Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không tên part 2-Ayamashie

Cuối cùng chuỗi ngày dài đầy khó khăn cũng đã kết thúc. Ở trên trời, Mặt trời đang vẽ những mảng màu cam và đỏ khuất khuất sau những dãy núi. Những tia nắng dần nhạt phai khi chiếu vào trong văn phòng của Kakashi qua khung cửa sổ lớn nơi anh đang ngồi chiễm trệ, không gian ở đây không chỉ tràn ngập "sự lười biếng" mà còn có "sự chiếm đóng" của một kunoichi nào đó đang đối diện với bàn làm việc của anh. Anh tựa đầu lên tay và anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô khi cô đang thao thao bất tuyệt nói về một điều gì đó trong khi tay thì lại lục tung cả đống giấy tờ lên. Anh chắc chắn rằng cô đang nói về điều gì đó quan trọng liên quan đến ngân sách được chi cho việc nâng cấp bệnh viện Konoha nhưng ngoài những từ như "bệnh viện Konoha", "cải tạo", "tiền bạc" thì anh không nghe hiểu được lời nào từ cô nữa. Anh quá bận để đánh giá cao việc môi cô mấp máy khi cô đang nói. Anh cũng quá bận để nhớ lại khuôn mặt của cô trông đã đỏ bừng như thế nào khi cô hôn anh vào ba đêm trước đó, thật tuyệt khi nghĩ về đôi môi mềm mại đó của cô. Hoặc là cái cảm giác khi họ quấn lấy nhau...

Anh biết mối quan hệ của họ giờ đã không còn giống như lúc xưa từ sau cái đêm đó. Không phải từ sau khi anh hôn cô ở ngay trước bậc cửa nhà cô, cũng không phải sau khi cô mời anh đến nhà cô và cũng không phải sau khi họ đã vượt qua ranh giới của một thầy giáo đối với một học sinh với tất cả những điều cấm kỵ.

Anh đã luôn dõi theo cô kể từ khi cô còn là một đứa trẻ và thậm chí kể cả khi cô đã trở thành một người phụ nữ hoàn hảo như bây giờ. Và anh không có nói dối đâu. Anh đã muốn cô từ rất lâu rồi. Và cuối cừng, vào đêm đó, anh đã có được cô. Kakashi cắn cắn môi dưới của mình dưới lớp mặt nạ để ngăn mình thoát ra những tiếng rên rỉ.

- Thầy có sao không, Hokage-sama? – Có một sự lo lắng đầy nghiêm túc trong mắt của Sakura khi cô ấy nghiêng người và đặt những tờ giấy lên trên đùi của mình.

Anh bị kéo ra khỏi dòng suy nghĩ của mình khi nghe thấy sự thay đổi trong giọng điệu của Sakura. Anh nhận ra rằng anh đang nhìn chằm chằm vào môi cô mỗi khi cô nói nhưng không hề có một chút sự e ngại nào ở trên khuôn mặt của anh cả. Thay vào đó lại là một nụ cười nhếch mép ở trên mặt anh và chính chiếc mặt nạ là một lợi thế giúp anh che giấu nó khỏi cô kunoichi nào đó.

Kakashi không có nói gì cả. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt ngọc lục bảo của Sakura khiến cô thật khó khăn khi ngồi ở trên ghế. Đôi hắc đồng tử của anh như một cặp pha lê vậy và cô có cảm giác anh đang để ý cô khi cô cúi nhìn xuống đống giấy trên đùi mình.

Cô đã quá quen với cái ánh nhìn đó. Cô cũng rất quen thuộc với những gì xảy ra sau cái nhìn ấy. Ánh nhìn kia khiến Sakura cảm thấy những điều mà cô không hề muốn biết. Nó khiến cô muốn đề phòng. Cô cảm giác cổ họng mình như khô lại khi cô mở miệng nói chuyện. Đôi mắt anh vẫn hướng về phía cô và cô vẫn luôn biết đến điều đó. Cô cần phải chạy trốn. Cô không muốn lặp lại sai lầm tương tự một lần nào nữa. Cô không hề muốn.

Nhưng không, cảm giác rạo rực ở phần bụng dưới lại đang phản bội cô. Cô lại khao khát cái cảm giác đó. Cô biết cô đã làm chuyện đó. Cô nhớ lại cảm giác lần cuối cùng khi đôi môi anh đặt ở trên làn da của cô. Những điều cấm kị mà họ phải có đã xảy ra suốt đêm hôm ấy và nó thật tuyệt. Dù cô có cố nói với bản thân bao nhiêu đi chăng nữa thì sâu trong thâm tâm mình, cô vẫn thực sự khao khát anh. Giống như anh đã làm vào ba hôm trước...

ĐIỀU GÌ LÀ SAI VỚI CÔ ĐÂY? Điều cô cần lúc này là phải rời khỏi văn phòng của anh. Cô sẽ không phải nghĩ về những điều đó như là việc khao khát anh chẳng hạn. Anh ấy là Kakashi, là người thầy biến thái đã đọc truyện hentai trước mặt họ khi họ mới 12 tuổi. Đêm đầu tiên ấy là một sai lầm. Cô không nên để anh lên trên giường của mình vào đêm đó và cô chắc chắn sẽ không lặp lại sai lầm đó một lần nữa. Cô đã cố nói với chính mình những điều như vậy...

Cô ngước lên và lại bắt gặp ánh nhìn của anh, cố gắng hết sức để bản thân không bị xoáy sâu vào cái nhìn ấy, cảm giác đó giống như bị thôi miên vậy. Một kẻ đội lốt sự xấu xa hoàn hảo. Cô cố gạt đi những ý nghĩ đó ra khỏi đầu, đẩy ghế ra sau và đứng ngay dậy:

- Em hiểu rồi. Nếu thầy mệt, em có thể đến vào lúc khác. – Cô cố gắng nói nhưng không thể che đậy được tiếng khàn khàn trong giọng nói của mình.

Cô hắng giọng và quay người rời đi khỏi vị Hokage – người vẫn đang dõi theo cô. Cái nhìn của anh cho thấy sự ham muốn của anh và điều đó khiến cho cô thật khó chịu. KHÔNG...cô ấy thích cái cảm giác này nhưng cô cũng không thể ngăn được lửa giận ở bên trong mình. Cô không thể ngăn được sự ướt át ngày một tăng lên ở giữa hai chân cô khi cô bắt gặp ánh mắt thèm thuồng từ anh. Nhắm mắt lại, cô siết chặt đống giấy tờ ở trên tay mình khi chạm vào nắm đấm cửa văn phòng của Kakashi:

- Kakashi-sensei.

Anh vẫn có thể nhớ cái cảm giác Sakura đã ôm lấy bả vai anh mà rên rỉ tên anh như thế nào khi anh đưa nó vào trong cô. Anh đã nghĩ rằng có cô một lần ở trong đời sẽ làm thỏa mãn khao khát của anh đối với cô nhưng ngay cả sau đêm đó, khi cô nằm ngủ yên giấc trong vòng tay anh, anh vẫn muốn cô nhiều hơn. Và hiện tại, thú thực những ngón tay của anh đang rất ngứa ngáy với mong muốn chạm vào làn da mềm mại ấy của cô một lần nữa. Anh rất muốn ép sát cô vào cánh cửa kia và hưởng thụ hương vị ngọt ngào của son dưỡng môi kia ở trên cô. Và lần này anh đã không thể ngăn được tiếng rên rỉ phát ra từ chính mình khi thứ ở dưới lớp vải quần kia đang ngày càng căng cứng lên.

Ngay khi Sakura chuẩn bị mở cửa, cô cảm thấy có một bàn tay đặt trên tay đang chạm vào nắm đấm cửa của mình. Ngay cả khi có không mở mắt, cô vẫn biết cái chạm tay đó đến từ ai. Cô đã muốn sự chạm tay đó đến mức nào. Cô cố cắn thật chặt môi mình để ngăn việc bản thân run lên khi cảm nhận bàn tay của Kakashi đang vân vê trên tay mình.

Kakashi đứng ở ngay sau lưng cô và lưng cô tựa thật sát vào ngực của anh. Chúa ơi, anh vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại của làn da cô sau từng ngần ấy lớp vải. Anh kéo xuống chiếc mặt nạ và để cằm mình tựa trên vai cô mà thổi từng đợt khí nhè nhẹ.

Sakura kinh ngạc mà mở to mắt khi cảm nhận được hơi thở của anh phà phà ở trên cổ của mình. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khiến cô oằn mình khi Kakashi đang rúc đầu vào cổ cô mà liếm nhẹ nhàng da cô rồi tiến dần đến tai, anh thậm chí còn cắn cả vành tai của cô nữa.

- Ka...kashi. – Kakashi thích cách giọng cô run lên khi cô rên rỉ tên anh.

Một tiếng rên rỉ không mời mà đến phát ra từ cổ họng anh khi Sakura rùng mình dựa vào anh và để hông cô cong lên cọ sát vào quần anh. Chúa ơi, anh có phải là muốn cô nhiều hơn rồi?

Sakura thở hổn hền khi cô cảm thấy có vật gì cưng cứng cọ sát vào hông cô. Cô rất muốn dựa vào anh và ép sát anh cho đến khi anh không thể chịu đựng nổi nữa. Cũng giống như đêm đó cô đã muốn mời gọi anh thêm một lần nữa...chỉ một lần này thôi...Ahh, cô muốn rất nhiều nhưng cô không thể...Cô sẽ không...không lần nào nữa...

- Kakashi, xin hãy dừng lại. – Cô cố gắng nói khi anh chuyển động trên cổ mình.

Thật tuyệt khi cặp môi của anh chạm vào cái cổ của cô, cô không thể không ngừng cắn chặt miệng và thúc hông ép sát vào anh.

- Làm ơn dừng lại đi, Kakashi-sensei. – Kakashi cười khúc khích mà dựa vào cổ của cô, nhẹ nhàng xoa làn da cô, anh ôm thật chặt hông cô để ngón tay anh dính thật chặt trên làn da mềm mại này.

Kakashi biết rõ về Sakura. Gần như quá rõ rồi. Cô hiểu rất rõ sức mạnh tiềm ẩn trong mình và anh đã từng chứng kiến nhiều lần khi cô dùng nắm đấm có chứa charka của mình để khiến bất cứ thứ gì vỡ tan tác ra. Anh cũng thực sự biết nếu cô thật muốn dừng lại, cô sẽ không cầu xin anh đừng tiếp tục. Cô sẽ mất kiên nhẫn và chưa đầy một phút tới, anh sẽ ăn quả đấm vào mặt ấy chứ. Nhưng cô đã không, trên thực tế, anh đang để hông cô tựa sát vào anh và điều ấy khuyến khích anh tiếp tục.

- Cơ thể của em đang nói khác đó...Sakura-chan.

Sakura nắm chặt lấy tay đấm cửa như muốn giựt đứt nó ra vậy. Đôi mắt cô vẫn nhắm thật chặt. Dù là có bao nhiêu lớp vải quần áo, cô vẫn có thể cảm nhận được cơ thể anh đang cọ sát vào thân thể cô. Nếu anh còn cứ tiếp tục, cô không biết mình có thể nói không được bao nhiêu lần nữa.

- Kakashi, đây là văn...Mmm...

Câu nói của cô sớm chuyển thành tiếng rên rỉ khi Kakashi "đánh dấu chủ quyền" lên trên da cổ cô một cách đầy thô bạo. Cô chắc chắn nó sẽ để lại dấu ấn và cô đã đúng. Một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể cô khi Kakashi lùi lại và khẽ hôn lên vết hằn đó ở trên cổ cô.

- Của tôi. – Anh thì thầm với đôi môi sát cạnh "dấu yêu" anh để lại trên cổ cô trong khi đôi tay thuần thục lướt xuống eo của cô, kéo chiếc áo sơ mi hồng của cô lên và đệ lộ ra làn da của cô.

Sakura thở hổn hển. Đầu ngón tay của anh thật lành lạnh trên làn da nóng rực của cô.

- Sensei... – Cô hơi mở mí mắt khi chạm vào những ngón tay của anh.

Hông cô khẽ dịch chuyển trên cơ thể anh và cô nghe thấy anh đang rên rỉ tên cô.

Cô sẽ là "cái chết ngọt ngào" của anh. Anh biết điều đó. Anh vuốt ve cũng mãnh liệt hơn chỉ để nghe được thanh âm đó, thanh âm mà cô đã kêu vào ba đêm trước khi nằm dưới thân thể anh. Cảm giác thật sai lầm khi để cô chiếm trọn lấy tâm trí anh như vậy nhưng vì lý do nào đó, ôi chúa ơi, nó thật đáng. Làn da của cô dưới sự vuốt ve của những ngón tay anh mà nóng dần lên và anh sẽ không bao giờ buông cô ra. Vì thế nên anh đã siết chặt lấy hông cô và xoay người cô lại để đối mặt với anh.

Liệu cô có quen thuộc với khuôn mặt điển trai này không? Anh không hề có điểm khác thường nào cần được che giấu dưới lớp mặt nạ của mình cả. Trên thực tế, anh là người đàn ông điển trai nhất mà cô từng gặp. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng cùng vết sẹo chạy dọc từ mắt trái xuống gò má khiến anh trông càng đẹp hơn. Soái hơn cả Uchiha Sasuke sao?

Đúng vậy rồi.

Nội tâm cô đã gào thét lên trước khi cô có thể nghĩ được điều gì khác. Cô thở hổn hển khi Kakashi kéo cô lại gần để ép sát cơ thể cô vào anh. Nụ cười nhếch mép nở trên môi Kakashi khi anh cúi xuống để cắn lấy vành tai cô lần nữa.

- Tôi muốn em, Sakura-chan. – Anh không hề nói dối và bằng chứng chính là việc anh ép sát cô lại gần cơ thể anh.

- Chúng ta không thể...

Kakashi cắt ngang lời cô khi anh ngẩng đầu lên và ôm lấy khuôn mặt cô. Anh đã để môi mình đặt lên môi cô và còn cắn một cách thật thô bạo xuống cánh môi dưới của cô. Dù Sakura có cố phản kháng thế nào, tất cả những gì cô muốn nói đều bay sạch trong đầu và cô chỉ biết nhắm mặt lại. Giờ đầu của cô đang bay lơ lửng rồi. Cô cảm thấy mình như lâng lâng và đầu gối như muốn khuỵu xuống. Dù có cố phủ nhận thế nào thì cô biết mình luôn khao khát điều này. Không hề suy nghĩ, cô đưa tay lên vai anh để nắm lấy những sợi tóc của anh.

Kakashi rên rỉ ngay khi cảm giác được sự đau nhói lan ra sau gáy khi cô đang kéo tóc anh một cách thô bạo.

Đôi môi cô ấy...hương vị đó...

Anh chết chìm trong đó....

Và bây giờ, anh chắc chắn sẽ có được cô một lần nữa. Anh đưa tay đặt trên hông cô, vuốt ve làn da cô và tiến dần tới dưới đùi cô.

Đột nhiên, Sakura bị nhấc bổng lên khỏi sàn, cô không thể làm gì khác ngoài việc để chân mình quấn quanh eo anh khi cô bị ép sát vào cửa. Đôi chân của cô bị hạn chế do chiếc váy ngắn bó sát đến giữa đùi mà cô mặc. Anh hơi tách cô ra và để trán mình chạm vào trán cô, một tay cô đặt trên vai anh và giờ nó đang ôm lấy má của anh. Anh dựa vào lòng bàn tay ấy của cô, nó thật ấm áp cùng mềm mại.

- Lạch cạch!

Sakura nhìn vào nắm đấm cửa khi nghe thấy âm thanh nhẹ kêu của ổ khóa. Cổ họng cô lại khô khốc và cô cố gắng nuốt xuống:

- Chúng ta không thể làm điều này một lần nữa...Sensei...

Làm sao cô có thể...làm sao có thể nói như vậy khi cô đang ở trong vòng tay anh? Làm sao cô có thể thốt ra được điều đó khi đôi mắt cô cũng ánh lên sự dục vọng không kém gì trong mắt anh? Làm sao cô có thể nói ra được điều đó khi đôi môi cô thâm lại vì những nụ hôn thô bạo của anh nhưng cô vẫn khao khát nó chứ? Làm sao cô có thể nói điều đó khi cô cảm nhận rõ ràng "cậu nhỏ" của anh đang ở gần sát "cô bé" của cô và chỉ cách qua lớp vải của chiếc quần lót ẩm ướt của cô?

Rất nhanh, cô đã được đặt lên trên chiếc bàn làm việc của anh, trên những giấy tờ và cuộn giấy lộn xộn của anh. Anh lại cúi xuống, tiến sát tới hõm cổ cô và liếm "dấu yêu" anh đã để lại vài phút trước. Bàn tay cô định đẩy anh ra giờ đã bị kẹp thật chặt ngay cạnh cái đầu nhỏ của cô. Một tiếng rên rỉ nhỏ thoát ra khỏi miệng cô khi ngón tay anh lướt qua đáy quần lót đã ẩm ướt của cô.

- Sensei, làm ơn...

- Tôi vô cùng ngạc nhiên. – Anh thì thầm vào tai cô và liếm nhẹ vành tai cô – Làm thế nào mà em có thể bảo tôi dừng lại khi em đang ướt đẫm thế này nhỉ?

Với một cú giật mạnh, vài chiếc cúc áo từ áo sơ mi hồng của cô đã bị bung ra khỏi vải. Sakura há hốc miệng vì tức giận cùng ngạc nhiên nhưng rất nhanh thay vào đó lại là tiếng thở gấp với rên rỉ khi Kakashi hôn cô một lần nữa, để lưỡi anh tiến sâu vào trong khoang miệng cô và liếm láp vị ngọt nơi đầu môi cô. Bàn tay anh lướt nhanh xuống dưới ngực cô rồi tiến dần xuống dưới và thọc nó thật sâu vào miệng "cô bé" của cô qua lớp vải của chiếc quần lót.

Bây giờ thì cô ấy chính xác là người chịu thua. Trước khi cô kịp nhận ra, bàn tay của cô đã lần nữa luồn sâu vào trong tóc anh. Cô túm chặt lấy vài sợi tóc bạc của anh và kéo chúng thật mạnh, điều ấy khiến cho anh không khỏi thoát ra một tiếng rên rỉ. Cô xoay người, nhích hông theo ngón tay cái của anh khi nó đang kích thích 'hòn ngọc nhỏ" ở giữa hai chân cô lúc này đang sưng đỏ lên. Những cái vuốt ve của anh thật tuyệt vời và cô không thể loại bỏ được cảm giác rạo rực đang cuộn trào ở phần bụng dưới của mình. Nó thật tuyệt và cô chắc chắn trong trăm phần trăm rằng cô không hề muốn anh dừng lại.

- Kaka...mmm, đừng dừng lại.

Ngay khi bàn tay đang bị kẹp chặt ở bên cạnh của cô được buông ra, nó đã tiến xuống dưới mà nắm thật chặt lấy cổ tay anh. Kakashi nhếch mép cười khi cô không ngừng rên rỉ và cắm thật sâu móng tay vào da cổ tay anh. "Cậu nhỏ" của anh đang cọ sát vào chiếc quần anh một cách khá khó chịu nhưng anh vẫn sẽ đợi. Anh sẽ không chỉ khiến cô muốn anh mà anh còn phải làm cho cô thấy thích thú nữa.

Rời khỏi đôi môi ngọt ngào của cô, Kakashi chắc chắn lúc này mình có thể nhìn rõ được cô. Khuôn mặt cô điểm sắc đỏ giống như mái tóc hồng phấn của cô và anh có thể cảm thấy cái nóng lên trên làn da cô khi anh ôm lấy đôi má cô. Môi cô sưng tấy và thâm đi do những nụ hôn táo bạo của anh. Tóc cô rối bời và hơi thở thì gấp gáp qua cặp môi của cô. Cô thật đẹp làm sao!

Kakashi mỉm cười với cô khi anh lần nữa hôn lên mũi và môi của cô. Cô là người phụ nữ đẹp nhất mà anh từng thấy trong cuộc đời mình và anh biết những gì anh dành cho cô không chỉ có là dục vọng.

Sakura lại rên rỉ khi ngón tay cái của anh lại lần nữa đưa vào miệng "cô bé" của cô. Cô cảm thấy môi anh áp sát vào mũi của mình và đột nhiên, cô tràn ngập một cảm giác hạnh phúc. Nụ hôn đó làm dịu đi sự hồi hộp nơi lồng ngực cô. Hiện giờ, cô đã không còn quan tâm người khác sẽ nghĩ gì về họ nếu họ phát hiện ra chuyện giũa cô và vị sensei này. Điều quan trọng nhất lúc này đối với cô chính là anh và ngón tay cái của anh đã cho cô cảm giác tuyệt vời thế nào.

Kakashi mỉm cười nhìn cô nhướn mày khi anh kéo khóa chiếc váy của cô xuống, anh còn mút cánh môi dưới giờ đã sưng tấy lên nhưng đầy ngọt ngào của cô, nâng hông cô lên khi anh kéo cái váy xuống khỏi chân cô bằng một động tác vô cùng nhanh chóng. Anh nghiêng người và để ngực mình áp lên trên bộ ngực trần của cô. Anh trêu chọc để môi mình gần sát môi cô khi nhìn cô đang cau mày một chút. Đôi mắt màu lục bảo của cô như sáng lên và tất cả những gì anh có thể nhìn thấy ở đó là dục vọng ham muốn. Anh lại lần nữa kéo cô vào một nụ hôn sâu đầy ngọt ngào khác, lướt chiếc lưỡi của mình trên cánh môi dưới của cô. Trước sự ngạc nhiên của anh, cô mạnh dạn đáp trả lại anh khi anh hơi hé miệng để anh có thể khám phá sâu bên trong cô bằng chính chiếc lưỡi của mình.

Hai tay anh đặt trên hông cô khi anh đè sát cô khiến cô chỉ biết rên rỉ ở dưới thân anh. Làn da của cô thật hoàn mỹ và như một thiên đường khi anh đang vuốt ve chúng và anh còn muốn chạm vào cô nhiều hơn thế kìa. Anh muốn chạm tới nơi đó của cô. Anh lướt những ngón tay xuống dưới cơ thể cô và cảm nhận thật rõ từng tấc da thịt ở trên bụng cô. Những ngón tay của anh còn đi qua cả những vết sẹo nhỏ ở trên bụng cô mà cô đã có trong cuộc đời làm ninja của mình. Cô bối rối kéo anh ra khi những ngón tay anh vuốt ve những vết sẹo của cô.

- Chúng thật đẹp. – Anh thì thầm mỉm cười với cô và hôn nhẹ lên chóp mũi cô để cô biết rằng anh luôn đánh giá cô cao về mọi mặt.

- Em rất xinh đẹp, Sakura-chan. – Anh không hề nói quá và anh chắc chắn rằng cô là người phụ nữ tuyệt vời nhất cùng xinh đẹp nhất mà anh đã gặp ở trong đời mình.

Có lẽ là hơi quá tuyệt vời đi khi anh đang phải cố giữ "cậu nhỏ" của mình ở trong quần một cách đầy khó khăn như vậy. Mỉm cười với ý nghĩ anh sẽ lại cúi xuống và hôn cô một lần nữa, cô kunoichi nào đó ở ngay dưới thân anh. Tay anh lại tiếp tục dịch chuyển trên thân thể cô.

Sakura lại rên rỉ khi ngón tay anh lần nữa lướt qua chỗ "cô bé" đang sưng tấy lên của cô. Chân cô dang rộng hơn và Kakashi lướt ngón tay ma quái của mình vào bên trong cô mà nhẹ nhàng trêu đùa. Vì điều đó mà anh đã nhận được một tiếng rên rỉ bực bội từ cô.

- Em đã rất ướt át rồi. – Anh thì thầm vào tai cô khi ngón tay anh nhẹ nhàng tách "đôi môi" trơn bóng kia của cô.

Ngón tay anh tiến sâu hơn mà nhẹ nhàng "vuốt ve" từng thớ thịt của cô, bức tường thành ấy siết chặt lấy ngón tay anh như một cách gọi mời khi anh khẽ hôn lên khóe môi cô.

- Em mong tôi vậy sao, Sakura-chan?

Một tiếng rên rỉ là tất cả những gì anh nhận được khi cô nhắm nghiền mắt và tập trung tinh thần vào ngón tay anh đang ở sâu bên trong cô. Môi cô hơi hé mở trong một tiếng kêu rên rỉ và chân mày cô cau lại khi anh nhấn ngón tay mình vào bên trong cô mà tiến sâu tới điểm thỏa mãn mà giờ đây anh đã quá rõ.

Anh âu yếm nhìn cô khi cô cắn nhẹ cánh môi dưới của anh chỉ để thoát ra những tiếng rên rỉ gọi tên của anh:

- Kakashi...

Anh không thể khống chế nổi nữa. Anh muốn ở bên trong cô, anh muốn cảm nhận rõ từng thớ thịt kia khi "cô bé" của cô kẹp chặt lấy "cậu nhỏ" của anh lúc anh tiến sâu vào cô, ngay thời điểm ấy, anh sẽ có được cô và sau đó...

Kakashi rên rỉ khi cô lùi lại để tháo bỏ chiếc thắt lưng của anh. Anh nhanh chóng kéo chiếc quần xuống và trong vài giây, anh đã để "cậu nhỏ" của mình bước vào giữa hai chân cô. Anh không thể không hít một hơi thật lớn khi cảm nhận được sự ẩm ướt của "cô bé" đang áp sát vào "cậu nhỏ" của anh.

- Hy vọng em đã sẵn sàng.

Kakashi lại rúc đầu mình xuống cổ cô để lần nữa hít hà mùi hương nơi cô. Cô luôn có mùi hương rất thơm và chính nhờ khứu giác rất mạnh của anh đã khiến anh luôn nhận ra điều đó. Tay cô lại lần nữa luồn sâu vào trong mái tóc của anh và như vậy là quá đủ để anh tiếp tục.

Anh nhìn cô ưỡn lưng lên cùng rên rỉ khi anh tiến vào bên trong cô rồi từ từ đẩy sâu hơn để cô có thời gian thích ứng với "cậu nhỏ" đang phồng rộp lên của anh. Anh rời khỏi chiếc cổ ngọt ngào của cô, ánh mắt anh nhìn vào khuôn mặt cô để thấy rõ đôi mắt cô lúc này đang nhắm chặt lại.

- Nhìn tôi đi nào, cưng. – Anh thì thầm với Sakura đang ở dưới thân anh và cô cuối cùng cũng chịu mở mắt mà nhìn chằm chằm anh.

Cô cảm thấy thật kỳ lạ khi anh có thể khiến "cô bé" của cô mở ra theo những cách mà chưa ai làm trước đây. Nhưng nó rất tuyệt. Môi cô hơi hé và cô khẽ rên lên khi anh hoàn toàn tiến sâu hơn vào sát tận trong cô, cô chỉ biết choàng tay lên cổ anh và ôm lấy bả vai kia của anh. Bây giờ cô đã cảm thấy có một sự kết nối với Kakashi, gần như cả cơ thể cô đã hòa hợp với anh mất rồi. Và đó là cảm giác rất tuyệt khi anh thì thầm bên tai cô, chẳng có gì ngọt ngào bằng. Nhưng nó còn tuyệt hơn khi anh tiếp tục nhấn từng cú thúc của mình kìa.

Một tiếng gầm gữ khẽ thoát ra từ miệng Kakashi, những thớ thịt của "cô bé" cô đang siết chặt lấy anh khi anh nhấn từng cú thúc thật chậm và ngắn vào cô. Dù cô đã rất ướt át nhưng mỗi một lần anh nhấn sâu vào thì "cô bé" ấy của cô lại siết chặt anh hơn nữa. Và nó khiến cho việc đưa sâu vào trong của anh thật gần như khó khăn. Thanh âm của sự ướt át khi anh tiến sâu vào bên trong là âm nhạc du dương nhất đối với anh.

Cô cảm thấy rất tuyệt vời khi chống lại "cậu bé" của anh. Sự ẩm ướt cùng sự rạo rực, nó gần như có thể đưa anh lên đến đỉnh. Những tiếng rên rỉ đầy khích lệ cùng những tiếng thở dốc từ Sakura đủ để anh tiếp tục. Anh nhếch mép cười và để ngón tay cái lướt qua má cô. Bây giờ, cô ấy đang hát một bài hát, một bài hát khích lệ anh đừng dừng lại.

Cô yêu nó mất rồi. Cái cảm giác được anh tiến sâu vào đó thật là choáng ngợp quá đi. Nước mắt đọng lại trên khóe mi ngay khi anh tiến tới trong cô, cô vòng tay qua cổ anh, vùi mặt vào sâu trong cổ anh. Cô đang lâng lâng trong cảm giác hạnh phúc. Những tiếng rên rỉ như là một lời động viên thoát ra từ miệng cô mà chẳng cần phí sức làm gì.

Anh ép sát cô vào cơ thể mình trong khi tiếp tục đẩy tới những cú thúc ngắn, yêu cái cách cô rùng mình và rên rỉ ngay tại cổ anh mỗi khi anh thúc thật mạnh về phía trước. Chân cô vòng qua eo anh và bắt chéo tại lưng anh.

- Thêm nữa... – Cô thút thít trong khi rời khỏi cổ anh và cố gắng để nhìn thật sâu vào đôi mắt của anh.

Như vậy là đủ để anh tiến sâu hơn nữa vào trong cô cùng với những cú thúc nhanh hơn. Anh lại lần nữa rúc đầu mình vào cổ cô khi hơi thở của anh biến thành những tiếng hổn hển và chúng phả nhè nhẹ lên da cô. Anh tóm thật chặt eo cô, vuốt ve làn da cô khi anh tiến sâu hơn nữa vào bên trong cô, giấy tờ và cuộn giấy ở trên bàn đã rơi xuống từ lúc nào nhưng đó chẳng phải là điều mà một trong số họ quan tâm đến lúc này.

Sakura rên rỉ lớn hơn nữa, cô gần như đã thét lên tên anh khi "cậu nhỏ" của anh chạm đến những nơi sâu hơn của cô và những cái nhấp ấy còn nhanh hơn lúc trước rất nhiều. Cô biết rõ chỉ có anh mới có thể chạm tới những nơi đó của cô. Lưng cô cong lên khi cố gắng với tới một bên góc của chiếc bàn khi anh thúc những cú đẩy vào sâu bên trong cô với một tốc độ đáng kinh ngạc.

- Ahh, ahh, sense...ahh...

- Nào, nào, Sakura-chan, hãy rên rỉ tên của tôi.

Rên rỉ, tiếng rên rỉ, tiếng kêu...

Hông cô đã bầm tím nhưng nó đã được xoa dịu bằng những cái vuốt ve dịu dàng...

Lúc này, chỉ có những cơ thể ướt át đang hòa vào nhau...

Kakashi cười mà dựa vào tai cô, thì thầm rằng cô đã quyến rũ như thế nào và anh sắp kết thúc nó ra sao. Anh muốn cô lên đỉnh cùng anh. Cách "cô bé" của cô siết chặt lấy "cậu nhỏ" của anh cho thấy rằng cô đã sắp lên đỉnh cùng với anh. Kakashi lại nhìn cô sắp tới đỉnh khi anh lần nữa thúc sâu vào bên trong cô, cô thật xinh đẹp khi nằm trên những cuộn giấy và giấy tờ có chất liệu tốt nhất của anh, rộng mở và mê ly làm sao. Kakashi để một tay lướt xuống dưới cơ thể cô để tìm kiếm lấy nơi giao hòa của họ, ngón tay cái của anh nhẹ nhàng xoa xoa lên huyệt đạo của "cô bé" khi cô cố nắm lấy đống giấy tờ ở trên bàn. Những thớ thịt của cô như rùng mình quanh "cậu nhỏ" của anh khi lưng cô cong lên.

- KAKASHII...

Kakashi đã làm rất tốt, anh biết điều đó. Anh hiểu rõ từng đường đi của mình khi ở trên cơ thể cô và anh biết cách làm cho đầu gối cô trở nên mềm nhũn ra cũng như là làm thế nào để cô ấy có thể rên rỉ lên. Tâm trí cô choáng váng vì cô không thể chỉ tập trung đến sự co thắt sẽ thật đau đớn ở phần bụng dưới của mình vào đêm nay.

Chỉ thêm một chút nữa, chỉ một chút nữa...

Kakashi nhếch mép, cúi xuống để áp môi mình lên môi cô. Anh ấn thẳng ngón tay cái của mình lên huyệt đạo của cô khi anh cắn nhẹ vào môi cô. Cô vòng tay ôm thật chặt cơ thể anh vào lòng cô. Tay cô khám phá tấm lưng đầy sẹo của anh rồi di chuyển xuống mông anh, tay còn lại thì ôm lấy gò má săn chắc kia của anh để anh phát ra những tiếng rên rỉ trên môi cô.

- Rồi, Sakura-chan. – Anh rên rỉ khi cô khích lệ anh dịch chuyển hông khiến hông anh dính thật chặt lấy hông cô.

Nhanh hơn và khó hơn...

Cả hai đều đang tập trung vào khoái cảm mà từ những cú thúc hông mạnh đang mang lại cho họ và chẳng ai trong số họ có thể nghe thấy tiếng của trợ lý Kakashi gọi cho đến khi có tiếng gõ cửa lớn đến gần như là phá cửa vậy.

- Hokage-sama, ngài ổn chứ?

Cả hai người họ đều dừng lại với đôi mắt mở to khi họ nhìn nhau với vẻ mặt kinh hoàng. Kakashi ngay lập tức kéo cô lên và vội mặc lại quần. Thậm chí, không thèm cài khuy quần hay thắt lưng, anh ngồi xuống ghế khi Sakura nhảy ra khỏi bàn, cười lo lắng mà cầm lên chiếc váy cùng cái quần lót của cô đã rơi xuống trên mặt đất.

Kakashi vội vàng xếp lại các cuộn giấy và giấy tờ trên bàn, anh tìm thấy những chiếc cúc áo nhỏ từ cái áo sơ mi của Sakura khi nhặt chúng lên và nhìn cô với một nụ cười lo lắng. Cô dùng một bên tay kéo hai bên tà áo lại với nhau trong một nỗ lực chẳng thể thành công khi cố gắng để che ngực của mình lại, ném cho anh một cái nhìn rất rõ ràng là "Em sẽ giết thầy!" khi cô đang vuốt lấy tóc mình bằng cái tay còn lại.

- HOKAGE-SAMA. – Giọng của Shikarmaru rất lớn và anh còn nghe thấy cả tiếng của Tsunade nữa.

Kakashi ghét Shikamaru vì sự quấy nhiễu của anh. Thầm nguyền rủa, anh đưa tay xuống nhặt lên một số cuộn giấy rơi trên bàn.

- KAKASHII. – Cánh cửa sắp bị bung ra khỏi bản lề và Sakura biết điều đó.

Cô ấy hiểu rõ sư phó của mình hơn bất kỳ ai. Cô ôm chặt đồ vào ngực và không đợi đến một phút đã dịch chuyển chính mình ra xa khỏi văn phòng của Kakashi.

- Sakura...

Trước khi Kakashi có thể nói hết câu, cánh cửa đã bị văng ra khỏi bản lề và anh dựa thẳng lưng vào ghế, quá kinh hãi, với ý nghĩ khi để họ bắt gặp hình ảnh cô kunoichi nào đó đứng gần như khỏa thân ở cạnh bàn mình. Anh cảm thấy được ánh mắt bối rối của Shikamaru đang nhìn mình và cái nhìn khó chịu của Tsunade.

Với một nụ cười nhỏ đầy lo lắng, Kakashi liếc nhìn nơi Sakura đứng và thấy cô đã không còn ở đó. Sự bối rối tràn ngập trong anh nhưng anh yên tâm khi cô không có ở đó. Việc phải giải thích cho Tsunade tại sao học sinh cũ của cô ấy lại đứng trong văn phòng khóa kín của mình, lại còn bán khỏa thân, thật tệ...

Một vài cánh hoa anh đào rơi trên sàn đã nói cho Kakashi biết chính xác cô ây đã làm gì.

Một thuật dịch chuyển.

- Cái quái gì thế? – Shikamaru hỏi khi cúi xuống nhặt đống giấy tờ rơi xuống đầy lộn xộn trong sự bối rối...

- Thầy đã ngủ à?

Tóc rối bù, mắt mở to đầy ngạc nhiên, áo sơ mi nhăn nhúm...

Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện ở trong đầu Kakashi là gật đầu với Shikamaru.

- Moazz, thật là đau đầu. – Shikamaru rên rỉ và ném chỗ đống giấy tờ cùng cuộn giấy nhặt lên đặt trên bàn của Kakashi.

Tsunade nheo đôi mắt màu hạt dẻ của mình và nhìn anh khiến anh nuốt nước bọt ừng ực.

- Xin lỗi, Tsunade-sama...tôi không thể ngủ ngon đêm qua nên...

- Thật là tệ quá... – Shikamaru lại rên rỉ khi bước ra khỏi phòng và đóng cửa cái rầm.

Kakashi đổ mồ hôi lạnh khi anh nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt anh với hai tay chống trên mặt bàn. Kakashi bối rối bởi ánh nhìn của cô, chùng người ngồi sâu xuống ghế một chút.

Tsunade thở dài:

- Vào phòng họp đi, Các trưởng lão đang đợi. Tôi thề với tất cả Hokage tiền nhiệm rằng nếu cậu dám ra ngoài họp với cái vẻ ngoài như vậy, tôi sẽ giết chết cậu đấy.

Kakashi lại nao núng:

- Tôi...tôi sẽ có mặt trong một phút nữa.

Đó thực sự là một đêm rất dài. Anh biết điều đó.Nhưng miễn là với Sakura của anh thì anh biết nó sẽ ổn thôi.

Toàn văn.

Chấp bút

Ayamashie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yinepark