Vật hiến tế
"Tôi là ai?"
Kẻ mang trong mình dòng máu ghê tởm hay chỉ là con rối bị lợi dụng cho mục đích cá nhân?
"Hãy hy sinh bản thân vì gia tộc của mày đi đồ kinh tởm!"
Âm thanh của những lời nói ấy cứ văng vẳng mãi trong đầu cùng hàng ngàn câu hỏi trong tâm trí của đứa trẻ ấy. Dưới làn mưa lạnh giá, một sinh vật dị dạng đang liên tục di chuyển, mặc cho bị những cành cây gai cào xước da thịt, mặc cho bị từng giọt mưa hất vào mặt, nó vẫn tiếp tục di chuyển. Vì nó biết, nếu không chạy đi thì thứ đón chờ nó chính là tế đàn. Nó chấp nhận bị bóng tối nuốt chửng lấy nó còn hơn là ngồi trong nhà lao lạnh lẽo.
Đã bao lâu rồi? Nó đã chạy bao lâu rồi? Nó không biết. Chân nó cảm giác như sắp đứt lìa nhưng nó vẫn cố gắng di chuyển. Trước đôi mắt của nó dần hiện ra ánh sáng mờ ảo. Là đường ra sao? Hay chúng nó tìm ra rồi? Nó liều mạng chạy về phía ánh sáng ấy theo bản năng sinh tồn và hiện trước mắt nó là một ngôi nhà.
"Nếu trốn vào đây có khi sẽ thoát được khỏi chúng."
Nó mở cửa, đi vào trong căn nhà rồi đóng cửa lại. Tim nó đập thình thịch, nó lo lắng nhìn xung quanh để chắc chắn rằng không có nguy hiểm gì xung quanh. Sau khi chắc chắn không còn gì nữa thì nó thả lỏng cơ thể mệt mỏi của nó mà thiếp đi trên nền nhà gỗ.
"Nhà ta lại có khách mới rồi đây"
.
.
.
Tg đây mọi người, lần đầu viết nên có khi lời văn còn lủng củng. Đi thi văn chưa bao giờ viết quá 2 trang bao giờ mọi người thông cảm nếu đọc truyện của tui thấy cấn cấn nhá do tui tạo cái này chỉ để mình tui đọc cho jui ý :((( truyện này tui tạo ra cho 2 bé oc nhà tui do tui khá tâm huyết với mấy bé chứ không làm xong bỏ như mấy đứa khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro