Thơ 2-Thơ Tình
Anh Và Nổi Nhớ
Có những lúc ngồi buồn trong hiu quạnh
Nhìn màn đêm cứ tưởng mái tóc em
Đưa tay lên chạm chút mong manh đó
Tóc đâu rồi,chỉ chạm tới màn đêm
Có những lúc nằm trọn trong thao thức
Giấc mơ đầu anh muốn thấy dáng em
Nhưng thật lạ chàng trai luôn thức giấc
Thao thức hoài chỉ kịp để làm thơ
Có những lúc trầm ngâm trong nổi nhớ
Phút yêu đầu chẳng thể tàn phai
Thêm ngày mai lại một ngày khờ dại
Nổi nhớ nàng hay nổi nhớ của riêng tôi
Có những lúc em hỏi khi nào anh mới lớn
Để em đc vỗ về ấm áp yêu thương
Anh vụng về âm thầm cho qua chuyện
Để giờ đây hai đứa đã chi phôi
----------------------------------
Nổi Nhớ Tình Xa
Đã lâu rồi,anh không gặp lại em
Cây phượng vĩ trước thềm đang thay lá
Ngày mai đây,em về miền đất lạ
Em để buồn để bã ở sau lưng
Nhìn em đi,nước mắt cứ rưng rưng
Nén cảm xúc đừng để tuông dòng lệ
Dẫu biết rằng,mình không nên như thế
Như khi buồn ai ngăn được lòng ta
Xuân thoảng qua,vẫn thắm sắc đậm đà
Sao em vội đi về miền xa thẳm
Anh ở lại ,một mình anh nhớ lắm
Chiều tan trường dạo bước cuối hoàng hôn
Em phương xa,có xao xuyến tâm hôn
Có cô đơn tim có sầu băng giá
Có nhớ thương,đến anh người xa lạ
Người đã là quá khứ của từng đêm
Chiều cuối xuân ngắm hoa rụng bên thềm
Chắp tay cầu gửi trời cao vời vợi
Nơi xa xăm,hi vọng em biết tới
Có một người mang nổi nhớ tình xa
-------------------------------
Nổi Buồn Con Gái
Là con gái, thường hay buồn hoang dại
Những khi chiều chầm chậm bóng hoàng hôn
Là con gái,thường âm thầm suy diễn
Lúc cô đơn trống trải nổi tâm hồn
Em,con gái-hay giận hờn và khóc
Tưởng nước mắt mình nhúng ướt cả con trai
Em,con gái- vẫn thường hay nhõng nhẽo
Thích làm tình,làm tội...bất kì ai....!!!
Sao lạ thế?Bởi em là con gái
Chiếc xương sườn nhỏ bé của anh thôi
Thượng đế cho anh được tất cả rồi
Xin chớ làm đau chiếc xương sườn nữa nhé!
Là con gái,anh biết mà...không thể
Một nửa của mình biết san sẽ cho ai
Là con gái,anh biết mà:Yếu đuối
Chuyện bâng quơ...nước mắt cũng lăn dài
Em con gái,hay giận hờn vô cớ
Chuyện vui buồn như đứa trẻ ngây thơ
Nhưng có một điều,em muốn anh phải nhớ
Thiếu chiếc xương kia không sống được bao giờ...
---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro