5.
Mỗi một ngày khi thức dậy, tôi mơ hồ .
Tôi tiếc hận , nhớ thương , đau khổ , cảm xúc trong tôi đan xen lẫn nhau .
Tôi tồn tại vì điều gì , tôi là ai , phải làm gì cho phải. Cuối cùng rồi cũng chẳng tìm ra câu trả lời. Mệt rồi, thật sự rất mệt ...cứ thế như một vòng xoay bất tận không dừng lại.
Trống rỗng một màu đen, không thể khóc cũng không thể sẻ chia .
#G
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro