Chương 76: Lại tức giận
Chương 76: Lại tức giận
Editor: JeffmaterXXX
Cha con Chu Noãn đến căn tin cạnh bệnh viện không lưu lại lâu, nhanh chóng mang theo đồ ăn còn nóng về tới phòng bệnh, chuẩn bị đi qua phòng phẫu thuật gọi người trở về ăn cơm.
Chu Vũ Sâm nghĩ nghĩ một chút liền để Chu Noãn ở lại phòng bệnh, muốn tự mình đi gọi người.
Vừa vặn, cửa phòng bệnh vừa mở ra đã gặp cả đám người, hắn nhìn thấy Tô Nhã Hà đang nằm trên giường bệnh di động mặt mày tái nhợt, vì thế nhanh chóng dịch bước cho họ tiến vào.
Phòng bệnh nháy mắt trở nên rối ren không ai nói chuyện, thẳng đến khi nhân viên y tế đem Tô Nhã Hà an bày tốt, Chu Vũ Sâm liền mời hai ông bà Chu gia, Tô gia đi ăn cơm trước, còn mình muốn cùng bác sĩ ra bên ngoài nói chuyện.
Cửa phòng đóng lại, y tá thanh tú đối với người đàn ông trước mặt bỗng kêu một tiếng: "Học trưởng."
Chu Vũ Sâm cũng không nhận ra người trước mắt là ai, đối phương có thể nhận ra hắn tới chủ yếu vẫn là bởi vì Chu Vũ Sâm ba chữ này, ở giới y học cũng khá vang dội.
Đặc biệt trước đây khi hắn trong vòng 7 năm liên tục lấy được bằng thạc sĩ rồi tiến sĩ cũng chiếm được danh xưng viện thảo rồi giáo thảo song danh hiệu, rất khó làm người khác không nhận ra.
Loại tình huống này đối với Chu Vũ Sâm mà nói quá thường thấy, vì thế hắn gật đầu xem như tiếp đón, thuận tiện nhìn lướt qua bảng tên trên ngực đối phương, mở miệng hỏi: "Nhã Hà vợ tôi có cần đặc biệt chú ý điều gì hay không?"
"Học trưởng chỉ cần chú ý nhiều hơn đến cảm xúc của nàng là được." Phương Sở Thịnh nói: "Tô nữ sĩ lúc trước nhau thai bị vỡ nguyên nhân chủ yếu là vì cảm xúc kịch liệt gây ra, học trưởng khả năng cần lưu ý hơn hết thảy nguyên nhân dẫn đến dao động cảm xúc của nàng."
Chu Vũ Sâm không có lập tức trả lời, hắn chỉ trầm mặc một chút, hơi hơi nhíu mày tựa hồ tự hỏi cái gì.
Phương Sở Thịnh cũng không vội, đứng bên cạnh đối phương lẳng lặng nhìn, một bộ thế giới cùng ta không quan hệ, ta cũng không có hứng thú muốn biết vợ nhà ngươi vì cái gì mà cảm xúc dao động.
Chỉ có Phương Sở Thịnh tự biết tâm mình đang vân du thiên ngoại.
Cuối cùng, Chu Vũ Sâm nhàn nhạt hộc ra ba chữ: "Tôi biết rồi." Bất quá kế tiếp hắn lại hỏi: "Kết quả kiểm tra em bé chừng nào chào đời?"
Tâm Phương Sở Thịnh mới vừa còn đang vân du thiên ngoại, đột nhiên nghe đối phương mở miệng nháy mắt hoàn hồn, nói: "Nhanh nhất là trước 9h sáng ngày mai, mới có kết quả báo cáo."
"Đã biết, vất vả cho cô." Chu Vũ Sâm gật gật đầu, "Nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi, có việc tôi sẽ ấn nút thông báo, cảm ơn."
Chu Vũ Sâm về tới phòng bệnh, nhìn Chu Noãn đứng một bên, mà Chu gia, Tô gia hai vợ chồng già vẫn chưa động đũa, chỉ không nói lời nào ngồi trên sô pha, làm cho Chu Noãn thân là tiểu bối nào dám một mình ăn trước.
"Ba, mẹ." Chu Vũ Sâm hướng cha mẹ hai nhà xưng hô, hắn lập tức đi đến bàn nhỏ một bên mở gói thức ăn một bên nói: "Đồ ăn để lâu sẽ bị lạnh."
Có thể vì người lớn không để ý nhiều tới cảm xúc con cháu, nhưng ở đây chỉ có Chu Noãn mới biết, quanh thân Chu Vũ Sâm tản mát ra áp suất lạnh lẽo.
Nàng âm thầm chửi thầm nói: Ai ~ lại tức giận, vậy phải đi an ủi nữa rồi ... Xem ra đêm nay con chim nhỏ của nàng không muốn xơ xác cũng không được.
Chu Vũ Sâm lần này nguyên nhân tức giận rất đơn giản, con gái bảo bối của hắn bị bỏ đói.
-----------------o0o-------------------
Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro