Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: mấy bà bói đúng là không đáng tin

Chương 1: Mấy bà bói đúng là không đáng tin.

Căn hộ số 1397, bên trong căn hộ vỏ chai rượu, lon bia lăn lóc khắp nơi, lẫn với khăn giấy vỏ kẹo biến căn hộ từ gọn gàng sạch sẽ thành một bãi rác chính hiệu. Bên trong phòng vệ sinh, cô nàng với mái tóc đen dài ngang lưng, mặc chiếc váy màu trắng, đang ôm lấy hai đầu gối của mình nức nở, cô mắng.

" Lũ khốn! đàn ông đều là một lũ khốn, lũ khốn chết tiệt dám lừa bà đây! đi chết hết đi! một đám đáng nguyền rủa"

Mắng một hồi cô lại cầm chai rượu kế bên lên uống lấy một ngụm rượu rồi lại tiếp tục chửi rủa đám đàn ông lừa dối cô, tiếng mắng của cô hòa vào tiếng nấc cụt , cô mắng từ thằng con trai từng hứa hẹn rằng sẽ biến cô thành người hạnh phúc nhất trên đời này. Mẹ nó chỉ mới 2 tháng trước thôi mà quay đi quay lại thằng cha đó đã đi tán tỉnh đứa khác, đã thế lũ bạn của thằng chả cũng bao che giúp gã, nào là "Ah Huy nó đang ở nhà anh ấy, điện thoại nó hết pin rồi với nó mới ngủ mất rồi để tí nữa nó dậy anh kêu nó gọi lại cho em sau nha" Đờ mờ anh! Anh chuyển từ nhà mặt phố sang phòng trọ lúc nào vậy!?? Lại còn hết pin điện thoại, nào là ngủ mẹ nó chả phải lúc tán tỉnh bà đây bảo rằng 'bất kể khi nào cũng sẽ đến bên em, cho dù bận thế nào cũng sẽ đến bên em' CMN nghĩ đến mà muốn cào nát cái bản mặt của thằng cha đó. Lại mắng một lúc nữa, Như Thanh cầm lấy chai rượu lên mà tu hết nữa chai còn lại, ánh mắt vô tình lướt qua chuỗi tràng hạt đang đeo trên tay, cô nghĩ nghĩ một chút rồi lại bắt đầu mắng

" Cmn bà già đó tốn mất 200 mua chuỗi hạt, 400 xem bói, má nó chứ lúc xem bói thì nào là tình yêu mặn nồng, sẽ gặp chân ái của đời mình, chân ái cái con khỉ, chân chó thì có!!!"
"Chậc, hết cả rượu. Má cả bia cũng hết"

Dốc ngược chai rượu xuống, lắc lắc lon bia kế bên, cô thầm mắng một câu rồi chống cánh tay đứng lên, bám vào tường để đi về cánh cửa ra ngoài phòng khách, bỏ lại nhà vệ sinh với chai rượu lon bia nằm lăn lóc khắp sàn, bước ra khỏi nhà vệ sinh, xui xẻo thế nào Như Thanh lại dẫm phải chai rượu nằm gần cửa, cô té ngửa ra đồng thời tràng hạt mà cô mua ở chỗ bà bói chắc vì hàng dỏm nên đã đứt mất, nhìn mấy hạt tròn tròn đang lăn trên sàn một cơn hoa mắt chóng mặt nhanh chóng ập đến 'Má hôm nay xui vãi lúa, mặc kệ bà ngủ đây sáng mai bà tính sổ với lũ khốn đó sau' Như Thanh thiếp đi với vũng máu trên đầu.

Năm Thông Lân¹ thứ 6, vào đầu mùa hạ tại phủ hầu gia trong một căn phòng được trang trí khá đơn giản nhưng nhìn kĩ đồ vật dùng để trang trí cho căn phòng đều là những thứ quý hiếm, dạ minh châu đặt trên một chiếc bàn nhỏ, bức tranh thủy mặc được treo trên tường, bình hoa đặt kế bên cửa sổ trông cũng không phải là đồ gì rẻ tiền. Di chuyển vô trong căn phòng một chút, trên chiếc giường tre là một cô gái khoảng tầm 13-14 tuổi bận bộ giao lĩnh màu xanh nhạt tóc đc xõa ra, bên giường tre là một cái bàn nhỏ, trên bàn nhỏ đặt một chén thuốc đang nghi ngút khói, cùng với một gói đồ gói lại đặt cạnh chén thuốc, bên giường đang có một cô gái búi tóc thành bọc tròn hai bên đầu, bận bộ giao lĩnh màu hồng nhạt nhìn qua chất lượng vải có thể thấy so với cô nàng nằm trên giường kém hơn rất nhiều, cô đang cầm chiếc quạt nhỏ màu trắng nhẹ nhàng quạt cho người đang nằm trên giường, mặt nó hiện rõ lên vẻ lo lắng không nguôi, haiz cũng phải thôi vì vị tiểu thư nhà nó trước nay đều rất khỏe mạnh nhưng không hiểu sao sau bữa đi chơi đêm cùng người bằng hữu của cổ vào ba hôm trước thì đột nhiên đổ bệnh, nó vì truyện này đã bị bà trên trách mắng khá nặng cũng bị phạt đòn roi, nàng không trách bà được vì bà cũng chỉ lo cho con gái mình nên nhất thời tức giận mà thôi, nó đã làm việc trong phủ này rất lâu rồi tính tình mọi người trong nhà nó cũng rành nên nó biết bà trên cubgx chỉ là tức giận mà thôi, giờ việc nó cần quan tâm không phải việc bị mắng mà là tiểu thư của nó, tiểu thư đã ngủ 2 ngày rồi nhưng vẫn chưa tỉnh, thuốc thì không chịu nuốt xuống cứ chảy ra khắp cả cổ, cả mặt, bình thường tiểu thư hay chăm chút cho gương mặt của mình lắm nếu cô mà biết mặt mình dính đầy thuốc chắc cô tức đến độ tỉnh lại ngay luôn quá, chìm đắm trong suy nghĩ của mình mãi nó không để ý người nằm trên giường đã tỉnh.

Như Thanh dùng sức mở đôi mắt của mình ra, ánh sáng nhanh chóng chiếu thẳng vô mắt cô,'chói mắt thật' một giơ tay lên che đi ánh nắng, tay còn lại chống xuống giường tre cố gắng ngồi dậy, cô nàng đang đứng kế bên giường nhanh chóng đỡ nằm xuống lại, cánh tay đỡ cô nằm xuống lại giường tre, thật ra thì giống dí xuống hơn. Sau khi đỡ cô nằm xuống cô nàng vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, Như Thanh nghe loáng thoáng tiếng cô nàng hét lên khi chạy ra ngoài là 'Bà ơi! ông ơi! cô tỉnh rồi' giọng cô nàng run run như sắp khóc vậy. Cô giá vừa chạy ra ngoài Như Thanh lại dồn sức vào cánh tay mà ngồi dậy, mắt cô đã quen với ánh sáng nên không cần dùng tay che nữa, một hồi cô cũng ngồi dậy được dựa lưng vào thành giường cô khẽ nhắm mắt lại nói thầm trong đầu.

'Con bé đó coi bộ hơi mít ướt ha'

'Chịu trước giờ ta đã thấy Đào gấp gáp vừa chạy vừa khóc như vậy đâu'

Một thân hình xuất hiện trong đầu cô, thân hình này là một cô gái trong trẻ hơn cô, cô nàng này là cô gái vừa nãy nằm trên giường nàng ta khá giống với cô nhưng trẻ hơn cô giọng điệu nhẹ nhàng hơn cô rất nhiều

'Ài thôi kệ bé nó đi, kể tiếp đi xem nào'

'Đây từ từ đã rồi kể tiếp'

Cô nàng đang nói truyện với cô ở trong đầu là thân chủ cơ thể cô đang ở,cô nàng cũng tên Như Thanh là con của hai vị tướng quân nước Duật Vân² cha mẹ nàng gặp nhau trong một lần chống giặc phương bắc rồi từ đó nảy sinh tình cảm với nhau hoàng đế biết truyện nên cũng tác hợp, ban hôn cho họ phong tước hầu, đất,phủ đệ, hai người lấy nhau được 20 năm có cả trai cả gái, hầu gia không lấy thêm bất cứ ai cả toàn quyền quản lý giao cho phu nhân của mình, xong bây giờ là giao cho con gái tức Như Thanh cũng là trưởng nữ của hai người. Sau Như Thanh còn có một người em trai là Đông Quân được sinh ra khi Như Thanh đã lên 5, một nhà bốn người sống hạnh phúc với nhau nhưng chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào một tuần trước Như Thanh cùng mẹ của mình là Dật Lạc đi dạo chợ, dạo kiểu gì lại va phải một bà lão,bà ta bận giao lĩnh sẫm màu trông có vẻ cũ, tóc đã bạc màu được búi gọn lại, mang theo một túi đồ nhỏ, trùng hợp thế nào bà lão đó lại là bà bói cô gặp ở thời hiện đại, tại sao cô biết ư? vì bà lão đó cũng lừa Như Thanh cổ đại mua chuỗi tràng hạt y chang cái mà bà lừa cô mua ở hiện đại! Thật luôn đấy à!? một người có thể sống lâu như vậy sao? lại còn bộ đồ cũng giống như bộ đã mặc ở hiện đại!! Nếu có cái khác thì là nội dung bà ta nói với Như Thanh cổ đại khác với Như Thanh hiện đại, đối với Như Thanh hiện đại bà ta nói là
'Mệnh của tôi rất tốt sẽ gặp được chân ái của đời mình, nhưng quá trình gặp đc họ sẽ rất khó khăn và đến được với họ sẽ phải trãi qua rất nhiều đau khổ của cuộc đời có thể sẽ phải mất cả mạng sống, nếu muốn mở ra cho mình một con đường sống hãy mua chuỗi hạt này' thật ra Như Thanh cũng khá là mê tín một chút xíu với ai nghe thầy bói phán mình sẽ chết lại chả không sợ? nói chung thì có thờ có thiêng có kiên có kị, cô vẫn móc túi ra 200 nghìn để mua chuỗi hạt, đây là một chuỗi tràng hạt bình thường chỉ là nó rất cũ để ý kĩ sẽ có mấy hạt bị xước, ngừi thử thì có mùi thơm nhè nhẹ giống mùi trầm hương cũng giống mùi gỗ bị đốt ám vào lâu ngày.
Quay lại với Như Thanh cổ đại thì bà ta phán 'Cô nhìn âm khí rất dày, mặt mũi xanh xao không giống người sẽ sống lâu, có thể không qua được tuổi cập kê' Như Thanh cổ đại nghe vậy thì mặt mày xanh lét vội cầm lấy tay bà lão hỏi cách khắc phục xua đuổi âm khí kéo dài tuổi thọ, phải bà ta sau khi nghe xong thì lôi ra chuỗi tràng hạt giống y cái của tôi chỉ là nó mới hơn mà thôi, bà ta dặn Như Thanh cổ đại phải luôn luôn đeo nó thì mới xua tan được âm khí để dương khí tiến vào trong cơ thể mới kéo dài được tuổi thọ. Vâng! cái tràng hạt đấy cũng chả rẻ tí nào cả phải cả hai chuỗi tiền xu ấy chứ, với mẹ con Như Thanh thì tiền này cũng không quá lớn nhưng nó quá đắt so với một chuỗi tràng hạt!! Rõ là bị lừa rồi!Cả hiện đại lẫn cổ đại đều bị lừa mua đồ với giá cắt cổ! Mẹ của Như Thanh thì không có tin mấy lời lão bà kia nói vì con gái bà da dẻ hồng hào,môi đỏ tóc đen, đào đâu ra cái mặt mũi xanh xao? Chiều con gái nên bà cũng mặc kệ nhắm mắt làm ngơ việc con gái cưng lấy hai xâu tiền ra đưa bà lão kia, bà cũng xót tiền lắm ấy nhưng gương mặt sợ sệt của con gái đập thẳng vào mắt nên đành phải nuốt ngược nước mắt đang muốn chảy dài, lời nói đang muốn thốt ra mà đi mua đồ tiếp.

"Há há há há há thật luôn ấy hả? thật luôn! hahahahaha tướng quân phu nhân chắc xót ruột lắm với cô con gái như cô, há há há há há"

"Chó chê mèo lắm lông cô cũng bỏ tiền ra để mua chuỗi hạt đấy còn gì? chưa nói của cô còn cũ hơn của tôi ít ra của tôi nó là đồ mới!"

Như bị nói đúng tim đen Như Thanh ngừng cười khẽ lườm hình bóng cô nàng trong đầu mình.

"Ài, thôi kệ đi kệ đi! tiếp tục kể đi xem nào, rồi sao tự dưng cô nằm chình ình ở giường hai ngày trời!? nói nguyên do ra coi nào"

"Cái này thì.... ờmmmmm tôi cũng không rõ lắm chỉ nhớ là lúc đó tôi đang đi dạo trong vườn thì thấy nắng gắt quá giơ tay lên che để đi vào cái đình thì tự nhiên hoa mắt chóng mặt, có chút buồn nôn rồi nằm chình ình một đống ở đây"

"Ai ya, ca này khó đây, tôi với cô giờ chỉ có điểm trung là bà lão kia với cái chuỗi hạt mà thôi giờ sao đây làm sao để về-"

"Đây thầy ơi cô đang ở trong phòng, ngài vào xem cô em như thế nào rồi đi ạ"

Chưa thấy người đã nghe giọng mà nội dung câu thoại như thế kia thì chỉ có một người mà thôi, Đào về rồi! dẫn theo cả thầy thuốc và tướng quân phu nhân tới nữa.

"Thôi thì tối kể tiếp ha A Thanh mẹ cô được em Đào kéo tới rồi kìa"

'Ừ'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: