Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Em Thích Anh Ấy




Ánh nắng mùa xuân xuyên qua những tán cây, tiếng chim ca hót ríu rít nhưng báo hiệu một ngày mới đã đến. Sasa đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm, cô trở mình khẽ mở mắt nhìn về phía cửa sổ. Ánh mặt trời soi sáng một góc phòng, Sasa gượng mình ngồi dạy, không ngừng lấy tay dụi đôi mắt nhỏ. Ngáp một hơi dài rồi đứng dậy duỗi mình, Sasa lê từng bước chân nặng nhọc cùng với gương mặt ngái ngủ đi ra khỏi phòng.

" Sasa, con dậy rồi sao mau đến ăn sáng nè" tiếng mẹ gọi vọng ra từ phòng bếp.

Nghe tiếng gọi của mẹ, Sasa cố gắng mở to đôi mắt nhỏ đưa mắt nhìn ra phía ban công nhà, ở đó có một chú mèo nhỏ đang nằm ườn mình tắm nắng. Bên cạnh là bóng dáng của ba đang ngồi đọc báo, chiếc bàn nhỏ gần đó còn có một ly trà ấm. Phía bên kia phòng ăn là chị và cùng mẹ chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. " Thật yên bình" Sasa nở một nụ cười hạnh phúc khi thấy khung cảnh trước mặt. Đã từ rất lâu rồi cô mới có lại cảm giác như vậy.

Nhớ lại những năm qua quả thật Sasa rất ít khi được về nhà, ngày ngày ở đội tuyển nếu không cùng Datou luyện đấu đôi thì sẽ cùng Chị Cá luyện tập đấu đơn. Cuộc sống xa nhà chỉ quay quẩn ở phòng tập, những lúc luyện tập đến mức chân tay rã rời cũng không dám nghỉ ngơi. " Lại sắp phải đi rồi sao" Sasa thở dài đầy tiếc nuối, vì kỳ nghỉ này chỉ có thể về nhà 5 ngày. Thật sự quá ít để có thể ở bên cạnh ba mẹ và chị, nhưng vì ước mơ của mình cô đành phải chấp nhận.

Sau bữa ăn sáng, Chị dẫn Sasa đi dạo phố một vòng. Ngồi trên xe nhìn phong cảnh xung quanh có chút lạ cũng có chút thân thuộc. Con đường ngày nào hai chị em cùng nhau đi học nay đã trở thành một con đường lớn trọng điểm của thành phố với rất nhiều hàng quán. Ngôi trường nhỏ cô từng học bóng bàn giờ đây đã trở thành trung tâm luyện tập lớn .Cô bán hàng rong ngay trước cổng trường ngày xưa cô thường hay ghé nay tóc cũng đã bạc dần. Những món ăn khi nhỏ đã từng ăn bây giờ mùi vị vẫn hoài niệm như vậy. Sasa vừa đi vừa đưa mắt nhìn xung quanh ngừng cảm thán " Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh " .

Sau một buổi sáng đi dạo, hai chị em bước vào một quán nước ngay gốc đường. Sasa ngồi nhìn ra cửa sổ lớn bên cạnh, nhìn mọi người đang tất bật ngược xuôi chuẩn bị cho đêm giao thừa. " Giờ này không biết Datou đang làm gì ? " Sasa chợt nghĩ đến anh, việc này thường không hay diễn ra. Nhưng giờ đây chắc do không gặp nhau vài ngày nên đã bắt đầu nhớ đến anh. Cô cho tay vào túi sách lấy điện thoại.

Wechat Datou caca

Trên màn hình là những tin nhắn họ cùng nhau nói chuyện xuyên đêm....

( Bánh đậu nhỏ) : Datou caca! Anh có ở đó không ? - 14:00

Sasa vừa gửi một tin nhắn, không nhịn được mà nhìn vào màn hình đợi tin nhắn của Datou. Đã mười phút trôi qua vẫn không thay tin nhắn hồi âm lại, " Chắc anh ấy đang bận rồi" Sasa thở dài nhìn màn hình, dán vẽ có chút tiếc nuối, cuối cùng đành tắt điện thoại tiếp tục nhìn vào dòng người bên ngoài.

Ngay lúc này ở phía đối diện. Chị cô đã để ý đến biểu hiện của Sasa trong những ngày qua rất lạ. Những lúc khi không cùng ăn uống trò chuyện với mọi người thì sẽ thấy em ấy cứ ngồi đó nhìn vào màn hình điện thoại, chốc chốc lại cười trong rất ngốc nghếch ," Em ấy biết yêu rồi sao ?" chị thầm nghĩ ,ánh mắt vẫn hướng về em mình.

Sau một hồi quan sát em ấy, cô chắc chắn rằng những gì mình đang nghĩ đến là đúng. " Sasa, em đang đợi tin nhắn của ai à ? " Chị vừa hỏi vừa nhìn Sasa với ánh mắt hoài nghi.

Nghe thấy câu hỏi của chị, Sasa có chút chột dạ. Như một chú mèo nhỏ đang ăn vụng bị chủ bắt gặp vậy. Đôi tai nhỏ của cô đỏ lên, đôi tay vô thức nắm lấy vạt áo không ngừng quấn tròn lại. Lâu lâu lại vờ như đưa mắt nhìn xung quanh chỉ để xem biểu hiện của chị. Nhưng dường như càng cố gắng trốn tránh lại càng khiến bản thân dễ bị lộ hơn, bởi vì từ nhỏ cả hai đã cùng nhau lớn lên và hơn ai hết chị là người hiểu cô nhất. Chỉ cần một hành động lạ cũng đủ để chị nhận ra cô có gì đó bất thường. Cảm thấy bản thân không thể thoát khỏi sự hoài nghi của chị cô bèn gật đầu ánh mắt vẫn không dám nhìn thẳng về hướng của chị .

Nhìn thấy tín hiệu từ Sasa, không chần chừ thêm .Chị liền hỏi đúng vào trọng tâm " Bạn trai sao?"

Một lần nữa, Sasa như bất động trước câu hỏi của chị. Im lặng một hồi lâu, cũng không biết phải trả lời câu hỏi của chị như thế nào. " Bạn trai sao?" Nếu nghĩ đến những chuyện cả hai cùng nhau trải qua, những ngày cùng nhau tập luyện cùng nhau, quan tâm nhau hình như cũng rất  giống. Sau một hồi suy nghĩ , Sasa cũng rụt rè nói " Thật ra, là em có thích một người. Anh ấy rất tốt, rất giỏi. Khi chơi bóng nhìn anh trong rất ngầu. Ở bên cạnh anh ấy em cảm thấy rất vui, nhưng mà ....." nói đến đây cô ngập ngừng ...

Dường như chị hiểu những gì Sasa nói liền thở dài. Đưa tay cầm ly nước uống một ngụm nhỏ,  "Xem ra cô em gái bé nhỏ đang rơi vào lưới tình của một chàng trai nào đó rồi" cô thầm nghĩ nhìn về phía Sasa. Thấy bộ dạng ngại ngùng, lúng túng này của em ấy, e rằng đến lời tỏ tình cũng không dám nói ra, Chị có chút sốt ruột  liền hỏi, để xác nhận những suy nghĩ của mình " Em chưa tỏ tình à ? "

Sasa ngước lên nhìn chị sau khi nghe câu hỏi đó. Từng lời từng chữ của chị như những hòn đá ném vào dòng nước khiến lòng cô gợn sóng. Đúng cô vẫn chưa tỏ tình với anh, mà đúng hơn là bản thân không dám tỏ tình. Từ lúc quen biết Datou cô chưa từng hỏi đến chuyện riêng tư của anh, đến việc anh có người yêu chưa hay đã thích ai chưa cô cũng không biết. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, anh ưu tú như vậy sẽ có rất nhiều cô gái tốt hơn mình thích anh. Sasa im lặng, mắt nhìn về phía ly trà ấm đang tỏa làn khói trắng trên bàn.

Nhìn thấy vẻ suy tư đó của em mình. Chị cũng hiểu ra được suy nghĩ thầm kín của em ấy, cũng nhận ra bản thân không nên tra hỏi em ấy nữa. Để cả hai thoát khỏi bầu không khí bi lụy này chị liền đưa tay xoa đầu vỗ về cô " Được rồi, chị không hỏi nữa, chúng ta mau về thôi chắc ba mẹ đang đợi ở nhà đó".

Sau khi về đến nhà, Sasa cố tỏ ra bản thân vẫn ổn, nhưng từ đầu đến cuối trong cô như người mất hồn. Vô thức đưa mắt nhìn về phía bên kia hoàng hôn. Đôi mắt quả thật không thể giấu được nổi buồn trong lòng, tâm trí của cô lúc này chỉ nhớ đến những chuyện diễn ra lúc chiều khi đi cùng với chị. "Nên nói hay không ?" câu hỏi này cứ lập đi lập lại trong đầu cô không ngừng. Thật ra bản thân rất muốn nói ra, nhưng lại vừa không muốn nói. Muốn giữ kín cho riêng bản thân mình lại vừa muốn cho cả thế giới biết rằng cô thích anh đến dường nào.

Buổi ăn tối vừa xong, Sasa cùng ba mẹ xem chương trình hài kịch trên ti vi, còn chị gái thì đã đi xem pháo hoa với bạn. Chương trình trên ti vi thật sự rất vui, nhưng Sasa lại không thể nở được nụ cười. Tâm trí luôn không ngừng nghĩ về chuyện đó, trong lòng nặng trĩu như đang có hàng trăm hàng nghìn tảng đá đè nén lên. Cảm giác rất ngột ngạt và khó chịu, nhưng cô vẫn không biết làm thế nào để bản thân thoái khỏi cảm giác này.

" Tingggg " tiếng thông báo điện thoại vang lên, như giúp Sasa thoát khỏi dòng suy nghĩ vô định. Cô mở điện thoại lên là thông báo từ Datou.

Wechat Datou caca

( Bánh đậu nhỏ) : Datou caca! Anh có ở đó không ? - 14:00

( Datou caca): Xin lỗi Bánh đậu nhỏ, sáng nay anh cùng ba mẹ chuẩn bị giao thừa nên không thể trả lời tin nhắn của em, Em đang làm gì đó  ?- 23: 45

( Datou caca): Bánh đậu nhỏ nhìn nè, anh đang chuẩn bị cùng gia đình xem bắn pháo hoa - 23: 46

(Datou caca): Gửi kèm hình ảnh ( Phong cảnh ngay địa điểm pháo hoa) - 23:47

Sasa nhìn vào bức hình mà Datou gửi cho mình. Khung cảnh ở đó rất náo nhiệt, mọi người cùng nhau ra quảng trường lớn đếm ngược thời gian trong rất vui. Sasa thầm nghĩ rằng, nếu được cùng anh đếm ngườc thời khắc giao thừa thì hay biết mấy.

(Bánh đậu nhỏ): Em đang xem ti vi với ba mẹ - 23: 50

(Bánh đậu nhỏ): Gửi kèm hình ảnh ( Hình ảnh phòng cách, trên bàn có rất nhiều bánh kẹo)- 23: 50

(Datou caca): Em ăn ít bánh kẹo thôi, không lại sau răng đó Bánh đậu nhỏ - icon haha - 23: 51

Nhìn dòng tin nhắn trên màn hình, tâm trạng buồn bã lúc nãy đều tan biến. Sasa dần vui vẻ trở lại,  không chịu thua liền đáp trả.

( Bánh đậu nhỏ): Em dám chắc bây giờ anh đã 100kg - icon haha - 23: 55

.....

Trong lúc đợi tin nhắn từ Datou, trên ti vi chiếu đến cảnh bắn pháo hoa, Thời khắc giao thừa đã đến ở đó mọi người cùng nhau ngước nhìn lên bầu trời và bắt đầu đếm ngược .

1....

2....

3....

新年快乐  - xīn nián kuài lè - Chúc mừng năm mới

Sasa đứng từ ban công nhà nhìn về hướng xa. Ngay lúc này trên bầu trời có rất nhiều pháo hoa, màu xanh, vàng, đỏ..... cứ thế bay lên tỏa sáng một góc trời. Cùng lúc đó điện thoại lại có thông báo:

(Datou caca): Chúc mừng năm mới Bánh đậu nhỏ ! 00:00


By Nguyệt Hạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro