Chương 10: Muốn được ba ba hôn môi
Chương 10: Muốn được ba ba hôn môi
Editor: JeffmaterXXX
Thời gian từng giây chậm rãi trôi qua, Chu Vũ Sâm cũng không rõ mình đứng bên ngoài bao lâu, tục ngữ nói tránh được một lúc, nhưng không tránh được suốt đời, trước mắt hắn không thể bỏ của chạy lấy người bỏ mặc Chu Noãn như vậy, cho nên cuối cùng hắn vẫn quay vào xe đối diện với chính mình.
Chu Vũ Sâm mở cửa xe ra, liền nhìn thấy con gái nhà mình đang cuộn tròn ở một bên đầu ghế, hắn giả vờ khụ khụ ho vài tiếng đánh vỡ sự xấu hổ, rồi sau đó nói: "Noãn Noãn, vừa rồi là ba ba sai, ba ba không nên hung dữ với con." Nhưng mà những lời này lại không có tác dụng, con bé vẫn cuộn người lại hoàn toàn không để ý đến hắn.
Cái này làm cho Chu Vũ Sâm không thể không đóng cửa xe lại, sau đó mang theo tâm trạng bất đắc dĩ bước qua bên kia, một lần nữa mở cửa ra, vươn tay nhẹ xoa lên mái tóc mềm mại của nàng, "Noãn Noãn, nhìn ba ba một chút được không?"
Lần này cuối cùng cũng được nàng phản ứng, chỉ thấy Chu Noãn lệ rơi đầy mặt chồm tới ôm cổ ba ba, "Con rõ ràng lo lắng cho người, người lại còn hung dữ với con... Ô ô." Thân thể nàng yếu ớt bởi vì khóc lâu đến nỗi hít thở không thông, run rẩy dán lên người Chu Vũ Sâm, khiến người ta đau lòng.
Chu Vũ Sâm vội vàng ngồi xuống, rất sợ con gái bị người khác nhìn thấy, chờ hắn đóng cửa xe lại, liền nói: "Là ba ba sai, ba ba xin lỗi con." Hắn hạ giọng đem con gái ôm vào lòng ngực, một bên dùng tình thương của cha an ủi con gái, một bên né qua miệng vết thương vỗ nhẹ lên phần lưng lành lặn của nàng.
Chu Noãn kiên cường cãi lại: "Không tha thứ cho người!"
Chu Vũ Sâm cười, bao nhiêu năm nay con gái vẫn dùng giọng điệu trẻ con này nhõng nhẽo với hắn, mình thì cả ngày bận rộn công tác, hơn nữa hiện giờ vợ hắn lại mang thai lần hai, thời gian hắn cùng Chu Noãn cực kỳ ít ỏi, cũng bởi vậy mà làm quan hệ giữa hai người dần dần xa cách.
Sau đó, hắn mở miệng giống như trước kia hỏi nàng: "Vậy con muốn thế nào làm, Noãn Noãn mới bằng lòng tha thứ cho ba ba?"
"Cái này sao..." Chu Noãn chôn mặt trong cổ hắn, giống như đang tự hỏi nên nói ra yêu cầu gì, trong lòng bỗng nhảy lên ý nghĩ táo bạo, nàng do dự một hồi liền nói: "Vậy... Con muốn ba ba hôn con."
Chu Vũ Sâm dứt khoát nói: "Có thể." Sau đó trên khuôn mặt con gái nhẹ nhàng in lên một nụ hôn.
Nhưng giây tiếp theo, hai tay Chu Noãn đẩy nhẹ khuôn mặt đối phương ra, ngiêm túc nói: "Không phải cái này!" Bởi vì hai tay nàng giơ lên cao, hai bầu vú như sóng đánh lắc lư, xuyên thấu qua lớp áo đụng vào cơ ngực ba ba.
Chu Vũ Sâm cảm nhận đặc biệt rõ ràng, nhưng hắn ngược lại không giống như vừa rồi "đại kinh tiểu quái", trong lòng âm thầm nói với chính mình chỉ cần đối xử với con gái giống bình thường là được, chuyện này kỳ thật không có gì đáng kể, bởi vì hai người chẳng qua là cha con bình thường, cũng không có làm bất luận chuyện thương thiên hại lí gì, huống chi bọn họ thật sự không có làm, vậy hắn còn sợ cái gì chứ?
• Đại kinh tiểu quái [大惊小怪], chuyện bé xé to, chẳng có gì lạ, chẳng có gì ngạc nhiên
Chu Vũ Sâm nhìn hai mắt con gái linh động, mở miệng hỏi: "Không phải cái này, vậy là cái nào?"
"Con muốn ba ba hôn giống như trước đây vậy." Chu Noãn vừa nói xong, không đợi ba ba trả lời, liền đem cánh môi phấn nộn mềm mại dán lên.
Môi hai người lập tức chạm vào nhau, dưới tình huống mắt thường nhìn không thấy, hành động này như kích phát phản ứng hoá học.
Chu Vũ Sâm tự nhủ với lòng phải bảo trì tâm cảnh bình thường, không thể lại vô duyên vô cớ đi quát mắng con gái, vì vậy hắn mặc kệ Chu Noãn muốn làm gì, cho nên khi đôi môi con gái lớn mật cọ xát lên môi hắn, Chu Vũ Sâm cũng mặc kệ không trách cứ hay đem nàng đẩy ra, đến lúc Chu Noãn không thở nổi, nụ hôn vừa ngây ngô vừa sâu đậm mới kết thúc.
Nụ hôn mềm mại, xuyên thấu qua thần kinh cảm giác truyền đến đại não, cũng điều động máu huyết bơm vào dương vật, dấu hiệu thức tỉnh phi thường rõ ràng, đây là ám chỉ cặc lớn đang dần cương cứng, Chu Vũ Sâm rất muốn giả bộ trấn định, nhưng không ngờ khi hắn mở miệng lại bán đứng bản thân, chỉ thấy hắn ám ách nói: "Noãn Noãn không thể hôn ba ba như vậy, biết không?"
Nhưng việc dạy dỗ này, có vẻ hoàn toàn không hiệu quả, bằng không hắn đã lập tức đem đối phương đẩy ra, có thể thấy chuyện này không phải không thể, mà là bản năng cho phép.
"Vì sao nha?" Chu Noãn nghi hoặc nói: "Rõ ràng trước kia, ba ba cũng thường hôn con như vậy a."
Chu Vũ Sâm duỗi tay xoa đầu con gái, cực kỳ kiên nhẫn giải thích, "Bởi vì bây giờ con đã trưởng thành, không thể hôn ba ba như vậy."
Chu Noãn giả bộ như sắp khóc tới nơi, mở miệng dò hỏi: "Chẳng lẽ con lớn rồi thì không phải con gái ba ba sao?"
Nếu là lúc bình thường Chu Vũ Sâm nhất định sẽ phản bác, đây chỉ là ngụy biện; nhưng hôm nay có quá nhiều chuyện phát sinh, ảnh hưởng đến năng lực phán đoán của hắn, vì vậy Chu Vũ Sâm liền bất tri bất giác bị đối phương lừa vào tròng, mà trước mắt chính hắn cũng không đi ý thức được.
"Con nói cái gì chứ!" Chu Vũ Sâm nhíu mày nói: "Nghe đây, mặc kệ con 18 tuổi, hay là 81 tuổi vĩnh viễn vẫn là con gái của Chu Vũ Sâm ta, biết không?" Hắn nuôi nàng mười mấy năm, lúc này lại nói không phải con gái hắn không phải đang chọc cười sao?
Nhưng giây tiếp theo, Chu Noãn lại hỏi hắn: "Vậy tại sao trước kia có thể hôn môi, mà hiện giờ lại không?"
Chu Vũ Sâm lại giải thích lần nữa, nói: "Bởi vì con bây giờ trưởng thành rồi."
Chu Noãn lại nói: "Nhưng ba ba vừa mới nói mặc kệ con 18 tuổi, hay là 81 tuổi, đều là con gái người sao?"
Di, cái đề tài này sao cứ mãi lòng vòng như thế chứ?
Chu Vũ Sâm đau đầu nói: "Là con gái của ba ba." Chính xác đáp án chỉ có một, hắn còn có thể nói cái gì?
Chu Noãn nghe được câu trả lời, liền cường ngạnh nói: "Là con gái liền có thể hôn môi." Nói xong, lại tiếp tục dán lên môi ba ba một nụ hôn.
"Này!" Chu Vũ Sâm bị con gái giở trò lưu manh ấu trĩ chọc tức cười, hắn bất đắc dĩ nói: "Thật đúng là hết cách với con, khi dễ ba ba đúng không?" Ai bảo nàng là con gái bảo bối của mình làm gì, đánh không được, mắng không xong, làm sao bây giờ? Chỉ có thể chiều theo.
Chu Noãn vui mừng như muốn xác nhận lại mình không nghe lầm, vì thế hỏi lại: "Con từ đây về sau có thể hôn ba ba phải không?"
Chu Vũ Sâm vươn ngón trỏ, điểm lên chóp mũi nàng, hỏi lại: "Con nói đi?"
"Yêu nhất ba ba!" Chu Noãn ôm hắn, trong khoang xe nhỏ hẹp nhảy cẫng lên biểu đạt sự phấn khích.
"Đúng là hết cách với con." Chu Vũ Sâm cầm lấy hộp khăn giấy bên trong xe, rút ra 1 tờ cẩn thận nâng khuôn mặt Chu Noãn lên, thong thả chùi nước mắt cho nàng, "Nhìn xem, khóc thành cái dạng gì rồi, lem luốc như heo con, còn khóc tiếp khuôn mặt xinh đẹp này liền sưng lên như đầu heo, lúc đó ba ba có ném con ra đường chắc không ai nhận ra."
"Ba ba vậy mà muốn ném con ra đường! Người xấu!" Chu Noãn bắt lấy lỗ tai hắn nhéo, lại đem cánh môi non nớt chu lên, "Người mới là đầu heo! Coi chừng bị con cắn sưng mỏ bây giờ!"
**********************
Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro