Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Thả Ra.

Khi mũi tên lửa chạm tới mục tiêu, Yuuji sợ hãi khi nhớ đến cảnh tượng thịt cháy tương tự. Sự việc xảy ra cách đây chưa đầy vài phút đã đủ đau thương lắm rồi. Cậu không muốn điều đó lặp lại lần nữa.

Khi Yuuji đứng với đôi chân run rẩy, chống đỡ trọng lượng của mình bằng cách dựa vào miệng ngôi đền, cậu ngạc nhiên khi không thấy gì-không có thịt cháy đen, không có tiếng la hét, không có xác chết-ở nơi mũi tên bắn trúng. Khói tan hoàn toàn và không còn dấu vết nào về cái chết của Gojo.

Sukuna quay đầu lại nhìn Yuuji, vẻ không hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt hắn ta. Sự lo lắng đã lắng đọng trong lòng Yuuji. Rốt cuộc Sukuna có thay đổi ý định không? Liệu cậu có phải là mục tiêu tiếp theo? Cậu sẽ chết sao?

Vô thức, cậu lùi lại thêm một bước nữa rồi mất thăng bằng vì không còn khoảng trống phía sau. Trước khi phần thân trên của cậu có thể rơi vào cái miệng há hốc, hai bàn tay mạnh mẽ nắm lấy vai cậu và giữ Yuuji vững vàng. Cậu cảm thấy một hơi thở ấm áp gần tai mình. Yuuji quay đầu lại.

Và đó là Gojo, anh cười toe toét và vui vẻ hơn bao giờ hết. "Xin chào, Yuuji-kun."

"Làm sao anh-"

"Xin thứ lỗi, đợi tôi một phút nhé. Có vẻ như Sukuna không muốn để chúng ta nói chuyện với nhau." Yuuji cảm thấy má mình nóng lên khi hai bàn tay trên vai cậu vòng qua cổ cậu, giống như một cái ôm. Hai bàn tay đan vào nhau và tầm nhìn của Yuuji chao đảo khi cậu cảm thấy không gian xung quanh mình co lại, không khí bị lấy đi khỏi cơ thể.

"Được rồi. "

Điều tiếp theo Yuuji biết, cậu đang nhìn toàn bộ ngôi đền, những chiếc đầu lâu và mặt đất ngập nước. Có phải họ vừa dịch chuyển-Yuuji nhìn vào chân mình-trên đỉnh cổng torii ?

Gojo mỉm cười và nói, "Được rồi, Yuuji-kun. Đây là những gì tôi muốn cậu làm nên hãy lắng nghe cẩn thận nhé? Đó là điều chỉ có cậu mới có thể làm được mà không ai khác-chà, người kia thì đã chết rồi nên giờ chỉ còn mình cậu thôi."

Một tiếng gầm giận dữ phát ra từ miệng Sukuna. Sự chú ý của Yuuji bị đánh cắp trong giây lát, khi nhìn bóng ma xé bộ kimono của hắn thành từng mảnh, để lộ thân hình vạm vỡ, có hình xăm đen tương tự trên mặt và cổ hắn ta. Điều nham hiểm nhất là vết rạch ngang trên bụng Sukuna; khe hở mở ra một cái miệng đầy những chiếc răng sắc nhọn lởm chởm, bên trong còn có một cái lưỡi lớn đang thè ra.

"Ngươi sẽ phải trả giá cho sự xấc xược của mình," Vua nguyền rủa gầm gừ ngay khi một luồng không khí bay qua Yuuji và chém bay những cái cây cách họ vài mét. Sukuna có cố ý bắn trượt không?

"Có một Lời thề ràng buộc trên cánh cổng torii này," Gojo giải thích, "Sukuna không thể phá hủy nó cũng như không thể vượt qua nó. Nói một cách đơn giản hơn là gã ta bị mắc kẹt trong vương quốc của chính mình, vẫn còn bị phong ấn. Tuy hắn đã được đánh thức nhưng sẽ không thể rời đi trừ khi các điều khoản của lời thề được thực hiện."

"Những điều khoản đó là...?" Yuuji nhắc lại. Cổng torii có thể không thể bị phá hủy nhưng chắc chắn những người ở trên nó thì không? Thật ngạc nhiên là tại sao Sukuna lại không thể đánh trúng họ. Có phải bóng ma nhắm vào cổng torii trước để đảm bảo sự tự do của hắn?

"Ai biết được? Đánh bại tôi cũng nên." Gojo cả gan nhún vai, giơ hai ngón tay lên đúng lúc Sukuna bắn một mũi tên lửa khác, sau đó không ngừng bị theo sau bởi những lưỡi đao vô hình không thể chạm tới mục tiêu.

"Tôi không chắc liệu Vô Cực của tôi có trụ được trước hàng loạt đòn tấn công của hắn hay không-"

"Vô Cực? "

"-Phải, Vô cực. Đó là một thuật thức bị nguyền rủa của tôi... Đợi đã, cậu không biết gì về các thuật thức bị nguyền rủa à?"

"Ờ-"

"Tôi sẽ coi như là không." Gojo thở dài, thất vọng xen lẫn trong những lời tiếp theo, "Tôi tưởng rằng ai đó đến từ tương lai sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn về Jujutsu cơ chứ. Quý bà Itadori nói đúng, cậu thực sự không biết gì về thời đại Heian cả, phải không?"

Một đòn tấn công đặc biệt ác độc đã khiến Gojo phải lùi lại để tránh bị chém làm đôi như những lời nguyền đó. Mặc dù năng lượng bị nguyền rủa của Sukuna ít hơn anh ta, nhưng các kỹ thuật này có thể làm hao mòn Vô Cực từng chút một và giờ đây gã ta đã vượt qua được. Ah, Gojo thực sự nên nhanh lên.

"Gojo-san, anh đang chảy máu..." Yuuji chỉ ra ngay khi Gojo nhấc một ngón tay lên má anh ấy và chắc chắn rằng có một vệt máu. "Nếu anh ở lại đây..."

"Đừng lo lắng cho tôi, Yuuji. Tôi là người mạnh nhất." Một nụ cười khác của Gojo hướng về cậu bé và Yuuji chỉ có thể gật đầu nhưng giờ cậu lại cảm thấy nghi ngờ.

"Tôi sẽ giải thích điều này nhanh nhất có thể: Khi ăn ngón tay của Sukuna, cậu đã đánh thức phong ấn khiến Sukuna thức tỉnh. Ngón tay chứa năng lượng nguyền rủa là thứ duy nhất trên thế giới này có thể xóa bỏ những lời nguyền. Sukuna lấy sức mạnh từ cậu vì kể từ giờ cậu là một Kim Khí. Tuy nhiên tôi không biết nhiều về chi tiết linh hồn của cậu chứa tàn dư của linh hồn Megumi-chan là như thế nào, cho nên chúng ta đừng tập trung vào điều đó nhá."

Yuuji cố gắng hết sức để tiếp thu thông tin nhanh nhất có thể, các tế bào não chạy với tốc độ một dặm một phút. Tại sao mọi thứ phải phức tạp như vậy? Sách giáo khoa lịch sử chỉ mô tả Heian là thời đại mà Nhật Bản ở trên đỉnh cao về nghệ thuật và nổi tiếng với thơ ca và văn học. Không có đề cập gì đến Jujutsu và tất cả những chuyện này cả!

"Giữ tôi một chút nhé." Không đợi câu trả lời, Gojo nắm lấy cánh tay Yuuji và kéo cậu lại gần và -một cách ngẫu nhiên nhất có thể- họ trôi ra khỏi cổng torii và đáp xuống mặt đất ngập nước.

Họ không chìm. Họ đang đứng trên mặt nước! Yuuji dậm chân vài lần trong bối rối. "Tại sao chúng ta không chìm-"

Âm thanh của một thứ gì đó nặng nề va vào một bức tường vô hình khiến Yuuji phải nhìn lên, bắt gặp cảnh Sukuna đâm sầm vào cổng torii và ngã xuống đất, không có gì quá duyên dáng.

"Bỏ cuộc đi, Vua Nguyền Hồn," Gojo hét lên, "ông sẽ không thể bỏ đi hoặc đánh bại tôi dễ dàng như vậy. Đừng khiến cho Yuuji-kun ở đây phải tước đi năng lượng nguyền rủa của ông!"

Sukuna rên rỉ đứng dậy, cái miệng đặt trên bụng nhăn nhó, phản chiếu biểu cảm trên khuôn mặt Sukuna. "Đừng nói những điều ngươi không hiểu, Lục Nhãn. Một khi ta hoàn thành mục tiêu của mình, ta sẽ nuốt chửng ngươi trước tiên."

Gojo vẫy tay từ chối. "Chắc chắn rồi. Khi nào sẽ xảy vậy? Một ngàn năm nữa à? Để xem nào, tôi sẽ già yếu đi khi ông có được toàn bộ sức mạnh của mình, nhưng tôi cá là tôi có thể lau sàn cùng ông."

Trong chớp mắt, Gojo đã xuất hiện ngay trước mặt Sukuna, cúi xuống giễu cợt.

"Sao chúng ta không cho Megumi-chan thấy ông đã sa sút đến mức nào nhỉ?" anh thì thầm.

Và Vua lời nguyền lại giáng xuống một lần nữa. Lần này, cả hai chiến đấu bằng tay đôi - Tuy nhiên Gojo chỉ né đòn bằng kỹ năng và Vô Cực của mình.

Yuuji nuốt nước bọt. Cậu có nên làm gì đó không? Gojo đã nói điều gì đó về một việc mà chỉ có mình cậu mới có thể làm được. Đó là cái gì vậy?

"Yuuji-kun!" Gojo gọi giữa trận chiến, nhảy múa xung quanh Sukuna khi Vua Nguyền đang điên cuồng tung đòn. "Bà Itadori đã nói gì đó về lời thề giữa Sukuna và Megumi-chan-"

Yuuji kết luận rằng Gojo đã thêm 'chan' vào cuối để chọc tức Sukuna hơn nữa. Các đòn đánh của Vua Nguyền Hồn thiếu sự phối hợp, nhiều nhất là cẩu thả so với động tác của Gojo. Mặc dù vậy, Sukuna vẫn tiếp tục.

"-Lời thề trao đổi sức mạnh. Sukuna nhận được năng lượng nguyền rủa từ vật chứa đã nuốt ngón tay ông ta. 50 năm trước là Megumi-chan. Còn hiện tại bây giờ thì đó là cậu. Lời thề được thực hiện bằng từ, 'Chế Ngự '-"

Yuuji suýt tránh được đòn đánh dành cho cậu. Sukuna đã thay đổi mục tiêu của mình. Hắn có ý định hạ gục Yuuji hay muốn giết chết cậu hoàn toàn? Yuuji thấy thật may mắn khi phản xạ của cậu vẫn hoạt động tốt vào khoản khắc đó.

Gojo xuất hiện trở lại trước mặt Yuuji để bắt nắm đấm của Sukuna bằng tay không. Một nắm đấm khác được ném vào cậu và Gojo đã bắt được nó bằng tay còn lại.

Tuy nhiên, Sukuna còn có hai tay còn lại và điều đó đã khiến Gojo bị bay đi xa vài mét.

Yuuji đang định giúp anh thì Sukuna tóm lấy cổ cậu. Lần nữa. Vòng tay siết chặt quanh cổ cậu nhanh đến mức Yuuji nghĩ rằng cổ mình sắp gãy. Cậu bị nhấc lên khỏi mặt đất trong khi cố gắng trốn thoát. Tất nhiên việc cố gắng kéo bàn tay to gấp đôi bàn tay của Yuuji ra là vô ích.

Vì vậy, Yuuji đã làm điều mà cậu nghĩ đến sau khi kế hoạch ban đầu của cậu thất bại.

Cậu đấm vào khớp nối cẳng tay và bắp tay của Vua Nguyền. Có lẽ đó là trí tưởng tượng của Yuuji nhưng từ những cú đấm không ngừng nghỉ của cậu, thứ gì đó giống như ngọn lửa xanh đang quấn quanh nắm tay mình.

Vòng ôm quanh cổ cậu yếu đi đến mức cậu có thể thoát ra và tạo khoảng cách giữa họ.

Yuuji đứng trong tư thế đấm bốc, hai tay giơ lên và các đốt ngón tay hướng lên trời. Bàn tay của cậu được đặt ngang và khuỷu tay của cậu được đặt vào hai bên. Yuuji biết sẽ là vô ích nếu Sukuna sử dụng kỹ thuật của mình để đánh bại Yuuji nhưng ít nhất cậu sẽ không gục ngã nếu không chiến đấu.

Việc bản thân cậu phải xử lý hai lần đã đủ tệ lắm rồi!

Sukuna tiến lại gần, bắt chước kẻ săn mồi đang tiếp cận con mồi. Yuuji không cảm thấy mình là con mồi nhưng cậu cảm thấy bị đe dọa.

"Năng lượng nguyền rủa của Megumi-chan có thể kiểm soát được năng lượng nguyền rủa của Sukuna, và nó đã được ban cho cậu, Yuuji, đó là thứ sức mạnh mà các Pháp sư bình thường không thể làm được. Nhưng vì đó là một lời thề ràng buộc nên có một từ khác để hủy bỏ năng lượng nguyền rủa đang được tiêu thụ từ Kim Khí. Việc của cậu bây giờ là gọi từ đó ra và cắt đứt hoàn toàn năng lượng nguyền rủa của Sukuna. Một khi cậu làm điều đó, đảm bảo rằng Sukuna sẽ chuyển sang hình dạng khác và nó sẽ ít gây rắc rối nhất cho chúng ta. "

Yuuji nhìn Gojo khi anh ấy cố gắng ngồi dậy. Có vẻ như cú đánh này đã thực sự khiến người đàn ông bình thường vốn điềm tĩnh phải kinh ngạc.

Sukuna nhếch mép cười. "Ngươi đặt quá nhiều niềm tin vào một vật chứa đơn thuần rồi, Lục Nhãn. Nó sẽ không hoạt động đâu."

Gojo cười khúc khích trả lời, "Tất nhiên là không. Yuuji, cú đấm vừa rồi đã được truyền năng lượng nguyền rủa. Nếu cậu có thể làm được điều tương tự trong khi gợi lên từ khóa của Lời thề ràng buộc thì nó có thể có tác dụng."

"... Vậy là phải vừa đấm vừa hét lên sao?" Yuuji kêu lên đầy hoài nghi. "Tôi không nghĩ-"

"Không quan trọng ngươi nghĩ gì!" Sukuna chế nhạo, khoanh tay lại. Cái lưỡi trong bụng thè ra như sắp thổi một quả mâm xôi. "Ngươi sẽ không thể làm được. Ngươi không thể tự mình thực hiện Lời thề ràng buộc. Ngươi chỉ là một vật chứa đơn thuần thôi, thằng nhóc. Hãy nhớ vai trò của mình đi."

"Yuuji là một Kim Khí và đó chính xác là lý do tại sao cậu ấy có đủ sức khuất phục được ông đấy, Vua Nguyền Hồn."

' Đó là một yếu tố thúc đẩy tuyệt vời và tất cả nhưng làm sao tôi biết nên nói từ nào? ' Yuuji nghĩ, tái mặt trước ý tưởng gọi sai từ hoặc tệ hơn là từ đúng mà nó chả có tác dụng gì cả! Điều đó sẽ thực sự củng cố vị trí của Yuuji như một vật chứa đơn thuần ư!

Cái địa ngục tiên sư nó!!

Yuuji hét lên từ đầu tiên mà cậu có thể nghĩ ra: "Dừng lại!" Và sau đó là một cú đấm không có tác dụng gì ngoại trừ tạo ra một vết lõm trên thân Sukuna. Chiếc lưỡi liếm nắm tay của cậu để xác nhận.

Gojo trố mắt nhìn cậu. Cái nhìn của Sukuna không mấy ấn tượng.

"Anh nói nó sẽ thành công mà!" Yuuji kêu lên, chỉ tay buộc tội Gojo, người vẫn chết lặng và có lẽ chỉ đang thắc mắc về sự lựa chọn của mình.

"Đừng cử động!" Một cú đấm.

"Vừng ơi mở ra-" Khoan đã! Là ngược lại chứ? "Vừng ơi đóng lại!" Lại một cú đấm nữa.

"Ngồi xuống đi!" Và một cái khác.

"Mở trói!" Và một cái khác .

"Cởi trói!" Một cú đấm và một cú đá vào ống chân của Vua Nguyền Hồn.

"Tại sao nó không hoạt động chứ?" Yuuji gần như bứt tóc mình trong thất vọng.

Nhưng có vẻ như Sukuna đã chịu đủ.

"Ngươi vừa diễn một trò vui đấy nhóc. Nhưng sự táo bạo của ngươi sẽ không tránh khỏi việc bị trừng phạt đâu." Động thái tiếp theo của Sukuna không phải là điều Yuuji và Gojo dự đoán. Gojo đảm bảo rằng Sukuna sẽ không giết Yuuji vì Vua Nguyền vẫn còn kế hoạch khác dành cho cậu nhóc.

Tuy nhiên-

Bàn tay đâm xuyên qua ngực Yuuji, tạo ra một lỗ hổng, cơ quan đang đập sắp bị rút ra.

Yuuji hít một hơi thật mạnh, máu nhanh chóng dâng lên từ cổ họng và ra khỏi miệng.

"Ông..."

"Giờ chơi kết thúc rồi nhóc."

Gojo đứng dậy, định giật Yuuji đi trong tích tắc để đưa cậu đến chỗ Shoko nhưng Yuuji đã đi trước, cho đến khi cậu chỉ còn cách cơ thể Sukuna một inch.

Một cú đấm yếu ớt được giáng vào bụng Sukuna. Sau đó, Yuuji, với nỗ lực cuối cùng, bình tĩnh thốt ra:

"Thả ra".

Một thân ảnh rơi xuống đất, cùng khoản khắc ấy bầu trời chợt trở lại màu sắc ban đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro