Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Một cách khác để nói nhớ


Không repost dưới mọi hình thức. Xin cảm ơn

Nhân vật: Hisoka x Illumi (Hunter x hunter)

Tag: soft, fluff

(Nhân một ngày buồn chán, up lên để tự vui haha)

***

Giũ đi lớp phấn trang điểm, gội bỏ lớp keo tóc, Hisoka lại thành một gã đàn ông quyến rũ một cách "chuẩn mực". Bình thường thì hắn không phải không hấp dẫn, ngược lại đằng khác với chiều cao một mét tám mươi bảy, thân hình cân đối săn chắc, gương mặt ưa nhìn, hắn thuộc top những chủ tầng đẹp trai ở Đấu trường trên không. Tuy vậy, cũng là lúc bình thường, tức là lúc hắn mang bản mặt chú hề và lớp cánh kỳ dị, sự đẹp của hắn không thể cứu vãn được cái sự biến thái của hắn.

Khoác lấy chiếc áo ngủ, hắn sải chân bước đến ô cửa kính kéo dài đến sát đất. Thành phố bên dưới về đêm rực rỡ ánh đèn tự hào với sự không ngủ của nó. Đã quá nửa đêm, Hisoka không có hứng ra ngoài tìm vật " đùa giỡn" hôm nay. Chi bằng gọi một ả đến vừa làm tình vừa ngắm cảnh đêm coi như giết thời gian, hắn nghĩ.

Đấu trường trên không là nơi điên rồ, tàn dã với kẻ yếu nhưng với những kẻ mạnh như các chủ tầng thì đãi ngộ nơi đây cực kỳ tốt. Chưa đầy một phút sau khi Hisoka nhấc điện thoại phòng liên hệ với nhân viên quản lý, giọng nữ nhân viên vang lên: "Thưa ngài, ngài có yêu cầu gì ạ?" – "Cho một cô đến phòng ta là được rồi", hắn nói, chực chờ dập máy. Tức thì, nữ nhân viên lại hỏi: "Ngài có yêu cầu đặc biệt gì về đối tác không ạ?". Hisoka hầu như không có sở thích đặc biệt nào về mặt này. Với hắn thì cứ thân hình bốc lửa là hắn duyệt, còn mặt tròn hay méo, tóc ngắn hay dài thì hắn chẳng quan tâm. "Không." Hắn đáp gọn lỏn rồi cúp máy. Hiển nhiên Đấu trường trên không sẽ không làm hắn thất vọng.

Một ly rượu vang hảo hạng. Và một cô nàng nóng bỏng sẽ đến sau một lúc nữa. Đêm nay sẽ bớt nhàm chán đây, hắn vừa ngồi vắt chân trên chiếc ghế sô-pha được đặt trước khung cửa dài vừa nhâm nhi vị ngọt của rượu nho trong miệng. Tiếng điện thoại lại reo, cắt đứt cảm hứng "lãng mạn" đang chực chờ bộc phát bên dưới hắn. Hắn mà biết ả nhân viên nào gọi dai đến thế hắn nhất định sẽ giết chết ả. Ngay ngày mai, à không ngay hôm nay, ngày mới đã sang được một lúc rồi. Nhưng rồi hắn chợt nhận ra không phải điện thoại phòng đang kêu mà là điện thoại của hắn đang rung chuông. Hắn quả thật muốn giết chết phiên bản Hi-đặt chuông điện thoại trùng điện thoại phòng-soka. Vươn tay lấy điện thoại đang điên cuồng réo ở chiếc bàn sau lưng, hắn thấy màn hình đen trắng hiển thị "Illumi". Như một phản xạ tự nhiên, hắn ngay lập tức nhấn nút nghe.

"Ưm~, Illu, tôi nghe~"

Phải mất một lúc sau Hisoka mới nghe được giọng nói lành lạnh, đều đều như tụng kinh.
"A, Hisoka, anh khỏe không?"

Hắn đơ mất vài giây để nhận ra Illumi đang cố gắng bắt đầu một cuộc hội thoại thông thường.
"Illu, em có thể bắt đầu một cuộc hội thoại với bất kỳ điều gì, miễn là đối phương không phật ý. Em hiểu không?"

"Ừ, thế anh khỏe không?"

Hẳn là việc hắn không phật ý khiến Illumi tiếp tục đeo bám chủ đề này. "Em cứ đến thăm tôi là biết tôi khỏe hay không mà~"

Illumi không đáp lại. Nếu như mặt đối mặt thì chí ít hắn có thể đoán được đôi phần Illumi đang nghĩ gì trong đầu. Bây giờ thì bảo hắn nghe tiếng thở đều đều ngàn năm như một này mà đoán thì hắn bó cả tay lẫn chân. "Illu, em còn nghe không?"

"Còn."

"Em im lặng làm tôi tưởng em đang ngủ chứ." Cũng chẳng mất gì, hắn đoán bừa một lý do. Hắn chưa muốn kết thúc cuộc nói chuyện hiếm hoi từ Illumi.

"Tôi đang nghĩ nên nói gì với anh vì tôi thấy anh vẫn khỏe re."

"Ví dụ như em có thể nói về việc hôm nay làm gì, ăn gì, có chuyện gì vui không. Mà lại nói đến ăn, tôi nghe nói ở Yorknew có một nhà hàng mới mở rất được. Tên là gì tôi cũng quên mất rồi, ở tầng 121 nhìn ra phía biển, vừa có đồ ăn ngon vừa có thể ngắm mặt trời mọc nha~."

"Ồ. Anh mà cũng có nhã hứng ngắm mặt trời mọc?"

"Có nha ♡. Những cái mỹ đều tuyệt vời. Mỹ cảnh, mỹ nhân, và tất nhiên là mỹ "thực"". Hắn nhớ đến những trái xanh trong vườn nhà hắn. Có trái ngây ngô, có trái ngang tàng không kém hắn, trái nào cũng đầy tiềm năng. Cơ mà các trái xanh của hắn vẫn còn cần "tắm nắng", "chăm bẵm" nên hắn tạm kìm nén mong muốn nghiền nát chúng lại. Hắn nghĩ đến mỹ nhân, và hắn chợt cảm thấy nếu người sắp đến tóc dài, mắt đen thì thật tuyệt. Hắn liếm mép đầy thèm thuồng.

"Ồ". Illumi không mặn không nhạt đáp.

"Nếu em thích thì để tôi dẫn em đi. Đương nhiên là tôi mời ♡."

"Tôi nghĩ giờ anh không rảnh cho việc này." Không hiểu sao hắn có thể thấy một Illumi khó chịu trước mặt. Chắc là hắn say rồi.

"Hử?" Hắn cẩn thận hỏi lại.

"Có người gõ cửa phòng anh kìa." Hắn giật mình vì quên mất việc mình đã gọi một ả đến chơi đùa đêm nay. "Nếu anh có khách để tôi cúp máy."

"Ấy, đừng lạnh lùng thế chứ, Illu. Em đợi tôi một lát."

Nói đoạn, hắn đặt điện thoại lên ghế rồi ra mở cửa. Không phải tóc dài, mắt đen mà là tóc vàng xoăn tít, mắt xanh. Hắn từ chối mắt xanh đang chớp chớp bằng đúng một câu, rồi đóng sầm cửa lại.

Thật may cho hắn, Illumi không tuyệt tình đến mức cúp máy. Không những vậy, đối phương còn rất hợp tác hỏi hắn đang làm gì. Hắn cảm thấy có chút thành tựu.

"Đang nói chuyện với em này~."

"..."

"Đang uống rượu vang và ngắm cảnh đêm. Illu, trăng hôm nay rất đẹp đó~" Nhấp một chút rượu như nuốt cả trăng. "Còn em?"

"Ở nhà. Ừm. Trong phòng tôi."

Illumi không nói gì thêm nên Hisoka cũng không hỏi. Hisoka là một kẻ thức thời, hắn sẽ không đả động đến việc nhà của Illumi nếu Illumi không muốn nói. Nhà là tử huyệt của Illumi, hắn còn chưa muốn đấu với Illumi. Ít nhất là trong tương lai xa xa thì vẫn chưa muốn.

Hắn quay sang nói về những chuyện rất chi là chẳng ra làm sao. Như là việc hôm nay hắn đã giết chết kẻ thách đấu mà không cho tên đó cơ hội khoe ra bản lĩnh chỉ bởi vì hắn thấy nó quá chướng mắt. Cái mái tóc đen dài và đôi mắt đen trên gương mặt một kẻ hỡm hĩnh, yếu ớt thật làm hắn chán ghét. Hắn chẳng nói cho Illumi vì sao hắn thấy chán ghét, hắn chỉ đơn thuần kể hắn đã phi bài kín mặt cắt hết tóc tên đó và khoét cả hai mắt hắn. Illumi cũng rất phối hợp, "Ừ" mỗi khi hắn tường thuật và "Ồ" mỗi khi hắn nhấn nhá vào chi tiết nào đó.

Và rồi chẳng hiểu sao hắn lại quẹo câu chuyện sang giấc mơ hôm qua của hắn. Hắn mơ thấy hắn mặc bộ đồ làm vườn lang thang giữa sa mạc. Hắn chẳng thèm tìm nước, hắn tìm các trái xanh. Trớ trêu thay, chẳng có ai ở sa mạc ngoài hắn. Hắn chạy năm trăm dặm sang trái rồi năm trăm dặm sang phải rồi lại trái rồi lại phải. Thế mà không có lấy một mống nào, có khốn hắn không chứ. Illumi ồ hẳn hai lần.

Và hắn chợt thấy khát. Đồng hồ điểm chuông ba hồi khiến hắn nhận ra mình cứ nói thế chuyện với Illumi gần hai tiếng. Hắn đã bỏ việc chơi đùa với một cô nàng nóng bỏng dưới ánh trăng chỉ để ngồi đần trên ghế này nói chuyện điện thoại. Và thậm chí chỉ như nói chuyện độc thoại một mình. Hắn bỗng thấy chán.Một Illumi đang hưởng thụ "không khí gia đình ấm cúng" lại đi làm phiền hắn vào đêm khuya thanh vắng như thế này. Hắn cần một lý do chính đáng cho việc này. Nếu Illumi thực sự chỉ đơn giản gọi điện nói chuyện phiếm với hắn, hắn nhất định sẽ tặng cậu vài, à không, vài vài lá bài cho lần gặp tiếp.

Như thể nhận ra được sự thay đổi cảm xúc của hắn, giọng nói Illumi vang lên từ cõi xa vắng: "Hisoka?"

"Này, Illu, em" hắn ngưng một chút rồi nói "rốt cục gọi cho tôi có chuyện gì?". Nếu có cô ả nào bên hắn lúc này thì hẳn ả sẽ sợ phát khiếp khi thấy cái sát khí của hắn. Hắn nheo mắt lại nhìn thứ nước sóng sánh ánh vàng của cái ly trên tay.

Đầu dây bên kia im lặng. Với Hisoka thì hắn không để ý đến khoảng thời gian lặng lẽ kéo dài này. Cái hắn cần là câu trả lời. Mà hắn thì không ngại chờ đợi.

"Tôi không ngủ được." Chiếc ly trên tay hắn khẽ nứt vỡ làm chất lỏng chực chờ tóe ra ngoài.

Ngưng một lúc, thanh âm lạnh và đều lại vang lên. "Chỉ là tự dưng muốn nghe thấy giọng anh."

Sát khí quấn quanh căn phòng tức thì tan biến. Hisoka đơ người ra, hắn thấy hắn trong gương đang mở mắt to hơn thường lệ.

Phải mất đến một phút sau, hắn mới tìm lại được khả năng nói của mình.

"Illu"

"Ừ" Vẫn là cái chất giọng đều đều ấy vậy mà bây giờ với hắn chẳng khác gì thứ chất lỏng đang chảy ra từ chiếc ly vỡ trên sàn. Hắn khát.

"Illu~"

"Ừ" Hắn càng thấy cái tiếng ừ này đáng yêu rồi.

"Em nhớ tôi à?"

Hắn ngỡ tưởng hắn sẽ phải chờ một lúc lâu nhưng không, chỉ vài phút sau, sóng điện đã truyền đến tai hắn thanh âm. Lần này không phải là lời đáp ừ nữa mà là tiếng ừm phát ra từ giọng mũi.

Tóc dài đen nhánh, mắt to tròn, làn da trắng nhợt. Cổ họng hắn khát khô như lúc hắn lạc trong sa mạc ở cơn mê. Tuy vậy, lần này thì hắn biết tìm trái ngọt ở đâu.

Ngay lúc Hisoka đang chuẩn bị đặt phi thuyền bay đến núi Kukuru thì Illumi cất tiếng. Sau bao nhiêu năm quen nhau, Hisoka đã nhiều lần trải nghiệm việc bị dội gáo nước lạnh. Ấy vậy mà, hắn vẫn không rút kinh nghiệm.

"Hisoka, nếu anh định đến nhà tôi thì từ bỏ ý định đấy đi."

"Tại sao~? Tôi muốn gặp em mà ♡."

"Rất tiếc phải báo với anh là cả bố, ông nội và cụ cố tôi đều có nhà."

"Ồ." Nghe có vẻ đầy thách thức. Hắn thích.

Illumi thẳng thừng nói. "Anh đánh không lại."

Tổ hợp combo này thì đúng là hắn khó đánh lại. Nhưng hắn là một kẻ săn tìm kẻ mạnh, sợ khó mà lui không phải tác phong của hắn. Hắn cảm thấy danh dự bị tổn thương.

"Em nghĩ thế?"

Illumi ừ đáp. Và trước khi lửa giận của hắn bùng lên, Illumi lại dập tắt nó.

"Tôi không muốn thấy anh bị thương." Câu nói chưa dừng ở đó. "Vì người nhà tôi."

Đêm nay hắn bị mỹ nhân của hắn chơi đẹp. Cơ mà hắn không cảm thấy bực tức tẹo nào. Quả là hệ điều khiển mà, bị xoay vần mà vẫn thấy thoải mái thế này.

"Thôi được rồi. Thế giờ sao nào~. Em nhớ tôi như thế, tôi phải làm gì đây~."

"..."

"Illu~"

"Kể chuyện đi. Tôi muốn nghe kể chuyện trước khi ngủ."

Chuyện? Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói.

"Tôi kể chuyện cổ tích cho em nha." Hắn cũng muốn trêu người đẹp tóc dài.

Không để người kia phản bác, hắn dùng chất giọng trầm của mình bắt đầu câu chuyện. "Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất nọ, có một nàng công chúa xinh đẹp với mái tóc đen dài...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro