Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ngoại truyện

"Vệ Khuynh, huynh mau mau đưa cần câu cho ta." Âu Mạch Lương ngồi trên cành cây nói xuống.

"Của nàng đâu?"

"Hì, mất rồi."

"Vậy nhịn đi, chờ ta câu được một con đã. Ngồi yên đó, nàng mà ngã là không ai đỡ được đâu."

Đường Vệ Khuynh lại cụp mắt xuống tiếp tục chăm chú quan sát mặt hồ. Mặt nước gợn sóng lăn tăn theo làn gió, từng đợt sóng tản ra theo chuyển động của chiếc phao câu gỗ. Dưới làn nước là bóng của vài con cá, nó bơi hai ba lần quanh mồi câu.

Đột nhiên phao câu bị dựt mạnh xuống. Nhân lúc đó hắc nhấc mạnh cần câu, nước bắn lên thành một đường cong tuyệt đẹp rồi rơi trở lại mặt hồ. Rơi xuống đâu, mặt nước lại rung rinh đến đấy.

Ánh chiều tà chiếu vào nửa bên mặt của Đường Vệ Khuynh... Hắn, đang cười.

"Con này khá to đấy." Hắn nói rồi gỡ con cá khỏi móc câu.

"Đừng kiêu ngạo sớm, để ta thử xem." Âu Mạch Lương liền nhảy xuống bụp xuống, Đường Vệ Khuynh bất đắc dĩ phải đứng lên để cho nàng nhào vào lòng, nàng lại tiếp tục tinh nghịch vùng khỏi hắn để cướp lấy chiếc cần câu.

"Được được, nàng thử đi." Hắn cười rồi nhường chỗ cho nàng. Trên tảng đá là một cây đàn tranh tuyệt đẹp, được nạm vỏ sò óng ánh, khắc chìm những đóa hoa súng trang nhã, phảng phất còn ngửi thấy mùi gỗ hương dìu dịu lan tỏa.

Hắn ngồi xuống, móng tay nhẹ nhàng gảy đàn, dây đàn rung lên, từng hồi từng hồi giai điệu thánh thót, âm sắc trong trẻo vang vọng khắp một vùng.

Hàng liễu khẽ đu đưa qua lại, trên lá còn đọng sương trong vắt. Cơn gió thổi làm tán liễu lay động, lay động cả trái tim hắn.

Khung cảnh núi rừng kinh động nhân tâm, từng nốt nhạc vang lên sáng sủa mà thanh thoát, chạm đến tận đáy lòng người.

"Nè, nè."

"Hửm."

"Lần sau ta lại đi nữa nhé!"

"Bất cứ khi nào nàng muốn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro