Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4

"Reng...reng..." chuông tan học đã điểm .

Châu Anh hôm nay như vừa trải qua địa ngục vậy . Cãi nhau xong chiến tranh lạnh luôn . Mà cũng tại hắn mà ! Dám bơ cô xong còn chê cô nhạt nhẽo , mà cô thì vốn có tính tự ái cao ngất nên mới không kìm được mỉa lại hắn . Ai ngờ...

Cơn ớn lạnh một lần nữa chạy dọc lưng cô . Cô quá shock với câu nói của hắn . Bảo cô tham tiền sao ?...

Cô đang đi thì bỗng đâm sầm vào một người . Sẵn đang tức giận , cô định chửi người đó một trận , nhưng lại thôi . Đó là Ngọc Hân . Cô bạn cười cười nói :
"Yêu nhau lắm cắn nhau đau đó nha Châu Anh "

Châu Anh thấy mắt Hân có nét gì đó trái ngược nụ cười của cô khi nói câu này .

"Đừng nói linh tinh nữa . Mình và hắn thề không bao giờ yêu được nhau . Nói đúng ra là mình không thể yêu ai cả . "

"Tại sao ? Cậu xinh như vậy , trai theo đầy . Có gì mà không yêu ? Hay là cậu bị les ?!" Hân trợn tròn mắt .

"Uhm... mình bị les đó !" Châu Anh cười đáp . Nhưng mắt cô thì không .

"Ôi trời ! Một mĩ nhân mà bị les thì phí lắm ! Không được , phải cho cậu đi khám thôi " Hân làm bộ lo lắng nói . Châu Anh thấy thế chỉ cười cho qua .

"Ăn kem không ? Mình khao ." Hân vui vẻ nói
"Uhm thì ăn" Cô cười nhẹ .

***
Cắn một miếng kem , Châu Anh miên man suy nghĩ về lời nói của Hân . Cô không bị les , chỉ là ... cô không thể yêu ai cả . Cô sợ cảm giác yêu ai đó . Nó khiến cô rơi vào mông lung . Cô ghét điều đó .
Giọng nói của Hân cắt ngang suy nghĩ của cô :
"Suy tư gì thế nàng ? Về chàng Hải Phong ak ?"
"Không... mình đang nghĩ về cái kem ấy mà . Ngon thật ! "Cô chống chế , liếm nhẹ cây kem .

Bẹt !
Hân trợn tròn mắt , miệng há hốc , tay khẽ run rẩy . Châu Anh cũng hoảng hốt không kém . Ôi ... cả cái kem đã bị ai đó ném thẳng vào đầu cô . Một nỗi tức giận khẽ truyền đến .
"Ồ , xin lỗi nhé " một giọng quen thuộc vang lên .

Nghe là biết ai rồi . Châu Anh ngẩng lên nhìn hắn - Hải Phong . Mắt cô có chút đỏ vì tức . Sau hắn còn một người nữa, cũng đẹp trai chả kém gì . Có lẽ là học sinh lớp khác chăng ?

Nhưng cô chả còn hơi đâu để ý nữa . Cô liền đập bàn , đứng phắt dậy , hét vào mặt hắn :
"Khốn nạn . Anh nghĩ mình là ai chứ ? Thấy mình là con nhà giàu nên muốn làm gì thì làm ak! "
"Kìa Châu Anh , bình tĩnh đi ! Cậu không đủ sức chống lại cậu ấy đâu ." Hân vội can ngăn .
"Tôi chỉ vô tình thôi . Cũng xin lỗi rồi mà . Gì mà phải cáu thế ?" Hắn cười tươi nói .

Châu Anh bóp chặt que kem trong tay , khiến một phần kem rơi vào quần hắn .

Hắn ngay lập tức kêu lên :
"Ai da , cái quần quý giá của tôi ! Cô làm cái gì vậy ? Biết là cái quần này hiếm lắm không hả ?"
"Xin lỗi , vô ý ." Cô đáp lại không cảm xúc .

Hắn không để ý cảm xúc của cô lại cười tươi nói :
"Xin lỗi thì cũng phải có thành ý chứ ai như cô . Ít nhất thì lau sạch cái vết bẩn này đi . Liếm chẳng hạn !"

Cô trợn mắt , định cãi lại thì Hân lên tiếng :
"Làm đi Châu Anh . Nhà hắn có quyền thế lắm đó . Bố hắn mà ra tay thì chúng ta toi chắc ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: