Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Gặp gỡ

                Rừng Vạn Tử , động Sơn La ...
JK: ưm... đây là đâu ... * mơ hồ *
Y/n: ngươi tỉnh rồi hả ? Thật may quá * đỡ anh dậy * Ngươi ngất ở ngoài động , ta mang ngươi vào
Y/n: ngươi từ đâu đến , sao lại lạc vào đây ?
JK: ta không biết , ta chỉ nhớ bản thân ta bị người nào đó đánh ngất đi , tỉnh dậy thấy ở đây rồi
Y/n : vậy chắc ngươi là người vùng khác rồi nhỉ 😄
JK : ukm cũng có thể là vậy
Y/n : ngươi có muốn đi tham quan không ? Ta dẫn ngươi đi
JK: ukm
                  Ngày tháng cứ thế trôi ... anh và bạn cứ thế càng ngày lại càng thân thiết hơn , rơi vào lưới tình khi nào cũng chả biết ... chỉ biết ở bên đối phương là cảm thấy tâm trạng thoải mái . Một ngày nọ ...
- Y/n muội muội, thúc thúc dặn ta mang thứ này đến cho muội ... à rế 😀 muội đang..làm gì vậy * shock*
                Anh và bạn đang đùa nghịch ở trên giường , đầu tóc bù xù quần áo xộc xệch. Người khác nhìn vào cứ tưởng hai người vừa làm chuyện không đúng đắn.
Y/n: sao huynh đến không báo trước ?! Tỷ tỷ của muội đâu ??
- tỷ tỷ của muội đang nằm nghỉ ngơi ở nhà , tỷ ấy đang bị bệnh
Y/n: tỷ ấy bị bệnh ? Có nặng lắm không ?
- không sao, thúc thúc kêu người đến khám rồi
Y/n: tỷ ấy chả nói gì cho muội cả , thật là ...
- thôi cũng quá trưa , ta phải nhanh về Đông gia thôi , cáo từ muội * khẽ xoa đầu bạn rồi rời đi *
Y/n: được ca ca , huynh đi đường cẩn thận
                Cả hai chào tạm biệt rồi bạn quay vào động , anh đang nằm trên giường suy nghĩ gì đó , bạn đặt giỏ đầy bánh và hoa quả lên bàn , quay sang anh hỏi nghi hoặc .
Y/n: ngươi đang suy tư gì thế ?
JK: .........* im lặng không để ý*
Y/n: nè nè , NÈ !!!!
JK: hả, ơ ..cái gì vậy ?
Y/n: ta hỏi ngươi sao không trả lời ?
JK: hm..ta không để ý , muội gọi ta có chuyện gì ?
Y/n: ta hỏi ngươi đang suy tư gì thế ?
JK: không có gì .. * có chút buồn*
Y/n: nè ngươi sao đấy ? Định đi đâu , quá trưa rồi
JK: ta ra ngoài hít gió trời một chút , muội mặc ta
Y/n: ơ tên này ..bị sao thể nhở ?
Bên anh ....
ẦM ẦM ẦM
Tiếng đấm rộn rã như tiếng sấm vang lên , nam nhân điên cuồng đấm vào các cây cao ở gần đó , khuôn mặt tối sầm lại , thoáng chút đỏ , giọng trầm khẽ cất lên .
JK: mẹ kiếp , ta làm sao vậy chứ ! Cái cảm giác khó chịu này! Khi muội ấy với....khốn khiếp * đánh mạnh hơn vào thân cây , trút hết tức giận trong người ra *
Khi đã thấm mệt , anh ngồi xuống , thở dốc
JK: ta làm sao thế này ..* nhắm mắt lại nghỉ ngơi *
- này chàng trai trẻ , mặt trời mất dạng luôn rồi , ngươi tính ở đây ngủ nữa sao ? Nhanh về đi
JK: thứ lỗi , ta ngủ quên mất , đa tạ tiền bối nhắc nhở
                 Anh trở về động mà bạn và anh đang ở , từ phía xa đã thấy khói bếp bốc lên , chắc là bạn đang nấu cơm , anh thầm nghĩ , chỉ nghĩ đến đó thôi anh tự cảm thấy vui sướng trong lòng , như một người vợ nấu cơm đợi chồng về ... chân anh chạy nhanh về phía động , chợt anh dùng lại , khi thấy bạn cùng một nam nhân khác đang vừa nói chuyện vừa nấu cơm với nhau .
      Hết chap 1 , mong mọi người ủng hộ ❤️😍😄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro