Chương 1
Trong đại sảnh vàng son lộng lẫy, đám đông ồ ạt, khách khứa đều mặc tây trang xa hoa đẹp đẽ, bên người đều có mỹ nhân cao gầy.
Rất rõ ràng, đây là nơi dành cho nhân vật nổi tiếng tụ hội. Mà ở trên lầu ghế lô, ánh đèn vàng lờ mờ chiếu lên chiếc ghế sofa màu đỏ, đối diện nó là một bục ca hát rất lớn.
Có bốn người đàn ông ngồi trên ghế, trong đó ba người đều ôm hai nữ phục vụ xinh đẹp. Một người đàn ông duỗi tay, dựa lưng vào ghế sofa, mỹ nữ bên người lập tức đút cho hắn quả anh đào.
"Tôi nói này ông chủ Tần, chỗ này không phải văn phòng của cậu, sao lại làm mặt lạnh như thế? Nhìn đi, cậu dọa sợ mấy bảo bối của tôi rồi."
Một người đàn ông khác uống một ngụm rượu rồi nói, "Hứa Phi, Tần Mục là người như vậy, hơn hai mươi năm cậu nhìn đến quen, hôm nay thế nào lại thắc mắc như vậy?"
Hứa Phi vẻ mặt ngả ngớn, nâng cằm mỹ nữ ngồi bên cạnh, " Tôi sốt ruột thay cậu ấy, đều sắp 30 tuổi, ai mà tin được tổng tài của tập đoàn Tần thị danh tiếng lẫy lừng, vậy mà là trai tân."
25 vẫn còn ở độ tuổi thanh xuân, vậy mà bị hắn ngang ngược nói thành gần 30.
Bị bọn họ trêu chọc, Tần Mục đều không có biểu cảm gì, như thể người đó không phải là anh. Khuôn mặt anh tuấn mỹ, vẻ ngoài lạnh lùng, cao 1m8, gia thế hiển hách, giàu không kể xiết, gọi là thiên chi kiêu tử cũng không ngoa.
Trên người anh là bộ tây trang màu đen mặc từ công ty. Bộ đồ đều là do bậc thầy thủ công may vá, một cái khuy măng sét là mấy vạn, càng không nói đến một bộ này được chế tạo, giá so được với thu nhập mấy năm của gia đình trung lưu.
"Rốt cuộc các cậu kêu tôi tới làm gì?" Tần Mục có chút nóng nảy.
Ba người này đều là bạn từ nhỏ của anh, bọn họ đều đến từ gia tộc lớn, ở mỗi lĩnh vực đều hô mưa gọi gió, vì vậy mà lớn lên cùng nhau.
Tình cảm tuy không tệ nhưng Tần Mục không thích vừa mới tan làm đã bị gọi ngay đến đây. Hứa Phi là người khởi xướng, hắn biết rõ tính tình của anh, vội vàng thu tay vừa mới nâng cằm người đẹp: "Ngại quá, ông chủ Tần, mọi người lâu lắm không gặp mặt, Tô Liệt vất vả mới về một chuyến, chúng ta cũng không thể bỏ lỡ được."
Hứa Phi trong nhà làm ăn uống, Tô Liệt không nói gì nhưng nhà hắn theo quân đội. Chính bản thân Tô Liệt vẫn luôn ở trong quân doanh mài giũa, khó khăn lắm mới được ra ngoài một lần, càng không nói đến có thời gian gặp mặt.
Hứa Phi vừa mới khuyên bảo, người còn lại tên Bặc Địch, nghe rất hoa mỹ, làm trong ngành giải trí, vừa là ảnh đế vừa là lưu lượng đỉnh cấp. Mà Tần Mục thì ở trong ngành bất động sản, ngành mà toàn thế giới đều muốn đến gần, giá trị con người càng không thể đo được, một giây đều kiếm được trên dưới trăm vạn.
Nghe thấy lời giải thích, sắc mặt Tần Mục mới chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều. Hứa Phi nhân cơ hội đổ một chén rượu cho anh, "Rồi rồi, tôi biết sai rồi, lần sau tôi cho người hẹn cậu trước có được không? Để bồi tội, tôi tự phạt mình ba ly."
Nói xong hắn liền ngửa đầu lên uống cạn, một hơi cạn sạch 3 ly đầy, tùy ý để người đẹp bên cạnh sờ soạng người hắn. Tần Mục cũng uống theo một ly rượu.
Tô Liệt vẫn không nói chuyện, hắn cũng không phải người hay nói, dù hôm nay là nhân vật chính, hắn cũng chỉ uống vài chén mà thôi.
Từ đầu đến cuối đều là một mình Hứa Phi nói, hắn mặt mày hớn hở, nói nhiều tin tức kỳ quái, bên cạnh là Bặc Địch thỉnh thoảng phụ họa vài câu.
Lần này gặp mặt cũng không lâu lắm, nhân vật chính Tô Liệt nhận được cuộc điện thoại liền vội vàng rời đi, nói là có nhiệm vụ.
Mọi người tỏ vẻ cũng hiểu, người cũng đã gặp, mỗi người đều có việc sau đó lần lượt tách ra. Hứa Phi đơn giản là bị người đẹp bên cạnh trêu chọc quá mức, vội không chịu được liền kéo mỹ nhân đến phòng Tổng thống của khách sạn. Bặc Địch thì không tiện lộ diện, với thân phận này của hắn rất dễ dàng bị phát hiện, "Tiểu Mục, tôi xuống tầng hầm, xe của cậu ở đâu?"
Tần Mục cầm áo khoác, dưới áo sơ mi trắng kia lờ mờ thấy được cơ bụng săn chắc. Người có chút nóng, anh không mặc áo khoác nữa, "Không cần cậu quan tâm, xe ở bên ngoài, tôi cũng không tiễn cậu nữa."
Bặc Địch không nói thêm gì, vội vàng rời đi.
Tần Mục đi ra khỏi ghế lô, hất hất đầu, cả người đều nóng lên, có lẽ do ghế lô quá nóng. Cảm giác khô nóng trên người cũng không giảm bớt mà càng ngày càng mãnh liệt.
Lúc này anh đã biết không phải do chỗ ngồi nóng mà là bị chuốc thuốc. Toàn bộ ghế lô chỉ có vài người, ai có thể làm được việc này?
Lúc đầu, Tần Mục còn có thể giữ vững lý trí, theo trí nhớ đi ra bên ngoài đại sảnh, đi thêm vài bước liền không đi nổi nữa.
Quá nóng.
Anh nắm chặt áo khoác trong tay, từng giây từng phút đều nhắc nhở bản thân mình đang ở bên ngoài. Tần Mục cũng cởi bớt 2 nút khuy áo để giảm nhiệt. Khuôn mặt lạnh lùng cũng ửng đỏ, gió thổi từ điều hòa trên đầu khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Nhưng vậy là không đủ, cơ thể nóng bỏng quá mức, liên tiếp đánh vào lý trí của Tần Mục khiến anh không thể suy nghĩ thêm gì.
Từ xa vang lên một ít tiếng động, Tần Mục sợ bị người khác nhìn thấy bộ dáng hiện tại, hoảng loạn chọn bừa một cái thang máy mà đi vào trong.
Vừa vào anh đã đụng phải một người đàn ông. Trên người hắn thoang thoảng mùi hương làm Tần Mục thoải mái, rất thoải mái.
Người đàn ông này so với Tần Mục thì rất cao. Anh cao 1m8, vậy mà người này còn cao hơn anh hẳn một cái đầu.
Tần Mục mơ màng ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng ánh lên nước mắt, mơ hồ không rõ mà nhìn mặt của người trước mắt.
Thật đẹp trai.
Người đàn ông không ngờ được bản thân bị người khác lao vào trong ngực. Tưởng chỉ cần đẩy ra là xong, kết quả người trong ngực ngẩng đầu, hắn lại không nói được câu nào.
"Ông chủ, tôi mang cậu..."
"Không, không cần." Hắn cắt ngang, "Mọi người đi ra trước đi."
"Nhưng mà..." Cấp dưới còn muốn nói gì đó, đã bị người khác kéo đi.
Tần Mục bị người đàn ông kia kéo vào trong thang máy. Bên trong vừa lớn vừa trống, trang trí cũng rất xa hoa, hình như anh chưa từng thấy qua thang máy này.
Trong khoang mũi anh ngập tràn mùi hương của người trước mặt, Tần Mục ngửi thật kĩ rồi cau mày đẩy ra.
Nhưng bị trúng thuốc khiến sức lực của anh như con mèo nhỏ, đẩy mấy cũng không có kết quả.
Người đàn ông thấy vậy liền ôm lấy vòng eo rắn chắc của anh, "Cậu làm sao vậy?"
Tần Mục lắc lắc đầu, trên người càng ngày càng nóng, "Vào trong phòng, tôi không muốn ở đây."
Hết sức chống đỡ, cả người anh dán sát vào người bên cạnh, người đàn ông hình như cũng mặc tây trang, thoải mái cực kỳ.
Người này là "vịt" sao? Sao lại ở chỗ này?
Tần Mục mặt mày đỏ ửng, tầm mắt mơ màng trông rất ngây thơ, từng luồng hơi nóng đã thiêu đốt tâm trí của anh đến không còn gì.
"Ha.. Nóng...Khó chịu"
Hứa Phi thiêng thật, một người đàn ông hơn hai mươi năm thanh tâm quả dục, đột nhiên nổi lên ham muốn, căn bản không thể dùng lý trí trấn tĩnh lại được.
Người đàn ông phát hiện điểm không thích hợp, nắm lấy cái tay đang lộn xộn, nghiến răng nghiến lợi hỏi "Cậu bị hạ thuốc? Là ai làm?"
Tần Mục mờ mịt lắc đầu, anh hiện tại cái gì cũng không biết, trừ cảm giác khô nóng thì anh muốn tìm đồ vật có thể giải nhiệt.
Cả người không tự chủ được mà dính vào người đàn ông, ai mà có thể chịu được người khác cọ loạn vào người mình, hắn banh mặt. Cuối cùng thang máu cũng lên tới tầng cao nhất.
Một tay ôm Tần Mục, tay còn lại cố gắng giữ cho anh không cởi khuy áo, hắn sợ bị người khác nhìn thấy.
Tuy rằng tầng trên cùng này là của hắn, không có người nào gan lớn đến mức dám đi lên, nhưng hắn không muốn người trong ngực bị người khác nhìn thấy một chút da thịt nào, nhìn theo thôi cũng không được.
Người đàn ông mang Tần Mục vào một cái phòng rất lớn, đóng cửa lại, cánh tay chống ở trên cửa, dùng sức đè anh lên cửa.
"Cậu là ai?"
Giọng nói trầm thấp khàn khàn mang đầy hormone của giống đực làm cơ thể của Tần Mục run lên, anh mở miệng, ngẩng đầu," Tôi nóng quá"
Đôi môi hồng hào ở trước mặt người đàn ông lúc đóng lúc mở, người trong ngực còn không ý thức được mà trêu chọc hắn.
Khuôn mặt lạnh lùng nhiễm đầy tình dục, giống như một trang giấy trắng bị vấy bẩn.
"Nói cho tôi biết cậu là ai?" Người đàn ông thấp giọng dụ dỗ, cánh tay ôm eo Tần Mục, nhẹ nhàng xoa nắn, tây trang bị cởi mất lúc nào không hay, trên người anh còn mỗi chiếc áo sơ mi nhăn nhúm.
"Đây là lần đầu tiên của cậu? Ai bảo cậu tới?"
Tần Mục không lấy được thuốc giải, vậy mà người trước mặt này còn cố tình trêu đùa, anh cảm thấy có chút tủi thân.
"Không cần anh."
Nói rồi dùng cả tay cả chân đẩy người đàn ông, không ngờ người kia ôm lấy vòng eo, ở bên tai anh ôn nhu dỗ dành nói, "Được, là tôi sai, để tôi đưa cậu vào phòng tắm."
Tần Mục nghe được âm thanh từ tính, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa liền ngã xuống. Người trước mặt nhanh tay kéo anh lên, "Ngoan."
Tần Mục cảm thấy hơi lạnh rời khỏi người mình, ngay lập tức nắm lấy tay người đàn ông "Đừng đi, không cần đi.."
Người đàn ông kiên nhẫn cúi xuống nói với anh "Cậu bị chuốc thuốc, tôi đưa cậu vào phòng tắm nước lạnh, cậu không phải nên buông tay tôi ra sao?"
Tần Mục lắc đầu nhưng chính bản thân anh cũng không biết vì sao, anh nhìn đôi môi liên tục đóng mở, phiền gần chết, vì thế mà theo bản năng mà ấn môi mình vào.
Tốt rồi, cách này hiệu quả không tệ, người này cuối cùng cũng im miệng.
Người trước mặt cứng đờ cả người, đại não lập tức dừng hoạt động, hắn duỗi tay đẩy Tần Mục, "Đừng như vậy, cậu hiện tại không tỉnh táo"
Hắn cả người căng chặt, nửa thân dưới bị trêu chọc đến sắp nổ tung nhưng chính bản thân lại không thể không làm chính nhân quân tử.
Nếu bây giờ mà nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, như vậy thì không tốt.
Tần Mục bất mãn nhíu mày, "Anh không được sao?"
Anh từ trên mặt đất bò dậy, "Tránh ra... Tôi muốn đi ra ngoài."
"Không được!" Người đàn ông tức giận, ôm Tần Mục lại vào lòng.
Hắn bế Tần Mục lên, không cẩn thận làm đổ bình hoa hồng bên cạnh.
Không một người đàn ông nào chịu được người khác nói mình không được.
Tần Mục cũng không phản ứng lại với việc mình bị bế đi, mà người đàn ông vừa bị nói không được, ngay lúc này lại đang bò trên người anh.
Người đàn ông thô lỗ kéo cà vạt, hơi thở trầm trầm, ánh mắt sắc bén.
"Đây là do cậu tự nguyện, từ nay về sau, cậu chính là người của tôi."
Tần Mục cũng không nghe rõ hắn nói gì, cũng không muốn nghe, duỗi tay ôm lấy cổ người đàn ông, lẩm bẩm, "Anh thật phiền.."
Ánh mắt người trước mặt lập tức trở nên hung ác, nhìn chằm chằm con mồi mềm mại dưới thân, hé răng nanh sắc nhọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro