Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

IV.

Forewords: Hãy cho mình một động lực thật lớn đi ;-; check các fic trước của mình nhé♥️
****
Thế là Taehyung lại đang đứng trước đền thờ Iris ở Athen.

Hắn trực tiếp đi vào trong đền, tay cầm túi khăn lụa được gói đẹp đẽ, nói oang oang,

"Park Jimin có đang ở trong đền không?"

Lại hai nữ tư tế phụ lần trước bước ra, họ đưa tay về hướng sau đền,

"Mời ngài đi lối này."
****

Khu vườn của đền thần Iris vốn dĩ có được vẻ đẹp thế này là nhờ có thần Demeter ban phước nên chẳng cần chăm sóc gì mà vẫn vô cùng lộng lẫy.

Taehyung theo sau hai nữ tư tế bước vào điện nhỏ để ngồi nghỉ trong vườn, hắn thích thú ngắm nhìn xung quanh toàn những cây hoa mới mẻ, rồi ánh nhìn của hắn khựng lại.

Sau này, khi nhớ lại, Taehyung vẫn mãi chỉ có thể nói rằng đó là tạo vật lung linh nhất thế giới.

Hắn đã nhìn thấy Park Jimin.

Jimin mặc chiếc áo dài màu trắng bắt chéo đặc trưng của tư tế, nhưng trên người em màu trắng chẳng hề nhìn nhạt nhẽo mà ngược lại, màu trắng như thay cho màu ánh nắng, làm rực sáng cả thân hình nhỏ nhắn yêu kiều của em.

Đôi mắt một mí chăm chú nhìn nụ hồng đẫm sương đang hé, con ngươi em như lấp lánh hơn cả giọt sương ban mai đọng trên cánh hồng, làm trái tim Taehyung như muốn nhảy ra ngoài. Đôi mắt Jimin tựa như cả vũ trụ.
Bờ môi em căng mọng làm hắn đột nhiên nhớ đến trái đào vào mùa, hồng nhẹ và ngọt ngào.
Mái tóc màu vàng dài tới eo được thắt hờ bằng một dải lụa xanh lam càng làm cho mái tóc em thêm đẹp và mượt mà.

Rồi tiếng cười khúc khích của Jimin làm cho Taehyung nửa sực tỉnh nửa muốn tan chảy. Giọng nói của em như tiếng chuông gió nhẹ nhàng vào một ngày xuân,

"Ngài nhìn ta làm ta mất tập trung quá."

Taehyung tự dưng mất đi khả năng nói, hắn bập bẹ như em bé,

"Ta... Ta... đang chờ thần Iris thôi. Chẳng liên quan gì tới ngươi cả."

Jimin nheo mắt cười,

"Nhưng nếu ta không gọi thần, thần sẽ không tới. Khi đó ngài định làm như thế nào hả Kim Taehyung?"

"Ta... Ta đi về!"

"Vậy sao, thế thì ít nhất ngài có thể ở lại thưởng rượu vang với ta không?"

"Ngươi đang nói linh tinh gì thế? Ta đang trong giờ hành chính, đâu thể-..."

"... Ngài có thể không? Ôi Taehyung, mỗi mạng người chỉ mong manh như sợi tơ, ngài định để nó mãi lẻ loi ư? Ta biết ngài bất tử, nhưng ta thì không. Vậy tại sao lại phải lãng phí giây phút này chứ?"

****

Jimin và Taehyung ngồi đối diện nhau ở chiếc bàn tròn nhỏ xinh trong khu vườn, hai nữ tư tế sau khi hầu rượu liền lui ra ngoài.

Jimin mỉm cười, ngón tay trắng trẻo tinh tế nâng ly rượu vang đỏ sóng sánh lên lắc nhẹ.
Hắn chỉ biết đực ra nhìn, đờ đẫn bởi từng hành động của em.

"Ngài có định thưởng rượu không Taehyung? Đây là rượu vang đặc biệt ta nhận được từ thần Dionysus, nhưng tới giờ ta vẫn chưa thể nếm bởi chẳng ai ngồi cùng với ta như ngài đang làm cả."

"Ừ... Uống."

Taehyung cầm cả ly rượu lên nốc cạn.

Jimin cười khanh khách đầy vui vẻ, em rướn người qua, lấy ngón trỏ quệt qua môi hắn.

"Ôi trời, Taehyung, Taehyung, rượu là phải nhâm nhi, đâu có phải nước ép hay gì mà ngài làm vậy? Từ từ thôi, ta không cắn ngài đâu."

Suýt nữa thì Taehyung nổ tung bởi cơn nóng đang lan dần từ nơi ngón tay em đã chạm vào tới khắp khuôn mặt hắn.

Hắn đập bàn đứng dậy, đặt luôn túi khăn lụa lên bàn,

"Cái này gửi cho Iris!"

Rồi hắn chạy biến.
****

"Này Taehyung, ngươi làm sao đấy? Từ lúc về tới giờ ngươi chưa nói câu nào thông báo về tình hình hoà giải của ta với Iris đâu nhá?"

Morpheus với khuôn mặt thuần-tuý-là-tò-mò chọc chọc vai của Taehyung - người đang gục đầu trên bàn làm việc.

Hắn lầm bầm,

"Có cái gì mà thông báo đâu."

"Hả?"

"Urggh... Thôi bỏ đi."

Morpheus kéo kéo vành tai đỏ lựng như cà chua chín của Taehyung,

"Thế rốt cuộc là ngươi làm sao? Nói đi xem nào, Morpheus vĩ đại ta đây sẽ giải quyết cho."

Hắn ngẩng phắt dậy, mở to mắt,

"Thật là ông giải quyết được?"

Morpheus vỗ ngực bồm bộp, hếch cằm lên đúng kiểu tin-ta-đi-đồng-chí,

"Chẳng thế?"

"... Tôi đang cảm thấy vô cùng lạ lùng-..."

"Lạ??? Lạ thế nào??? Ngươi ốm á??"

"... Im cho tôi nói tiếp. Lúc nhìn thấy người ấy mặt tôi nóng bừng, tim đập nhanh như đang cố nhảy ra ngoài ấy, còn có cảm giác nôn nao như có bươm bướm trong bụng nữa."

"... Ngươi bị hội chứng sợ người lạ à?"

"Không! Ông làm sao đấy?? Người lạ với người quen liên quan gì ở đây?"

"...Ồ, thế thì, Kim Taehyung thân mến, sau hơn 200 năm làm tư tế của ta trên Olympus, thì..."

"Thì???"

"Thì...."

"Phun nhanh cái ạ!"

"Thì ngươi đã biết yêuuuuuu!!!"

Taehyung cảm giác như sếp của hắn đang biến hắn thành một trò đùa.

À đâu, chính cuộc đời hắn là trò đùa mới đúng.
Chẳng hài tí nào cả.

****
"Yêu á?? Ôi Zeus tối cao, ai yêu cơ??"

Nữ thần Aphrodite xinh đẹp đang ngồi sát sàn sạt với Iris, mặt thần hứng thú lắng nghe Iris.

"Tư tế trực tiếp của lão Morpheus ấy, Kim Taehyung!"

Aphrodite gật gật đầu,

"Ừ ừ, thằng nhóc mặt mũi sáng láng nhưng lầm lì đấy á hả? Nó yêu ai cơ?"

Iris bụm miệng cười,

"Đoán đi!"

"Ahhh... Chịu luôn, ngươi kể đi!"

"Đại tư tế của ta, Park Jimin!"

Aphrodite ngạc nhiên,

"Sao ngươi biết?"

"Cái gì xảy ra trong đền mà ta chẳng biết? Với cả, ta nhìn thấy mũi tên Eros cắm trên gáy Taehyung và trên tim Jimin rồi nhé~"

"Thế á? Trước giờ Eros đâu có ghép nam-nam nhỉ... Cho dù ta chẳng cấm cản gì nó cả..."

Iris nhướn mày,

"Đâu có ai dễ dàng nhìn ra Jimin là nam chỉ qua một lần gặp đầu tiên..."

"Ừ nhỉ... Thôi chúc mừng ngươi, cực phẩm ngươi nuôi dưỡng bấy lâu sắp có người sở hữu rồi, tiếc không?"

"Ta chẳng tiếc gì cho Jimin cả, cậu ta đã làm quá xuất sắc nhiệm vụ của bản thân. Thưởng còn chưa hết nói gì đến việc tiếc chút hạnh phúc này. Ta chỉ mong rằng đời này cậu ta sẽ tận hưởng được mọi vẻ đẹp trọn vẹn nhất..."

Cậu nhóc đáng thương.

End Morpheus IV.
_____________________________

xin lỗi vì tớ om hơi lâu nhưng mấy ngày nay tớ bận quá TT-TT
Yêuuu♥️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro