#7
Nhớ ngày đi dạo ban trưa
Lang thang hai đứa cơn mưa bất ngờ
Sao mưa đến chóng chẳng chờ
Để cho anh có thì giờ giấu em
Giấu em những chiếc dù xanh
Kéo mưa làm ướt em anh bây giờ
Giấu em giữa những mong chờ
Từng giây từng phút chàng khờ ngóng trông
Giấu em nỗi nhớ mùa đông
Xa quê may có em không cũng buồn
Giấu em những nỗi cô đơn
Lúc mình xa vắng buồn hơn nhớ nhà
Giấu em cái tính thật thà
Em hờn anh giận nhưng mà anh thương
Giấu em buổi tối vấn vương
Gặp rồi nhớ mãi về đường bớt xa
Giấu em nỗi nhớ mình ta
Ngày xưa em ghét anh ca thất tình
Giấu em sâu tặng tim mình
Để em ấm áp chân tình anh trao
Đừng nhặt những gì đã vỡ để rồi đứt tay
Đừng nắm những gì đã bay để rồi vụt mất
Đừng tìm những gì đã mất để rồi lại đau
Đừng nhìn lại phía sau để rồi thấy mình cô quạnh
Đừng ngước lên trời xanh để rồi thấy mình nhỏ bé
Đừng để bị té để rồi không biết cách đứng lên
Một bông hoa không đợi chờ 2 chủ
Một tấm lòng không ấp ủ 2 tim
Tôi biết rằng cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên
Tôi đã yêu thì yêu tha thiết
Tôi đã ghét thì ghét vô cùng
Tôi đã buồn thì buồn vô tận
Tôi đã hận thì hận suốt đời
Mỗi câu thơ là mỗi dòng nước mắt
Mỗi khúc nhạc là mỗi dòng lệ rơi
Nhớ nha anh em chỉ cần ba tiếng
Hai tiếng yêu em một tiếng chờ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro