Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12:Bí Mật


Sau sự cố gần như cướp đi mạng sống của cô tại bể bơi và lời thú nhận cảm động từ chồng, Trịnh Sảng không thể phủ nhận rằng anh đã đối xử với cô tốt hơn trước, cả hai cuộc gọi điện thoại cũng không có thời gian bình yên bên nhau trước đây, nhưng bây giờ nó dần dần thay đổi khi anh trở nên dịu dàng và bảo vệ cô hơn mặc dù đôi khi anh hơi lạnh lùng và thận trọng, Trịnh Sảng đã không trách anh vì đã không tin cô vì quá khứ đau đớn và vết sẹo trong tim anh đã thay đổi theo cách này.
Về Khả Vân,sau khi Dương Dương cắt đứt tình bạn của họ mặc dù cô hoàn toàn không đồng ý với quyết định vội vàng của anh, vào tối hôm đó Khả Vân rời khỏi biệt thự trong sự tức giận và thất vọng, và Trịnh Sảng cảm thấy tiếc cho Hàn Văn vì đã phá hỏng tiệc sinh nhật của anh, đồng thời tai nạn đó khiến cô nhận ra rằng vẫn còn một khoảng trống của cô trong tim anh mặc dù cô không biết là anh còn yêu cô không, Trịnh Sảng đã rất hòa mình vào thế giới của riêng cô khi cô ngồi một mình ở trong phòng khách và không nhận ra rằng bà Dương đã nhìn cô từ một góc.
Gần đây bà có thể nhận thấy sự thay đổi trong mối quan hệ giữa cả hai với bà Dương đó thực sự là một diễn biến tốt, thỉnh thoảng bà thấy Dương Dương gọi điện cho Trịnh Sảng và thông báo với cô về lịch trình của anh, trước đây Dương Dương đã gián tiếp nói với bà làm người thứ ba nhưng bây giờ mọi thứ sẽ được thông báo trực tiếp với vợ, Trịnh Sảng đã thoát ra khỏi cảm giác mơ màng khi thấy bà Dương ngồi bên cạnh mình, khiến cô đỏ mặt xấu hổ khi mẹ chồng cô bắt gặp cô trong trạng thái mơ mộng vào ban ngày.
"Con đang làm gì vậy? Gần đây con trong rất vui vẻ?" Câu hỏi của bà khiến nụ cười của Trịnh Sảng trở nên rộng hơn và cô rõ ràng đang hạnh phúc,vụ tai nạn mà cô phải đối mặt trong biệt thự được giữ bí mật khi cô yêu cầu Dương Dương làm như vậy, vì cô không muốn sự việc trở nên nghiêm trọng nếu họ biết về nó.
"Không có gì đâu mẹ,con chỉ cảm thấy hạnh phúc" cô trả lời trong khi tay cô siết chặt tay của bà Dương, Trịnh Sảng cảm thấy nhẹ nhõm khi Dương Dương đã mở lòng từ từ sau khi họ kết hôn được hai tháng,cô không mất nhiều thời gian như cô nghĩ nhưng để chữa lành vết thương cho anh đó không phải là một điều dễ dàng vì Dương Dương cần phải cần một thời gian để tin tưởng cô một lần nữa.
"Tiểu Sảng con đã nói với mẹ mình về cuộc hôn nhân của con chưa?" Trịnh Sảng lắc đầu, nhưng cô định nói với mẹ sau khi cô đến thăm bà trong ít ngày nữa.
"Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng con sẽ nói với bà ấy khi con đến thăm bà ấy ở thành phố B"
"Đó là một điều tốt,ta hy vọng con có thể quan tâm quan tâm vấn đề này càng sớm càng tốt vì ta và bố con sẽ tuyên bố cuộc hôn nhân của con và Dương Dương với công chúng" Trịnh Sảng đã bất ngờ trước tuyên bố của bà Dương, nói với công chúng rằng Dương Dương người thừa kế của Dương Thị đã chính thức kết hôn với Trịnh Sảng thư ký của Trương Thị? Bà Trịnh có thể sẽ bị đau tim nếu biết tin này từ giới truyền thông, rằng con gái bà đã kết hôn với bạn trai cũ mà không thảo luận trước với bà.
"Gì? Thông báo về cuộc hôn nhân của chúng con" cô lắp bắp vì ngạc nhiên.
"Đúng vậy chúng ta đã lên kế hoạch cho việc này, công chúng nên công nhận con là vợ của Dương Dương, chúng ta sẽ cảm thấy phiền lòng nếu con tiếp tục che giấu cuộc hôn nhân của mình, vì nhiều người bạn của bố con muốn giới thiệu con gái họ cho Dương Dương, thật buồn khi chúng ta không thể nói rằng Dương Dương đã có một người vợ xinh đẹp" bà Dương thở dài, sẽ rất thú vị nếu bà có thể giới thiệu Tiểu Sảng với những người bạn của mình, nhưng bà không biết khi nào mới có thể làm như vậy.
"Nhưng mẹ Dương Dương có biết về điều này không?" Cô tò mò hỏi vì cô không biết liệu Dương Dương có đồng ý với quyết định của bà Dương hay không hay đó chỉ là quyết định được đưa ra từ một bên, dự đoán của cô là Dương Dương hoàn toàn không biết về điều này,khi bà Dương lắc đầu với một nụ cười lớn trên khuôn mặt.
"Mẹ ơi, chuyện này không được, mẹ có thể làm điều đó mà không có sự cho phép của Dương Dương, anh ấy sẽ rất tức giận nếu phát hiện ra điều này"Trịnh Sảng thở dài nặng nề với đôi mắt vẫn còn trên khuôn mặt bà Dương.
"Không có gì cần thiết khi nói cho Dương Dương biết, giữ vấn đề này như một bí mật bởi vì chúng ta muốn rằng làm cho Dương Dương ngạc nhiên, vì vậy con cũng nên nhanh chóng nói chuyện này với mẹ mình" bà Dương đã thuyết phục cô tham gia kế hoạch của mình, điều này khiến Trịnh Sảng không thể nói bất cứ điều gì về nó.
"Vâng thưa mẹ,con sẽ giải thích với mẹ mình" cô trả lời một cách yếu ớt và bà Dương không thể che giấu niềm hạnh phúc của mình và ôm chầm lấy con dâu khi cô gần như không thể thở.
***
Dương Dương đi đến xe của mình trong bãi đỗ xe khi anh gặp cha mình và khách hàng của anh,sau đó một ai đó đột nhiên xuất hiện từ đâu đó và chặn đường anh, khiến Dương Dương hơi nhảy lên vì ngạc nhiên trước khi khuôn mặt của anh trở nên nghiêm trọng vài giây sau đó, chính Khả Vân đã chặn đường anh ngay bây giờ,anh liếc nhìn khuôn mặt cô một cách khó chịu và cô chặn anh lại khi anh cố tình bỏ đi.
"Cô đang làm gì ở đây, tôi không có chuyện gì muốn nói với cô?" Anh nói với giọng nói có thể kiểm soát được,cố gắng kìm chế cơn giận gần như bùng phát bất cứ lúc nào, vì hành động ngu xuẩn của cô trong đêm đó, khiến Trịnh Sảng gần như rời xa anh một lần nữa.
"Dương Dương đừng như thế,em biết mình sai rồi hãy tha lỗi cho em" cô đã nắm lấy tay anh và cầu xin với một khuôn mặt đáng thương, nhưng Dương Dương đã rút tay cô ra một cách thô bạo từ sự kìm kẹp của cô, khuôn mặt giả tạo của cô không nhận được bất kỳ sự đồng cảm nào từ anh và làm anh khó chịu hơn nữa.
"Cô hãy đi ngay bây giờ Khả Vân tôi không muốn gặp cô một lần nào nữa, thật may mắn cho cô khi tôi không nói điều đó với bố mẹ cô vì Sảng đã yêu cầu" anh rít lên, câu nói của anh khiến Khả Vân ghét con chó cái đó nhiều hơn nữa.
"Dương Dương cô ta có gì tốt? Cô ta chỉ là một người phụ nữ nghèo tham lam khi lấy tiền của anh? Nói cho em biết điều gì khiến anh thích cô ta vậy? Cô ta có gì mà em không có? tại sao anh lại không yêu em?" Khả Vân hét lên điên cuồng với những giọt nước mắt giận dữ lăn dài trên má,cô luôn tự hỏi Trịnh Sảng có gì mà Dương Dương không thể nhìn bất kỳ cô gái nào ngoại trừ Trịnh Sảng.
"Ít nhất cô ấy tốt hơn nhiều so với những người không có trái tim như cô" anh ngay lập tức bước vào xe vì không muốn cuộc cãi vã ngu ngốc của họ về vợ anh, Khả Vân hoàn toàn không thể chấp nhận được việc Dương Dương quyết định vứt bỏ cô vì con chó cái đó, hoàn toàn không.
Trong khi đó bên trong xe, Dương Dương hít thật sâu để giải quyết cơn giận bên trong anh, trước khi Trịnh Sảng trở về bên cạnh anh,anh luôn lăng mạ và nguyền rủa cô, nhưng bây giờ anh không thể chịu đựng được nếu người khác lăng mạ cô như vậy, vụ tai nạn trong biệt thự lần trước khiến anh nhận ra rằng Trịnh Sảng bằng cách nào đó vẫn quan trọng trong cuộc sống của anh mặc dù anh chưa thể tha thứ cho cô,anh sẵn sàng tha thứ cho cô nhưng không phải là bây giờ.
***
"Cháu đã biết về cuộc hôn nhân của họ" ông Dương ngạc nhiên khi Trương Kiệt đề cập đến cuộc hôn nhân của con trai mình, mặc dù Tiểu Sảng là bạn của cậu ấy, nhưng vợ ông nói rằng không một ai trong Trương Thị biết về tình trạng gần đây của cô kể cả mẹ của cô.
"Thật ra cháu vô tình gặp Dương Dương lần trước và anh ấy giới thiệu mình là chồng của Sảng, lúc đó cháu không nói nên lời vì Sảng chưa bao giờ nói với cháu về điều đó" Trương Kiệt giải thích một cách ngắn gọn, điều đó khiến ông Dương thở hỗn hển và buồn cười cùng một lúc, Dương Dương nói với Trương Kiệt về cuộc hôn nhân của họ? Đó có phải là ghen tị vì đó là lý do tại sao Dương Dương lại làm như vậy? Bởi vì Dương Dương là một kiểu người đàn ông dễ dàng ghen tị với bất kỳ người đàn ông nào xung quanh Trịnh Sảng.
"Nhưng cháu thực sự tò mò vì Sảng không bao giờ đề cập đến gia đình bác dù chỉ một lần,cô ấy sẽ cố tránh nói về quá khứ, bác ơi có chuyện gì đã xảy ra giữa Sảng và Dương Dương vậy? Cô ấy nói với cháu rằng cả hai đã xa nhau năm năm vì một số lý do, đó là gì vậy bác?" Anh tò mò hỏi nhưng ông Dương chỉ mỉm cười cay đắng khi trả lời.
"Ta không có quyền để nói điều này với cháu, sẽ tốt hơn nếu cháu tự hỏi họ"câu trả lời của ông khiến Trương Kiệt thở dài thất vọng,có ai có thể trả lời câu hỏi của anh? Khi ông Dương và Trịnh Sảng đều không muốn kể cho anh nghe câu chuyện thực sự, rồi đột nhiên anh thấy Dương Dương xuất hiện trong nhà hàng với đôi mắt lang thang như thể tìm kiếm một ai đó, bác Dương có gọi anh đến đây không? Đôi môi của Dương Dương nhếch lên một nụ cười nhỏ khi cuối cùng anh cũng gặp bóng dáng của cha mình, nhìn nó đã tắt khi anh thấy Trương Kiệt cũng ở đó. Đôi mắt anh nói với Dương Dương rằng anh cũng ngạc nhiên với sự xuất hiện của mình ở đây, nhưng anh cũng không thể rời đi khi ông Dương cuối cùng cũng chú ý đến anh.
"À cậu đang ở đây!" Dương Dương buộc phải mỉm cười khi anh đưa tay về phía Trương Kiệt để bắt tay, đó chỉ là một nghi thức mà Dương Dương đã thể hiện và Trương Kiệt lịch sự với lấy nó.
"Dương Dươn,ta đoán rằng con biết anh chàng này phải không?" Ông Dương nói khi Dương Dương ngồi bên cạnh ông
"Không đâu bố,con chỉ gặp cậu ấy một lần trước đây"anh trả lời với đôi mắt dán vào khuôn mặt ưa nhìn của Trương Kiệt.
"Tôi xin lỗi vì đã không giới thiệu bản thân mình vào ngày hôm đó, tên tôi là Trương Kiệt" anh nói với giọng thân thiện. Chỉ trong nháy mắt Trương Kiệt đã thừa nhận rằng Dương Dương rất đẹp trai và từ những gì anh được nghe từ cha mình. Dương Dương là một chàng trai không bao giờ có mối quan hệ nào với phụ nữ, điều đó khiến anh tò mò hơn về cách Sảng đã làm như thế nào để đánh cắp trái tim Dương Dương, Trương Kiệt cũng không thể phủ nhận rằng thư ký của anh có sức quyến rũ bí ẩn có thể thu hút sự chú ý của mọi người và hầu hết tất cả các khách hàng của anh đều thích vẻ đẹp và tính cách của cô.
"Trương Kiệt ta nghe nói rằng cháu học cùng khóa với Tiểu Sảng khi cháu học ở Mỹ"ông Dương gián tiếp cố gắng tìm hiểu câu chuyện của Tiểu Sảng và Dương Dương đã ngạc nhiên khi tên vợ anh được nêu ra.
"Đúng vậy, cháu gặp cô ấy năm năm trước và chúng cháu làm bạn tốt kể từ đó, thật khó cho cô ấy khi tham gia lớp học vì rào cản ngôn ngữ nhưng cô đã đã cố gắng thích nghi với môi trường mới,cô ấy là một người rất tốt" lời khen ngợi đầy hào phóng của anh khiến ông Dương mỉm cười và hơi liếc nhìn Dương Dương, người im lặng trên ghế. Dương Dương cắn môi khi không biết rằng người đàn ông này đã làm bạn với vợ mình trong nhiều năm và điện thoại của ông Dương reo làm phiền cuộc trò chuyện vài phút sau đó.
"Ta xin lỗi,ta phải trả lời cuộc gọi này" ông Dương nói khi để Dương Dương và Trương Kiệt một mình, bầu không khí sau đó trở nên khó xử nhưng Trương Kiệt cố gắng làm dịu nó bằng cách yêu cầu Dương Dương gọi một thứ gì đó cho mình.
"Hôm nay anh muốn ăn gì, tôi sẽ mời" anh định gọi người phụ vụ nhưng Dương Dương đã ngăn anh lại.
"Không sao, tôi không đói" anh từ chối một cách lịch sự vì anh không muốn Trương Kiệt cảm thấy bị xúc phạm bởi vì sự từ chối của mình. Đúng là anh hơi cảm thấy ghen tị với Trương Kiệt sau khi phát hiện anh thân với Trịnh Sảng như thế nào, nhưng anh vẫn cần tôn trọng anh với tư cách là khách hàng của Dương Thị.
"Xin lỗi nhưng tôi có thể biết anh gặp vợ tôi như thế nào không?" Anh ngập ngừng hỏi với hai tay đan xen,anh hơi nghi ngờ khi hỏi về nó nhưng anh thực sự muốn biết thêm về mối quan hệ giữa họ, Trương Kiệt ngừng uống và mắt anh nhìn về một hướng khác như thể anh có thể thấy khoảnh khắc cuộc gặp đầu tiên của họ diễn ra ngay bây giờ.
"Giống như tôi vừa nói, tôi và Sảng học cùng khóa. Thật buồn cười khi cô ấy nhầm lẫn tôi là người Mỹ vào thời điểm đó" Trương Kiệt hào hứng mở câu chuyện của họ và vì Sảng ngồi cạnh anh trong lớp học đầu tiên của cô và họ đã trở thành bạn bè kể từ đó. Dương Dương mỉm cười cay đắng khi anh nghĩ Trịnh Sảng có một cuộc sống thực sự tốt sau khi cô rời bỏ anh với tiền của bà, trong năm năm này anh có phải là người duy nhất chịu đựng? Mặc dù anh ghét cô vì đã phản bội anh nhưng hàng ngày và hàng đêm anh ước rằng Trịnh Sảng sẽ quay lại với anh, nhưng nó giống như một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực,anh phải chịu đựng nổi đau cho đến bây giờ.
"Cuộc sống ở Mỹ của cô ấy như thế nào? Cô ấy đã có một cuộc sống tuyệt vời và hạnh phúc ở đó phải không?" Anh hỏi yếu ớt nhưng khuôn mặt của Trương Kiệt dần trở nên nghiêm túc khi anh nói vậy.
"Có cô ấy thực sự hạnh phúc ở đó..." Trương Kiệt dừng lại điều đó khiến Dương Dương gục đầu xuống vì anh thực sự không muốn nghe câu trả lời có thể làm tổn thương anh, anh không muốn biết cô đã hạnh phúc như thế nào trong khi anh phải chịu đựng một mình ở đây.
"Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy rằng cô ấy chỉ giả vờ hạnh phúc" Dương Dương đã ngạc nhiên khi nghe anh nói vậy.
"Ý anh là gì? Giả vờ?" Giọng anh run rẩy vì ngạc nhiên và hoài nghi , chẳng phải cô ấy sẽ hạnh phúc sau khi nhận được một số tiền lớn từ bà của anh  sao?
"Tôi không biết phải làm thế nào để giải thích được điều này, nhưng thật ra cô ấy đã có một khoảng thời gian khó khăn ở đó, tôi thực sự không biết tại sao cô ấy muốn rời khỏi ngôi nhà tiện nghi trước đây của mình và thuê một nơi khác, vì điều đó cô ấy đã phải làm công việc bán thời gian để kiếm tiền và mặc dù có thời gian khó khăn ở đó, Sảng vẫn có thể mỉm cười trước mặt tôi và mẹ cô ấy, mặc dù cô ấy mỉm cười hầu hết thời gian nhưng tôi biết rằng cô ấy chỉ giả vờ ổn,cô ấy đã khóc thầm sau lưng chúng tôi và ngay lúc đó tôi nhận ra rằng Sảng không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt chúng tôi" và lời giải thích dài của Trương Kiệt đã khiến Dương Dương gần như không thể nuốt nổi cục u trong cổ họng.
"Bác Trịnh bây giờ đang ở đâu và bà ấy thế nào?" Khuôn mặt của người phụ nữ xinh đẹp luôn đối xử với anh như con trai của mình xuất hiện trong tâm trí anh khi Trương Kiệt nhắc đến bà ấy.
"Tất nhiên là bà ấy đang ở thành phố B,đợi đã... Sảng đã không đề cập đến cuộc sống của cô ấy trong năm năm nay với anh? Tại sao anh lại không biết gì về điều này Dương Dương?" Trương Kiệt nghi ngờ hỏi, điều đó khiến Dương Dương gục đầu vì quá xấu hổ khi phải thừa nhận điều đó, phải anh không biết gì về cuộc sống của cô trong năm năm này, điều duy nhất anh làm là ghét cô mọi lúc.
"Tôi không có quyền để can thiệp vào vấn đề của anh, nhưng tôi phải nói điều này, khoảnh khắc tôi phát hiện ra cuộc sống hôn nhân của anh, tôi đã rất ngạc nhiên nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc,anh có biết tại sao tôi lại cảm thấy như vậy không? Bởi vì Sảng cuối cùng cũng đã tìm được một người cho cô ấy một cuộc sống tốt hơn mà cô ấy đã có trước đây,anh có thể cho cô ấy mọi thứ nhưng điều tôi hối hận là khi tôi thấy cô ấy không vui chút nào, tôi thừa nhận rằng tôi không biết gì về vấn đề của anh và cô ấy, nhưng tôi hy vọng anh có thể đối xử tốt với cô ấy,cô ấy giống như một người em gái đối với tôi. Tôi đã thấy cô ấy đã phải trải qua rất nhiều nỗi đau trong cuộc sống, tôi hy vọng anh có thể làm cho cô ấy hạnh phúc, đó là mong muốn của tôi Dương Dương?" Giọng anh nghe có vẻ khẩn khoản, và Dương Dương bắt đầu cảm thấy bối rối trước câu chuyện của mình.
"Trương Kiệt,anh có thể giúp tôi không?" Cuối cùng anh cũng lên tiếng sau khi im lặng, câu chuyện của Trương Kiệt thực sự làm anh bối rối vì vậy Dương Dương cần phải làm rõ về điều này, Trương Kiệt nhướn mày khi anh chờ đợi yêu cầu bất ngờ của Dương Dương vừa nãy.
***
Dương Dương rời khỏi chiếc taxi với hành lý nhỏ của mình và đứng trước một ngôi nhà nhỏ xa lạ, để xác nhận lại anh đã đến đúng,anh kiểm tra lại địa chỉ mà Trương Kiệt đã đưa cho anh khi họ gặp nhau ở nhà hàng lần trước. Đây là nhà của Trịnh Sảng và anh đang ở đúng chỗ, Dương Dương đã nói dối gia đình và Seohyun rằng anh sẽ ở lại Nhật Bản thêm vài ngày nữa, nhưng anh thực sự muốn đến thăm nhà của cô ở thành phố B, bước vào khoảng sân vắng vẻ khi đôi mắt anh lang thang khắp nơi thì đột nhiên một giọng nói phía sau anh.
"Xin lỗi cậu đang tìm ai?" Dương Dương lập tức quay lại trong sự ngạc nhiên nhưng rồi khuôn mặt anh dần trở nên thích thú sau khi thấy bóng dáng quen thuộc đang nhìn anh bằng đôi mắt nhỏ, cuối cùng họ đã gặp lại nhau.
"Chào bác, bác còn nhớ con không?" Dương Dương khẽ cúi đầu kính cẩn khi anh chào bà một cách lịch sự, bà Trịnh thở hỗn hển vì ngạc nhiên khi đến gần anh với đôi mắt ngấn lệ.
"Dương Dương có phải con không?" Giọng bà run rẩy trong sung sướng khi nước mắt bắt đầu lăn dài trên gò má nhăn nheo, Dương Dương nắm lấy tay bà và siết chặt nó với nụ cười dán lên mặt anh.
"Đúng vậy đó là con , lâu rồi không gặp bác"
"Thật là con" bà thốt lên trong niềm vui khi bà kéo anh vào lòng, Dương Dương không còn cầm được nước mắt khi hơi ấm cơ thể bà len lỏi khắp cơ thể anh vì cảm giác này giống như con trai đã được gặp người mẹ của mình từ lâu.
*
Dương Dương với lấy cái khung nơi bức ảnh của anh và Trịnh Sảng trong vườn, bây giờ anh đang ở trong phòng vợ với bà Trịnh bên cạnh anh và những ngón tay anh chạm nhẹ vào khung hình với đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười,cô vẫn giữ nó, Trịnh Sảng vẫn còn giữ ảnh của họ trong phòng của cô.
"Ta thật sự cảm thấy bất ngờ khi Tiểu Sảng nói rằng cả hai đã chia tay" bà nói với giọng hối tiếc, bà Trịnh thường xuyên hỏi Trịnh Sảng nói lý do chia tay của họ nhưng cô ấy cứ khăng khăng là không có gì, tại sao họ lại chia tay khi chính Dương Dương cho phép Trinh Sảng theo đuổi việc học tại Mỹ.
"Dương Dương,có chuyện gì xảy ra với hai con vậy? Sảng không muốn nói với ta lý do cuộc chia tay của hai người" khi nghe câu trả lời ấy, Dương Dương hơi ngạc nhiên khi bà Trịnh không hề biết rằng con gái mình đã bỏ anh vì tiền.
"Con đang tìm kiếm lý do tại sao cô ấy lại chia tay với con" anh nói dối với một nụ cười cong lên trên môi một cách cay đắng.
"Sảng đang làm việc ở thành phố A, cả hai con có gặp nhau không?" Bà đoán mặc dù con gái mình đã không đề cập đến anh kể từ khi cô chuyển đến thành phố A.
"Con ước gì mình có thể gặp lại cô ấy thưa bác" Dương Dương đã nói dối một lần nữa, đặt biệt là khi Trịnh Sảng chưa thông báo về cuộc hôn nhân của họ với bà Trịnh.
"Đừng bận tâm Dương Dương,con đợi ở đây trước,ta muốn pha cho con một ít đồ uống" Dương Dương gật đầu vì anh đã không ăn bất kỳ thứ gì kể từ sáng,sau khi bà rời đi,anh lang thang trong căn phòng nhỏ nhưng vẫn đẹp,khi ở trong phòng khách bà Trịnh với điện thoại và bấm số của Sảng. Trong những năm này mặc dù tránh nói về Dương Dương nhưng bà biết rằng Sảng vẫn yêu anh chàng này, đây là cơ hội để họ gặp lại nhau.
"Sảng con đang ở đâu?" Bà Trịnh hỏi ngay sau khi cuộc gọi được trả lời bởi Trịnh Sảng.
"Mẹ,con đang ở trên đường......"Sảng không thể kết thúc câu nói của mình, đường dây ngắt kết nối khi điện thoại của cô hết pin.
"Trịnh Sảng...Sảng" bà Trịnh đã cố gắng gọi lại nhưng không thể gọi được.
Trong khi đó bên trong căn phòng Dương Dương đang xem album ảnh nhưng không có bức ảnh nào của họ ở trong đó, chỉ có những bức ảnh khi cô ở Mỹ với bà Trịnh và Trương Kiệt, khác với hình ảnh trên bàn, Trịnh Sảng có lẽ đã đốt hết những tấm ảnh của họ, cảm thấy hơi điên với Trịnh Sảng,anh đặt lại album ảnh lại trên kệ sách và lấy một cuốn sách khác một cách gay gắt.
Vì hành động thô bạo của anh, cuốn sách bên cạnh vô tình rơi xuống sàn, khiến các vật phẩm bằng giấy trượt bên trong đó rơi rải rác trên sàn nhà, Dương Dương đã thu thập những bài báo đó, nhưng đôi mắt anh mở to ngạc nhiên khi anh vô tình đọc tiêu đề của những bài báo đó, tất cả đều về Dương gia và anh, ngoài ra còn có một bài báo nói về cái chết của bà nội anh, điều đó có nghĩa là Trịnh Sảng luôn theo dõi anh trong những năm này.
Tầm nhìn của anh mờ đi khi nước mắt bắt đầu trào ra, Dương Dương đã thề rằng anh không bao giờ biết về điều này. Cô còn giấu anh về điều gì nữa? Anh đi về phía ngăn kéo bàn, trong khi đó tầm nhìn của anh bắt gặp một phong bì màu nâu và chộp lấy đề nhìn bên trong đó, lần này nước mắt lăn dài trên má anh khi anh nhìn thấy những bức ảnh của họ bên trong đó, Trịnh Sảng đã không đốt nó cũng như ném nó đi, nhưng cô vẫn giữ nó giống như anh,có một cuốn sách trông giống như cuốn nhật ký bên trong ngăn kéo khiến cơ thể anh đột nhiên run rẩy ngay khi anh chạm vào trang bìa của nó.
Anh có thể cảm nhận được nội dung của nó đầy những khoảnh khắc buồn và đau đớn, và anh chuyển sang đọc trang đầu tiên sau khi hít thật sâu. Khi anh đọc từng chữ được viết bên trong đó, Dương Dương đã khóc khi cảm thấy đau đớn trong lòng, Trịnh Sảng bày tỏ nỗi buồn và sự hối hận về sự cố của cô năm năm trước, về việc cô đã phải chịu đựng như thế nào khi chuyển đến Mỹ và về việc cô đã bí mật khóc mỗi đêm vì nhớ anh. Trong năm năm này Dương Dương đã đổ lỗi và giữ mối hận thù đối với cô mà không biết rằng cô thực sự bị buộc phải đưa ra một quyết định tàn nhẫn như vậy,anh đã không biết về nó cho đến ngày hôm nay.
***
Bà Dương đang ở trong văn phòng của chồng mình sáng giờ và ông Dương đang bận kiểm tra các tài liệu trước khi tiếng rõ cửa làm cả hai mất tập trung, ông Ngô bước vào phòng với một khuôn mặt nghiêm túc.
"Tôi đã nhận được thông tin mới về Sảng" ông sốt ruột nói, khiến cả ông Jung và bà Dương ngạc nhiên về điều đó.
"Đây là gì?" Ông Dương tò mò hỏi và cả hai đều há hốc miệng ngạc nhiên khi nói với họ về thông tin mà ông có được, bà Dương ngậm miệng không tin trong khi ông Dương thở dài hối hận sau khi nghe câu chuyện, nếu đó là lý do tại sao Tiểu Sảng rời xa Dương Dương thì bà Tử Hồng nên cầu xin sự tha thứ của cô ấy.
"Con bé có thể nói với chúng ta về điều này, Quế Trân,anh không hiểu tại sao con bé cứ khăng khăng che giấu điều này và chịu đựng nổi đau một mình" ông Dương nói trong thất vọng, đột nhiên điện thoại của ông Ngô reo lên và khuôn mặt ông trở nên thích thú khi ông trả lời cuộc gọi.
"Chúng ta đã tìm thấy ông Lý, ông ấy đang đợi ở bên ngoài" cả ông Dương và bà Dương đều há hốc miệng vì họ không dự đoán rằng họ không thể tìm thấy ông sớm như vậy.
"Để ông ấy vào" tất cả mọi thứ năm năm trước sẽ được tiết lộ chi tiết ngày hôm nay.
**
Trịnh Sảng đang ở trong xe taxi khi cô đang trên đường về nhà ở thành phố B, kể từ khi Dương Dương ở Nhật Bản,cô đã nhân cơ hội này để đến thăm mẹ sau khi thông báo điều đó với bố mẹ chồng. Tất cả các nguyên liệu cho bữa tối nay đã được mua và Trịnh Sảng không thể chờ đợi để cho bà Trịnh bất ngờ, đột nhiên điện thoại từ trong túi cô đỗ chuông,đó là cuộc gọi từ mẹ cô.
Thật không may, điện thoại của cô hết pin trước khi cô có thể nói về chuyến thăm ngày hôm nay, nụ cười của cô trở nên rộng hơn khi cô tưởng tượng phản ứng của bà Trịnh  sau khi nhìn thấy cô sau đó,sau 15 phút bên trong taxi cuối cùng cô cũng đến nơi. Nhanh chóng bước vào nhà sau khi trả tiền, Trịnh Sảng hơi ngạc nhiên khi cánh cửa mở ra từ bên trong khi cô chuẩn bị gõ cửa.
"Mẹ ơi!"cô thốt lên đầy phấn khích, sự hiện diện của cô khiến bà Trịnh gần như giật mình vì ngạc nhiên, Trịnh Sảng cười khúc khích khi cô nhanh chóng ôm lấy mẹ của mình.
"Trịnh Sảng,con làm mẹ ngạc nhiên đấy" bà Trịnh vỗ lưng cô khi phá vỡ cái ôm khi nhớ rằng Dương Dương cũng đang ở đây.
"Sảng nhanh chóng vào trong, Dương Dương đang ở đây" tuyên bố của bà khiến những chiếc túi nhựa bên trong tay cô rơi vào đất khi đôi mắt cô mở to ngạc nhiên. Anh ấy đang làm gì ở đây? Không phải anh ấy đang ở Nhật Bản sao? Khi bà Trịnh nói rằng anh đang ở trong phòng của cô, Trịnh Sảng nhanh chóng chạy vào phòng cô nhưng đã quá muộn. Sàn nhà bừa bộn với những bài báo và hình ảnh rãi rác nhưng điều khiến cô sốc là khi thấy Dương Dương đang cầm cuốn nhật ký của cô trong tay. Dương Dương quay lại sau khi nhìn thấy sự hiện diện của Trịnh Sảng ở đó và đôi mắt anh đỏ hoe vì nước mắt.
"Em đã nói dối anh" giọng của anh run rẩy trong giận dữ và thất vọng, Trịnh Sảng cảm thấy muốn khóc khi sau khi nhìn thấy đôi má ẩm ướt của anh,cô ghét khi anh lại khóc vì cô.
"Dương Dương...em!"
"Em đã nói dối với anh Trịnh Sảng" anh hét lên trong giận dữ điều đó làm Trịnh Sàng và bà Trịnh khi vừa đến phòng cô.
"Em có thể giải thích mọi thứ với anh" cô khóc nức nở khi anh từ chối nghe sự giải thích của cô và đập mạnh cuốn nhật ký của cô xuống sàn
"Em nên giải thích mọi thứ ngay từ đầu, tại sao em lại làm cho mọi thứ trở nên phức tạp hơn, và để cả hai chúng ta đã phải chịu đựng rất nhiều trong những năm này, tại sao?" Dương Dương kêu lên trong thất vọng trước khi chạy ra khỏi phòng.
"Dương Dương..." Trịnh Sảng nắm lấy tay anh nhưng anh điên cuồng giựt nó ra khỏi cô, bà Trịnh thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng bà biết rằng đây không phải là thời điểm thích hợp để nghe giải thích, nhìn bóng dáng anh biến mất khỏi tầm mắt cô, Trịnh Sảng sau đó ngồi phịch xuống sàn khi chân cô mất đi sức mạnh để đuổi theo anh.
"Sảng chuyện gì đã xảy ra với con vậy?" Mẹ cô nhanh chóng ôm chầm lấy cô và đó là khoảnh khắc đau khổ khi nhìn thấy Trịnh Sảng trong tình trạng đó.
"Dương Dương...em xin lỗi..!" Cô nói với giọng đau đớn, Trịnh Sảng đã cố gắng hết sức để giữ bí mật cho đến cuối đời nhưng cô đã thất bại. Cô không bao giờ chào đón ngày này ngày mà bí mật lớn của cô đã được tiết lộ và chắc chắn nó sẽ để lại thêm một vết sẹo trong trái tim của Dương Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #face