Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Chạng vạng

Anh ấy thật đẹp.

Đó là suy nghĩ đầu tiên hiện ra trong tâm trí cậu trai hai mươi tuổi vào lần gặp gỡ đầu tiên của hai người.

Một vẻ đẹp lai hoàn hảo nhưng cũng rất lạnh lùng, xa cách.

Tại sao con tim mình đập nhanh như vậy? Bình tĩnh nào, Metawin, anh ấy đang nhìn mày đấy. Mỉm cười tự nhiên lên.

"Em khó chịu ở đâu à? Xin lỗi, cơ mặt anh hơi cau có, đừng sợ nhé"

Quá nhiều ý nghĩa trong một câu nói, có lẽ bao hàm luôn việc biểu cảm gương mặt cậu hẳn rất giả tạo...đồng thời thể hiện Bright không hề lạnh lùng chút nào.

Thân thiện và quan tâm người khác.

Anh tốt bụng, nhiệt thành nhưng không chỉ với mỗi mình em.

Đôi khi chìm trong tĩnh mịch, Win thường tự hỏi bản thân từ bao giờ đã đem lòng yêu hắn, tại sao lại yêu một người đàn ông, trong khi anh ta chỉ xem mình là đồng nghiệp, bạn bè. Có khi giữa họ chỉ là một mối quan hệ làm ăn, không hơn không kém. Yêu hắn, khác nào tự đào hố chôn mình. Trước đây, Win từng rung động, nữ giới, vẻ đẹp mềm mại của họ vẫn luôn khiến cậu yêu thích, tán thưởng.

Không giống thế này!

Một gã con trai tầm vóc cao lớn, chân tay thô dài, cơ ngực cứng rắn, đường nét gương mặt thâm sâu, đặc biệt cái chất giọng trầm ấm, quyến rũ đến khó hiểu cùng yết hầu nhô cao chói mắt.

Hắn mạnh mẽ, cuồng nhiệt, hấp dẫn. Cũng có sự tổn thương, buồn bã của riêng mình. Bóng lưng người đàn ông cô đơn, tiếng thở dài xa vắng, cái chau mày đăm chiêu...bất giác trở thành tiêu điểm chú ý mỗi ngày đều muốn nhiều hơn trong cậu em đồng nghiệp.

Muốn giữ lấy cho riêng mình.

Từng chút thuộc về hắn, Win đều muốn chiếm thành của cậu.

Ý nghĩ này từng dọa cậu sợ. Từng muốn né tránh Bright để rồi sau vài ngày lại như kẻ nghiện 'tình cờ' bắt gặp nhau ở thang máy công ty.

"Trùng hợp vậy, tưởng hôm nay em không có lịch làm việc" đôi môi hấp dẫn cử động, quay lại nhìn cậu trai đang đứng phía sau.

Trùng hợp, em muốn gặp anh. Muốn nhìn thấy anh.

"Anh đổi nước hoa mới à?"

"Em nhận ra hả?" ngạc nhiên, kê mũi ngửi vai áo "Bạn gái anh mới tặng, mùi gắt quá à?"

"Không!"

Hương thơm gì cũng không bằng mùi vị chân thật của anh. Mồ hôi tuôn rơi sau những giờ luyện tập trên sân cỏ, thứ mùi cay nồng gắt mũi của nam giới, áp bức như vậy mới phù hợp, lẫn đôi mắt chúng ta vô tình bắt gặp nhau khi anh kéo áo lau mồ hôi ướt đẫm. Nụ cười nửa miệng kiêu ngạo anh hướng về em...chết tiệt, đáng ra chúng chỉ nên thuộc về một mình Metawin này.

"Ưm...m" một tiếng hô hấp trầm nặng buông lơi. Hàng mi cong dày khẽ chớp, ánh sáng mơ hồ rơi vào tầm nhìn.

"Anh tỉnh lại rồi" Win vui mừng chạm tay lên gò má hắn.

Màu da người kia sau nhiều ngày thiếu ánh sáng Mặt Trời trở nên tái nhợt, đôi môi hơi nứt nẻ, khô khốc.

Liên tục nặng nề thở dốc, nheo mắt nhìn chung quanh, cơ thể đau nhức rã rời, không còn chút sức lực. Bright hôn mê mất một ngày, hậu quả của việc bỏ ăn liên tục dẫn đến hao hụt năng lượng và dinh dưỡng.

Hắn lì lợm hơn Win tưởng. Cứ nghĩ hắn đùa nhưng khi người kia tuyệt thực đến ngày thứ hai đã chọc Win nổi giận. Hắn muốn chết mà được sao, cậu sẽ không để yên. Nhưng sau mấy ngày nghĩ mọi cách ép buộc hắn ăn từ việc nài nỉ, dọa nạt, cưỡng chế bóp miệng đổ thức ăn...đều thất bại, Win gần như suy sụp khi nhìn người đàn ông cao lớn trở nên gầy yếu, tiều tụy, hơi thở thoi thóp nằm trên giường. Làn da hắn dần mất nước, khô ráp. Đôi mắt trũng sâu, gò má hốc hác, tiêu cự mờ nhạt, chỉ cần bỏ ăn uống thêm vài ngày nữa, mạng sống của hắn sẽ gặp nguy hiểm.

"Tôi thê thảm, héo mòn như vậy, còn khiến cậu hứng thú không?" suy nhược dựa lưng vào gối, Bright mỉa mai mở miệng, đôi mắt khép hờ mệt mỏi.

Chàng trai trẻ hơn hai tuổi không cam lòng nhìn hắn. Công tử con nhà giàu, cả đời được người hầu kẻ hạ cung phụng, vì hắn mà phải xuống bếp tập nấu ăn, hết bị dầu bắn thì bị dao cắt trúng tay, tập làm những món hắn thích, vậy mà tên khốn ấy vẫn nhất quyết không mở miệng, thật sự muốn hành hạ bản thân khiến cậu đau lòng.

Nghe thấy lời trêu chọc của hắn càng làm Win sôi gan. Mất kiên nhẫn ném chén cháo nóng trên tay vào vách tường, cháo văng tung tóe, mảnh vỡ rơi xuống sàn, không gian thoáng rơi vào tĩnh lặng. Bright hơi sững ra sau đó lại khoái trá gục đầu cười. Tiếng cười mang thanh âm lạnh lẽo dọa người len lỏi vang vọng trong căn phòng kín.

Một ngôi sao đang lên, sống dưới ánh sáng sân khấu, triệu người dõi theo vậy mà giờ bị nhốt ở một nơi không thể phân rõ ngày đêm, mất đi tự do, tự biến thành kẻ bị thế giới lãng quên, tâm lý Bright vỡ nát. Chán ghét Win, chán ghét luôn chính mình. Từng thời khắc trôi qua khiến hắn bức bối muốn phát điên.

Thứ tình yêu bệnh hoạn của Win chính là sự tra tấn dành cho hắn.

Cũng chính là xúc phạm, đả kích nặng nề tôn nghiêm của một người đàn ông!

Hắn sẽ bắt Win trả giá vì tất cả.

Khi cơ thể lả đi gục xuống giường, bóng tối dần bao trùm, linh hồn lâng lâng, cứ nghĩ thế là giải thoát, có thể thoải mái cười vào thất bại thảm hại của Win. Nhìn đi, cậu đã hủy hoại tôi thế đấy...

...đã thỏa mãn chưa?

Nhưng khi tỉnh dậy, nhìn thấy cây kim truyền dịch cắm thẳng trên tay, hắn biết Win sẽ không để mình chết yên ổn. Cho dù hắn sắp chạm chân đến Quỷ môn quan, Win cũng sẽ đến xách hắn quay về.

Nếu hắn còn không vâng lời, cậu sẽ nuôi dưỡng hắn như một người thực vật, cho ăn qua ống sonde, từ miệng xuống thẳng dạ dày, rồi cả đời hắn cứ thế vô dụng mà sống trên giường.

"Nếu tôi chết thật thì sao?"

"Sẽ không, em sẽ không để anh xảy ra bất trắc" dịu dàng xoa tóc hắn, Win ân cần trấn an, giọng điệu thì thầm vỗ về "Anh thương bác gái như vậy, nếu anh gặp chuyện gì, bác sẽ rất buồn, anh đành lòng ư?"

Lời nói tốt đẹp, cử chỉ từng chút nâng niu không hề ý thức việc mình đang làm là phạm tội hay gây tổn thương cho kẻ khác.

"Nhưng nếu tôi chết thật...thì sao?" Bright cẩn thận lặp lại.

"Anh vẫn không bỏ cuộc?" Win thở dài, giọng điệu lộ vẻ bất lực. Nhưng Bright không đáp lời mà chỉ giương đôi mắt tối màu nhìn cậu. Siết lấy bàn tay Bright, nhẹ tênh nói "Vậy thì em sẽ hỏa táng cái nhà này lẫn bản thân theo anh. Nhất định không để anh ra đi cô đơn, rồi cả thế giới này sẽ biết tìm chúng ta ở đâu, biết chúng ta đã làm gì, đám nhà báo tha hồ thêu dệt đủ thứ chuyện viết về hai đứa mình"

"Không điên đến mức đó chứ?"

"Dám làm đến mức này, anh nghĩ tâm trí em còn bình thường ư?"

Cũng phải! Bright bần thần buông tiếng thở dài. Tầm nhìn vô thức hướng đến luồng sáng nhỏ chiếu rọi từ những kẽ hở xuống nền nhà.

Giờ đây, hắn đã bị nhốt ở phòng kín. Bao nhiêu ngày không nhìn rõ bản thân là ai. Có lẽ người nhà đã nhận ra sự biến mất của hắn và đang đi tìm kiếm. Nếu Win tính toán cẩn thận đến mức chuẩn bị sẵn cả ống dẫn nuôi hắn thì mấy việc giấu tung tích, xóa bỏ dấu vết chắc hẳn cậu đã lo đâu vào đó, còn lâu mới truy ra được sơ hở. Với lại ai mà ngờ một con người tốt đẹp như vậy lại bỏ công bỏ sức giam cầm một gã đàn ông.

Để làm gì?

Khi mà bề ngoài Win luôn thể hiện mình là chàng trai ngọt ngào, thu hút nữ giới. Che đậy đi cái bản chất đồng tính biến thái vô cùng hoàn hảo sau gương mặt điển trai và nụ cười vô hại.

Không có mục đích rõ ràng, không có động cơ thì làm sao truy ra thủ phạm.

Mọi tìm kiếm rơi vào ngõ cụt, theo năm tháng, cái tên Bright Vachirawit sẽ dần rơi vào lãng quên. Rồi đến lúc Win chán ngán trò chơi này, kết cục của hắn sẽ thế nào đây? Bị vứt bỏ hay chết rũ với cái khóa trên cổ chân?

"Anh đừng chống đối nữa...em thật sự không muốn làm anh đau" tựa cằm lên ngực hắn, giương đôi mắt đen tròn trong veo, buồn bã nói "Chỉ là em quá yêu anh, Bright, chỉ cần anh yêu em, em sẽ trả tự do lại cho anh"

Bright nhàn nhạt nhìn cậu, chẳng buồn đáp lời.

"Cho em cơ hội đi mà, em hứa sẽ làm tốt" nằm cạnh bên, bàn tay khẽ khàng sờ chạm lên cơ thể hắn, hôn lên chiếc cằm đã mọc râu lún phún, cọ đau chiếc môi mềm của mình "Hay anh sợ?"

Hướng cậu cái cau mày khó hiểu, muốn hất bàn tay đang trườn xuống vùng bụng dưới, nhưng chẳng còn sức lực. Nếu Win tự tin nghĩ rằng có thể khiến hắn cương lên, hoặc hứng thú với việc làm tình cùng cậu thì cứ để cậu ngẩng cao đầu ăn vả đi. Giờ hắn là con vật chờ chết trong lồng, làm gì còn khả năng chống trả.

Mà đối với Win, sự chống trả của hắn có giá trị sao?

"Sợ? Chết tôi còn không sợ, thì cậu nghĩ tôi sợ gì?" Bright thách thức hỏi.

Ánh mắt Win phức tạp mang theo tia sáng lấp lánh, cậu thích ôm ấp hắn thế này, tỉ mỉ cảm nhận đường nét hình thể cứng rắn, sắc sảo. Lẫn nhiệt độ ấm nóng, chăn gối giờ đều là mùi của hắn, rất dễ chịu, khiến Win muốn vùi mình vào bên trong, cẩn thận hít thở căng đầy lồng ngực, muốn đem mọi thứ của hắn khảm nhập làm một với mình.

Ước gì anh cũng chạm vào em như cách em chạm vào anh, không ai có thể tương xứng với anh hơn em, tại sao anh không nhận ra điều đó?

"Anh sợ rằng bản thân sẽ không vượt qua được cám dỗ, rằng sẽ thật sự yêu em"

"Học lại tiếng người, đừng sủa bậy"

"Anh chả đáng yêu chút nào. Bởi vậy nên em không yên tâm để anh bên ngoài quấn lấy mấy ả đàn bà khác...cứ nên ở đây vậy" cắn nhẹ lên vai hắn, để lại dấu răng mờ nhạt trên làn da đối phương xong, Win khoái chí rời khỏi phòng.

Cả đêm truyền dịch, dẫn thức ăn, cơ thể Bright đã tốt hơn, dạ dày dịu xuống, dù vẫn chút mệt mỏi.

Cuộc đời này chứa rất nhiều bất ngờ. Vui buồn lẫn lộn. Vậy mà ông trời lại tặng cho Bright một Win Metawin, kẻ ngang nhiên hủy hoại cuộc sống vốn dĩ hết sức tốt đẹp, bình yên của hắn.

Để giờ muốn chết cũng chẳng do mình tự quyết, đúng là tuyệt vọng.

Tiếng nước chảy đánh thức kẻ chìm trong mơ màng, uể oải mở mắt. Nơi này quá yên tĩnh, sự yên tĩnh khiến con người ta ngứa ngáy cả linh hồn. Chỉ một cử động, dây xích âm vang như tiếng trống rền nơi lồng ngực.

Nhà vệ sinh không gắn cửa, hai không gian thông suốt nhau, chỉ cần trở mình liền nhìn thấy hết mọi thứ phía bên kia. Bright thần trí mơ mơ hồ hồ bởi đống thuốc Win tiêm vào cơ thể, hòng làm hắn mất khả năng phản kháng mỗi khi dẫn truyền thức ăn. Xoa xoa trán, vừa ngoảnh đầu sang bên trái thì liền bắt gặp thân hình thon dài, bờ vai rộng, làn da trắng muốt đang hòa mình dưới vòi hoa sen.

Toàn bộ hành động của người kia đều thu vào hết nhãn cầu màu nâu sậm.

Dòng nước xối xả rơi xuống da thịt nhẵn mịn, ánh sáng từ ngọn đèn càng làm nổi bật hình thể hoàn hảo, đẹp đẽ, đặc biệt đôi chân thẳng tắp cùng phần xương mắc cá nhỏ gọn. Win rất chăm chút ngoại hình của mình, bỏ thời gian luyện tập, ngay cả dáng đứng cũng thẳng thớm hơn hắn, khung lưng dài đẹp hút mắt, đường rãnh sâu từ cổ đến thắt lưng hiện rõ khi cậu ngửa đầu, những ngón tay đan vào mái tóc, thoải mái để những giọt nước trong suốt chạm lên. Phảng phất trong tiếng nước, còn có thanh âm rầm rĩ thở dài.

Rất sảng khoái.

Làn nước như những con rắn nhỏ quấn quanh cơ thể, bịn rịn từ nơi cao chảy xuống bàn chân. Bắp chân thon, nhỏ...kỳ cục thật sự. Đôi chân thon dài, cổ chân nhỏ ấy chả ăn nhập gì với thân trên đầy đặn, cứng rắn của cậu.

Cả cái eo thanh mảnh, tạo thành điểm trũng đẹp mắt xuống hai cánh mông tròn, trắng noãn. Từng giọt nước đọng lên rồi thi nhau rơi xuống nền nhà.

Hai mắt Bright âm thầm lướt quanh thân dưới của người kia, quên tự hỏi lý do vì sao bỗng dưng cậu lại dùng nhà tắm này, nơi trước nay chỉ mình hắn sử dụng. Chẳng có lấy xà phòng hay dầu thơm, chỉ có nước xúc miệng, đề phòng hắn dở trò ném xà phòng xuống sàn hại cậu trượt té như ngày đầu tiên.

Dù gì cậu cũng thích mùi da thịt của hắn không hòa lẫn vào bất kỳ thứ mùi nhân tạo hay hóa chất nào. Thứ mùi nguyên thủy khiến cậu rạo rực và cảm thấy hứng khi chạm vào. Gã trai như loại thần dược có thể khiến cậu lâng lâng cả ngày. Nỗi ám ảnh, sự cuồng si từ trong những ảo mộng bước ra đời thực, Win muốn dùng hết giác quan của mình để cảm thụ hắn.

Tóc mái ướt rũ trước trán, Win lắc nhẹ cần cổ, các cơ bắp hơi khó chịu sau nhiều ngày không được đốt cháy calories, từng tế bào kêu gào bất mãn. Vài động tác đu xà, hít đất chả thấm vào đâu so với nguồn năng lượng hừng hực bên trong.

Tay người kia vừa đóng van nước, vòi sen vừa tắt thì gã con lai trên giường điềm nhiên quay đầu qua hướng khác, nhắm mắt. Bình ổn hít thở như mình chưa từng tỉnh dậy.

Tiếng bước chân chuyển động mang theo âm thanh rỏ nước xuống sàn nhà. Khi nhắm mắt, các giác quan khác trở nên nhạy cảm, linh hoạt hơn bình thường, đặc biệt trí não liên tục mường tượng về mọi thứ xung quanh.

Ở đây ngoài hắn còn có một người.

Tâm tư dấy lên vô số suy nghĩ rối bời, thầm nhủ hãy cố giả vờ ngủ yên, mọi thứ sẽ qua thôi.

Yên tĩnh quá! Cậu ta muốn làm cái quái gì vậy?

Chịu thêm áp lực nệm giường trũng xuống, phát ra âm thanh kẽo kẹt. Cảm nhận một luồng hơi lành lạnh, ướt át đang ở gần mình cử động tới lui, mấy ngón tay giấu dưới chăn âm thầm siết lại. Cạnh chiếc bàn tròn kê sát giường, Win đang làm gì đó, tiếng động lách cách nho nhỏ lâu lâu lại rơi vào thính giác của hắn, làm Bright thêm hồi hộp. Cố gắng tưởng tượng chuyện gì đang xảy ra. Cơn tò mò chạy dọc sống lưng tạo thành con sóng kích thích, bụng dưới lẫn hai bắp đùi dần căng lên.

Mùi vaseline áp sát khoang mũi, lớp sáp trơn mướt miết lên môi hắn, đầu ngón tay di chuyển xung quanh như đang tô son, mơn trớn rồi nhẹ nhàng đè nhấn môi dưới xuống lộ ra lớp thịt miệng đỏ chót ướt át cùng hàm răng trắng đều hơi hé mở.

Tuyến nước bọt bị kích hoạt, Bright không nhịn được cử động yết hầu, lồng ngực phập phồng. Đầu ngón thon dài chạm lên mấy cái răng nhỏ, rồi tách mở khớp hàm, đẩy hai ngón tay vào vòm miệng ấm nóng, khuấy đảo hai ngón tay nhuốm đầy nước bọt, đầu ngón còn cố tình nhấn lên cuống lưỡi trước khi rút ra ngoài. Nước bọt vương lại một ít trên môi, chảy xuống cằm người đang giả vờ ngủ.

Bright cực kỳ hoang mang khi xung quanh đệm lẫn một bên gối đầu lún xuống, thân thể cao lớn của Win bao trùm phía trên, cậu chưa lau khô người mang theo chút hơi lạnh, mát mẻ. Cơ thể ấy trần truồng, quỳ bằng tứ chi, từng cử động, thanh âm vang lên đều khiến lồng ngực Bright thêm rộn rã, bồn chồn.

Hắn biết Win làm gì. Những lần Bright chìm trong mơ hồ, cậu đều khỏa thân quỳ trên hắn, dùng tay thủ dâm tự thỏa mãn chính mình. Cái môi rộng, độn thịt nức nở rên rỉ tên hắn trong khi sóc lọ, cúi đầu hôn lên hõm cổ và bờ vai người thần trí mơ hồ. Dưới hàng mi nặng trĩu hé mở, khung cảnh ướt át từng chập đi vào tâm trí Bright. Môi khô, miệng khát, toàn thân bứt rứt. Hắn nhắm mắt, cầu mong chuyện này nhanh trôi qua hoặc tất cả chỉ là giấc mơ.

Luồng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng lên bụng, có khi chảy xuống bẹn, thanh âm của Win nặng nhọc thở dốc, sau đó vội vã hôn lên môi hắn, cọ sát hai chóp mũi cao qua lại, hai luồng hô hấp rõ ràng, nam tính hòa quyện, báo cho Bright biết mọi thứ đều là hiện thực. Kỳ lạ ngay cả khi nhắm mắt, bóng tối bao quanh vậy mà hình ảnh gương mặt ửng hồng hồ hồ của Win bỗng hiện ra trong đầu óc, ngay cả bờ vai rộng nhấp nhô lên xuống, hõm xương quai xanh và vòm ngực cứng cáp chà sát trên người hắn, khơi gợi từng khối thịt thuộc về cậu. Tất cả đều rõ ràng chân thật.

Đáng ra hắn phải kinh tởm, lòng đầy khinh miệt kẻ dám xem hắn hệt búp bê tình dục, phô dâm trên cơ thể hắn, vấy bẩn nó khi hắn chưa cho phép nhưng Bright chẳng thể. Không đủ tư cách...vì thằng em của hắn đã cứng lên.

Mẹ nó, hắn chửi ầm trong đầu. Rồi tự an ủi chính mình, hắn thân trai tráng tuổi còn trẻ, sinh lực tràn trề, lâu ngày không quan hệ tình dục nên mới dễ bị kích thích như vậy, chứng kiến một thằng gay thủ dâm cũng khiến họa mi líu lo hót gọi bầy.

May mắn Win xuất tinh xong, thần trí rối loạn nằm trên hắn nhấp nhổm hít thở như con mèo hoang động đục, tay chân cọ sát tìm kiếm da thịt gã con lai, chẳng để ý đến thứ đang nhô cao bên dưới của hắn. Rồi cứ thế nằm úp trên người Bright ngủ mất.

Đều vì cái không gian u ám, vòng sắt kiềm giữ, sự im lặng bức bối và vì sự hư hỏng, dâm dục của Win. Không phải là hắn. Hắn không thèm cậu, một thằng biến thái với con cu lúc nào cũng nứng vì đàn ông.

Quá khứ, hiện tại hòa lẫn thành đống tương hồ, vẫn tiếng thở đứt quãng ướt át, vẫn âm thanh bàn tay vuốt lên xuống trên dương vật từng hồi rơi vào thính giác Bright. Liên tục, dạt dào như nước chảy. Thúc ép các tế bào trong hắn sống dậy, bấn loạn chạy tứ tung, ngay cả dạ dày cũng nhói lên.

Bình tĩnh, mày bị cái quỷ gì thế?

Nghĩ đến việc nước bọt của mình đang trợ hứng trên cây gậy thịt của Win, máu nóng liền muốn từ vùng dưới xộc thẳng lên não.

Nhẫn nhịn bấy lâu, giả mù giả điếc, thằng em bên dưới bị tâm trí dọa sợ, tự hạ cờ, chả khác nào tra tấn.

Hắn hận cái bản năng giới tính, hoàn toàn không thể điều khiển thân dưới, luôn ngu dốt chạy theo lời thì thầm của ma quỷ.

Hôm nay Win gần quá, khoảng cách hạ bộ ép sát, hai đầu khấc nóng hầm hập khẽ sượt qua nhau hại hắn lo lắng Win sẽ nhận ra sự biến chuyển của thân thể. Từng nụ hôn phủ dọc từ bả vai kéo dần lên cổ, đến dái tai. Toàn bộ da gà nổi lên khi cái lưỡi mềm dẻo trêu ngươi liếm láp vành tai kéo đến phần tóc mai.

Bright nặng nề nghĩ bộ là chó hay sao mà liếm kỹ thế? Nếu hắn cho cậu cơ hội không biết chừng chân hắn, cậu cũng liếm sạch luôn không biết chừng.

Bình thường Win chỉ thủ dâm rồi rất nhanh kết thúc chương trình, sao hôm nay lại rề rà mơn trớn, vờn đùa thân thể hắn cả buổi vẫn chưa buông tha.

Sinh lý nổi lên phản ứng, Bright chỉ biết âm thầm nghiến chặt hai hàm răng. Tiếng sóc lọ càng lúc càng nhanh, hại tim kẻ đang giả vờ ngủ càng đập dữ dội. Thình thịch, thình thịch, thình thịch như chày giã gạo.

"B...right...ahhh....chạm...vào em, xin anh..." lời mời gọi rỉ rả bên tai, trầm thấp đứt quãng mà rù quyến, hai bàn tay người bên dưới bứt rứt siết lấy drap giường, thâm tâm bắt đầu niệm chú từ đống kiến thức toán học đến lời thoại kịch bản hòng phân tán cơn sóng dục vọng mơ hồ xâm chiếm.

Hắn là nạn nhân, hắn phải chán ghét người kia, không được để cậu toại nguyện. Dù Win đẹp đẽ, hấp dẫn thế nào thì việc chiếm giữ hắn theo cách này cũng quá bệnh hoạn.

Bất giác đệm thịt nằng nặng, êm ái tì lên bụng dưới, lẫn con rắn nằm yên trong bụi cỏ. Bright đứt nghẹn một hơi thở, dây xích phát ra tiếng theo cử động cổ chân hắn, Win mỉm cười, bàn tay vuốt dọc cần cổ đến khuôn ngực người bên dưới "Anh định giả vờ ngủ đến bao giờ? Hôm nay em chỉ tiêm nửa liều thôi ngài Vachirawit thân mến! Bé Bright thành thật hơn anh nhiều, cương thành em bé mập mạp đáng yêu vô cùng" Win biết hắn đã tỉnh, còn nhìn trộm mình tắm, Bright nhạy cảm, đặc biệt thân dưới dễ bị kích thích nhưng Win chẳng ngờ hắn sẽ nổi phản ứng khi chứng kiến mình tự thủ dâm.

Trêu ghẹo mấy ngày qua, tên kia quyết biến thành người nộm, mặc kệ Win nằm đè phía trên, không giận dữ, không phàn nàn, chỉ một biểu cảm nhàm chán...Win tự hỏi, có phải hắn đang âm thầm hưởng thụ sự ngược đãi này. Cũng muốn khen hắn sung sức, mấy ai bị chuốc thuốc mê vẫn cương được, chẳng phải sợ hắn cố quá sẽ hại thân, xui xẻo bé con giữa hai chân bị liệt luôn thì Win đã chẳng lật bài ngửa sớm.

Trò chơi khiêu khích hấp dẫn, Bright chịu uất ức, nằm chịu trận khiến Win cảm thấy sự cứng đầu của hắn rất đáng yêu.

Đôi mắt nâu hằn học mở ra, trừng trừng nhìn khối thịt trắng noãn ngạo nghễ ngồi đè trên cơ thể mình, hai chân dài mở rộng lộ trụ vật dựng đứng rỉ dịch nơi đầu khấc, vòm ngực căng phồng cùng đầu vú hồng hào nhô lên, đây là lần đầu tiên hắn trực tiếp diện kiến thân thể Win. Trần trụi, không hề che đậy, cũng không phải thông qua tầm mắt mơ màng, né tránh.

Người con trai bất cần, không một chút xấu hổ phơi bày từng bộ phận riêng tư cho hắn xem, mái tóc ẩm ướt, nụ cười khiêu gợi nở rộ trên gương mặt điển trai, phong tình, hai mắt cong cong ẩn hiện đốm sáng nhỏ. Cái lưỡi ma mãnh liếm một đường trên môi dưới, nhấc bàn tay đang chống đỡ dưới nệm lên, khom lưng, thân mật vuốt tóc hắn, áp hai gương mặt gần nhau "Em không nỡ tra tấn anh, nhìn anh tự hành hạ bản thân như thế, em xót lắm" đôi mắt đen thâu tóm đôi mắt người bên dưới, cười nhẹ, thái độ đầy yêu chiều, dụ dỗ "Đừng quan tâm về vấn đề giới tính nữa...hãy thử làm với em, em đảm bảo anh sẽ thích"

"Tôi không có nhu cầu để thằng khác cắm vào mông!"

Biểu cảm trên mặt Win vỡ òa, hai mắt chớp chớp, sau đó phì cười, mặc kệ cái cau mày bực bội của Bright, phấn khích hôn lên má hắn "Nghĩ nhiều rồi cục cưng của em!" mấy ngón tay khéo léo ma sát lên trụ thịt của hắn, hài lòng khi thấy hắn buông tiếng thở dài thoải mái "Vừa hay em cũng muốn thử cảm giác mới, nếu em để anh đụ em thì anh muốn không?"

Hàng mi xinh đẹp của Bright rung động, lời lẽ tục tĩu lại thành công làm cổ họng gã con lai khô đắng, vô thức nuốt nước bọt. Lồng ngực căng thẳng phập phồng lên xuống, nhìn theo tay Win quét vào hũ vaseline, mang ra lớp sáp đậm đặc, đùng đục. Hàm dưới hơi bạnh ra, biểu lộ vẻ chờ đợi thách thức, cậu ta dám ư?

Hơi ngửa người ra sau, lộ ra cánh mông nồm nộp, cùng cái lỗ nhỏ với những nếp thịt đỏ thấu, ánh mắt Win gắt gao bắt lấy tầm mắt Bright. Mang đầy si mê, huyễn hoặc...rồi chậm rãi miết đầu ngón tay lên miệng huyệt. Cẩn thận mát xa xung quanh, chàng diễn viên trẻ cắn nhẹ môi, cho đến khi thành công cắm một ngón tay vào bên trong "Ahhh ~" ngửa đầu, lộ ra phần cổ yếu ớt, buông rơi một tiếng rên thấp thoáng đau...đây là lần đầu tiên dị vật tiến vào hậu môn, lòng Win lo lắng cũng đầy mong chờ.

Ngón tay vừa đi vào đã căng chặt như vậy, nếu thứ thô dài của Bright tiến tới thì thế nào đây, hẳn rất đau, đau đến trán nổi gân xanh nhưng sẽ kích thích vô cùng. Tưởng tượng thôi cũng đủ làm chàng trai trẻ cảm thấy sung sướng.

Cứ chiếm được thể xác trước đi đã. Trái tim gì đấy cứ từ từ. Dù gì trong chuyện tình này, Win chịu toàn bộ thua thiệt, giờ thêm chút liều mạng, nỗ lực nhiều một chút cầu hắn ban ơn, tăng thêm hi vọng...rằng mai kia hắn sẽ vui vẻ đón nhận tình cảm của cậu.

"Anh muốn hay chưa?" rút ngón tay khỏi lỗ huyệt, lần nữa ma sát an ủi miệng thịt vừa chịu sợ hãi "Hãy mang hết tức giận, bất mãn đối với em trút vào đây. Em sẽ giữ giùm anh..."

Còn chưa nói hết câu thì người kia đã vùng dậy đẩy cậu xuống nệm, bắt đầu chiếm lấy vị trí bên trên, ánh mắt hằn lên tức tối, một bạt tai giáng tới trên gò má non mềm của cậu "Cậu có biết bản thân đang làm gì không hả thằng khốn?" Bright cả giận mắng nhưng thanh âm liền vụt tắt khi môi Win nhấn lên môi hắn, tay chân khéo léo vòng quanh cơ thể hắn, kéo chàng diễn viên lớn hơn hai tuổi vào nụ hôn sâu cuồng nhiệt.

Lần này hắn không chống cự.

Thanh âm va chạm mờ ám bất giác nối tiếp nhau vang lên trong căn phòng kín.

Phải, em là thằng khốn. Một thằng khốn điên cuồng yêu anh, điên cuồng si mê anh, điên cuồng muốn chiếm đoạt anh. Bất chấp điều đó sai trái, vô vọng đến nhường nào.

Ngay cả hạ mình, thử lấy thứ xa lạ em chưa từng thử qua. Liều mạng thật đấy, nhưng từ đầu mang anh tới đây, em đã chẳng còn đường quay đầu. Ngoài cố gắng chiếm lấy tình yêu trong anh.

Tàn nhẫn, rồi dịu dàng chậm rãi tuốt xuống từng chiếc nanh vuốt kháng cự, cho đến một ngày anh chẳng thể nào sống thiếu em.

Hệt một thiên thần sa ngã.

Ngã vào vùng tối cùng nhau.

"Anh cảm nhận được em hay chưa?"

================

Quà sinh nhật Bright nhưng say ke, deadline dí, với thần lười nhập thân nên viết được mấy chữ thì hồn bắt đầu thả tứ phương 🤣

Đúng là không hợp vía viết H 😎 được cái lần đầu tiên viết BrightWin văn án được đón nhận nhiệt tình vậy. Biết ngay thần flop ghé thăm mà.

Dạo này tui lạc lối lắm, nhớ comment để vịn tui lại đấy 🙃

Tác giả: Isa
30.12.2021

Edit: 12.9.2022











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro