Chương 14
Lương Sơn CP—[ Một đời một giấc mộng ] – Chương 14
Trong khoảng thời gian này, Phật gia chuẩn bị kế hoạch và sắp xếp một số vật tư.
Dường như Trương Nhật Sơn cũng không còn chấp nhất như trước đây. Lương Loan cũng an lòng.
Trong hoa viên, Lương Loan đang ngẩn ngơ nghĩ về Trương Nhật Sơn.
“ Lương tiểu thư, ta có một vấn đề muốn hỏi cô.” Trương Nhật Sơn ở phía sau cô nói.
“ Phó quan, mời nói.”
“ Ta đã nghe câu chuyện trăm năm sau của Lương tiểu thư, ta chính là muốn biết tại sao trăm năm sau của ta, đối xử với cô không tốt như vậy, tại sao cô còn yêu hắn?” Trương Nhật Sơn mặt không cảm xúc hỏi.
“ Tình bất tri sở khởi, cố nhất vãng nhi thâm.” Lương Loan chậm rãi quay đầu lại nhìn người xa lạ nhưng lại rất quen thuộc này.
Nếu như thật sự muốn hỏi bắt đầu từ bao giờ, có lẽ vừa mới bắt đầu thì đã yêu. Là người mà ta nhất kiến chung tình.
Nhìn thấy dáng vẻ giả vờ không có việc gì của anh lúc này. Lương Loan cảm thấy mình thật giống như một tên đao phủ, lúc trước thật không nên …
Có thể chuyện đó Lương Loan hiểu rõ, khi tình yêu đến bất luận là người nào cũng không ngăn nổi, bất kể là ai.
Trương Nhật Sơn vẫn như vậy trước sau như một, mặt không cảm xúc lui tới Trương phủ và quân doanh, bởi vì chuyện lần trước, thành Trường Sa đã không còn bình yên, nguy cơ tứ phía.
Lương Loan nhìn ra được mỗi ngày Trương Nhật Sơn đều rất mệt mỏi, mỗi khi cô muốn gõ cửa phòng anh để nhìn xem anh thế nào, cuối cùng vẫn là đem tay thu về.
Không nên trêu chọc hắn, không nên trêu chọc hắn nếu như cô không thể cho người ta… Lương Loan trong lòng âm thầm tự nói với mình.
Nhưng Lương Loan không biết rằng mỗi lần cô đi đến trước của phòng Trương Nhật Sơn, anh đều có thể cảm gáic được. Chẳng qua anh cũng đang đấu tranh, đối với sự bất lực của mình trước vận mệnh.
“ Trời ạ, tại sao vào lúc này còn có người đến thêm phiền a.” Tân Nguyệt khó chịu nói.
“ Vậy cũng không thể trách người ta, chúng ta đã sớm bàn bạc qua tìm cho phó quan một mối hôn sự, chỉ có điều người ta hiện tại lại đồng ý.” Trương Khải Sơn nâng trán nói.
“ Vậy bây giờ phải làm sao?” Tân Nguyệt tức giận nhìn phu quân.
“ Bây giờ làm sao? Ta nào biết a!” Phật gia vẻ mặt cũng bất đắt dĩ.
“ Phật gia, ta đồng ý!” Cửa mở ra, người nói chuyện đi vào.
“ Phó quan, ngươi điên rồi ư, ngươi không cần phải lo chúng tôi khó xử, mà để mình thiệt thòi a.” Tân Nguyệt gấp gáp nhìn Trương Nhật Sơn.
“ Không có thiệt thòi, rất tốt. Mọi chuyện đều nghe theo Phật gia, phu nhân sắp xếp.” Trương Nhật Sơn sắc mặt vẫn là không chút thay đổi.
Cứ như vậy, chuyện vui của Trương Nhật Sơn cũng được chuẩn bị trong tháng. Trùng hợp hơn chính là nhà gái yêu cầu ngày thành thân cũng chính là ngày mà Phật gia đi Cổ Đồng Kinh.
Sau khi Lương Loan biết được Trương Nhật Sơn muốn thành thân, trong lòng giống như bị tản đá lớn đè lên, nhưng cô vẫn là vui vẻ tiếp nhận. Dù sao có người có thể cùng hắn đi qua mấy chục nắm, sẽ không để cho hắn cô độc, đây cũng là một chuyện tốt. Còn có chính là ngày thành thân, chính là ngày xuất phát, Lương Loan thật lòng vui mừng, một- chính là mình có thể không cần phải thành thân với hắn! Hai- Cổ Đồng Kinh quá nguy hiểm, cô ích kỷ không muốn để cho Trương Nhật Sơn tham gia vào.
Ngày mai sẽ phải xuất phát! Lương Loan nhớ đến những tháng ngày ở Trương phủ, cô cũng có chút không nỡ.
Không một ai biết Lương Loan trong lòng lần đi này sẽ không trở lại!
Nhìn thấy Tân Nguyệt cầu xin Phật gia dẫn cô ấy theo, ánh mắt cưng chiều mà Phật gia nhìn cô ấy, Lương Loan thật sự ngưỡng mộ a! Thế nhưng Lương Loan hướng đến Phật gia một ánh mắt, nói cho anh biết, tuyệt đối không thể mang Tân Nguyệt theo. Tân Nguyệt là người tốt, Lương Loan hy vọng cô có thể sống lâu trăm tuổi.
“ Phật gia, ta hỏi anh một lần cuối, nơi đó rất nguy hiểm, có rất nhiều loại sinh vật không rõ lai lịch, cái gì mà hắc mao xà,…. Anh vẫn quyết định muốn đi?”
“ Ừm, đúng vậy.” Trương Khải Sơn xác định trả lời.
Lương Loan thật sự không hiểu, tại sao người Trương gia đều như vậy. Đều không sợ chết sao? Một như vậy, hai cũng như vậy. Thật sự không biết bọn họ là đang nghĩ cái gì. Nơi nguy hiểm như vậy, nếu không phải vì Trương Nhật Sơn, có đánh chết cô cũng sẽ không đi.
Trời mới vừa tờ mờ sáng, Trương gia đã sớm khí thế ngất trời, người giúp việc bởi vì ngày hôm nay Trương Nhật Sơn thành thân mà bận rộn, những người khác thì đang chuẩn bị đồ lên đường.
“ Phó quan, Tân Nguyệt ta giao cho ngươi, giúp ta trông chừng cô ấy, không để cô ấy gặp bất kỳ nguy hiểm gì.” Trương Khải Sơn thật lòng giao phó.
“ Vâng, biết rồi, Phật gia yên tâm!” Trương Nhật Sơn thật lòng nghe.
“ Tân Nguyệt nghe lời, ở nhà ngoan ngoãn chờ ta trở về!” Trương Khải Sơn dịu dàng dặn dò người phu nhân tinh quái này. Sợ cô đi đến đâu, làm cái gì thì tai hoại đến đó.
“ Biết rồi! Yên tâm, ta hiểu.” Tân Nguyệt hai mắt rưng rưng nhìn Trương Khải Sơn.
“ Loan Loan, cô cũng phải thật cẩn thận, tuyệt đối đừng để bị thương, an toàn trở về nha!” Tân Nguyệt lo lắng nhìn người chị em tốt.
“ Ừm, đã biết, khoảng thời gian này thật cám ơn cô, ta thật may mắn có thể gặp các người ở đây, cùng ta trải qua những tháng ngày không đồng dạng như vậy, Tân Nguyệt cô nhất định phải sống lâu trăm tuổi, được không?” Lương Loan không thôi nhìn Tân Nguyệt.
Trương Nhật Sơn nghe Lương Loan, cảm giác có gì đó không đúng, cảm giác thật giống như muốn rời khỏi, không quay trở lại! Không đúng, tuyệt đối không đúng, loại nữ nhân giống Lương Loan, mặc dù sợ chết, nhưng gặp phải chuyện là tuyệt đối sẽ không lùi bước.
“ Trương phó quan, cám ơn anh trong khoảng thời gian này đã chăm sóc và bảo vệ ta, hy vọng dù cho anh trải qua bao nhiêu thay đổi đều có thể không quên sơ tâm. Sẽ có người rời đi hoặc sự tình có đổi thay đối với tương lai của anh đều sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng, nguyện anh vô kinh vô hiểm qua trăm năm!” Lương Loan trong mắt ngấn lệ , cô cố gắng không để cho nước mắt rơi ra.
“ Ừm, tốt!” Trương Nhật Sơn nhướng mày nhìn Lương Loan.
“ Được rồi! Chuẩn bị xuất phát!” Trương Khải Sơn nói
Mọi người ở trong sân tập hợp, trời còn mờ sáng ra đã khỏi thành.
“ Phật gia, ngài làm gì mà lại quấn khăn quàng cổ lớn như vậy, ngài không nóng sao?” Lương Loan buồn bực hỏi.
Trương Khải Sơn không đáp lại, gấp gáp lên đường.
Lương Loan thấy không để ý đến cô, cũng không nhắc lại.
Lên đường đucợ một ngày, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi. Lương Loan mệt lã người, thể lực cô vốn rất kém, không biết tại sao, hôm nay Phật gia gấp gáp chạy một ngày đường, mết chết đi được.
Ở trong khách sạn, Lương Loan đi vào gian phòng liền nằm ở trên giường không muốn cử động, nghĩ đến Trương Nhật Sơn không có đi theo, trong lòng vẫn vui vẻ, Cổ Đồng Kinh, thật sự quá nguy hiểm.
“ Lương tiểu thư, Phật gia, mời cô đi một chuyến.”
“ Há, được, ta đây sẽ đến.” Lương Loan uể oải. Cũng không biết Phật gia tìm cô làm gì.
“ Phật gia, ta là Lương Loan, có thể vào không?” Lương Loan lễ phép gõ cửa.
“ Mời vào.”
Không đúng, cái giọng nói này không phải Phật gia, nhưng cũng rất quen thuộc.
Không đúng, thật giống hắn….
Lương Loan lập tức mở cửa đi vào.
#fanfic_luongsoncp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro