Một bát cơm - Điệp Anh Đào
Một bát cơm
Truyện ngắn của Điệp Anh Đào (Báo 16C Phân Viện Báo Chí, Hà Nội)
Buổi sáng...
Trời lất phất mưa. Con đường từ bến đò vào làng nhầy nhụa bùn đất. Bên cạnh những kẻ xuôi ngược gánh, gồng ra chợ là một lão hành khất khập khiễng từng bước nặng nhọc. Đầu lão ướt nhem, tóc xơ cứng và rối như tổ quạ. Khuôn mặt lão tím tái. Đôi môi run run như người sắp chết rét. Lão giơ đôi tay gầy guộc xin người qua đường nhưng chẳng ai đoái hoài. Mọi người đang hối hả phiên chợ...
Lão hành khất lập cập đi vào một ngôi nhà mái ngói. Đó là nhà ông Phà. Vợ chồng ông tuy giàu có nhất làng nhưng chỉ có mỗi một đứa con trai duy nhất. Thằng bé vừa tròn bảy tuổi. Nó mập mạnh và thật dễ thương nhưng không ai dám đến gần vì sợ mang họa vào thân. Cả làng này ai còn lạ gì vợ chồng ông Phà. Hai vợ chồng vừa keo kiệt vừa hống hách như địa chủ thời xưa. Trẻ con trong làng nhiều đứa muốn kết bạn với con ông Phà nhưng mỗi khi chúng đến lại bị vợ ông Phà đuổi như đuổi tà. Thằng bé sống thui thủi một mình. Mặt nó buồn xo...
Lão hành khất dừng lại trước cổng sắt. Lão do dự một chốc rồi quyết định bước vào. Nhà ông Phà đang ăn cơm sáng. Lão hành khất chỉ mới mở miệng xin bát cơm đã bị ông Phà mắng mỏ: "Thời buổi khó khăn này không ai dư cơm để bố thí đâu. Xéo đi nơi khác mà xin". Mặc cho lão hành khất van nài, ông Phà vẫn lạnh lùng đến tàn nhẫn. Thằng bé thấy thương ông lão, nó cầm bát cơm đang ăn dở chạy đến định cho nhưng mẹ nó cản lại: "Ai bảo mày thế? Ăn đi!". Nói rồi mụ xua chó đuổi ông lão ra khỏi nhà. Thằng bé nhìn theo bóng ông lão, mặt xịu xuống...
Buổi trưa...
Thằng bé không thể nào ngủ được. Đợi ba mẹ ngủ say, nó rón rén mở cổng và chạy ào ra bến đò. Gió thật mát và thoáng đãng. Thằng bé chưa bao giờ được tự do như lúc này. Nó thích thú lội ra sông đùa với sóng. Mực nước thấp nên thằng bé mãi mê lội ra giữa dòng. Nó không hề hay biết thủy triều đang lên. Đến khi nước đến cổ nó mới hốt hoảng lội vào. Nhưng đã muộn. Thằng bé chỉ kịp hét tướng lên kêu cứu rồi chìm hẳn.
Bên gốc đa cổ thụ, lão hành khất lúc sáng đang ngồi ủ rũ. Lão nhặt miếng bánh đa ai đánh rơi bên đường nhai ngấu nghiến. Hai tay lão run rẩy vì đói. Ăn xong, lão định dựa lưng vào gốc cây đánh giấc nhưng bỗng nghe có tiếng trẻ con kêu cứu. Lão vội vã chống gậy chạy đến. Trước đôi mắt lờ mờ của lão là một thằng bé đang trồi lên ngụp xuống giữa dòng. Không chút do dự, lão lao nhanh xuống nước và bơi gấp ra sông. Lão bế xốc thằng bé lên vai và bơi vào bờ. Nhưng chỉ mới được vài sải tay lão đã muốn kiệt sức. Cơn đói từ sáng đến giờ làm tay chân lão bủn rủn. Lão cố bơi nhưng hình như trời đất đang quay cuồng. Lão từ từ chìm nghỉm cùng thằng bé.
Buổi chiều...
Dân làng ra sông đánh vó bỗng phát hiện hai cái xác giạt vào bờ. Họ giật thót mình khi nhận ra ông lão hành khất và thằng bé con ông Phà. Cũng vừa lúc đó, người ta thấy vợ ông Phà tóc tai rũ rượi hớt hải chạy ra bến đò. Mắt mụ Phà trợn trừng nhìn xác đứa con lạnh ngắt bên lão ăn mày. Mụ lắp bắp đôi môi rồi ôm ngực quỵ xuống bên xác con. Ông Phà cũng gào khóc thảm thiết. Dân làng chưa bao giờ trông thấy vợ chồng ông đau đớn, vật vã như thế. Họ không hiểu vì sao thằng bé lại chết cùng lão ăn mày kia. Trong khi đó vợ ông Phà vẫn gào khóc. Tiếng mụ Phà nghe thật não lòng: "Đúng là trời phạt tôi rồi. Giá như tôi đừng tiếc một bát cơm...".
**********************
Thực hiện ebook : lititini01
Từ khóa : lititini01 , truyenngan , truyen , ngan , mot bat com
Các bạn cũng có thể vào DANH SÁCH CÁC WATTPAD Thực Hiện Bởi lititini01 (453000) để tìm kiếm tác phẩm mà mình yêu thích và download về đọc offline trên điện thoại vào bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu. ^-^;;
Nhanh tay đọc, vote & comment cho litittini01 nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro