Đơn mẫu.
-----------------------------------------------
Tên truyện: Duyên trái duyên phải
Tác giả:__Wen__
Tình Trạng: Hoàn
Thể loại: Truyện ngắn, thuần Việt, dã sử, lãng mạn, ngược
----------------------------------------------
1, Tên truyện: Duyên trái duyên phải
. Thoáng đọc thật sự thấy không hiểu ý cậu muốn truyền đạt. Rốt cuộc thì cái gì gọi là duyên trái, cái gì gọi là duyên phải? Nhưng phải đào sâu mới hiểu được. Mình thiết nghĩ đặt tên là "Trái duyên phải duyên" nghe sẽ hợp với câu chuyện và thuận miệng hơn đó!
. Dù là gì thì khi chưa đọc vào trong, mình đã mường tượng hình thành những trực giác như sự phản bội, sự xa cách.
2, Nội dung
Câu chuyện được xây dựng giữa thời loạn lạc, thời Vua Lê - chúa Trịnh, thời đàng trong - đàng ngoài. Đó là câu chuyện tình giữa nàng mang tâm thanh tịnh, không cầu dục với chàng ham danh cầu lợi. Ngỡ cuộc hôn nhân dựa trên quyền lợi chỉ đến vậy. Nhưng rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, đôi mỹ nam mỹ nữ nảy sinh tình cảm với nhau. Êm ấm chưa được lâu, chàng lại thẳng tay đâm nàng một nhát, chàng giết hạ anh nàng vì công danh. Nàng tâm không còn được thanh, tình không còn được vẹn như thuở trước. Mặc vậy, cuối cùng nàng cũng chọn chôn thân nơi thân cây chàng tặng, nguyện cùng chàng mang cả mảnh vườn sang thế giới bên kia.
3, Lời giới thiệu
" Lấy cảm hứng từ lịch sử, rồi chấm bút điểm lên vài nét về mối tình của Trịnh Kiểm và Ngọc Bảo. Những chuyện xưa cũ, chỉ mượn trí tưởng tượng để vẽ nên cho thỏa lòng cầm bút.Đây là thế giới do riêng mình kiến tạo, có ghé vào cũng đừng đánh đồng với chính sử. Mình cảm ơn"
. Mình thấy nó chỉ đơn giản là một lời giới thiệu, chân thật, thẳng thắn và nói đúng nội dung câu chuyện chứ không show off quá nhiều. Chất văn của cậu được toát lên được ít ỏi qua cụm "chấm bút điểm lên vài nét".
4, Chi tiết
Chương I: Khởi
. Mình ấn tượng với câu "Thuở ấy, đẹp lắm". Nó là một câu cảm thán kết hợp một câu rút gọn, tạo cảm giác đặc biệt khi khắc họa được nhan sắc nữ chính ngắn gọn mà không thô.
. Bài thơ được cậu chọn đã nói lên tiêu đề. Bài thơ đơn giản lại thanh thoát, gợi lên chất văn Việt mộc mạc.
. Sử dụng ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "nghe mùi" tạo nên sự vui tai, nghệ thuật trong câu văn.
. Đoạn văn miêu tả sự rung động giữa đôi uyên ương, rất đúng với cảm xúc bình thường, rất thật, rất đơn thuần lại rất tình. Chính cái khoảnh khắc rung động là cái khoảnh khắc người mình như nhẹ đi một chút, trái tim như đập nhanh đập mạnh hơn một chút, người ấy như mang thêm nét đậm sắc hơn mọi ngày.
. Mình bắt gặp một câu thoại quen thuộc trong ngôn tình Trung Quốc:" Ngọc Bảo à, nàng hiểu chuyện khiến ta đau lòng". Tuy câu thoại quen thuộc nhưng vào ở trong truyện cậu lại có nét riêng. Đó chưa phải sự đau khổ hay tổn thương, đó chỉ là muốn cạnh bên mà lại khó thấu hiểu, đó chỉ là muốn gần lại bị xa.
. Những từ được sử dụng phổ biến trong thời loạn cũng được cậu nhấn nhá cho văn thêm chất sử như "sủng" hoặc "tịch dương". Nhưng từ "thanh bình" lại được lặp kha khá, cậu nên tiết chế lại nhé!
Chương II: Tàn
. Để trọn vẹn cũng như tạo kết nối, mình bắt gặp tên chương là "Tàn". Làm mình cho rằng đây là một vòng đời như câu Ngọc Bảo đã từng nói:" Hoa khai, hoa tàn. Chẳng biết lạc vào tay ai."
. Chương I ấm áp là vậy, chương II đau lòng là vậy. Thật ra một phần nỗi đau cũng được cậu gắn ở tên chương cùng câu nói "Chàng có bỏ ta không?".
. Cốt truyện bắt đầu mập mờ hiện lên. Cô gái tâm thanh tịnh lại như có uẩn khúc trong lòng, như một cái xác không hồn vì dư vị đắng của tình yêu, dư vị xót của tình thân.
. Cậu đã khắc họa tâm trạng nhân vật qua lời kể rất tốt. Mạch truyện nhịp nhàng, du dương, tuy chậm nhưng thấm. Cư xử của nhân vật tự nhiên, suy nghĩ mang nét đứng đắn khiến câu chuyện không bị vón cục.
. Tình cảm của nam nữ chính xa cách biết bao nhiêu nhưng cũng gần gũi biết bao. Mọi thứ nhẹ nhàng nhưng cũng day dứt đúng như những gì mình mong ở một bộ dã sử.
. Cậu không nhấn nhá quá nhiều nhưng vẫn để lại dấu ấn riêng theo cách thuần Việt. Cậu biết cách khai triển cốt truyện một cách hợp lý, rõ ràng.
. Tình huống truyện hợp hoàn cảnh, tính cách nhân vật.
. Việc sử dụng từ láy và câu rút gọn làm chất văn của cậu mượt hơn. Chi tiết giết người càng khắc họa cái "loạn" của thời này. Cái thời không vẹn toàn. Cái thời mù quáng. Cái thời ích kỉ.
. Một điều mình thấy hơi tiếc ở chỗ nhân vật xuất hiện khá ít. Cả câu chuyện xoay quanh thế giới quan của mỗi nữ chính. Mình muốn tìm hiểu thêm nữa, chỉ vậy thôi.
Chương III: Khai
. Mình không chắc về ý đồ của cậu nhưng mình nghĩ đây lại là sự khởi đầu cho cuộc tình lạnh lẽo, cũng như một vòng luẩn quẩn của nhân thế có tàn - có khai. Hoặc có lẽ do xuất hiện thêm Trịnh Tùng chăng?
. Mình cảm thấy câu nói:" Bà ơi, trời trở gió. Bà vào trong nghỉ đi kẻo đức ông lại lo" được lặp lại. Nó không được thay thế đại từ xưng hô để chỉ sự biến sắc của thời gian. Nhưng nó lại có chút nhói lòng, nhói cho cuộc đời người phụ nữ ngày xưa như bị giam lỏng, như cuộc sống thu nhỏ lại đúng bằng phu quân.
. Mình bắt đầu cảm nhận được sự thứ tha của nàng, mình cũng biết sự xa lánh của nàng vẫn luôn hiện hữu ở đấy. Mình bắt gặp tình cảm mặn nồng của chàng, mình cũng biết sự gượng gạo không biết có áy nay hay chăng của chàng. Cái quá khứ ấy có thể nhạt đi nhưng lại không thể mất đi. Cái cuộc tình ấy có thể phai đi cũng không thể mất đi. Thật đau lòng.
. Chất văn của bạn có vẻ được phát huy hết sức trong phần truyện này bởi vì nó đơn thuần mà lại sâu lắng. Nó nhẹ nhàng nhưng lại đau thương. Viết với chất văn vốn có, đọc sẽ rất thích.
Chương IV: Hạ
. Và đúng là cậu xây dựng nội dung tạo nên 2 vòng tuần hoàn.
. Hai từ "tri kỉ" làm mình bất giác nhớ đến Truyện Kiều. Đúng rằng cái tình thấu hiểu lẫn nhau chỉ xuất hiện duy nhất một người định mệnh vẫn hơn tình yêu như một cái rung động sâu đậm trong đời, phải không?
. Mạch cảm xúc đan xem rất có tình, rất lạ. Cậu tạo cho người đọc nhiều cảm giác, gợi cảm giác chân thật qua từng khung hình chi tiết với chất tưởng tượng thanh tao.
. Mối tình ngang trái lại mang cảm giác khó tả, nó giống với vị "mứt gừng" của cậu. Câu chuyện gói ghém vừa đủ ngọt mà chua, vừa đủ đắng mà thanh.
. Luôn xuất hiện những sự ra đi có lí do hoàn toàn không hợp lý. Thực chất cái chết của vương gia hoàn toàn chẳng được đề cập lí do, vốn dĩ điều đó được che đậy dưới chất tình của ngôi vườn và chất văn của cậu. Còn cái chết của nàng Ngọc Bảo lại tăng thêm tình người, tính trọn vẹn cho truyện của cậu.
. Có một lời khen rằng cậu chọn thơ hợp tâm trạng tạo nên sự bứt rứt, tạo nên những nút thắt, cách gỡ tinh tế trong văn.
. Đoạn sử dụng phép lặp này chứa đựng nhiều tình cảm đến lạ thường. "cái cô gái", "cái người" nghe mới vô tình làm sao. Nhưng chính cái vô tình ấy lại khiến cho sự "vừa ghét vừa yêu" của nam chính mới hợp đến lạ.
5, Tổng hợp
. Chất văn nhẹ nhàng, sâu lắng, chứa đựng chất tình và mang nặng về tình cảm, chứa nét hoài cổ.
. Cốt truyện mình chưa gặp qua vì vốn mình không phải người chuyên dã sử nhưng đối với mình là ổn.
. Lỗi trình bày và lỗi chính tả dường như không có, phải gửi lời khen cho phần in nghiêng, in đậm với phần trong ngoặc của cậu là đằng khác. Duy mình chỉ thắc mắc không biết cậu cố tình hay cố ý không sử dụng dấu "!" trong câu cảm thán, dấu "?" cho câu hỏi. Điều này cậu xem lại thử nhé!
. Nhân vật mang những tính cách lạ lẫm như nữ chính Ngọc Bảo với tâm tĩnh lặng, nam chính Trịnh Kiểm ham mưu cầu lợi nhưng tình cảm lại chiếm không ít trong tim.
------------------------------------------------
Bản quyền thuộc Watermelon và Hahuong!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro