình hình không ổn của chồng mình, cô hốt hoảng "Anh sắp sinh con à?", Joko gật đầu
—-
"Em sẽ kiểm tra lỗ hậu của anh một chút", vợ của Joko thông báo, cô đang rửa tay trước khi thọc vào nơi đó của chồng mình để kiểm tra.
"Ughhhh! Arghhhh..."
Người phụ nữ tỏ ra lo lắng khi chứng kiến chồng mình đang chật vật với cơn đau đẻ. Joko thôi thúc muốn rặn xuống nhưng khi nhìn thấy những khuôn mặt đầy vẻ âu lo của vợ, ông cảm thấy có gì đó không ổn nên cố nhịn lại cơn buồn rặn.
"Ách...nó mở...bao nhiêu rồi?"
"Năm phân"
Joko thất vọng, điều đó đồng nghĩa với việc nó vẫn không thay đổi gì kể từ lần cuối ông kiểm tra.
Nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của chồng, người vợ cố gắng mỉm cười: "Đi tắm trước đã, sau đó ăn cơm. Anh cần có sức để rặn đứa bé ra."
Joko gật đầu, cố gắng đứng dậy và cảm thấy xấu hổ khi phát hiện ra mình đang trong tình trạng lõa thể. Người đàn ông trung niên đi vào phòng tắm, đang định vặn vòi nước thì đột nhiên một cơn co thắt mạnh ập đến khiến ông hét lên. Joko khuỵu người, tay nắm lấy đầu gối, mắt nhắm chặt chịu đựng.
"Lại đau nữa hả anh?" vợ Joko hỏi ông khi bước vào phòng tắm.
"Huuh," Joko gật đầu, vẻ mặt ông trông không ổn chút nào.
Sau khi cơn đau lắng xuống, Joko bắt đầu tẩy rửa thân thể của mình. Nước đọng lại khiến cơ thể ông có chút bóng lên dưới đèn, đặc biệt là cái bụng bầu to lớn, đầy vết rặn của ông trắng đến lạ.
"Anh mặc tạm cái này đi" Vợ của Joko đưa cho ông một chiếc đầm babydoll, điều đó khiến mặt của Joko đỏ lên, ông cảm thấy trông nó thật xấu xí nhưng nhớ ra rằng mình sắp sinh con nên chỉ có thể cầm lấy và mặc vào.
Sau đó cả gia đình nhỏ cùng nhau dùng bữa trong phòng khách, thỉnh thoảng Joko cắn chặt môi dưới, cố gắng chịu đựng những cơn đau đẽ và chờ nó qua đi. Anh không muốn hét lên vì sợ làm con sợ hãi "Huh... ughh...".
Ăn xong, Joko cảm thấy mình khỏe hơn một chút, người đàn ông trung niên cảm thấy mình đã có đủ năng lượng để bắt đầu rặn đẻ, có lẽ một lát nữa sẽ rất khó khăn và đau đớn.
"Bố! Bố! Sữa!" Con gái nhỏ của ông có thói quen bú trong lúc được bế trước khi bước vào giấc ngủ, nếu không làm như vậy, cô bé sẽ khóc và không chịu ngủ.
"Ughh... con nặng quá rồi," Joko vừa nói vừa bế con gái đặt cạnh eo mình lên. Chiếc đầm của vợ đưa cho ông có nút ở phía trên nên việc cởi ra rất dễ dàng.
"Sau này khi em út ra đời thì con không được uống sữa nữa!" vợ Joko nhắc nhở con gái, cô bé nghe xong liền bất ngờ ôm chầm lấy ra vẻ bảo vệ thứ thuộc về mình nhưng không may chân cô bé đã vô tình đạp vào bụng ông.
"Ahhhhh!" Joko hét lên đau đớn và cúi xuống gập người khiến cô bé hơi hoảng, lập tức buông tay, sau đó trèo xuống khỏi người bố mình.
"Anh có ổn không?" vợ Joko lo lắng hỏi.
"Ughh.. đau... đau quá," Joko rên rỉ, bụng gò cứng lại.
"Con ngủ trước nhé, mẹ và bố ra ngoài một lát" Vợ Joko nhanh chóng đỡ chồng mình ra ngoài, đặt ông nằm xuống tấm nệm mỏng được đặt ở phòng khách.
"Đã mở hoàn toàn rồi, đứa bé sẽ sớm chào đời thôi" vợ ông thông báo với khuôn mặt tươi cười.
"Huh... ha..."
"Bố..." Con gái Joko gọi, cô bé có chút sợ hãi, Joko quay đầu lại, thấy cô đang đứng một góc, ông gọi cô bé lại gần hơn.
"Công chú nhỏ, con còn đói đúng không? Nằm xuống đây đi." Con gái Joko vẫn thèm sữa, cuối cùng cô bé chọn cách nằm xuống cạnh bố mình, mút lấy đầu vú của ông một cách thật chăm chỉ như thể sẽ không còn được uống nữa.
"Anh thật sự muốn sinh con ở nhà sao? Phòng hộ sinh ở gần vẫn còn mở cửa, anh có muốn...."
"Áchhhh... anh chỉ muốn ở đây thôi," Joko tỏ vẻ từ chối. Ngay từ đầu, ông đã quyết định sẽ không sinh con ở phòng hộ sinh hay bệnh viện. Joko thích sinh con tại nhà cùng vợ mình, một người am hiểu về sinh nở vì trước đây cô từng làm việc tại phòng khám thai.
"Aghhh... huhh... hahh," Joko rên rỉ đau đớn, ông cảm giác những cơn co thắt của mình đã dày đặc và mãnh liệt hơn nhiều so với lúc trước.
Vợ biết ông sắp sinh nên liền bế cô con gái đã ngủ say vào phòng, nơi cậu con trai lớn của họ đã ngủ từ lâu.
Cái bụng bầu của Joko khiến vợ ông lo lắng khi cô quay lại phòng khách. Chỗ đó của ông trông rất to, nó như một quả bóng khổng lồ sắp nổ tung. Trong hai lần mang thai, cô thấy bụng mình chưa bao giờ to đến như thế.
"Đã mở hết rồi. Bây giờ hãy bắt đầu rặn nhé..." vợ ông ra hiệu, Joko gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
"Huhh... huhh... unghhhhh..." Joko nhắm mắt lại, cố gắng rặn mạnh để đẩy cái đầu béo múp của đứa bé đang chen chút trong hậu môn của mình ra. Ông cảm thấy cái bụng to trước người mình ngày càng gò cứng lại.
"Ughhhh... aghhhh!" Cơ thể Joko ướt đãm mồ hôi. Người đàn ông cảm thấy sức lực mình hoàn toàn cạn kiệt, sinh con ở độ tuổi này là một điều không hề dễ dàng. Nhưng việc kéo dài sẽ gây nguy hiểm cho đứa bé, vì vậy ông lại gồng mình rặn mạnh xuống lần nữa.
"Haaaaa...haha.."
"Nào! Rặn mạnh một chút nữa, em đã nhìn được đầu con rồi."
"Huh.. enghhhhhhh.... Huh!" Joko bắt đầu muốn bỏ cuộc, cơn đau như muốn xé toạc cơ thể ông. Lỗ đít phía dưới như bị thiêu đốt.
Người vợ thấy chồng mình có vẻ mệt mỏi liền cố gắng giúp đỡ bằng cách nhấn vào bụng ông.
"Nào, rặn tiếp đi!"
"Engghhhhh..." Joko dùng hết sức rặn xuống.
"Em đã nhìn thấy đầu của con rồi!" vợ ông phấn khích la lên.
"Huh... Hahh..." Joko cố gắng nâng người dậy, bàn tay của cố chạm vào lỗ hậu của mình, ông cảm thấy chỗ đó nhớp nháp đầy nước ối, và có thứ gì đó đang gồ lên. Ồ, đó là đầu của con trai ông ấy. Joko cảm theeys thặt may mắn, mặc dù ông đã già nhưng vẫn có cơ hội được thụ thai và sinh một đứa con cho riêng mình.
"Nào. Một chút nữa thôi!"
Trong niềm vui sướng, Joko nhắm mắt lại và dùng hết sức bình sinh rặn một cú thật mạnh và dài "Enghhhhhhhhhhhh.... Ughhhhhh!"
"Oee! Oee!"
"Ra rồi, đứa bé ra rồi!"
"Hộc hộc... ha..." Joko gục đầu xuống gối, mỉm cười và thở dốc. Cuối cùng ông cũng thành công trong việc sinh đứa con của mình.
"Anh đã có đứa bé của mình" vợ ông cười và nói khi đặt đứa bé đỏ hỏn đang òa khóc lên ngực ông.
Joko cũng mỉm cười nhìn đứa con trai nhỏ bé của mình đang cố gắng mò đến bầu ngực của mình. Ông vui vẻ khi thấy đứa bé ngậm lấy nó, sau đó gục đầu xuống và nhắm mắt lại để ngủ một giấc, ông đã quá mệt mỏi sau ca sinh đẻ ở cái tuổi U50 của mình.
--------------------------------
Fic này dich xong tự nhiên thấy nó nhạt quá, không có nặng đô. Tui viết xong phần "Hồ sơ thứ nhất" rồi, mai beta xong tui đăng nhé, chắc cũng cỡ 12 giờ đêm á =)))))
Mọi người kiếm được fic nào hay hay mà không phải tiếng Việt thì để mình dịch cho nhé 🦾
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro