Chương 14 : Đoàn tụ.
Một điều Megumi biết về Sukuna trước khi họ trở nên thân thiết là Sukuna thích nói chuyện.
Hả hê, khen ngợi, kể một câu chuyện, bắt đầu cuộc trò chuyện về những điều khiến anh mê mẩn—tất cả, những điều mà Sukuna yêu quý.
Trong khi Megumi thích sự im lặng của sách và bút thì Sukuna lại thích sự ồn ào của những câu chuyện.
Họ đối lập nhau về nhiều mặt nhưng cuối cùng họ luôn hợp nhau.
"Một khi tôi thành thạo thuật thức của mình," Sukuna đã nói, "em sẽ phải đấu với tôi."
“Tôi không nghĩ mình sẽ là đối thủ của anh vào lúc đó.”
Megumi tự hào vì thành thạo mọi loại chú cụ được giao cho mình, đặc biệt là những chú cụ từ cha mình. Hơn nữa, anh còn Thập Ảnh Chú Thuật đáng sợ và là người duy nhất có thể thuần hóa Mahoraga. Điều này khiến Megumi bị các Pháp sư khác, đặc biệt là gia tộc Gojo, phẫn nộ. Sẽ thật ngu ngốc nếu họ săn lùng Megumi vì tội kiêu ngạo với Lời nguyền do con người biến thành.
Khi Sukuna biết được kế hoạch của gia tộc Gojo, hắn đã công khai hứa với Megumi rằng sẽ chém giết tất cả các thành viên trong gia tộc để không ai dám chống đối và đe dọa mối quan hệ của họ.
Megumi đã ngăn cản hắn làm điều đó.
Nhưng Người đứng đầu Gia tộc Gojo rất kiêu ngạo và ông ta sở hữu thuật thức kế thừa—Vô Cực
Ông ta đã một mình lần theo dấu vết của Megumi đến một đồng cỏ trong khi Sukuna đang bận rộn với việc khác.
Chính lúc đó Megumi đã triệu hồi Mahoraga và gây ra cái chết của người kia.
Megumi bị các Pháp sư sợ hãi và thậm chí còn xa lánh hơn. Những Chú Nguyền sư tôn thờ anh nhưng không ai đến gần, biết rằng Megumi vẫn chưa từ bỏ thân phận Pháp sư của mình. Những lời nguyền vẫn bị trừ tà bất chấp niềm tin rằng Megumi sẽ sớm gia nhập về phe chúng.
Và Sukuna?
Sukuna hạnh phúc; hắn ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn khi năm tháng trôi qua mà không bị gián đoạn. Ngày càng cao hơn, lớn hơn và mạnh mẽ hơn.
Vào thời điểm Sukuna đạt đến đỉnh cao, thông thạo các Thuật Thức bẩm sinh, Megumi đã yêu và Nguyền Hồn cũng vậy.
Thế rồi toàn bộ điệu vũ điệu phản bội đã xảy ra.
Megumi trở thành người đau lòng nhất.
Khi Megumi mở mắt, anh biết, điều gì đó không đúng. Anh biết mình đã chết, bởi chính bàn tay của mình. Anh biết mình đã nuốt ngón tay của Sukuna để người đó không tỉnh lại. Tuy nhiên, chú lực của Sukuna vẫn chạy trong huyết quản anh, quen thuộc và nuốt chửng toàn bộ con người anh.
Cái tên hiện ra từ trái tim của Kim khí, Itadori Yuuji, anh biết tên của cậu ngay từ khi nuốt miếng tim đầu tiên.
Anh đã ăn trái tim của cậu nhóc, nhờ đó giành được quyền kiểm soát sức mạnh ngón tay của Vua Nguyền Hồn, mà cậu đã nuốt chửng.
Megumi hành động như thể đang được ra lệnh. Anh không thích bị ra lệnh. Anh có thể không ghét các Pháp sư khác nhưng anh ta không thích phải tuân theo những mệnh lệnh không như mong muốn của mình.
Và vì vậy, khi toàn bộ cơ thể của Megumi đã thoát khỏi bóng tối, anh ta triệu hồi một nửa Song Lang Dạ Khuyển để xé xác bà già dám ra lệnh cho anh.
Những Chú Nguyền sư tụ tập xung quanh đều tròn mắt kinh hãi, chứng kiến cái chết của người đàn bà ngay trước mắt họ—ngoại trừ một người.
Một người đàn ông tóc cát đang nhìn chằm chằm vào Kim Khí, đôi mắt đầy hối hận. Một Chú Nguyền sư ân hận ư? Bây giờ thật hiếm có.
Megumi quay lại nhìn Itadori Yuuji, lau máu trên cằm mình bằng bóng tối. Biểu cảm cuối cùng của cậu thật ám ảnh - có lẽ là do bà già đã mổ sống ngực cậu, moi tim cậu ra và triệu hồi Megumi từ cõi chết.
Giờ bà già đó đã chết, Megumi phỏng đoán rằng không lâu nữa anh cũng sẽ phải chịu chung số phận. Bà lão có ý định trói buộc anh vào cõi phàm trần bằng trái tim mà anh buộc phải tiêu thụ và điều khiển anh ta bằng thuật thức của bà ta. Nhưng bà ta đã chết. Megumi bây giờ đã không thể kiểm soát được nữa. Anh vẫn bị trói buộc vào cõi phàm trần vì trái tim của Yuuji.
"Những kẻ hồi sinh ta đã gây ra sự tàn phá cho dân làng ở đây phải không? Những lời nguyền mà các ngươi mang theo, dường như chúng đang phát huy tác dụng rất tốt."
Hầu như không còn người nào ở lại. Đó là một cuộc thảm sát trong kết giới.
"K-không! Chúng tôi ch-chỉ ước đ-để—"
"Chủ nhân Megumi! Chúng tôi-chào mừng ngài trở lại. Chúng tôi chỉ định—"
"Ta không có thời gian cho vấn đề nói lắp. Nếu các ngươi muốn giải thích thì nói một cách chắc chắn vào đi."
“Kim Khí của Sukuna đã được hy sinh, là để hồi sinh ngài,” người đàn ông tóc cát giải thích, giọng không chút cảm xúc. Nhưng tâm hồn anh ta – ồ tâm hồn anh đang dao động.
"Ta biết," Megumi trả lời. Để người đàn ông tóc cát nói ra điều hiển nhiên, có lẽ anh ta đã đánh giá thấp nhận thức của Megumi.
"Lý do ngài được phục sinh là để mang lại Thời đại hoàng kim của Heian."
"Thời hoàng kim? "
"Đúng vậy. Trở lại, khi ngài và Vua Nguyền Hồn cùng nhau cai trị."
"Chúng ta không làm điều đó."
"Nhưng ngài được coi là cấp trên. Ngài được mệnh danh là kẻ thống trị—" Người đàn ông nhìn Megumi nhưng không có sự ngưỡng mộ trong mắt anh ta. "—và ngài đã ghi lại dấu ấn là Người sử dụng Jujutsu mạnh nhất. Không một ai có thể phủ nhận sức mạnh của ngài."
Megumi thở dài rồi nhấn mạnh, "Lựa chọn của ngươi?"
"Mang về vật chứa của Ryoumen Sukuna. Ngài được hồi sinh, nhưng cái giá phải trả là cái chết của cậu bé này."
Ngọc Khuyển nhe răng với người đàn ông—một lời cảnh báo. Người đàn ông không hề nao núng. Megumi đã chấp thuận anh ấy.
"Ta tưởng Chú Nguyền sư không có lương tâm."
Có điều gì đó trong mắt người đàn ông lóe lên. "Tôi đã tin là như vậy cho đến vài phút trước."
"Và tại sao các ngươi lại đảm bảo rằng ta sẽ làm những gì mà các ngươi yêu cầu? Tại sao không cho rằng ta cũng giống như Sukuna, người thà chế giễu và cho cậu nhóc này ăn những lời nguyền, mặc cho điều đó không có ích lợi gì cho cậu ấy?"
"Đơn giản thôi: ngài không phải Sukuna. Ngài có thể từng là người yêu nhưng lại không có chung lý tưởng."
Megumi cảm thấy tò mò. Anh vỗ nhẹ vào đầu Ngọc Khuyển và ra hiệu cho con chó nằm yên.
"Việc phong ấn Ryoumen Sukuna. Sau đó là cái chết của ngài. Không phải gây ra bởi mối thù giữa lý tưởng của ngài sao? Một sự xung đột về niềm tin như người ta thường nói."
"...ngươi nói đúng. "
"Sau đó-"
"Vậy thì cậu nhóc sẽ sống lại," đó là phán quyết của Megumi.
Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, đôi vai căng thẳng từ lâu đã được thả lỏng. Thật tò mò.
"Trong lúc này, tôi sẽ xóa bỏ những lời nguyền và xóa kết giới. Thật không may, tôi không thể sử dụng Nghịch chuyển Thuật thức nên tôi sẽ đợi Sukuna đến. Ngay cả khi cuộc hội ngộ cuối cùng của chúng ta đã kết thúc với việc cả hai đều chết. Ta sẽ thực hiện mong muốn của ngươi"
"Tôi rất biết ơn ngài."
Megumi triệu hồi Nue, Orochi và nửa còn lại của Ngọc Khuyển rồi ra lệnh, "Hãy tiêu diệt những lời nguyền. Không để một con nào còn sống."
Các Shikigami của anh phân tán, thực hiện mệnh lệnh của Chủ nhân, nuốt chửng những lời nguyền và xua đuổi chúng. Megumi hòa vào bóng tối để phá hủy kết giới từ bên ngoài, chỉ dừng lại khi nhìn thấy một người đàn ông đẫm máu—vẫn còn thở— gục xuống trên mặt đất.
Tóc trắng, quần áo quen thuộc, tấm bịt mắt bị bỏ đi—một Gojo khác.
Megumi để Pháp sư tắm trong máu của mình và giải trừ kết giới. Không lâu sau. Anh nhìn thấy một chàng thanh niên đang chăm sóc một thiếu niên và hai người phụ nữ bất tỉnh. Đánh giá từ năng lượng nguyền rủa, người đàn ông đó là một Pháp sư. Vì họ không chủ động tấn công nên Megumi quyết định sẽ để họ yên. Rốt cuộc thì anh không phải là một kẻ điên cuồng khát máu.
Sau khi khảo sát toàn bộ ngôi làng để kiểm tra xem còn Lời nguyền nào đang ẩn nấp hay không, anh nhìn thấy một người phụ nữ bất tỉnh khác trên sân thượng, một thứ như chiếc kính bảo hộ bao quanh đầu. Cô gái có rất ít chú lực nhưng cô ta không phải là Chú Nguyền sư—trên thực tế, cô ta có thể đứng về phe các Pháp sư.
Một nhóm người tò mò.
Khi anh quay trở lại chỗ nhóm Chú Nguyền sư, hai kẻ trong số vẫn đang quỳ và người thứ ba vẫn đang ôm xác Itadori Yuuji trên tay.
“Sẽ không lâu đâu,” anh hứa, “Sukuna sẽ cảm nhận được sự hồi sinh của ta.”
Và chẳng bao lâu sau, Vua Nguyền Hồn đến như đã hứa.
"Trông em không vui lắm khi gặp lại tôi, em yêu," Sukuna vui vẻ chào. "Em không vui mừng khi chúng ta được đoàn tụ lần nữa sao?"
"Đây không phải là một cuộc hội ngộ vui vẻ," Megumi trả lời, "Tôi sẽ thực hiện điều mà anh yêu cầu ở tôi 50 năm trước."
Sukuna bước lại gần, háo hức muốn nghe. "Hãy làm mới trí nhớ của tôi, em yêu. Tôi đã không thể nhớ nổi nữa."
"Anh đã yêu cầu một trận đấu khi anh thành thạo thuật thức của mình. Tôi sẽ đưa nó cho anh. Nếu tôi thắng, anh sẽ hồi sinh Itadori Yuuji. Và sau đó, chúng ta sẽ chiến đấu đến chết."
"Itadori Yuuji? Em nói về vật chứa của tôi sao?"
"Đúng." Megumi chỉ vào cái xác trong vòng tay của Chú Nguyền sư. "Kim Khí của anh. Sự hồi sinh của cậu bé sẽ là phần thưởng của tôi."
"Ồ? Và nếu tôi thắng?"
Megumi nhếch mép cười, biết rằng Sukuna đã có kế hoạch trong đầu. "Tùy anh muốn. "
"Rất tốt." Sukuna đặt cả hai tay vào nhau, trong cử chỉ Mở rộng lĩnh vực.
"Nếu tôi thắng, em sẽ trở về với tôi."
“Đây có phải là một lời thề ràng buộc khác không?” Megumi đã sẵn sàng triệu hồi một Shikigami khác— thức thần mạnh nhất của anh. Vị thần mà Megumi đã dùng để đánh bại Trưởng tộc Gojo.
"Đó có thể là bất cứ điều gì em muốn."
“Vậy thì lời thề đã được thiết lập.”
Năng lượng nguyền rủa đã khóa lời thề tại chỗ.
Sukuna nhếch mép cười. “ Bành trướng lãnh địa—”
Những Nguyền chú sư chạy trốn để đến một khoảng cách an toàn hơn, biết rằng họ sẽ không muốn bị vướng vào cuộc chiến giữa hai người.
Megumi niệm, với bàn tay siết chặt, "Với sự quý trọng này, ta triệu hồi ngươi: Bát Thủ trường Kiếm Furube Yurayura
Có một khoảnh khắc do dự, một khoảnh khắc sáng tỏ, đôi mắt dịu lại nhưng tất cả đều bị xóa đi nhanh chóng.
“— Quỷ Miếu.”
“—Mahoraga.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro