Chương 8: Ai dám làm em tức? Anh xin lỗi nó!
Mãi gần 8h, Vị Nam bị mùi thức ăn đánh cho tỉnh ngủ.
Cô bò dậy, lười biếng đánh răng,, rửa mặt, rồi ra ngoài bàn ăn.
Lê An vừa dọn xong bữa sáng, thấy cô ra, liền chạy đến ôm cô, nhấc bổng lên.
- Vợ ơi ~~~
...
Chết tiệt! Đáng yêu quá! Chịu không nổi!
Cô luống cuống ôm lấy cổ hắn, sợ ngã. Còn hắn vẫn vui vẻ bế cô lên ghế ở bàn ăn, còn định đút cho cô ăn nữa.
Trái tim già cỗi này chịu không nổi nhiều kích thích như thế.
- Đ... Để em tự ăn được. - Cô lúng túng ngồi sang ghế bên cạnh, tự giác lấy bát đũa của mình.
Thôi tùy em, dù sao, em sớm muộn cũng sẽ phải dựa vào anh, không thể chạy thoát nổi.
- Ừm, hôm nay có đau không?
Đau gần chết. Buổi sáng eo cùng hông cô nhức nhối, đầu vú bị hắn lôi kéo, cắn mút đến phát sưng, vẫn chưa khỏi.
Cô giận dỗi cắm mạnh đũa xuống, gằn giọng.
- Đau! Rất đau!
Lê An vẫn cứ cười nhăn nhở, đút một miếng thịt mềm cho cô. Rồi cứ thế, không để cô động đũa, liên tục gắp cho cô ăn.
Tự dưng Vị Nam cảm thấy cô giống người què tay...?
Ăn xong, cô phồng má đi rửa bát, kéo theo một cái đuôi đằng sau.
- Sao giận anh rồi?
- Không có.
- Hửm? Anh ngửi thấy mùi tức giận của chị bé nhà anh quanh đây luôn rồi nè~
Cô không đáp lời hắn.
Xem ra, là bị cắn đau nên giận rồi. Nhưng hôm qua cô ấy rên rỉ có vẻ rất sướng mà nhỉ?
Hắn cứ dính lấy cô không buông, nũng nịu mãi. Vị Nam rửa bát xong, lau dọn bếp, rửa tay, rồi quay ra nhăn nhó nhìn hắn.
- Em đau lắm à? Cho cắn lại nè? Thật đó! - Lê An ra sức dỗ dành cô, tỏ vẻ đáng thương.
Đúng như hắn mong đợi, khuôn mặt của cô đã giãn bớt ra, vành tai nóng đỏ bừng.
Hắn bế cô ra sofa, đặt cô ngồi xuống, rồi quỳ xuống trước chân cô, tự giác lột áo, nhắm mắt dang tay, tỏ ý: mời, của em tất.
Vị Nam phì cười trước hành động đó. Cô cúi xuống, hôn môi hắn, chùn chụt cuốn nút nước bọt cùng lưỡi hắn, hôn mãi chẳng chán.
Cô kéo hắn nằm lên ghế, gặm lấy cổ trắng của hắn, nghịch ngợm đầu ti trong tay. Ừm, ngực hắn có lẽ do tập nên có chút đàn hồi, sờ rất thích. Những dấu hôn cứ dày dần. Cô còn ngang nhiên cắn lấy đầu ti, day day, để lại một dấu răng lớn trên đó.
- Ưm, nhẹ chút nào Vị Nam ~ - Lê An có chút đau, hừ hừ rên rỉ, nhưng cô không chịu dừng lại.
Tay nhỏ thò xuống đũng quần, xoa xoa thứ dương vật vừa sáng đã cương cứng qua lớp quần lót.
- Đêm qua em không thỏa mãn anh à?
Vị Nam có hơi phật lòng nhìn hắn. Rõ ràng xuất nhiều đến vậy, mà sáng nay vẫn đủ tinh lực để lên!
- Đâu có đâu, đáng lẽ hết rồi mà tại em cắn anh nên nó lại phải lên ấy chứ.
- Thật sự?
- Thật mà ~ Em không tin anh à? Giờ em vuốt nó chỉ ra dịch thôi, hết tinh rồi ~ em vắt cạn anh rồi. - Nói xong, hắn tự thấy xấu hổ mà che mặt e thẹn.
Lúc lâm trận, hắn là kẻ biến thái. Nhưng ra rồi, hắn sẽ tự thấy ngại về những gì hắn từng nói lúc làm tình.
Vẫn đáng yêu chán.
Vị Nam liếm mút hắn không rời, khiến cơ thể cô bắt đầu sinh ra phản ứng.
Cô vén váy, để lộ cặp mông vẫn còn hơi hồng hào cùng vài dấu tay. Hôm nay cô ấy mặc một chiếc quần lót lọt khe ren đen. Nó nhỏ đến mức, lọt thỏm giữa khe âm huyệt đang rỉ nước. Vị Nam trèo lên mặt Lê An, thả váy xuống, che kín khuôn mặt hắn, chỉ để hắn nhìn từ dưới váy lên nơi sâu kín đầy dịch đó cùng cặp vú vừa xinh của mình.
- Hửm, em muốn làm gì?
- Liếm nó giúp em. Em ngứa ~
- Nhưng liếm chỗ nào? - hắn vừa nói, vừa thở sát vào âm huyệt, khiến nó rỉ thành những sợi dịch mỏng, nhớp nháp chảy xuống miệng hắn.
- Lỗ.... nhỏ ~ liếm hột le cùng cái lỗ đang nứng của em đi ah ~~~~
Chị bé khiêu gợi quá đi.
Hắn kéo chị bé ngồi sát lên mặt mình, luồn lưỡi vào âm đạo, ra vào trong đó, thỉnh thoảng còn cắn hột le khiến cô bắt đầu chìm trong sung sướng, miệng rên rỉ ưm ah dâm đãng.
Vị Nam cúi xuống, tìm đến thứ dương vật to lớn kia, móc ra, rồi liếm láp, ngậm vào trong miệng.
- Ư Ưm ưm ưm ~ ah ah ah ~~~ - được thỏa mãn cả hai cái lỗ cùng một lúc, Vị Nam rên càng lúc càng hăng. Lúc cô chuẩn bị lên đỉnh, bỗng Lê An dừng lại.
- Ưm nữa đi mà ~ Sao lại dừng rồi? - Vị Nam gấp gáp hỏi hắn. Lê An chỉ cười nhẹ, chỉ lên đồng hồ.
- 8h20 rồi, không đi làm sẽ muộn đó. Em muốn nghỉ làm ở nhà chơi với anh hả? - Hắn luyến tiếc liếm thêm một cái, rồi ngồi dậy.
Dù đang nứng vô cùng, nhưng Vị Nam vẫn phải đi làm. Hôm nay còn họp ban lãnh đạo trong tập đoàn nữa chứ, giám đốc các chi nhánh sẽ sớm đến, trốn sao được.
Nhưng mà...
Lê An định mặc lại quần áo, thì thấy Vị Nam quỳ lên ghế sofa, quay mông về phía hắn, chiếc váy dài bị tuột xuống, lồ lộ trước mắt hắn là cặp mông hồng cùng âm huyệt rỉ nước. Cô thậm chí còn dùng tay kéo chiếc quần lót tí xíu ra, banh môi nhỏ nhớp nháp nước, xoa xoa nó khiến dịch nhầy chảy nhóp nhép không ngừng.
- Ưm, vậy anh nên làm nhanh một chút ~ - Cô quay lại nhìn hắn, ngón tay vẫn đang tự xoa chính mình, móc lấy dịch mật từ âm huyệt, một tay cho lên miệng, mút mát chùn chụt. - Nhanh đút con cu của anh vào đây đi, em nứng ~ ưm ah nhanh nào ~
....
Không một thằng đàn ông nào chịu nổi cảnh này khi người yêu của hắn dâm đãng mời gọi như thế.
Lê An cởi quần, đem đầu khấc chà xát một chút trên môi nhỏ, để dương vật thấm đẫm âm dịch của cô, rồi thô bạo nhét vào. Hắn đâm mạnh và sâu đến mức cô có thể cảm thấy tinh hoàn của hắn đang đánh vào mép huyệt của cô, những sợi lông mu lưa thưa của hắn cũng dính đầy dịch nhớp nháp, cọ vào mông cô. Những âm thanh ra vào cứ thế bành bạch vang lên, khiến âm huyệt của cô rỉ nước không ngừng, thậm chí còn thấy dịch nhầy quyện vào nhau thành bọt trắng, chảy xuống ghế.
- Ưm ah ~ ah ah ah nữa đi ~ ah ah ah ứm sướng ~ ah ah ah ưm ưm ~ sướng ~~~ ah ~
Chết tiệt. Cái cơ thể dâm đãng này là gì vậy? Nó cứ như nam châm hút lấy hắn, vắt cạn tinh dịch của hắn, nhưng hắn lại không cách nào thoát ra được thứ dục vọng nguyên thủy này.
Chát, chát
Hắn tát mạnh vào mông cô, một tay bóp lấy cái cổ nhỏ, thô bạo ra vào âm huyệt đầy nước và dịch.
- Đĩ dâm của anh ~ ah ~ ah ra với anh ~ ah ~
Trải qua một đêm đâm cô không ngừng, tinh dịch của hắn đã loãng hơn nhiều, nhưng vẫn đủ để khiến cô sướng đến run người, phun nước sướng ướt ghế sofa.
Thật may là mấy ngày ở với cô, hắn đều uống thuốc tránh thai cho nam đều đặn. Nếu không, với nàng dâm nữ này, hắn sợ sẽ làm cô đến mang bầu chục đứa mất.
Mà hắn mới nghĩ được 5 cái tên thôi....
Lê An bế thốc cô lên, đem cô tắm qua rồi giúp cô mặc đồ, tự thay lại đồ cũ của mình, rồi chở cô đến công ty.
Khi đến trạm xe buýt gần nhất công ty, Vị Nam bảo hắn muốn xuống.
- Ở công ty đừng nháo, và chị không muốn công khai mối quan hệ mờ ám này đâu. - Vị Nam cầm lấy balo, định ra khỏi xe, thì bị Lê An giữ lại.
Hắn kéo cô vào lòng, đeo lên cổ cô một sợi dây chuyền bằng bạc, trên đó có một chiếc nhẫn đính kim cương bọc trong một đóa hồng, vô cùng tinh xảo và đẹp đẽ.
- Cái này là...
- Quà kỉ niệm ngày chúng mình kết hôn. - Hắn nâng nhẹ đầu cô, hôn lên trán.
- K... kết... kết ... kết hôn??? Cái... ưm - Vị Nam định phản khánh thì bị hắn nút lấy môi miệng, không cách nào nói được.
- Vợ yêu, đi làm vui vẻ nha~ - hắn nhẹ nhàng mở cửa, để cô ra ngoài.
Vị Nam ngẩn người, vội vàng giấu sợi dây chuyền trong áo, rồi chạy mải vào xe buýt. Thật bất công! Tại sao lại đáng yêu như vậy chứ! Vị Nam tự vỗ vỗ hai má, chấn chỉnh cảm xúc để đi làm.
Hôm nay Vị Nam đến sát giờ.
Vừa bước vào sảnh lớn, đã nhìn thấy Lê An bị một đám đồng nghiệp nam lẫn nữ vây lấy, dồn dập hỏi hắn về cái thông báo sáng nãy trên trang cá nhân.
Cô vờ như không để ý mà lướt qua, khẩu trang có thể che được khuôn mặt đang đỏ ửng vì xấu hổ, nhưng đôi tai thì không.
Lê An liếc mắt sang, thấy vợ yêu của hắn đang cố làm mặt lạnh mà phì cười. Đôi tai ấy đã tố cáo tất cả.
Thậm chí, lúc sáng mặc đồ cho cô, hắn còn cố ý chỉnh cổ áo sao cho lồ lộ dấu hôn từ hắn. Nhưng hình như chị ấy không biết, lại càng không có ai dám nhìn thẳng cô nên cô cứ vô tư cho cả thiên hạ xem cái cổ bị chó gặm như thế.
Cho đến khi thằng cha giám đốc điều hành đến.
Lê An nghiến răng khi thấy lão già mất nết đó tỏ ra thân thiết với cô. Lão già với đam mê mai mối trong công ty, ai có năng lực hoặc nhan sắc tí là lại hỏi có cưới con gái/ trai hắn không, có lấy abcdxyz bên phòng efghiklm không, chi nhánh nopqtuw không,.... đủ giống. Lão còn nói cái gì với cô, khiến cô che mất cái dấu hôn đó rồi.
Mẹ kiếp!
Hắn rất muốn lao ra giữ chặt Vị Nam lại, sẵn sàng cắn xé thằng ml nào dám ngo ngoe trước mặt cô, nhưng so với ghen, hắn lại sợ cô ghét hắn hơn.
Đành phải ngậm hũ giấm chua lè lại, nín nhịn chờ thời cơ.
Cuộc họp ban lãnh đạo kéo dài đến trưa, may sao có người nhắc nên mới tạm nghỉ, không thì cả đàn đã lao vào cắn xé nhau tiếp rồi.
Vị Nam mệt mỏi trở về phòng làm việc. Họp ở tầng 18, còn cô ở tầng 15.
Vừa vào phòng, cô đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm nức mũi rồi.
...
Kèm thêm một con Golden đang ngồi trên sofa chờ cô với ánh mắt háo hức nữa...
Vị Nam mang vẻ mặt hầm hố, mọi cáu giận bị dồn nén khiến cô khó có thể kiểm soát sắc mặt.
Nhưng thấy Lê An, hình như là đã tốt hơn một chút.
Cô lao vào lòng hắn, đấm thùm thụp vào người hắn xả tức.
- Ai ui sao đánh anh rồi? Ai làm vợ anh cáu vậy? Để anh ....
- Mấy thằng đầu trâu mặt ngựa tâm hồn chó dại trong ban lãnh đạo!
...
- Để anh đi xin lỗi, yên tâm, khoản này anh là nhất!
Nhưng nói thế chỉ khiến cô bực thêm, đấm cũng đau hơn. Thôi thì vì sự nghiệp dỗ vợ....
- Cái này để nào anh mua lại cái tập đoàn này, anh đánh hết luôn!
- Thật không?
- Thật!
- Có đánh em không?
- Đánh trên giường thì đánh.
Cợt nhả! Cơn giận đã vơi hơn nửa nhưng cô vẫn muốn hắn dỗ, liền phụng phịu rúc đầu vào ngực hắn, giống như một đứa trẻ.
- Rồi rồi muốn cắn người đúng không? - Lạ gì cái trò này nữa.
Bị đoán trúng nhưng Vị Nam vẫn mặt dày gật đầu, trông có vẻ rất háo hức.
...
Đành phải hy sinh tấm thân nhỏ này đổi lấy hòa bình thế giới thôi.
Lê An cởi áo sơ mi, bày ra cơ thể đầy dấu vết của Vị Nam, dùng ánh mắt nuông chiều nhìn cô, tay xoa xoa mái tóc đen mượt ấy.
Chỉ chờ có thế, cô bò lên người hắn, thỏa mãn hàm răng ngứa ngáy muốn cắn người của mình, liếm mút toàn bộ phần trên của hắn. Thỉnh thoảng cũng không quên ngẩng lên hôn hít môi lưỡi hắn. Cái mùi vị nam nhân này, nghiện là dở rồi.
Vị Nam còn đặc biệt thích dày vò đầu ti hồng hồng của người ta nữa!
Cô liếm nó đến phát cứng, rồi day day nó trong miệng, tay nhỏ bóp lấy vú hắn, khiến hắn rên nhẹ.
Cổ thiếu điều muốn mọc thêm con cu đụ chồng mình luôn rồi đấy.
Cắn mút cùng càn rỡ chán chê, Vị Nam mới hài lòng nhả đầu ti của hắn ra.
- Hết giận chưa?
- Rồi.
- Ăn cơm thôi nào ~ - Hắn dùng khăn khô lau qua phần thân trên dính đầy nước bọt của mình, rồi mặc lại áo, mở hộp cơm đã chuẩn bị sẵn cho cô.
Hóa ra cảm giác được người ta nuông chiều lại ấm áp đến vậy, dường như mọi ấm ức cùng tủi thân đều vì một cái ôm mà biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro