tác giả :thiên munz
Gần nhà bạn tôi có một căn nhà đổ
nát . Hình như đã bị người ta bỏ hoang từ nhiều lăm trước đây ,căn nhà đó khiến cho tôi một cảm giác lạnh . Từ những cái nhìn đầu tiên tôi nhìn thấy căn nhà đó .Tôi đã cảm thấy sợ sệt
Tối hôm đó là ngày sinh nhật bạn tôi .Cả lũ tụi tôi ăn sinh nhật song đã rủ nhau chơi trò trơi chốn tìm. Cả bọn cử ra một đứa bịch mắt để cả bọn có thể đi trốn. Khi đã hết khẩu hiệu , là tôi và lũ bạn đã tìm được chỗ giấu riêng cho mình. Cả bọn mỗi người dấu một phương ,tại trời tối nên cũng không biết các bạn giấu chỗ nào . Riêng tôi thằng bảo đã đi giấu vào một căn nhà gần đó , căn nhà khó chụi ,ẩm ướt và có nhiều mạng nhện .Trời thì tối hai thằng tôi đã tìm một góc để giấu mình .
Và điều khì lạ của căn nhà đó bắt đầu nổi lên
Trong căn nhà đó có một chú mèo đen bé nhẩy xổ nên vì điều gì đó. Có một làn gió nhẹ thổi qua làm tôi có một chút lạnh . Sau căn nhà lại là một bãi cây dậm rạp, có những tiến hú vang lên hú,hú ,hú... Củ những chú cú mèo .Như đang nhắc nhở chúng tôi phải rời khỏi đó
Cơ thể tôi như đang toát ra một nỗi sợ không thể nói nên, nỗi sợ đang bao kín tôi bằng nột cách gì đó.Bên ngoài đã có một chút gió đã khiến tôi có cảm giác lạnh sương gáy
Tôi sợ ,một nỗi sợ khó chụi .Tôi quay lại nhì bảo nhưng tôi lại không nhìn thấy gì cả chỉ thấy một thứ gì sáng lên rồi lại tắt .
- Tôi hỏi Bảo"mày có trông thấy một thứ ánh sáng vừa tắt không"
- Bảo đáp
Không tao không nhìn thấy thứ ánh sáng mày nói
Tôi nghĩ là tôi nhìn nhầm nhưng sự âm u của căn nhà khiến tôi thêm nỗi sợ
Đột nhiên có một tiếng đập của của gió . Nhưng sao tôi cứ nghĩ vẩn vơ là có gì đi vừa đập cửa . Rồi ra nhiều tiếng động khác. Lúc này hai đứa mới biết nỗi sợ đó là đây.
Hai đứa bảo nhau "mình rời khỏi căn nhà đi ,tớ không thấy căn nhà an toàn"
Vừa ra khỏi tôi đã thấy một tiếng gõ cửa thật to . Nhưng lần này là không có gió cho nên không phải tại gió đạo cửa . Hai đứa hốt hoảng chạy khỏi đó thật nhanh
Chạy đến nơi tập kết chơi trò trốn tìm ,thì tôi và bảo kể hết về việc mình ở căn nhà mà có những chuyện kì lạ.làm tôi phải sợ sởn gai ốc lên
Bọn nó trêu "hai chúng mày liều thật phải tao thì tao đã chạy khỏ đấy từ lúc có tiếng gió rồi đó"
- nó trêu tiếp ' nhà có ma đó có người phụ nữ treo cổ vì oánh hận người tình phản bội , vào nửa đem cô ta hay khóc một mình vì nỗi ức đó'
Tôi nghe mà không nói nổi lên một lời
Chân tay bủn rủn cùng với chuyện vừa trải qua . Tuy đó là một lời trêu trọc của bạn bè cũng khiến tôi phải sợ kiếp hồn , chạy vía
Nếu tôi còn gặp gì khì lạ ở đó thì tôi lúc đi có nói nổi câu gì nữa không
Tôi tự nhận tôi nhát gan nhưng thiệt ra nỗi sợ đó tự nhắc nhở nhìn về chuyện tâm linh
Sưa tôi đã không tin về điều khì lạ trên đời có ma quỷ nhưng giờ thì tin, may mắn thay không gặp gì lạ gì 😱😱😱đó . Đến giờ mà nỗi sợ đi vẫn còn đói vối tôi thật khủng khiếp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro