Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18. sư phụ~ (1/1)r18

Y_tulen
Chàng_murad

Thôi cái tên nói lên tất cả

Cho mn đọc, chứ chap kia chưa gọi là siu h hah:-)

Tulen là tiền bối của murad hen

..
Tulen và murad được mời đến tham dự bửa sinh nhật thứ 18 của hoàng tử phá vân tiễn, y biết rằng mình tửu lượng yếu nên không dám uống nhiều, chẳng hiểu sao mấy người này quá cứng đầu với y cứ lát thì may mảy đi đến mời rượu, rót rượu

Tulen xem trọng về cái danh của mình nên phải tiếp rượu của từng người, và vì bị chuốc say quá nhiều y đã phải nhờ murad đưa về
...

'sư phụ người say quá rồi'

'ư...ta..ta kh..không có say ức(nấc cục)'

Murad đang vác tulen về hoàng cung, chàng nhìn tulen cứ múa tay múa chân nên đợi đi ra khỏi đám lính canh liền thay tư thế mà bế y đi

'như vầy đỡ mỏi tay hơn rồi'

'b...bỏ ta ra ức'

'sư phụ để con dắt người vào phòng nha'

'kh..không cần ta...tự đi được'

Chàng mở cửa để y lên giường, định sẽ đi lấy một chút trà uống xíu rồi rời đi do từ đường nãy về chàng cũng khá mệt

Chàng rót miếng nước rồi húp một ngụm thở dài, quay lại nhìn tulen lần cuối rồi rời đi nhưng mà cái chàng thấy không phải là cái chàng muốn thấy

Như nào nhể?

Tulen đang cởi y phục mình ra, y còn đang cởi cái áo trắng vướng víu lộ ra bờ vai trắng nõn cảnh tượng này đã đập hết vào mát chàng

Murad nhìn tulen mà lòng nôi đầy dục vọng, lần đầu chàng có cảm giác này với nam nhân đã vậy là với sư phụ của mình

Murad khẽ đóng cửa phòng lại, chàng quay lại tiến đến gần y

'ngươi chưa đi à?'

's..sư phụ xin thứ lỗi'

'?- ặc'

Murad phóng đến như một con hổ đói mà làm cả hai ngã xuống giường, mặt y đỏ chót nhìn murad với ánh mắt nửa mơ nữa tỉnh, murad nhìn y phục đang vướng trên áo y, choàng đưa tay cởi hết lớp áo trắng, bàn tay lạnh khẽ chạm vào làng da khiến y giật mình

'ư..l..lạnh quá'

"Mình nưbgs chết mất thôi"-murad

Murad lao lên đến ngấu nghiến bờ môi của y, tham lam hút hết mật ngọt khiến y càng khó thở, y đẩy chàng ra bằng sức lực yếu ớt murad luyến tiếc rời môi y rồi chuyển xuống ngực y

Đưa bàn tay chạm nhẹ đầu ti, murad không nhịn được mà mút nó, tulen đỏ mặt ngửa cổ ra

'ư...ư...nh...nhột quá'

Chàng say mê nghe y rên trong mơ hồ, bàn tay hư hỏng chuyển xuống vùng cấm, chàng xoa lấy cậube của y rồi cởi quần nhỏ của y ra

'r...ra ức'

Tulen giật người xuất ra rồi nằm xụi lơ, murad cũng cởi từng lớp y phục của mình rồi ném xuống, y phục rơi vãi xuống sàn

Murad đưa cự vật mình cạ vào cửa huyệt của tulen rồi đút từ từ vào, cửa huyệt dần khép chặt khi chàng vừa đưa vào được một nữa, chàng nhăn mặt nhìn tulen cắn vai mình, mắt thấm đẫm nước

'đ ..đau ah...d..ừng lại đi...x..xin ng..ngươi'

Murad nhăn mày nắm lấy đùi tulen, dùng sức của mình đâm thẳng lút cán vào khiến y thét lên, tay cào cấu lưng chàng, murad thở dài rồi hôn lên trán y

'người thả lỏng ra đi, nếu còn cố ép thì càng đau đó'

Murad nhìn bên dưới tulen rỉ máu không ngừng cũng xót, chàng lấy tay xoa đầu y rồi đặt y nằm xuống

'ráng một chút nhé?'

'hứ...ahhh...đ...đau...hức r...rát quá...ta chết ...mất hức'

'ahh...ahh..ah~...um...nh...nhanh quá...ư hah yahh'

'ôi trời ơi, tiếng rên của người khiến con nungws quá ahh'

Murad không chần chừ mà đâm mạnh hơn mặc cho người bên dưới có kêu la khóc đau vì bị cưỡng hiếp, dục vọng dần che mờ mắt murad càng làm thì chàng lại càng sướng nên lại càng tăng tốc nhanh hơn, trong vài phúc murad lỡ trượt ra khỏi huyệt tulen rồi xuất ra ngoài

'may quá chưa xuất bên trong~phù'

Murad ôm lấy y lần cuối rồi mặc lại y phục cho y, thay lại ga giường rồi rời đi như không có chuyện gì xảy ra

...

Sáng dậy y cảm thấy đau nhói, thân như bị gãy từng đốt xướng, cứ đứng một chút thì lại ngã xuống

Murad cũng đi vào gõ cửa

'sư phụ, người tỉnh chưa ạ?'

'a..ah ta tỉnh rồi, ngươi vào đi'

Murad đi vào thấy y đã mặc hết y phục, chàng khẽ nhăn mày nhìn tulen

'chúng ta đi luyện kiếm tiếp thôi sư phụ'

'ư ...ừ'

Murad đi ra trước nhìn tulen đang chống cái bàn đứng dậy, chàng nhìn thấy y dễ thương thật, nhưng mà y chậm quá nên chàng đến bế y đi luôn

'b...bỏ ta ra'

'tối qua sư phụ làm gì mà giờ để đi như em bé mới tập vậy'

't...ta không biết...nh...nhưng mà ta đau hông quá'

Y đỏ mặt, nhục quá không biết nói sao, là sư phụ mà để cho đồ đệ bế như đúng rồi

Quillen đi ngang qua thấy hai người cùng chào hỏi

'ô chào chí tôn kiếm tiên với chí tôn thần kiếm'

'chào sư huynh ạ'

'mà sao ngài tulen đây lại để cho ngươi bế thế này'

Quillen nói rồi nhìn vào mặt tulen khiến anh gõ vào đầu hắn một cái

'ta ghét ai nhìn ta chằm chằm'

'thôi tôi đi đây, tạm biệt sư huynh, lần sao gặp lại ạ'

'ừm'

...

Khuya

...

Y đang ngủ thì cảm giác có ai đó đè lên người mình, tỉnh dậy thì thấy một màu đen, có nghĩa rằng hắn đã bịt mắt y

Y dùng phép nhưng cảm thấy sức lực tiêu hao, y bàng hoàng

'làm ..sao ngươi có..thể kiếm được loại đá ma thuật'

'ng..ngươi là tên nào...s...sao dám th..thất lễ với ta ahh'

'...'

'ashhh, đ...đau...đ..đừng có cắn ngực ta'

'ahh..um...ahh..ức r..rút tay ngu..ngươi ra'

Tulen cảm nhận được hắn đang đút tay mình vào bên trong, y giãy ra nhưng chả hề vấn gì với hắn vì trong tay hắn là viên đá khắc chế sức mạnh của y

'ah...ahhh...t...ta...s..sẽ ph..phanh thây ng... ahh ngươi'

'hức hức...r...rát quá...x...xin ngươi, b...bỏ ta ra'

Hắn đâm mạnh vào ben trong y mặc cho y la hét đau đớn, cứ thế mà càng tiến sâu hơn

Y hiện đang rất nhục nhã với chính mình, cảm thấy mình nằm dưới hạ thân của người khác rên một cách damdang chả khác gì những nữ nhân bán thân ở chốn lầu xanh

Đã vậy y là một tu nhân tiên đế, là một vị thần của thế giới nhân loại lại bị một tên giấu mặt cưỡi bức đúng thật là không biết giấu mặt đi đâu

'hức...ah...s...sâu quá..ummm..hức'

Hắn nắm lấy đùi y ấn mạnh xuống khiến y rên lớn rồi gục xuống, chiếc khăn choàng quá mắt thấm đẫm nước mắt, miệng cũng không kìm được chảy nước bọt, khắp người bị hắn cắn đầy

'l...làm ơn...t...ta xin ng..ngươi...ức...d... Dừng...l..lại đi mà ức..hah'

'ahh...nh...nhanh quá...hức hức...nhanh quá ức...'

...

Một đêm đầy sự nhục nhã và đau đớn của y cũng trôi qua, y mệt mỏi gục xuống giường thở một cách yếu ớt, đôi mắt mệt mỏi nhắm nghiền xuống rồi thiếp đi

...

Sáng

Tulen gượng dậy rồi lết cả thân vào suối nước nóng gần đó, y ngâm mình trong nước rồi thở dài

Nhìn lại cơ thể mình y không hiểu sao lại rơi nước mắt, y úp mặt vào đầu gối rồi sì sụt

'sư phụ, con đến kiếm người ạ'

'M...Murad kh...không được vào đây!!'

Y giật mình loay hoay che vết cắn trên cổ la từ trong ra ngoài, nhưng chàng vẫn cứng đầu mà đi vào nhìn y

'nam nhân với nam nhân, sư phụ sao lại ngại chứ'

'đi ra ngoài, đừng hỏi nhiều'

Murad im lặng nhìn tulen, y lo lắng nhìn chàng, cảm thấy có điều không ổn định sẽ dùng phép đẩy chàng ra nhưng chàng đã biết trước nên dùng ảo trảm rồi phóng về phía tulen làm nước bắn tung toé

'h..hộc hộc, điên à'

'bỏ tay ngươi ra khỏi tay nhanh'

'phu~phu, sư phụ sao thân thể người toàn vết cắn vậy'

't..ta bị chó căn'

'chó này cũng mạnh bạo ghê hah, lựa mấy chỗ hiểm cắn không'

'bộ đêm qua sư phụ đã vào phố đèn đỏ hửm?'

'không!'

Murad nâng cằm tulen lên, chàng liếm tai y rồi cởi đồ mình ra tắm cùng y

'không nghe lời sư phụ ngươi à'

'hmmmm...con có vài chuyện muốn hỏi người'

'nói đi'

'Liệu, đêm qua con đi ngang qua nghe tiếng gì đó phát ra từ phòng của sư phụ đó là gì nhể?'

'con hạt của ta quậy phá'

Murad nhấc tulen lên, bàn tay hư hỏng xoa đầu ngực của y, tulen cắn môi nhìn chàng

'b..bỏ tay ra...ah...um'

'ahh...thiệt là sư phụ muốn con dừng không, nhìn như cơ thể sư phụ đnag mời gọi con vậy~'

't..ta sẽ gi...giết ngươi'

'đợi việc đó sao nhé'

'ahh~'

Murad cạ cự vật mình vào cửa huyệt rồi đút vào khiến y run lẩy bẩy, murad biết tulen đang yếu và sức mạnh bị kìm hãm nên mới làm chuyện to gan này nhưng đối với chàng thì nó rất bình thường, y nói chứ đâu có làm đâu

'ah ..hah...mu...murad đ...đauu ummm'

Murad nắm lấy đùi y rồi ép y vào vách đá, tiếp tục tăng tốc khiến y không ngừng rên rỉ trong khoái cảm

'um....ah ..hức ..ahh...d...dừng ng..ngay'

'mu...murad ah...ng..ngươi đi q...quá xa rồi hahh ahh...uh'

'con yêu người, con quý người, con muốn người là của con, con muốn cả thể xác và hồn của người cùng là của con'

'sư phụ, con yêu người, con rất yêu cái cách người rên dưới thân con'

'ng...ngươi...đ..điên rồi...ah ..ahh...hức'

Murad hôn lên cổ y rồi hôn lên bờ môi ấy, chàng dừng lại rút ra làm tulen mất sức mà xụi lơ, huyệt cũng dần thả ra

'AHh'

Murad không để tulen định hình mà đâm vào đột ngột lút cán khiến y chỉ biết giật người, nước mắt cứ giàn giụa y không giữ được mà ngã vào người murad

'ah...lỡ x..xuất vào trong rồi sư phụ'

'kh..khốn kiếp'

'oh sư phụ ngất rồi kìa'

...

Tulen tỉnh dậy trên giường của mình, đầu còn khá đau, y nhìn xung quanh rồi nằm xuống

'chắc chỉ là mơ'

'không đâu'

Tulen giật mình bật dậy thì bị murad đè xuống giường lại

'murad!!'

Tulen dùng phép thù cảm thấy sức lực tiêu hao, y nhìn murad đang cầm viên đá cười

'sư phụ, người thấy viên đá này đẹp không?'

'làm sao ngươi có được nó?!'

'con nhặt được từ con hạt của người'

...

Mấy ngày trc

'này con hạt kia, thả viên đá xuống ngay!'

'quẹc quẹc'

Nó nhìn tulen rồi bay đi khiến y xém thì té, nhìn con hạt ngậm viên đá rồi bay đi y chỉ biết bất lực, mong sao đừng đến tay nhân loại hay là người của nghịch thiên

...

Quay về thực tại

...

'ng..ngươi ah...b...bỏ ra ngay'

'yêu người khì khì'

'yêu cái đầu ngươi'

Murad nhấc đùi tulen lên đặt lên vai, chà sát cự vật vào

'đ...để ta nghỉ..ng..ngơi đi mà murad,..h hức...mu..murad'

'coi kìa, không phải nãy giờ sư phụ lên giọng lắm sao'

'ah..ahh...kh..không đ...được d...dừng đi mà ahh...t...ta kh..không hức ahhh'

'ah~sướng quá bên trong người khiến con muốn điên lên'

'ahhh...kh..không m...mà hức...ahh, nhanh...nhanh quá hức ...ahh'

Tulen nắm lấy bắp tay của chàng mà rên lên một cách damdang, murad cũng từ thế lại càng nhanh hơn

(Laville còn rất nhỏ, có thể nói là 5 tuổi hen)

'thúc thúc ơi'

Rồi cánh cửa bị bật ra, là laville đang cười vui vẻ

'con đến chơi nè'

Laville nhìn xung quanh không thấy y đâu thì khó hiểu, cậu nhìn thấy cgoox giường có bóng người thì dùng tay với màng lên

'ủa tiền bối murad cũng ở đây hả, mà thúc thúc làm gì mà ngồi lên người tiền bối thế'

'A ta đến xem vết thương của thúc thúc nhóc đó'

'dị sao hai người không mặc đồ, với lại thúc thúc khóc kìa'

Laville chỉ vào mặt tulen rồi nói, murad chỉ cười gượng

'cởi y phục mới dễ nhìn vết thương chứ, à với lại thúc thúc nhóc khóc do vết thương khá lớn nên chuyển sang đau rát đó'

'phải không thúc thúc'

Laville hỏi lại tulen, thấy y gật đầu thì cậu lại leo lên ngồi trên người y khiến bên trong lại càng vào sâu hơn

(murad đã dùng chăn lót hạ bộ của tulen, nên laville ngồi trên chăn)

'l...laville..ngh...nghe thúc thúc..nói...con uh...c..con đi...về đi'

'sao vậy ạ, laville lo cho thúc lắm'

Laville đặt hai tay trên ngực y, ôm lấy tulen đang đổ mồ hôi

Murad cảm giác mình bị bơ thì nhấc y lên rồi thả xuống lại, tulen mím môi, dáng vẻ cười gượng nhìn laville đang nhìn mình thích thú

'tiền bối murad làm lại lần nữa đi ạ, dui lắm'

'ồ không ngờ nhóc cũng thích trò này, vậy để ta làm nhiều hơn hah'

Murad nhấc tulen đồng thời laville cũng nhấc lên, rồi như thú nhún mà cứ di chuyển nhanh

Murad vui laville vui zậy ai không vui, tulen chứ ai:-)

Y ngửa cổ thở, nước mắt cứ lăn trên má, laville chơi vui đến nỗi chẳng để ý tulen đang rên, murad thì lại càng mạnh tay hơn

'ahh...mu...murad ...ng...ngươi điên rồi'

'suỵt im nào sư phụ, đừng để thằng nhóc bị phân tâm chứ'

'ahhh...hah'

Murad dừng tay lại, tulen cũng cúi người xuống, laville giờ mới thấy tulen khổ sở cỡ nào

'thúc thúc ơi, người sao vậy ạ'

't...ta hơi..mệt...con về đi...'

Laville nghe thế thi đượm buồn, đôi mắt tỏ ra sự đáng yêu, tulen nhắm mắt lại quay sang chỗ khác vờ như không thấy

'huhu...thúc thúc không thương con sao'

'ah ..mu...murad'

'thôi nào sư phụ, nhóc laville còn muốn chơi thêm chút nữa mà'

'kh..không ahhh...hức ..ahhh'

'oa tiền bối là thương có nhất'

Murad tiếp tục tăng tốc, laville vui vẻ cười, tulen bất lực với hai con người này

...

'nãy giờ con đi đâu vậy hả laville'

'con qua phòng thúc thúc tulen chơi ạ'

Yorn lo lắng chạm vào mặt laville thở dài, quillen ngồi ghế uống trà

'đêm rồi con qua đó chi'

'có cả tiền bối murad nữa, laville còn được chơi nhún nữa'

'hả'

'phụt'

Yorn bất ngờ còn quillen thì phun hết trà ra ngoài

'ý con là sao?'

'con thấy thúc thúc với tiền bối không mặc đồ, thúc thúc tulen còn ngồi trên đùi tiền bối murad nữa ạ'

'không mặc đồ??'

'ngồi trên đùi'

Yorn đổ mồ hôi nhìn laville, thằng bé trong sáng quá chói cả đầu rồi

Quillen đứng dậy mở cửa rời đi

..

Phủ chí tôn

'tulen mở cửa ra ngay'

Quillen ở ngoài đập cửa, cánh cửa mở ra, tulen đứng chống tay lên cửa nhìn quillen

'sủa'

'ngươi và murad đã làm gì trong này'

'đi mà hỏi cái tên điên đó đi'

Quillen chưa kịp định hình thì cửa đóng mạnh lại, anh thở dài rồi rời đi

Lính pov:

Hèn gì bửa giờ thấy chí tôn hay đứng không vững ngồi không yên cứ lấy cớ mà rời phủ, đêm đến thì cứ thấy chí tôn thần kiếm tìm đến rồi lại nghe tiếng kì lạ phát từ trong phòng của ngài chí tôn kiếm tiên











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro