12. thú cưng (1/1) r18
Anh_tulen
Cậu_murad
ABO :-)))) he nha:-3
Chap sau se, tại thấy mn bùn nênn đổi xí
...
Tulen trong một cuộc đấu giá ở chợ đen bất chợt thấy được một tren buôn người hắn dắt đến một người trên dầy có thêm đôi tai và có đuôi
Mọi người bàn bạc nghĩ rằng hắn đã lười nên không ai ra giá cả, anh cũng vậy thui, nhưng cái lúc nhìn thấy tai của cậu ta động đậy thì anh liền giật mình
'chà có vẻ không ai lấy chú cún này rồi'
'tôi ra giá 1 tỷ 2'
Vừa nghe cái giá trên trời ấy thì ai ai cũng xôn xao nhìn về phía anh, hắn thấy thế thì vui mừng vỗ tay
'chúc mừng, giá 1 tỷ 2 sẽ được khép lại, mời số 205 lên phòng nhận ạ'
...
'đây là món đồ của ngài, à và có một cái điều khiển'
'chi vậy?'
'nếu ngài muốn làm gì nó hay nó có í bỏ trốn cứ ấn nút đó'
Tulen nhìn cái điều khiển trên tay từ trong phòng đến lúc trên xe, anh nhìn lại người đang ở trước mặt mình rồi nhìn lại điều khiển
'ah hức đau'
Tulen lỡ bật lên khiến cậu ta bật khóc, anh giật mình rồi tắt đi nó, để điều khiển sang một bên
'lại đây'
Anh vỗ đùi mình, cậu ta nhìn rồi cứ rụt rè đi tới nằm trên đầu anh, anh nhẹ nhàng lấy băng gạt và thuốc sát trùng lau đi vết thương
'rán chịu đau xíu nhé'
Cậu ta run rẩy, bấu chặt đùi anh khi anh vừa chạm vào vết thương, anh cũng đau chứ nhưng mà nhịn thôi, sao khi băng bó xong thì cất sang một bên rồi nhìn cậu ta
'tên người là gì'
'm..murad'
'ta là tulen, gọi ta sao cũng được, tùy ngươi'
Anh cười rồi hôn lên trán cậu ta, murad chỉ úp mặt vào đùi anh rồi dụi vào đó
'sao vậy thích đùi ta hả'
'v-vâng ạ'
'ngủ một giấc đi, trời tối rồi'
...
Murad tỉnh dậy trên chiếc giường trắng của căn phòng xa hoa, đây là phòng của tulen thì đúng hơn, cậu nhìn xung quanh một lúc thấy tulen đang ngồi trên ghế xem tài liệu sổ sách, murad cứ ở đằng sau nhìn chứ không dám tới gần sợ sẽ làm phiền anh
'hửm?, tỉnh rồi à'
Tulen bất chợt dừng tay rồi quay qua nhìn cậu, anh cười nhẹ đặt tài liệu xuống đi đến chỗ murad
'murad, ngươi đói không'
'c-có'
'thiếu gia, đồ ăn đem tới rồi ạ'
'để đó cho tôi đi, xuống đi vâng'
Tulen đi ra khỏi cửa lấy khay thưc ăn rồi đặt trên kệ bàn gần giường, anh vẫy tay ra hiệu murad đến, murad cũng ngoan ngoãn đi đến chỗ anh
Lên đây, đừng ở dưới đất nữa, bẩn lắm'
Tulen múc một muỗnng cháo hào đưa qua cho múc
'nói A nào'
'A'
Murad vừa được anh đút thì lắc đuôi ngây ngẩy, anh bật cười rồi múc thêm muỗng khác cho murad
...
Tô cháo cũng hết, murad ăn cùng no, anh lau miệng cho cậu
'chủ nhân, t-tôi'
'sao vậy?'
'tôi muốn ngủ dựa vào người ngài ngủ'
Murad nhìn tulen, đôi tai cứ cụp xuống,
Tulen kéo nhẹ hắn vào người mình rồi lấy quyển sách bên giường ra
'được rồi, có buồn ngủ thì cứ ngủ đi'
Murad úp mặt vào khe giữa ngực anh, rồi dụi mặt vào,cậu ta bắt đầu chìm vào giấc ngủ sâu trước khi ngủ còn có suy nghĩ hai từ
"Thơm quá"
...
'ngươi thật vô dụng'
'rác rưỡi'
Murad gặp ác mộng mà tỉnh dậy, cậu ôm đầu sợ hãi rồi bật khóc khiến anh tỉnh ngủ mà nhìn murad
'sao vậy gặp ác mộng hả'
'oaaa tôi sợ'
Murad ôm chặt lấy tulen rồi khóc, tulen nhẹ nhàng xoa lưng hắn, đôi mắt mệt mỏi hướng về phía cậu
'ngoan không sao, có tôi ở đây rồi'
'hức hức'
Murad cảm thấy có mùi gì đó phát ra, là mùi sữa, cậu nhìn anh một chút rồi rúc đầu vào cổ anh
'mùi sữa...'
'ta lỡ phát nhiều pheromone lắm sao'
'kh..không ạ, tôi thích nó lắm chủ nhân'
'ngủ đi, mai ta có công việc nên sẽ không có ở nhà'
'ch...chủ nhân bỏ tôi sao?'
'không, chỉ là có việc thôi, đi xong ta về'
...
Rồi cứ thế mà 2 năm trôi qua, tulen cũng tròn 18t anh cũng là chủ của căn nhà này, murad tuy có hơi lúc đòi hỏi quá đáng nhưng tulen vẫn không từ chối
Murad luôn quấn lấy anh từ phòng ra bếp, chỉ đi theo anh rồi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của anh vào người hắn
Tulen hiện nay đang ngồi giữa người murad vừa đọc sách vừa nhìn murad xem phim
Murad coi phim lắc đuôi rồi hôn vào gáy anh sao đó dang tay ra ôm lấy eo anh
'nhột đấy murad'
'tôi xin lỗi ạ'
Tulen thường hay mặc đồ rất rộng, anh mặc chỉ mỗi chiếc áo sơ mi với cái quần nhỏ thôi chứ ở nhà có mình murad với mấy người hầu thì mặt quần dài chi
Điều đó càng khiến murad dễ đụng chạm vào những nơi mà nhạy cảm của anh
'đừng chạm vào ngực ta nữa, murad, ta nh..nhạy cảm đấy'
Murad im lặng bóp ngực tulen, anh có nói dừng cỡ nào nhưng vẫn cứng đầu lằm lằm lì lì mà làm, biết tulen sẽ không mắng hay đánh nên làm lố đó
'm...murad ư...đ...đừng bóp ngực...ta nữa ah~'
Tulen đỏ mặt rên rỉ, anh rút hay tay của murad ra, murad nhìn lên tulen với ánh mắt cún con, hắn cụp tai xuống nhìn tulen
'ch..chủ nhân...t..tôi muốn nữa, chỉ một xíu nũa thôi'
Biết tulen dễ không kìm được sự đáng yêu của cậu nên cậu cứ dùng nó làm anh mềm lòng
'một chút thôi đấy'
...
Tulen vừa đi làm về thì nghe mùi pheromone rượu làm anh bịt mũi lại, đi lên phòng thấy murad đang nằm trên giường chùm khăn kín người khóc
'murad sao vậy'
'chủ nhân, t...tôi nóng hức'
Tulen đổ mồ hôi nhìn murad, chắc có lẽ đây là lần phát tình của cậu, từ 2 năm lúc mua murad về thì không thấy phát tình cũng lạ lạ
Tulen đi đến giường nhìn murad nước mắt đầm đìa, quá mềm lòng cho người trước mặt anh tự cởi áo quần mình ra để lại chiếc áo sơ mi trắng cùng cái quần nhỏ
'tới đây đi, ta sẽ giúp ngươi'
Murad bò tới gần tulen, rồi ôm lấy người trước mặt, cậu ta ôm lấy tulen rồi dụa vào hõm cổ cắn mạnh một phát đau khiến tulen điếng cả người, máu dần rỉ trên vết cắn, murad cứ hút như một con ma cà rồng rồi liếm đi vết thương khiến nó rát rát
'đau đấy murad'
'tôi xin lỗi '
Murad cởi áo sơ mi của tulen ra nhìn vào hai đầu ti hồng hào ấy, cậu bế anh lên rồi cắn vào ti anh
'nh...nhẹ thôi, ng...ngươi b..biết ta nh..nhạy cảm với nó m..mà ưh ah'
Murad cởi quần nhỏ tulen ra, mùi hương của tulen cũng dần phát ra, cậu cho hai ngón vào bên trong anh
'ashiii, đ..đau đó, ưh..mu..murad'
Tulen để hai tay lên vai cậu rồi rên rỉ trong bất lực, murad mê mẩn đầu ti rồi rút hai ngón tay mình ra, cậu tự cởi quần mình rồi đưa cự vật vào
'ah~ahh...mu..murad, ch..chưa n...nới đủ đâu kyaa~...'
Murad đang nhẹ nhàng thì lại mạnh bạo mà đấm lút cán vào bên trong khiến tulen trợn mắt, anh cắn lấy vai murad, tay thì cạo loạn xạ trên lưng cậu
'uh..ah..hicc nhẹ th..thôi hức..hức mà murad, đ...đau quá'
'chủ nhân ơi, tôi xin lỗi đã làm ngài đau'
Murad ôm tulen nói lời xin lỗi nhưng bên dưới cứ chuyển động nhanh hơn, tulen khó khăn thở dốc
't...ta kh..khong thở ah..ah..um...đ...được'
'mu ..murad...ch...chậm một chút...ah ưm huh...hicc'
Nhận thấy murad càng vào sâu trong khoang sinh sản trong khi cậu còn đang chơi trần không dùng bcs, anh mới nhận ra mà nắm chặt lấy vai cậu
'mu...murad dừng lại, kh..không được x...xuất vào trong..'
's...sâu lắm...r...rồi murad...ah..ư...hicc'
Murad thúc mạnh hơn rồi vào nơi sâu nhất của tulen, cậu xuất hết tất cả vào ben trong, tulen xụi lơ dựa vào hắn vừa thở vừa thút thít
'n..nóng qu..quá, ng..ngươi r...ra bên tr..trong ta rồi hức..ta sẽ c..có con'
'chủ nhân tôi yêu ngài, hãy để tôi chịu trách nhiệm với cái thai đó'
Tulen nằm dựa vào người murad định thiếp đi nhưng lại bị đẩy mạnh xuống giường, tiếp tục hiệp thứ hai
...
'Uh...ah...mu..murad...d...dừng lại..ha..ah ta...ta..'
'ah...s..sâu ch..chết mất...mu..murad...xin ngươi...d...dừng đi mà'
'nốt hiệp này thui ạ chủ nhân'
'ng...ngươi hức...hicc ah..uh...ch..chậm thôi...t..ta chết mất'
...
Tulen tỉnh dậy, trước mặt anh là murad đăng ngủ say đến nỗi chảy dảk, tulen chùi miệng cậu rồi lấy điện thoại ra xem giờ
'um...chủ nhân'
'ta làm ngươi tỉnh hả'
'kh..không ạ'
"Duma đau hông quá"
Murad bật dậy khiến tulen giật mình, cậu dựa mặt vào ngực anh, tay còn sờ soạng bên trong chiếc áo
'chủ nhân, tôi yêu ngài'
'ta cũng yêu ngươi'
Tulen hôn lên môi hắn rồi nằm xuống lại, anh nhắm mắt lại thiếp đi trên chiếc giường cùng murad
Ara ara~ chủ nhân biết không, cái lúc mà chủ nhân đưa tôi về thì lúc đó tôi sợ chủ nhâ sẽ làm gì đó với tôi, nhưng tôi không nghĩ rằng khi được đưa về tôi lại càng được chủ nhân cưng chiều đến thế, tôi lỡ yêu chủ nhân mất rồi..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro