#1 : Một Buổi Sáng
được viết khi mình lớp 8 nekkkk=))))))))))
---
Hôm nay - một buổi sáng mùa thu se se lạnh cuối tuần, từng con gió nhẹ thoảng qua lay động những lá vàng khiến chúng rơi xào xạc trên những vỉa hè xưa cũ. Dòng người vội vã qua lại tấp nập bận rộn với công việc riêng của chính mình.
Đúng vậy, quang cảnh tràn đầy nhịp sống của một đô thị trên đà phát triển nhưng không kém phần hoài niệm này thật sự làm xao xuyến tâm tình kẻ viết văn.
"Kính thưa quý vị, tuy khí hậu vùng đông bắc nước ta đã sang thu nhưng nhiệt độ của Hà Nội trong vòng vài giờ đồng hồ nữa thôi sẽ bất ngờ đạt mức 40*C. Đúng kiểu thời tiết tuyệt vời muốn f-uck ông Mặt Trời. Tuy vậy hiện giờ ngoài trời vẫn đang khá hanh khô và thường xuyên xuất hiện mưa phùn nhẹ. Kính mong quý vị trang bị theo áo ấm, than củi, bếp gas,.. để luôn giữ nhiệt độ cơ thể ở mức ổn định nhấttt. "
Đó chính là giọng nói nhẹ nhàng, bay bổng tựa như làn mây của cô phát thanh viên dự báo thời tiết, cô cười tươi rói và chói chang như thời tiết hôm nay vậy.
Còn đây là tôi, tôi nằm bẹp dí trên giường trong phòng điều hòa thổi vù vù, cuộn tròn như con tự kỉ và làm nhàu nát chiếc áo phông oversize mới mua rồi dán mắt vào quyển tạp chí sexy porn star nóng hổi mới ra mắt. Đây sẽ là một buổi sáng vô cùng bình yên, thoải mái nếu không có
-Phài ớ... ồ... ế...ồ... Phài ớ...- 'Tiếng chuông điện thoại của đũy bạn thân a.k.a sunlight bại não '
" À nhon ha sê ô Thảo oppa. "- Cái giọng chua loét của gái ấy.
" Có gì thì nói cmnr đi. "
" Mày ơiii~ tao được tỏ tình nàyyy~. Hí hí. Hạnh phúc lắm luôn. "
" Lúc nào? "
" Bây giờ. "
" Con điên, đừng nói mày để mặc thằng kia rồi gọi tao nhé. "- Khóe mắt tôi giật điên cuồng hoặc tôi cố tình làm thế để cho kịch tính.
" ...ừ, tao đéo nói vậy đâu. Nhưng đó là sự thật. Huhu."
" ... "
" ... "
"... thế... mày muốn gì ở tao? "
" Nó bảo rủ tao đi chơi tối nay ý. Mà tao bối rối lắm cơ. Tao hơm biết nói gì mày ạ. Huhu. "
" ... quan trọng nhất chính là cái bản mặt, gửi hình nó tao xem đã. "
Rồi con Ánh lập tức răm rắp làm theo, hình được gửi trong chốc lát. Nhìn bức ảnh tôi không thương tiếc, thẳng tay phang quyển sách xuống giường, bật dậy và gào thét ngay sau đó. Trong chiếc thoại đời cũ, toét màn hình của tôi là hình một tiểu-mĩ-thụ, xinh đẹp vô đối, mị lực vô bờ.
Vậy mà... vậy mà... thế đ*o nào em ấy lại rơi vào cạm bẫy tình trường của con bạn thân nam tính bỏ mẹ mà không phải một anh công ôn nhu, tiêu soái? Vì sao? Chả nhẽ vì con Ánh nó đàn ông quá chăng? Thế b**p nào được. Em thụ ấy chả lẽ không biết con Ánh là fan girl điên cuồng của 7 trai nhà Bangtan?
Đang băn khoăn suy nghĩ nên làm gì cho hợp ý trời mà cũng hợp ý con Ánh, thì bỗng dưng một cái bếp ga trên đầu tôi rực sáng chói lọi, tôi phi xuống giường và 'alo' ngay cho nó.
-" Mày ở đâu? Tao đến giải quyết. "
-" 69 Market. "
-" Ô sờ kê. "
Thế là tôi lao xuống nhà, phóng vù vù qua những con ngõ nhỏ, hòa mình vào dòng người đông đúc trên chiếc xe lăn ba bánh cẩm hường cũ nát.
Đúng hai tiếng sau, tôi mới vác cái bản mặt đến '69 Market'. Nhìn vào lượt ra, lượt vào của Chợ 69, tôi hãi hùng vãi khi không xác định được con bạn và bé thụ kia ở đâu. Tôi phải làm sao đây, đứa con gái một thân một mình, yếu đuối, mảnh mai, nhỏ bé như tôi thì đối chọi làm sao với sự gia tăng dân số chóng mặt ở đây. Mặc cho trời nóng, người ra vào 69 Market vẫn không ngớt. Thật phi thường!
Toan lấy điện thoại ra alo phát nữa thì nó cạn pin qoéo queo và gần như chảy ra nhựa vì thời tiết oi ả. Oa! Kiểu tình huống thốn đến tận rốn này, chỉ ngôn tình mới xảy ra. Và thay vì ức chế, tôi hạnh phúc - cái kiểu suy nghĩ tận cùng vô lý, nhắm mắt chờ một anh đẹp trai sáng ngời hơn ông Mặt Trời đến giúp đỡ mình.
Nhưng không đời không như là ngôn lù. Khi các bạn thấy một con điên, đứng trước cổng chợ, dang tay dang chân ngửa mặt lên giời chói chang, nhắm tịt mắt, áo phông cũ nhàu nát như giẻ rách, quần bò đậm chất đồng nát. Bạn sẽ làm gì? Alo cho Bệnh viện tâm thần hay đơn giản chỉ là nhìn nó đầy thương hại rồi khinh bỉ rồi dẹp ra cho con dở đó thoải mái tự kỉ.
Cuối cùng, đến khi tôi nhận ra là mình đang đứng giữa đường mua vui cho đồng bào thì tôi mới thu ngay cái biểu cảm phè phởn lại. Tôi chưng bộ mặt phẫn nộ, vác xác đi tìm con bạn. Tìm từ đầu chợ đến cuối, gặp từ mấy thằng bán s*xtoys đến mấy thanh niên đi mua gel tự thẩm, tôi vẫn chưa mò ra con bạn và bé tiểu thụ.
Buồn cười lắm, xong tôi mới thấy cái tội hóng hớt lo chuyện bao đồng và tội mê trai nó gây ra thảm họa nặng nề như thế nào đấy mấy mẹ ạ. Nghĩ được xuyên suốt rồi thì tôi quyết định lượn ngay về nhà, mặc kệ cho núi lửa có rung chuyển, bom nguyên tử có phi đến, sóng thần có dội tới, mặt đất có sụp lở hay là con Ánh sẽ hờn tôi mấy tháng, tôi vẫn sẽ vác mặt về nhà.
Hiện thực tàn nhẫn vẫn chưa chịu tha cho tôi trên con đường cuối để lết về hang ổ. Con xe cà tàng rỉ sét ba bánh của tôi đi giữa.đường.cao.tốc thì cạn m* nó nhiên liệu. Chẳng lẽ bây giờ đổ dầu thông vào thùng xăng a.k.a mông đít nó thì nó mới chở tôi về nhà à? Wae??
Đứng ở giữa đường, đằng sau xe giáp sắt, xe tăng, xe bán tải, xe tải, xe ô-tô tải, xe ô-tô, xe máy, xe đạp điện, xe đạp, xe cút kít, xe lăn, xe thồ,... gào rú ầm ĩ. Chẳng mấy chốc mà gây ra tắc đường nội bộ. Thế trong đám kia, có một con bé ba tuổi đi xe cút kít nó alo cho cảnh sát. Trong tình thế nguy hiểm, con xe nhặt ở bãi rác của tôi bỗng nhiên hoạt động trở lại và phóng vù vù, vượt mấy anh cảnh sát cao-to-đen-hôi, cơ mà nói thật chứ khổ thân các anh lắm, trời thì nóng bỏ xừ mà ăn mặc kính mít như gái trinh í.
-Tại ngôi nhà thân thương phường Hai Bà Trưng-
Kết thúc những dòng tự kỉ, cuối cùng sau bao nhiêu khó khăn hoạn nạn tôi mới về được nhà. Ôi! Nhà tôi, ngôi nhà nhỏ bé cùng tôi lớn lên với biết bao kỉ niệm. Nước mắt, nước mũi tôi chực xúc động ào ra thì
- Ô! Mày về rồi à?? Sớm thế.
Vừa đặt bàn chân mỏi rụng rời lên sàn nhà phòng khách, tôi thấy con Ánh đang ngồi chễm chệ trên ghế đọc quyển tạp sexy porn star mới cứng của tôi, lục tủ lạnh của tôi, ăn bim bim để dành mấy năm trời của tôi. Nó còn làm rơi bim bim ra quyển tạp chí của tôi. Huhu.
Con điên này, cả buổi sáng bị nó phá hoại... Thế mà nó vẫn chẳng để ý đến bộ mặt nhăn như khỉ đít đỏ mà cứ nhởn nhơ như nói tiếp, bim bim trong mồm nó cứ thế văng tung tóe tứ phía như mưa phùn.
- Thằng tỏ tình tao về sớm để lau nhà, dọn dẹp, nấu cơm cho bà ăn rồi. Hihi, nó ngoan dễ sợ. Mày về rồi thì tiện tay dọn hộ tao đống này nhé. Muộn giờ học thêm, bà giáo lại táng sml.
Tôi làm sao mà có thể chịu nổi cái sự thật đau khổ này, tôi thật sự, thật sự muốn bùng cháy đến nơi rồi, chưa bao giờ tôi muốn phát ra sức mạnh thần thánh để tiêu diệt ông Mặt Trời và con Ánh như lúc này. Sử dụng khả năng đặc biệt - võ mồm- tôi gào lên dữ dội
- HAY LẮM ĐMM. ĐŨY KIA ĐỨNG LẠI DỌN NHÀ CHO BỐ MÀY.
---The end---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro