Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 129: Sợ hãi

Editor: JeffmaterXXX

Chương 129: Sợ hãi

Dọc trên đường đi Chu Vũ Sâm lái xe trầm mặc không nói, Chu Noãn đắm chìm trong vui sướng cũng dần dần phát giác ba ba không thích hợp, mới vừa rồi ríu rít mặc sức tưởng tượng tương lai hai đứa nhỏ sẽ nuôi dạy như thế nào, là học văn? Hay là học võ?

Nàng nhìn Chu Vũ Sâm cảm xúc âm trầm, nơm nớp lo sợ hỏi: "Ba ba người đang lo lắng cái gì sao?"

Lúc này, Chu Vũ Sâm lúc này mới phát giác chính mình quá mức chuyên chú tự hỏi mà quên che giấu cảm xúc, thế nên bị con gái bắt được nhận ra chuyện khác thường, vì thế hắn vươn bàn tay to tới vuốt mái tóc mềm mại của Chu Noãn, ôn nhu cười nói: "Ba ba đang lo lắng em lúc này trong bụng mang thai đôi, so người khác sẽ vất vả gấp đôi mà khó chịu, hơn nữa tương lai còn khả năng phải sinh mổ."

"Con biết mang thai đôi khả năng sẽ không thể sinh tự nhiên, yêu cầu cần sinh mổ, nhưng con không sợ, bởi vì đây là con đường nhất định phải đi qua." Chu Noãn cúi đầu hưởng thụ bàn tay dày ấm ba ba mang đến, chính mình cũng đặt tay lên cái bụng phẳng lì, nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống đột nhiên nói: "Ba ba, Noãn Noãn muốn hỏi người một chuyện."

"Đợi chút." Chu Vũ Sâm đem xe chậm rãi ngừng ở ven đường, nghiêm túc tập trung vấn đề con gái muốn hỏi hắn: "Được, Noãn Noãn có gì muốn hỏi ba ba?"

Chu Noãn hỏi ra ý nghĩ xuất hiện đột ngột: "Ba ba, người sẽ bởi vết sẹo xấu xí trên bụng Noãn Noãn mà không thương con nữa không?"

"Đừng nghĩ bậy, em biết vừa rồi mình hỏi câu ngốc nghếch gì không?" Chu Vũ Sâm biết cô gái nhỏ đặc biệt thích suy nghĩ miên man, nhưng không hiểu được nàng lại có thể nghĩ vớ vẫn đến như thế, "Mặc kệ như thế nào, ba ba đều yêu em, lúc trước hôn lễ ba ba đã phát lời thề Noãn Noãn chẳng lẽ quên mất? Nhưng em cứ suy nghĩ lung tung như thế sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe." Hắn vì lo cho con gái mang thai cho nên ngữ khí có chút cứng rắn.

"Nhưng ba ba vừa rồi... Một chút cứ cau mày, một chút lại thở dài." Chu Noãn nhấp miệng, biểu đạt ý kiến, "Hơn nữa dọc theo đường đi lại không nói lời nào, làm Noãn Noãn phi thường sợ hãi, người mỗi lần cái gì đều không nói, đều tự mình ôm trong lòng, người khác nếu muốn biết đều không có cách suy đoán."

Chu Vũ Sâm nhìn hốc mắt con gái bắt đầu ướt át, hít thật sâu một hơi, ai cũng không sai, ai cũng đều vì đối phương suy nghĩ, nhưng phụ nữ một khi mang thai tâm tư liền sẽ trở nên cực kỳ mẫn cảm, huống chi vẫn sức tưởng tượng Chu Noãn lại cực kỳ phong phú, hắn hối hận vừa rồi hẳn là phải nhẹ giọng cùng nàng nói chuyện.

Chu Noãn nhìn ba ba không nói một lời, thậm chí mở cửa xuống xe, lại không biết nghĩ cái gì tức khắc khóc òa.

"Khóc cái gì chứ?" Chu Vũ Sâm từ ghế phụ đi ra liền nhìn thấy con gái bảo bối giờ phút này khóc đến đáng thương, "Ba ba không đi, cũng chỉ là lại đây ôm con một cái."

Chu Noãn vòng lấy cổ ba ba, nức nở nói: "Người muốn đem con hù chết..."

Chu Noãn khi còn nhỏ đã từng ham chơi thích chạy lung tung cùng người lạ, Chu Vũ Sâm phi thường tức giận cảm thấy con gái khuyết thiếu ý thức an toàn, bởi vậy vào một ngày nào đó cố ý đem Chu Noãn mang đến trường học cũng bỏ nàng lại sân thể dục tới hai ba tiếng, làm Chu Noãn từ đó biết chuyện này nghiêm trọng thế nào, nhưng cũng làm nàng rơi xuống bóng ma tâm lý, chuyện này làm Chu Vũ Sâm đặc biệt hối hận, cho rằng lúc trước mình tuổi trẻ quá mức xúc động mà hành động không suy xét mang đến hậu quả tương phản.

Thế cho nên Chu Noãn vừa mới thấy bộ dạng Chu Vũ Sâm không nói một lời, toàn thân liền mất khống chế run rẩy, trái tim đau đớn như bị kim đâm, giống như dê con bị người ta vứt bỏ.

Chỉ thấy Chu Vũ Sâm đem con gái từ ghế phụ ôm lên, sau đó ôm nàng cùng ngồi xuống phía sau xe, xoa xoa khóe mắt đỏ ửng, trấn an nói: "Ba ba sai rồi, về sau ba ba muốn làm cái gì đều sẽ nói cho Noãn Noãn biết, đừng sợ, ba ba ở chỗ này, cũng không rời đi nữa."

Kỳ thật trước đây, trong đầu Chu Vũ Sâm đã từng hiện lên một suy nghĩ đặc biệt điên rồ.

Vì sức khỏe Chu Noãn, hắn có thể không cần hai đứa nhỏ này, lựa chọn để thân thể nàng không mang gánh nặng lớn như vậy, để tránh cho Chu Noãn ngày sau gặp nguy hiểm lúc sinh nở.

Có lẽ "ác niệm" chỉ thoáng xuất hiện chớp mắt trong đầu, nhưng Chu Noãn dường như "tâm hữu linh tê" cảm nhận được ý nghĩ đen tối này, mới khiến nàng hiện tại cảm thấy sợ hãi bất an.

------------o0o------------

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro