
Duyên kiếp
(người viết: Nhạt Huyền)
(tặng Nguyễn Hà Vân)
Lạnh không em, áo gấm khoác thân vàng?
Tiếng em học nghe như từng giai điệu
Rất êm dịu nhưng anh không thể hiểu,
Vì đôi mình có khoảng cách quá xa.
Và hằng đêm, anh lén lúc cạnh nhà
Nghe nhịp thở, nhịp tim em đang đập.
Ôi, hạnh phúc trong đêm đen lan khắp!
Lòng anh gào, mà nín lặng ôm tường.
Tiếng chó mèo đã rõ ở bốn phương,
Anh đi tiếp quãng đường xa thăm thẳm.
Anh chẳng nghĩ một ngày nào sẽ thắm,
Vì bây giờ anh ước được bên em!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro