Tránh Phải Đối Mặt
Tiên giới.
Không ai có ý định bẩm báo chuyện xảy ra với Ngọc Hoàng, mọi vị thần chứng kiến đều rất mơ hồ, điều họ chắc chắn : trong đầu Hàn Thiên tự có suy xét. Nhưng đến cuối cùng, vị thần đó vẫn điềm nhiên.
Đúng vậy, Hàn Thiên đã tự ý can thiệp luân hồi nhân gian nhưng không để lại một vết tích gì, có thể qua mắt được Ngọc Hoàng ư? Chỉ có thế chắc chắn chứng tỏ một điều, linh hồn của cô gái ấy... không hề tan biến.
Về đến Ngọc Môn Quan, Hàn Thiên lại rơi vào trầm tư. Dùng hậu sinh là một quyết định rất nhanh nhưng quả thực đã được vị thần ấy cân nhắc rất kỹ.
Cánh cửa Ngọc Môn Quan mở ra, Ngọc Hoàng bước vào, vẻ mặt không còn điềm tĩnh của thường ngày.
"Âm giới có chuyện gì?"
Hàn Thiên đối diện với Ngọc Hoàng như đối diện với trời cao, chứ không phải người cha của mình, đáp lễ bẩm báo:
"Hồi Thiên Đế, linh hồn của một người phàm Di Tĩnh được đưa đến âm thế xét xử, là phạm vào trọng tội nhưng kể cả khi đối diện, đối khẩu, thần cũng không thể thấy cảm xúc, kí ức hay bất kỳ suy tính nào trong đầu cô ta"
Cô ta thế mà lại tránh được linh lực của thần linh? Ngọc Hoàng không quá ngạc nhiên nhưng đã gấp rút hơn
"Ngươi xử lý như thế nào?"
"Thần đã hủy linh."
Ánh mắt Ngọc Hoàng tối sầm lại
"To gan, ngươi hủy đi một linh hồn trước sự chứng kiến của bao nhiêu thần tiên khác, ngươi đi khắc luật lệ mới hay đi giết chóc hả? Từ bao giờ ngươi dám làm trái lệnh, một tay che trời, không coi luật lệ ra gì..."
Ngọc hoàng nổi trận lôi đình, nếu như không vì Ngọc Môn Quan vững chắc, sẽ không thể chỉ là rung lắc từng đợt
"Ngươi hủy linh bằng gì?" Ngọc Hoàng càng lúc càng lạnh lùng hơn với con trai mình
"Thần đã dùng hậu sinh"
Thiên Đế sắc mặt khó coi, trầm tư và có cả sự bất an
"Ngươi còn gì bao biện không? "
"Thần chỉ dùng hậu sinh khi đó là cách duy nhất"
"Ngươi coi thường luật lệ mà vẫn có dũng khí nói câu này?"
Hàn Thiên đã hành động quá cứng nhắc, thiếu suy xét hay có bí mật gì khác nơi tam giới?
Chiến tranh giữa Thiên giới và ma giới chỉ là chuyện sớm muộn, còn điều gì mà đến cả Ngọc Hoàng cũng tránh phải đối mặt?
Và còn cả điều gì ngoài thân thế tạo nên bức tường xa cách với Thiên Đế trong lòng của Hàn Thiên như vậy?
Chưa để Hàn Thiên hành lễ, Ngọc Hoàng đã rời khỏi, Ngọc Môn Quan – u uất, lạnh lẽo, một vị thần tưởng chừng là bất khả chiến bại nhưng phải đối đầu với nhiều thứ...sợ rằng còn hơn cả bất khả chiến bại.
***
Trên cao kia, Ngọc Hoàng đứng uy nghiêm và lạnh nhạt.
"Thần quy Hàn Thiên phạm trọng tội: Tự ý hủy linh, can thiệp luân hồi, náo loạn Tam giới. Trẫm lệnh đốt Ngọc Môn Quan 100 năm lửa không bao giờ ngừng cháy."
Đốt cung thực ra là thiêu rụi đi linh lực và thần khí, cũng có nghĩa là trong 100 năm, Hàn Thiên mỗi lần sử dụng thần pháp đều như rút đi sự sống của mình.
"Thần lĩnh chỉ."
Nhưng đối với sự hà khắc này, Hàn Thiên không hề để tâm đến, vẫn tiếp tục nhiệm vụ.
"Điều tra Cố Đông thành đến đâu rồi?" Hàn Thiên hỏi thị vệ thân cận của mình - Cung Tuấn
"Quân Cố Đông thành luôn mạnh yếu không rõ nhưng trải qua bao loạn chiến chưa từng đề nghị viện trợ, điều này rất đáng để tâm"
"Lấy một nửa số quân Tuyên Nam và Bắc Hầu để đổi lấy một nửa quân thành Cố Đông."
"Vậy còn Tây Cảnh thì sao thưa Ngài?"
"Thành Đông -Tây tương quan rất lớn, lâu nay vẫn giao nhận binh với nhau, mà đối với thành Bắc Nam, thành chủ Huyết Dung lại trực tiếp cự tuyệt"
"Thành Cố Đông khép kín, dù là ai, muốn vào cũng phải thông qua thành chủ"
"Theo luật của thành, chỉ có người của Thiên giới có lệnh soát thành khẩn cấp thì mới được vào thành trực tiếp không cần thông qua. Ngoài ra thì còn có lối vào dành cho Cấm Vệ Quân- quân đội Thiên giới"
"Nhưng lối vào này chỉ dẫn tới trung tâm luyện tập quân sự của Cấm Vệ Quân thưa Ngài" Cung Tuấn nói đầy chắc chắn
Hàn Thiên gật gật lắng nghe:
"Mai theo ta đến Cố Đông gặp Huyết Dung sau đó chúng ta bàn giao quân đội Cấm Vệ Quân"
"Tuân chỉ"
* Cấm Vệ Quân là quân đội Thiên Giới, được chọn lọc từ quân đội các thành Cố Đông (nữ thành chủ Huyết Dung), thành Tây Cảnh (nam thành chủ Phong Vận), thành Tuyên Nam (nữ thành chủ Mặc Ân), thành Bắc Hầu (nam thành chủ Khải Tuấn)
Chiến tranh giữa thần giới và ma giới là điều rất khó tránh nhưng sứ mệnh của Hàn Thiên lại chính là ngăn chặn nó, chỉ cần chiến tranh được châm ngòi nổ ra, sẽ là đại kết cục...đại khai sát giới.
Trước thảm hoạ ấy, thậm chí là chốn Thiên giới cao cao tại trượng cũng phải đối mặt với số phận an bài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro