Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9:Không có ý nghĩa gì đối với chúng ta


Đôi mắt Trịnh Sảng lúng túng khi cô cảm thấy một chỗ trống bên cạnh mình, đôi mắt cô hơi nheo lại ánh sáng làm mắt cô đau ngay khi cô mở chúng ra, khiến cô chớp mắt vài lần trước khi cô nhận ra rằng Dương Dương đã không còn bên cạnh cô nữa, đêm qua cô nằm trong vòng tay anh nhưng sáng nay cô chỉ có một mình trên chiếc giường này, kéo chăn lên đến ngực để che đi cơ thể của cô,cô tỉnh dậy với đôi mắt lang thang khắp phòng để tìm Dương Dương.
Bộ quần áo trên sàn khiến cô nhớ lại cảnh đêm qua và trước khi cô có thể tưởng tượng hơn về nó, tiếng cửa phòng tắm ọp ẹp làm cô mất tập trung, Dương Dương người chỉ mặc áo choàng tắm bước ra từ nó với một chiếc khăn nhỏ để làm khô mái tóc nâu ướt đẫm của mình, ánh mắt cô theo dõi anh khi anh đi về phía cửa sổ mà không hề liếc nhìn cô dù chỉ một lần.
"Dương...Dương" cô dừng lại khi cảnh đêm qua diễn ra một lần nữa trong mắt cô, khiến cô có thể tin vào cách anh đối xử với cô lúc đó,cô nghĩ anh sẽ thô bạo chiếm lấy cô và trút giận cơn giận dữ và căm thù về phía cô bằng cách lạm dụng cơ thể cô, nhưng anh đưa cô thật nhẹ nhàng cho đến khi mỗi lần chạm của anh khiến cô khao khát điều đó hơn nữa, nhưng hành động đêm qua chỉ là để đáp ứng nhu cầu của anh hay cô đã được anh tha thứ?
"Đêm qua không có ý nghĩa gì với tôi" anh nói một cách lạnh lùng mà không nhìn vào mặt cô, câu nói của anh làm cô nghẹt thở cho đến khi cô không thở được, trái tim cô cảm thấy rất đau đớn ngay bây giờ, và những ngón tay cô nắm chặt lấy tấm ga trải giường để chịu đựng nổi đau này, vì vậy đêm qua chỉ để thỏa mãn nhu cầu dục vọng của anh không hơn thế, Trịnh Sảng nhanh chóng đảo mắt khi nhìn thấy anh quay lại, vì cô không muốn anh thấy sự thất vọng trên khuôn mặt cô.
"Tại sao cô trông buồn thế? Chúng ta đã có rất nhiều niềm vui đêm qua phải không?" Chỉ coi đó là nhu cầu cơ bản của con người,nệm chìm xuống dưới sức nặng của anh khi anh ngồi cạnh cô, và cô tránh bàn tay anh cố chạm vào mặt cô,cố gắng tránh xa anh, nhưng Dương Dương đã nhanh chóng ôm mặt cô và buộc cô phải nhìn anh.
"Cô có hy vọng rằng tôi sẽ còn yêu cô không?" Trịnh Sảng cố gắng kìm nén những giọt nước mắt,cô không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt anh nữa, tất cả thời gian này cô đã để anh làm tổn thương cô với hy vọng nó sẽ giảm bớt sự tức giận và hận thù của anh, nhưng sai hoàn toàn sai! Anh sẽ không bao giờ ngừng làm tổn thương cô, đêm qua chẳng có ý nghĩa gì với anh, Trịnh Sảng đẩy tay anh ra và nhìn anh một cách nghiêm túc.
"Dương Dương tôi cũng vậy đêm qua chẳng là gì đối với tôi, vì tôi cũng không yêu anh, cả hai chúng ta đã làm điều đó dựa trên ham muốn và ham muốn phải không, tôi hy vọng anh sẽ không hiểu sai giữa những gì đã xảy ra với chúng ta" giọng điệu của cô đã thành công trong việc che giấu đi sự thất vọng trong lòng cô, vì cô hy vọng rằng anh sẽ sớm chấp nhận cô sẽ không bao giờ thành hiện thực, Dương Dương nghiến răng giận dữ khi cô nói như vậy, Trịnh Sảng không quan tâm đến cảm giác của anh vì cô cũng bị tổn thương bởi những lời nói gay gắt của anh,cố gắng kìm nén những giọt nước mắt của mình,cô rời khỏi giường với bàn tay nắm chặt chiếc chăn quanh người và thu dọn quần áo trên sàn trước khi vào phòng tắm.
"Chết tiệt" ngay khi cô biến mất khỏi tầm mắt của anh, Dương Dương điên cuồng ném chiếc gối xuống sàn, ý định của anh là làm tổn thương cô lúc đầu nhưng không có kết quả và giờ anh là người cảm thấy như vậy, trong khi đó bên trong phòng tắm, Trịnh Sảng khóc thầm sau khi khóa cửa, nước mắt tuôn ra như một dòng sông khi những lời nói của anh xuyên qua màng nhĩ của cô và cô không biết là mình đã ở đó trong bao lâu vì Dương Dương không còn ở đó khi cô bước ra khỏi phòng tắm.
***
Hồi tưởng
Trịnh Sảng đang đi dạo cùng Dương Dương với đôi bàn tay nắm lấy nhau, và đôi khi cô sẽ liếc nhìn anh đang cắn môi lo lắng bên cạnh cô. Có một lý do tại sao anh lại toát mồ hôi đầm đìa, vì đây là lần đầu tiên anh gặp mẹ cô đó là lý do tại sao khiến anh trong rất bồn chồn. Seohyun siết chặt bàn tay lạnh lẽo của anh, điều để khuyến khích anh giữ bình tĩnh nhất có thể.
"Tại sao anh lại rất lo lắng, mẹ em sẽ không ăn thịt anh" cô trêu chọc anh với nụ cười toe toét trên khuôn mặt.
"Nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp bà ấy,anh...anh không biết phải làm gì" mồ hôi lạnh bắt đầu lăn xuống hai bên mặt mặc dù hôm nay thời tiết hơi lạnh. Anh không biết tại sao bây giờ anh lại cực kỳ lo lắng, Trịnh Sảng đóng vai trò bằng cách xoa bóp vai anh để làm dịu đi sự lo lắng trước khi cô bất chợt hôn trên má anh.
"Đừng lo lắng,anh không cần phải làm gì cả mẹ chắc chắn sẽ thích anh" Dương Dương ngạc nhiên vì hành động bất ngờ của cô, nhưng anh thích nó. Bây giờ họ đã đến nơi và anh đang cố gắng nuốt cục u trong cổ họng ngay khi họ đứng ở lối vào của quầy hàng thực phẩm nhỏ.
"Mẹ ơi, chúng con đến rồi" cô vui vẻ nói với cánh tay mở cửa, và Dương Dương có thể thấy một người phụ nữ trung niên đang bận rộn thu dọn những chiếc đĩa bẫn trên bàn. Một tiếng thở hỗn hển phát ra từ miệng anh ngay lúc bà quay lại nhìn họ.
"Sảng"nụ cười trên khuôn mặt bà giống hệt như Trịnh Sảng, và giờ anh biết vẻ đẹp của cô đến từ đâu, Trịnh Sảng được thừa hưởng nó từ bà Trịnh. Sau đó Dương Dương bối rối khi ánh mắt bà lướt qua mặt anh, nhưng nụ cười ấm áp trên khuôn mặt bà làm dịu đi sự lo lắng của anh lúc đó.
"Xin chào bác,con tên là Dương Dương bạn trai của Trịnh Sảng, đây là lần đầu tiên con đến thăm bác và con xin lỗi vì đã đến thăm bác muộn như thế này" anh cúi đầu khi giới thiệu một cách lịch sự với bà, bà Trịnh gật đầu và nhìn Trịnh Sảng người đang cười ngượng ngùng bên cạnh anh.
"Ta đã nghe rất nhiều về con từ con gái ta, hãy ngồi xuống đây" bà Trịnh nắm lấy tay anh và siết chặt nó, khiến sự tự tin của anh lập tức được phục hồi trong khi bà chào đón sự hiện diện của anh ở đây. Trịnh Sảng yêu cầu anh ngồi đây trước khi kéo bà Trịnh vào bếp, vài phút sau cô đi ra với một khay đồ uống bên trong, nhưng sau đó Dươn Dương nhanh chóng lấy nó ra khỏi cô, từ bếp bà Trịnh đã lén theo dõi họ đặt biệt là Dương Dương.
' không tệ, không chỉ có khuôn mặt ưa nhìn mà cậu còn rất lịch sự' bà thừa nhận cậu cũng rất lịch sự với Trịnh Sảng của bà, lúc đầu bà lo lắng rằng Dương Dương sẽ không chấp nhận Trịnh Sảng vì họ không xuất thân trong một gia đình giàu có, nhưng cậu không bận tâm về gia thế của họ. Trong khi Trịnh Sảng chuẩn bị ngồi vào chỗ thì khách hàng bước vào gian hàng của họ.
"Xin chào quý khách" Trịnh Sảng chào đón họ rạng rỡ và di chuyển đến quầy để lấy giấy bút.
"Dương,anh ngồi đây trước,em đi nhận đơn hàng từ khách hàng" trước khi cô có thể bỏ đi, Dương Dương đứng dậy lấy tờ giấy và cây bút trong tay cô.
"Hãy để anh làm điều đó" giọng nói của anh nghe rất phấn khích,khi lần đầu tiên anh được trải nghiệm bán hàng trong gian hàng thực phẩm, Trịnh Sảng cười khúc khích trước hành động của anh và cô biết không gì có thể ngăn anh khi anh thực sự quyết tâm như vậy, nụ cười chết chóc xuất hiện trên khuôn mặt anh khi anh đi về phía khách hàng khiến trái tim họ ngừng đập trong vài giây.
"Vâng hai bạn cần mua gì" hai cô nữ sinh trung học nhìn chằm chằm vào anh với đôi má ửng hồng, Dương Dương im lặng khi họ đột nhiên cười khúc khích nhìn anh lập lại một lần nữa.
"Anh có phải là người mới ở đây không,em chưa bao giờ nhìn thấy anh trước đó" một trong số họ đã hỏi anh một cách hào hứng, Dương Dương mỉm cười khiến họ choáng váng trong giây lát, nhưng nhìn từ một góc Trịnh Sảng đang theo dõi họ, bà Trịnh người đứng cạnh cô  chỉ kìm nén tiếng cười sau khi nhận thấy sự ghen tuông ẩn giấu trên khuôn mặt của con gái mình.
"Ah , vâng tôi có thể biết là hai bạn muốn mua gì không?" Dương Dương muốn kết thúc chuyện này nhanh chóng vì anh có thể cảm nhận được rằng Trịnh Sảng đang theo dõi anh ngay bây giờ.
"Chúng tôi có thể có số điện thoại của anh không, rất hiếm khi có một người đẹp trai ở đây" lần này đã khiến anh đạt đến giới hạn và nghiến răng khó chịu khi họ cư xử như vậy, chính xác là họ đang cố tình làm gì bây giờ? Mọi người đang ở độ tuổi đi học, không đi chơi và tán tỉnh các chàng trai với đồng phục học sinh vẫn còn trên người họ.
"Này, trẻ con nếu bạn khăng khăng muốn có số của tôi, thì vợ tôi sẽ thực sự nổi giận, bạn táo bạo đến mức đi tán tỉnh một người đàn ông đã có vợ" anh nói những điều đó khiến các cô gái và Trịnh Sảng ngạc nhiên trước câu nói của anh, Dương Dương tự hào khoe chiếc nhẫn trên ngón tay trước khi ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt bất ngờ của cô, những cô gái đó thở dài bực bội ngay khoảnh khắc họ đặt mắt lên nhìn Trịnh Sảng, và Trịnh Sảng ngượng ngùng cúi đầu khi anh nháy mắt với cô.
Kết thúc hồi tưởng
**
Khả Vân ngồi trên chiếc ghế dài với cốc bia trên tay, cô là người phụ nữ duy nhất còn lại trong phòng karaoke đó, Thiếu Tường người ngồi bên cạnh cô nhìn cô với khuôn mặt nhăn nhó khi tiếng thở dài nặng nề thoát ra khỏi cổ họng,cô trong rất căng thẳng và Trịnh Sảng là lý do tại sao cô cảm thấy kích thích,Bán San nói Dương Dương cưới con chó cái đó chỉ để làm trả thù cô nhưng anh có thể làm như vậy không?.
"Các chàng trai có phải Dương Dương chỉ muốn hủy hoại cuộc sống của Trịnh Sảng? Anh ấy không có ý nghĩa gì khác phải không?" Khả Vân hỏi họ một cách tò mò, nhưng câu hỏi của cô thực sự khó chịu , âm thanh của tiếng cười cạnh tranh với tiếng nhạc của căn phòng này và Trương Phong  ấn vào bụng đau của mình khi tiếng cười lắng xuống.
"Em có nghĩ rằng Dương Dương có thể làm như vậy không? Làm hủy hoại cuộc sống của người anh yêu? Anh không nghĩ vậy!" Trương Phong cười khúc khích khiến Khả Vân ngạc nhiên, Dương Dương vẫn yêu Trịnh Sảng?
"Gì? Không thể nào Dương Dương vẫn thích con chó cái đó?"
"Này, Khả Vân em làm bạn với anh ấy bao lâu rồi? Mặc dù cậu ta cứ nói rằng cậu ta không yêu cô ấy  nhưng tất cả chúng ta đều biết đó chỉ là một lời nói dối,anh nói dối với chính mình và chúng ta,anh sợ rằng Trịnh Sảng sẽ làm tổn thương anh nếu anh chấp nhận cô trở lại, Dương Dương ngốc nghếch" Thiên Phúc ngắt lời với một nụ cười nhếch lên trên môi, khiến tất cả mọi người đều cười trừ Khả Vân, làm sao cô có thể biết chút ít về điều này? Nếu Dương Dương vẫn yêu Trịnh Sảng điều đó có nghĩa rằng cô sẽ không có cơ hội để biến Dương Dương thành của mình,cô lại thua Trịnh Sảng một lần nữa.
"Hàn Văn sinh nhật cậu là cuối tuần này phải không? Cậu nghĩ sao nếu Dương Dương mang Trịnh Sảng đến bữa tiệc sinh nhật của mình?" Thiếu Tường đề nghị và tất cả mọi người đều đồng ý với điều đó.
"Đó là một ý tưởng tuyệt vời, được rồi mình sẽ gọi cho Dương Dương để nói về điều này" Hàn Văn trả lời với giọng điệu phấn khích, bữa tiệc của anh sẽ rất thú vị và anh không thể chờ đợi để xem Dương Dương sẽ đối sử với Trịnh Sảng như thế nào trước họ ngày hôm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #face