Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 2.

Scene 2: Violet Phạm.

Đoán xem,ai đã cứu rỗi nhan sắc của tôi khi toàn bộ đống mĩ phẩm của tôi rơi hết xuống nước- con Phương Anh xinh đẹp. Hóa ra nó vẫn còn giữ mấy thỏi son của tôi khi tôi vứt cho nó dùng thử và con gái mà,bọn nó chỉ cần che khuyết điểm và son. Nothing much ! Và rất may mắn thay là đống nước hôm qua chỉ là nước lọc chứ không phải nước cam hay rượu nếu không thì... tôi sẽ chẳng có cái gì để mặc.

Mặc legging đen,T-shirt trắng classic và một chiếc áo khoác bomber đen. Trên môi là màu High Drama của dòng MAC gì gì đó mà quá dài để tôi nhớ? Matte Liquid Lipcolor ? Đại loại thế. Tôi có quá nhiều thỏi màu đỏ rượu và đỏ mận đến nỗi tôi còn không thể nhớ tôi quá bao nhiêu thỏi.

-Vio bên chỗ đấy hình như đang có vụ gì đấy! Qua xem đi.

Phương Anh kéo tôi ra xem một chỗ đang tụ hội gì đó. Bản tính hiếu kì của con người mà,tôi nhìn vào nơi tập chung. À,một đám con trai. Trông cũng được nhưng chắc toàn playboy. Ô hô,ai kia ? Tình đầu của mình kìa.

-Chẳng phải Minh Quân kia sao? Ra chào anh ấy một phát không ?

Phương Anh hỏi ý tôi,suýt quên bọn tôi (gồm cả tình đầu) học cùng trường cấp 2.

-Chào thì chào.

Con Phương Anh được đà tiến tới,chen lấy xô đẩy. Và nó làm việc mà tôi cho là nó sẽ phải hổi hận cả đời.

-Nguyễn Hoàng Minh Quân chó!

Vâng đúng rồi đấy,nó cho thêm từ chó vào. Và tôi ước mình biến mất ngay-lập-tức,bởi vì lũ fangirl đang nhìn con Phương Anh như muốn ăn tươi nuốt sống. Quan trọng hơn cả,nó còn đang khoác tay tôi!!!!! Chúa tôi!!!!!

Đúng như dự đoán,tình đầu của tôi đi về phía bọn tôi.

-Phương Anh ? Em cũng học trường này hả ?

Tôi đã nói là đàn anh hơn tôi 1 tuổi chưa nhỉ ? Chắc chưa rồi,mấy bạn ngạc nhiên thế cơ mà.

-Chào đàn anh! Anh có nhận ra đây là ai không ?

Nó chỉ tay sang tôi. Tôi chắc chắn anh ta không nhận ra tôi,đương nhiên rồi tôi cũng không nhận ra cơ mà. Thôi thì nhìn bản mặt đần đàn của anh ta cũng thương,thôi thì cho một vái gợi ý.

-Lại một vài phút giây đần thối hả đàn anh down?

Mặt hắn ta bất ngờ,sau đó tái mẹt,sau đó lại ửng hồng lên. Tôi có cảm giác anh ta vừa mới nhận ra tôi,sau đó không tin được,sau đó đã tiêu hóa tôi của ngày hôm nay.

-Vio !

Tôi ngật đầu ,nhún vai một cái sau đó kéo tay con kia.

-Gặp anh chào một câu,thế thôi. Bọn em đi đây.

Tôi kéo con Phương Anh đang ngơ ngơ như kiểu tại sao mới gặp đã đi rồi. Đang đi nửa chừng thì có tiếng gọi lại.

-Đợi đã,Vio,Phương Anh các em mới vào trường đúng không ? Hay để bọn anh dẫn đi tham quan luôn.

-Dạ thôi ạ.

Tôi cố gắng nở nụ cười thân thiện nhất của mình.

-Đúng rồi em gái xinh đẹp! Có khi lại tìm được anh nào đấy? Anh chẳng hạn.

Tôi híp mắt,bỏ tay con kia ra. Bước tới trước mặt chàng trai kia. Soi soi một tý.

-Anh thì mặt cũng được đấy,style cũng chất, thân hình cũng gọi là làm được người mẫu đấy. Mỗi tội là tôi không thích Prince Charming. Nên là anh có thể tắt cái nụ cười Colgate đi được rồi đấy. Cảm ơn vì điều đó!

Tôi xoay gót giày bỏ đi. Con Phương Anh vẫn ngơ ngác như con nai vàng. Nó còn với đằng sau:

-Anh ơi,em xin lỗi. Con này nó bị diên ấy mà.

Tôi cũng mặc kệ nó,mấy chị em trong trường này cũng nên dẹp bỏ duy nghĩ rằng sẽ có true love ở ngoài đời thực đi.

Đi thẳng vào lớp học đã được thông báo trước và mong rằng sẽ chẳng cái chuyện gì quá tệ sẽ diễn ra ở đây nữa bởi vì con Phương Anh-nó đăng ký một môn hoàn toàn khác tôi nghĩa là tôi sẽ phải tự lực gánh sinh vào ngày đầu tiên lên lớp.

-Cô thực sự can đảm khi nói thế với thằng Trung đấy,thằng đấy chắc chắn sẽ ngồi khóc ở đâu đấy vì tuyệt vọng.

Tôi nhìn sang bên cạnh,tên hôm qua ở SKLock (cái tên nhìn tôi sau khi tôi xổ một trận với tên nhân viên ý)

-Ồ,thế à. Tôi tưởng con trai các anh phải thẳng thắn lắm chứ.

Tôi đập đập cái bút xuống bàn. Tên kia chắc chắn không nhận ra tôi, đó là thời gian tệ nhất của tôi. Chết mất!!!!

-May mắn khi cô không vác cái bộ quần áo hôm qua đi. Không thằng Trung chắc tự kỉ ở nhà luôn mất.

Tôi quay sàn hắn ta.

-Anh...nhận ra tôi ?

-Chẳng lẽ không?

Tôi gục đầu xuống bàn,** giết tôi đi. Cho tôi cái hố nào để chui xuống.

-My goddd.

Tôi than dài.

-Hoàng Minh Khôi .

-Violet Phạm.

-Lai Anh.

-Đúng rồi đấy!

Tôi tự giới thiệu tên mình. Dù sao tôi cũng chẳng mất gì.

-Số 5 đường XX 9 giờ tối nay.

-Party all night ?

-Giờ về tự do.

-Ok,thanks for inviting.

------------------9 giờ 30' tối-------------

Tôi đang chỉnh lại tóc của mình,nó xuống tông rồi,mai đi nhuộm lại đấy là nếu như tôi đang không nằm trên giường thằng nào đó.

Chỉnh lại chiếc quần short đen bó sát cùng với chiếc áo kiểu gì đó tôi chả biết. Nó căn bản là một chiếc áo hai dây bó sát và một lớp ren bên ngoài.

Và đương nhiên với nhiệt độ 15°C ở ngoài kia. Tôi không ngu gì mặc thế này ra đường. Khoác chiếc áo lông thú màu trắng,bước lên đôi high-heels đen 3 phân,và đương nhiên không quên son. Thỏi Milani Amore Matte 35 Attraction phù hợp hơn cả. Yên tâm đi,đợt này tôi nhớ tên rồi. Rẻ nhưng mà đẹp.

Chuẩn bị xong xuôi,tôi bước ra khỏi nhà và đi bộ đến đó,tôi không bị ngu cũng không bị điên nhưng địa điên bữa tiệc và nhà tôi cách nhau 1km và sẽ chẳng có thằng điên lái taxi nào chở đi 1km. 6.000? 5.000? Nay,never

Mới bước đến gần đó,tôi đã nghe thấy tiếng nhạc ầm ĩ,và đang có rất nhiều cặp đang trao cho nhau những nụ hôi "nồng thắm". Cứ yêu lắm đi em,đau khổ nhiều thôi.

Tiếng cạch cạch từ đôi giày cao gót của tôi phát ra. Hiên ngang đi vào từ cửa chính. Nhìn qua một lượt, có vẻ như có mình tôi là năm nhất ở đây. Bước tới quầy bar,tự do lấy một chai Tequila,lấy cốc và đá,rất tự nhiên.

Tự rót cho mình một ly thật đầy. Từ từ nhâm nhi cái nóng rát của nó. Sự bình yên của tôi bị phá hủy khi một đàn anh nào đó đứng trước mặt tôi.

-Cô em mới nhỉ? Năm nhất hả?

Tôi giơ ly rượu gật đầu.

-Vậy cho anh xin số điện thoại được không? Thỉnh thoảng tán gẫu một chút.

Tôi đặt cốc rượu xuống.

-Tình một đêm thì ok,nhưng tán gẫu ? Lượn cho em nhờ.

Tôi lại nâng cốc rượu lên,mấy tên kia bỏ đi. Mong chờ có mối quan hệ nghiêm túc ? Đùa tôi chứ ?!

-Tình một đêm thì ok?

Tôi quay sang nơi có giọng nói phát ra.

-Hoàng Minh Khôi

-Một đứa con gái không nên nói câu đấy.

-Tùy anh nghĩ thôi. Mà bữa tiệc này của ai?

-Tên sáng nay bị cô cho hóa đá.

-À,Trung ý hả. Phiền anh có thể nói với anh ta là thay loại nhạc Trap rẻ tiền này đi được không?

-Nó sẽ chẳng bao giờ đổi đâu.

Tôi nhún vai ,lại tiếp tục nhâm nhi cốc rượu của mình.

-Tình một đêm thì ok phải không ?

-Ở đây,hay trên kia ?

-Tôi thích trên kia hơn.

-Ok,đi thôi. Dẫn đường đi.

Tôi và Khôi đi lên trên tầng,đóng cánh cửa phòng ngủ của ai đó lại. Bắt đầu cảnh nóng bỏng.

-Một tay chơi có nghề nhỉ?

Tôi choàng tay qua cổ anh ta.

-The game never stops babe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro