#1
Hà Nội ấy hả.
Với em là hàng ngàn vụn vỡ đau thương.
Cả một bầu trời Hà Nội rộng lớn, biết tìm nhau thế nào giữa biển người mênh mông.
Cùng một thành phố, ngỡ cách một vòng trái đất. Người đi thẳng em rẽ ngang. Hệt như trò chơi trốn tìm không hồi kết.
Hai đường thẳng song song chỉ nên tồn tại đơn lẻ, một khi gặp nhau sẽ tan vỡ như những mảnh thủy tinh ấy.
Hay là thôi mình buông tay đi, anh tìm người mới, còn mình em ôm trọn Hà Nội dấu yêu. Có lẽ, yêu Hà Nội sẽ không cô đơn như yêu anh.
Tình mình đành thôi, chẳng thể thành đôi nhỉ
Ừ ngày mình yêu nhau bầu trời xanh một màu xanh rất khác. Ngày mình mất nhau bầu trời xám xịt thẳm sâu nỗi đau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro