phần 3
3. Phượng ẩn thiên hạ- Nguyệt Xuất Vân
Tuyết hãy rơi đi, hãy vùi lấp tất cả những dã tâm trên thế giới này, hãy để lại một thế giới thuần khiết , không có chiến tranh , giành giật, hãy để cho nàng được thở một chút.
Gió hãy thổi đi , thổi mạnh nữa đi! Đem theo nước mắt và yếu đuối của nàng đi cùng! Hãy để sự cô độc , kiên cường và vô tình lại cho nàng.
Nếu yêu hắn là một chất độc bệnh tình của nàng đã rất nguy kịch
2. Đông cung- Phỉ Ngã tư tồn
Có con cáo nhỏ cô đơn , Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình .Cơ mà đâu phải ngắm trăng.Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê .
Có con cáo nhỏ bơ vơ
Ngồi trên cồn cáo thẩn thơ sưởi mình .Nào đâu cáo muốn sưởi mình.Cáo đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua.
Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo ấy lại chẳng thể đợi được người mà nó muốn . "
Nước sông Quên, đặng quên tình... Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, vậy mà không để cho ta một đời được quên
Ta và nàng cùng quên.
Trên thế gian này, lãng quên so với việc ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phú
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro