
Cô đơn
(người viết: Đỗ Huyền Sương)
Cô đơn em nhỡn nhơ xinh,
Cô đơn anh tới để mình "kua" nhau.
Cô đơn em đợi người nao,
Cô đơn anh ngó đường nào cũng thương.
Phải chi anh hỏng đến trường
Thì giờ đâu có thầm thương yêu người.
Ông trời như chọt con ngươi,
Để anh trông thấy em cười cùng ai.
Bỗng nhiên anh muốn hôm mai
Đi xa, xa mãi... đừng quay lại gần.
Một ngày thiếu vắng hình nhân,
Lòng buồn man mác, buồn bâng khuâng buồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro