Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

More Everyday [Chap 17.1], Yulsic | PG

CHAPTER 17.1

Yuri's POV

Không cần đợi đồng ý, tôi vặn nắm đấm cửa và thấy Tiffany đang dựa đầu lên vai Jessica. Mãi cho đến lúc cánh cửa đã rộng mở tôi mới ý thức là phải chăng mình không nên làm thế này? Đứng trân trối ngó hai người đang ngạc nhiên nhìn lại mình, nuốt nước bọt đánh ực, tôi vờ bình tĩnh nói "Fany, muộn rồi đấy, cậu nên đi tắm đi."

"Ah, cám ơn vì đã nhắc tớ, Yul." Phù. Giả dụ cô nàng mà nói gì đó khác chắc tôi cứng họng tại chỗ.

"Ummmm.....Jessica...Cậu có phiền giúp tớ tiếng anh không?" Tôi lắp bắp đề nghị, nhớ lại gợi ý của Yoona. Nắm chặt quyển sách mua tại 'Sự khởi đầu' bằng một tay, tôi làm bộ lật qua lật lại các trang bằng tay còn lại.

"Được. Lại đây ngồi đi." Cô ấy huých nhẹ Tiffany qua một bên, vỗ vỗ xuống chỗ nấm ú vừa ngồi.

Khi cả hai bước qua nhau, cậu ta đưa tay kéo nhẹ, thì thầm vào tai tôi "Cậu không kể với tớ là họ ôm nhau và Kevin ôm eo cô ấy." Cô nàng vừa chà vừa vuốt vòng eo cá heo của tôi, trước khi lỉnh khỏi phòng cùng điệu cười hí hí.

"Tớ quên." Tôi ngoái đầu thì thầm trở lại.

Khi ra đóng cửa, tôi thấy Sooyoung và Yoona đứng ở góc, chụm đầu vào nhau cười tới rung người, và tôi lập tức hiểu ra mình đã rơi vào bẫy. Đồ gian xảo đó thuyết phục tôi tách Tiffany khỏi Jessica chỉ để cơ hội giành phần thắng của nàng nấm nhỏ đi thôi. Hai người đó nên được đề cử giải nữ diễn viên xuất sắc nhất Hàn Quốc.

Tôi xoay lại nhìn Jessica thì thấy cô ấy vẫn nằm yên trên giường, xoay ngang người, vắt chéo chân và dựa đầu lên tay. Kể cả với tư thế nghỉ ngơi này, đường cong hoàn hảo của cô ấy vẫn hiện ra rõ nét.

"Ummm.... Chúng ta học ngoài bàn được không?" Tôi gợi ý, tự nhiên cảm thấy cùng học trên giường của Tiffany có gì đó...thân mật quá.

"Hư....Tớ không di chuyển được. Tối nay tớ ăn nhiều quá. Yul, nhìn bụng tớ này!"

Tôi bước tới cạnh giường và ngó vùng bụng phẳng lỳ của cô ấy, với trông chờ được thấy phần nhỏ nhỏ phìng ra mà cô ấy đề cập "Sica, làm gì có gì! Tớ thề đấy, cậu tưởng tượng quá rồi."

Cô ấy đưa tay xoa bụng, tiếp tục mè nheo "Nói thật đấy, Yul. Cậu không thấy tối nay tớ ăn bao nhiêu gà sao? Tất cả là lỗi tại cậu....."

Nàng công chúa này chưa bao giờ thất bại trong việc làm tôi cười "Haha, sao lại tại tớ được? Cậu mới là người giành đồ ăn với hai Shiksins đó cơ mà". Tôi nhảy lên giường ngồi cạnh cô ấy, đặt nhẹ tay lên cái bụng mịn màng của cô ấy "Chúa hỡi, Sica! Bụng cậu phẳng như quyển sách này vậy." Tôi khẳng định " Ngoan nào, cậu có định dạy tớ tiếng anh không? Hay tớ phải dành cả đêm để ca ngợi cái bụng hoàn hảo của cậu?" Vừa nói, tôi vừa vỗ nhẹ mấy cái cho tới lúc cô ấy ré lên, nắm chặt tay tôi.

"Ahhhhh, Yuuuuul." - Tiếng hú cá heo của cô ấy. "Cậu mà vỗ lần nữa là tớ trào ra bây giờ."

Tôi mỉm cười định trêu chọc lần nữa, nhưng ai đó như đọc được suy nghĩ trước khi tôi kịp hành động. Cô ấy nắm chặt bàn tay tôi đang đặt trên bụng mình, kéo mạnh "Khoooong, Yuuul!"

Tôi bật cười sự ngốc nghếch đáng yêu của cô ấy và ngả người nằm xuống bên cạnh. Jessica thả nhẹ tay tôi và xịch xịch lại gần, hai gương mặt sát tới mức nguy hiểm. Nụ cười rạng rỡ cùng hàm răng trắng như ngọc trai biến mất, thay bằng một cái nhíu mày. Cô ấy không định hôn tôi lần nữa đấy chứ?

"Đầu cậu làm sao vậy?" Jessica xem xét vết bầm trên trán tôi, gặng hỏi.

Tôi chạm tay tới vị trí những ngón mềm mại của cô ấy vừa lướt qua "Ah, không có gì. Tớ sơ ý đập đầu lúc mở cửa tối qua." Mặt tôi phút chốc đỏ rực, cả người nóng bừng khi nhớ lại vụ việc tối qua.

"Hmmm.....vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Cậu không nhớ?" Tôi chăm chú theo dõi biểu hiện trên gương mặt trong trường hợp cô ấy giả vờ.

"Mù mờ lắm. Nói thật nhé, tớ còn nghĩ cậu bị trúng đạn." Cô ấy lí nhí, cúi mặt ngượng ngùng.

"Bwhahahaah!" Tôi phá ra cười không kiểm soát, vừa cười vừa hỏi "Sao cậu nghĩ vậy?"

"Yah, Yuri! Không được cười tớ nữa." Cô ấy gõ vào vết bầm trên trái tôi, lầm bầm "Tại tớ nghĩ mình nghe tiếng súng...."

"Ao....Sica, đau lắm." Bất chấp cái nhói cô ấy gây ra, tôi vẫn không thể ngăn bản thân mỉm cười lối suy nghĩ ngốc nghếch dễ thương ấy "Nó chẳng qua là tiếng sách đập vào sàn khi tớ làm rơi thôi." Tôi từ tốn giải thích.

"Ưm....vậy không có gì khác xảy ra sao?"

Tôi cố đọc biểu hiện của cô ấy lần cuối, nhưng chỉ thấy duy nhất một điều là cô ấy không hề nhớ việc hôn tôi, hoặc bất cứ gì sau đó. "Không. Cậu ngủ khì trong lúc Fany và Taeng giúp tớ khiêng cậu về phòng."

Không hiểu vì sao, câu tiếp theo cô ấy lại hỏi bằng giọng tương đối thất vọng "Thế thì....ai đã thay đồ cho tớ?" Cô ấy ngẩng mặt nhìn thẳng vào mắt tôi, tìm kiếm câu trả lời vừa ý.

Rồi tiếp tục không hiểu vì sao, hồi tưởng việc Tiffany cởi đồ Jessica làm tôi bỗng thấy đắng chát "Đừng lo, tớ không thấy gì cả. Là Tiffany thay đồ cho cậu." Tôi lảng tránh ánh mắt cô ấy khi trả lời.

"Oh...." Jessica đưa tay xoa nhẹ trán tôi " Xin lỗi vì đánh cậu. Có đau lắm không?"

Mặc dù chẳng có gì đáng ngại, tôi vẫn muốn làm cô ấy thấy có lỗi, chỉ là đùa thôi, nên tôi giả đò nhăn nhó trước đụng chạm "Yeah.....rất đau ấy."

Cảm giác hối hận bao phủ tôi lập tức khi trông thấy cô ấy bĩu môi lo lắng. Hàng lông mày khẽ nhăn lại chứng tỏ chủ nhân của chúng đang bận tâm suy nghĩ điều gì.

"Tớ biết có thứ giúp cậu thấy khá hơn rồi." Trước khi tôi kịp phản ứng, cô ấy bất thình lình nhoài người hôn nhẹ trán tôi. Đây có phải cách cô ấy gián tiếp nói rằng cô ấy biết việc tôi lén hôn lên trán tối qua hay không?

"Sica, có phải cậu....."

"Chờ đây, tớ trở lại ngay." Cô ấy ngắt lời trước khi tôi kịp đặt câu hỏi.

Tôi lúng túng nhìn bóng cô ấy khuất sau cánh cửa, nhưng vẫn y lời ngồi lại chờ cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic