Chap 6: My Toy [H]
Enjoy ^^ và nhớ để nhận xét cho mình nhé :'>>> đừng quên đọc fic facts của tớ nữa 😄
.
.
.
.
.
Khuyến khích nghe bài "Toy" của Block B khi đọc chap này :">
.
.
.
.
.
*Flash Back*
một tháng trước...
*Cạch*
Một người đàn ông đứng tuổi bước vào phòng, tiến lại gần YongSun đang ngồi trên giường với một khuôn mặt vô hồn,cất giọng thâm trầm :
- YongSun ? con giúp ta được không ? Eric Nam là một người không tồi ? hãy giúp ta đi,anh ta cũng giàu có,con tuyệt đối không thiếu ăn thiếu mặc,cả cơ nghiệp của ta đều phụ thuộc vào con đấy ?
- Nhưng đây là chuyện hạnh phúc của cả đời con tại sao ba lại có thể tuỳ ý bắt con nghe theo như vậy ? đính hôn với một người đến mặt con cũng không rõ ? con sẽ không làm đâu
Cô gái xinh đẹp khẽ chau mày cất chất giọng trong trẻo nhưng hàm chứa cả sự phẫn nộ.
Người đàn ông tức giận, giáng một bạt tai khiến gò má trắng trẻo của cô đỏ hằn lên vết ngón tay,hằn giọng đe doạ
- Tao là người sinh ra mày, chẳng lẽ lại không có quyền ? xem như là tao thu lại vốn nuôi dưỡng mày suốt hơn 20 năm qua.
- Làm sao... làm sao ba có thể độc ác đến vậy ?
- Câm miệng đi. Mày chỉ là một con rối của tao giống như mẹ mày thôi.Nếu mày không chấp thuận thì tao vẫn sẽ vứt mày cho tên đó mày hiểu chứ ?
Dứt lời liền ông ta liền quay lưng bước ra ngoài để lại cô vẫn đang ôm một bên má, khóe mắt cay xè.
Từng giọt long lanh như pha lê lăn nhẹ trên gò má rớt xuống vỡ tan.
Cô cứ để mặc hai dòng lệ thấm đẫm khuôn diện xinh đẹp...
*End Flashback*
chủ tịch Kim, người mà cô luôn gọi là "ba" đã giao kèo đính ước cô với một người để có cơ hội lấy được tài liệu mật từ công ty khác nhằm phát triển quy mô của tập đoàn Kim thị.
Vì mong muốn của bản thân mà bỏ qua hạnh phúc của cô.
Khi cô đi, từ đó đến giờ cũng không có lấy một cuộc điện thoại của người ba ruột đó.
Đến bây giờ,cô lại trở thành món hàng trao đổi.Một lần nữa, trở thành một con rối mặc sức để người khác điều khiển.
Khoảng thời gian ở với Eric không phải là khổ sở nhưng lại chẳng hề có lấy một chút vui vẻ. Hắn không hẳn là xấu xa, chưa từng quá phận với cô lấy một lần, đối xử với cô cũng rất tốt nhưng hắn lại không đem lại cho cô cảm giác mang tên "hạnh phúc" - điều mà bất cứ cô gái nào cũng ao ước.
Và rồi hắn cũng xem cô như một đồ vật rẻ mạt đem cô đi trao đổi cho người khác như cái cách ba cô đã trao đổi cô cho hắn.
Liếc mắt qua vệt máu đào trên giường,cảm nhận từng cơn đau nhói từ bụng dưới dội lên... cô đã mất hết tất cả rồi ?
Cô cười. Một nụ cười chua chát.
Nằm vô lực trên giường, nước mắt cạn khô,cơ thể đầy dấu hôn chói mắt, đau đớn cùng mệt mỏi liền nặng nề chìm vào giấc ngủ...
---------
Buổi chiều
Tại tập đoàn MoonSun Inc.
Phòng chủ tịch
- Chết tiệt !
Moonbyul tức giận ném tập sổ sách xuống mặt bàn. Tiếng nức nở của cô gái nhỏ kia cứ quanh quẩn trong đầu cô từ sáng đến giờ không cách nào loại bỏ được.
*Flashback*
Moonbyul toan rời đi nhưng chợt dừng bước chân lại khi nghe thấy tiếng khóc phát ra từ trong phòng.
Có một cảm giác lạ lẫm len lỏi vào trí óc cô. Thật lạ, trước đây đối với bất kì ai có khóc lóc thảm thiết đến mấy cô cũng không mảy may để ý. Tại sao giờ lại để tâm tới một người vừa mới gặp được một ngày ?
Âm thanh mang một cảm giác khác, bi ai, thống thiết, nức nở nhưng lại làm xao động lòng người ?
"Cô động lòng ư ? Không. Tuyệt đối không phải ! cô ta chẳng là gì đối với ngươi cả"
"Chỉ là thấy chói tai thôi.Phải rồi. Đúng như vậy. Ngươi không hề thương xót cho cô ta. Không hề."
Cô dứt khỏi dòng suy nghĩ liền sải bước thật nhanh ra phía cửa bỏ lại âm thanh kia phía sau.
*End Flashback*
Khi có một cảm giác khác lạ xuất hiện,nếu không thích người ta sẽ cố tìm lí do chối bỏ nó.Moonbyul cũng vậy.
Nghe thật phi lí nhưng Moon ByulYi tuyệt đối sẽ không thừa nhận cảm xúc của bản thân.
Cô đang sợ. Sợ sẽ phải kinh qua cảm giác mà "người đó" đã gây ra.
Cho nên cô phải trưng phạt, trừng phạt kẻ cả gan dám khơi lại cảm xúc đáng chết đó.
- Mẹ kiếp ! Tôi phải làm em thống khổ,phải trừng phạt em,Kim YongSun !
Nói rồi liền nhanh chóng thu xếp công việc ở công ty và trở về nhà.
-----------------
6 p.m
*cạch*
Moonbyul về đến căn hộ của mình, nhìn một lượt không thấy YongSun sau đó tiến tới phòng ngủ, mở cửa ra liền thấy thân ảnh cô ta nằm ở đó ngủ,thân thể chỉ được che hờ bởi chiếc chăn.
Bờ vai trắng ngần,đôi môi mọng đỏ,gò má phúng phính ửng hồng,điểm xuyết trên cơ thể vài dấu hôn mà cô để lại..... không thể phủ nhận, lúc này cô ta rất đẹp, vừa gợi tình đồng thời cũng rất trong trẻo.
Moonbyul hơi đơ người song nhanh chóng lắc mạnh đầu kéo mình khỏi ý nghĩ ban nãy ngay khi nó vừa xuất hiện.
Nhìn thấy xuân cảnh như vậy,kể cả kẻ không có tà ý thì máu nóng cũng dồn lên não huống chi bây giờ Byul đang khao khát dày vò con người này ra sao.
Tiến lại gần thân ảnh đang nằm ở đó, ngắm nhìn kĩ lưỡng một chút rồi hướng tới đôi môi phấn nộn, hung hăng áp môi mình vào, dùng lưỡi cậy mở khuôn miệng nhỏ xinh của YongSun, nhanh chóng luồn của mình vào bên trong khoang miệng của cô,sục sạo mọi ngóc ngách, quấn quít lấy lưỡi của cô như một thứ trái lạ. Bàn tay không chịu yên mà chu du khắp yển thân thể cô, một tay khỏa lấp khuôn ngực đầy đặn của cô ra sức năn bóp.Tay kia đi sâu xuống phía dưới ngay phía ngoài "hang động" của cô xoay xoay vài vòng ngoài cửa rồi nhẹ ấn một đốt ngón tay vào và lặp lại.
YongSun cựa quậy vì bỗng cảm thấy cơ thể nóng lên cùng cảm giác khó thở ,mở mắt liền thấy đang bị cô ta cưỡng hôn, toan đẩy ra nhưng người cô như vô lực ,cố gắng cũng không thể dùng sức. Cô giống như một con mèo nhỏ xụi lơ chỉ có thể chấp nhận những thứ mà cô ta áp đặt, khó khăn bài xích để không bị ngộp thở khi cô ta cưỡng hôn.
Biết cô đã tỉnh,Byul dừng lại một chút, nhếch miệng cười,cất giọng đều đều :
- tỉnh rồi huh ? vừa đúng lúc để tôi trừng phạt em.
Cô giương đôi mắt ngây ngốc chưa tường được câu nói của cô ta nhưng còn Byul nói đoạn liền cúi xuống mút mát da thịt trắng nõn ở cổ cô, cắn nhẹ vào cổ và xương quai xanh khiến cô thét lên nhưng lại chứa cả chút nhục dục "ah...ugm...~"
- Rõ ràng là em rất thích,phải không huh ?
- Ah... tôi không......ah...~
Chưa kịp kết thúc câu nói thì Byul đột ngột chèn 1 ngón tay vào nơi nhạy cảm của cô rồi rút ra đưa lên trước mắt cô.
- Còn nói không ? em xem em ướt như thế nào kìa ?
- Tôi thật sự không có.....
Cô ta quay trở lại nơi ấy, nhưng bàn tay quái ác chỉ đưa lên đưa xuống ở trước cửa động,lâu lâu nhấn nhẹ một đốt vào trong xong liền rút ra.
Cô bứt rứt khó chịu, cơ thể không nghe theo lí trí mà tự động dịch người xuống một chút để ma sát nhiều hơn. Nhưng Byul tât nhiên không cho cô toại nguyện, dùng tay ghì chặt lấy eo không cho cô nhúc nhích, thích thú nhìn khuôn mặt đỏ ửng đầy gợi dục mà không được thỏa mãn của cô, tiếp tục vờn bên ngoài cửa động khiến cô ngứa ngáy tới phát điên.
Byul nhếch miệng cười ghé sát vào tai cô, le lưỡi liếm vành tai song thì thầm
- Thế này là không muốn sao ?
- uh...hum...
- chỉ cần em cầu, tôi lập tức sẽ thỏa mãn cho em.
Cô khó khăn thở đứt quãng khi bị hành hạ, một sự hành hạ ngọt ngào, mắt cô như mờ đục đi bởi nhục dục, khẽ lí nhí
- uhm... cầu cô... tôi... tôi khó chịu...
- Em nói gì cơ ? tôi nghe không rõ ?
Cô ta là đang cố tình làm khó cô mà !
Cô cắn chặt môi dưới, giận dữ kèm theo thống khổ vì bị dày vò nhưng rốt cuộc vẫn không thắng nổi, liền cất giọng yếu ớt
- Cầu cô... hãy... hãy thỏa mãn tôi.....
Cô ta khẽ nhếch miệng, cúi xuống hôn lên môi cô,ngay lập tức cô cảm hai ngón tay dài của cô ta lấp đầy bên trong, liên tục đưa đẩy, chốc chốc lại cong lên chạm vào điểm G của cô. Lưng cô ưỡn cong để đón nhận từng đợt đưa đẩy,chân tự động vòng qua eo của cô ta, tay nắm lấy ga giường cào cấu mong truyền bớt sự thống khoái ra đó.
- Um...ah...ah...uh...
Byul ngày càng tăng tốc lực bên trong cô cho đến khi bức vách hai bên co sát lại kẹp chặt ngón tay của Byul.
- Ahhhhhhhhhhhh !!!!!!!!!!
Cô hét lên một tiếng rồi vô lực buông thõng người xuống,cao triều như rút hết sức lực của cô gái nhỏ.
Người bên trên vẫn để im tay sâu trong cốt lõi của cô tận hưởng cảm giác khít khao xong rút tay ra đưa lên miệng nếm lấy mật ngọt của cô.
Cô mệt mỏi nằm gục xuống giường song bỗng cảm thấy cô ta vẫn chưa ngừng tiếp tục tấn công lên hai bên nhũ hoa màu hồng phấn, cô cất giọng yếu ớt
- Uh...dừng lại...
Khẽ nhiếc miệng,lật ngược người cô lại áp chặt xuống giường cùng lúc đáp lại bằng chất giọng băng lãnh
- Huh ? Em chỉ là một món đồ chơi của tôi thôi. Tôi chưa thỏa mãn, em tuyệt nhiên không có quyền khước từ !
"món đồ chơi" "món đồ chơi" "món đồ chơi" ?
Câu nói đó cứ liên tục vang trong đầu cô. Cô từ lúc nào đã trở nên thật rẻ mạt như vậy. Tâm đau nhói, nước mắt tưởng cạn khô dường như trực trào nhưng được kìm nén lại hết mức có thể đến không vỡ tung...
Bỏ qua cảm xúc của cô, Byul tiếp tục rải đều những dấu hôn lên tấm lưng trắng nõn mềm mại thơm ngát của cô.
Nơi đó của cô vừa qua cao triều vẫn còn rất nhạy cảm nhưng cô ta không chút do dự ngay lập tức chèn hai ngón tay vào khiến cô không kìm được
- Um.Ah... đừng... làm ơn hãy bỏ ra đi...
- Em chưa rõ phải không ? - Byul đẩy mạnh ngón tay sâu hơn vào cốt lõi của cô
- Ư...ah...
- em là vật cho tôi chơi đùa ! em có không muốn cũng không cách nào được phép kháng lại
Dứt lời liền mặc sức tiếp tục đưa đẩy nơi yêu đuối của cô.
Bẽ bàng cùng đau đớn cả về tinh thần và thể xác cô nằm yên để cô ta tùy ý lạm dụng, nước mắt từ lúc nào phủ đầy một tầng sương mỏng trên khuôn mặt kiều diễm của cô.
Cô ta cứ tiếp tục khi dễ nơi yếu đuối của cô, hết lần này đến làn khác, cô đến sức lực để cất tiếng cũng không có chỉ có thể lầm bầm rất nhỏ trong miệng nghe như rên rỉ lại càng khiến cô ta điên cuồng tiếp tục chèn thêm một ngón tay nữa vào bên trong cô
- xin cô... làm ơn... hãy dừng lại đi...
Thân dưới của cô trở nên mất cảm giác chỉ còn sự đau buốt âm ỉ và tê liệt truyền từ nơi đó lên
...
-------------
Không biết đã bao lâu cho tới lúc Byul đã thỏa mãn trừng phạt con người đáng thương kia,xem chừng có lẽ là đã gần sáng rồi.
Moonbyul thản nhiên đứng dậy rút tay ra khỏi nơi đó của YongSun,kèm theo một nụ cười như thỏa mãn khi dày vò cơ thể bé nhỏ kia,thích thú khi chứng minh được rằng bản thân không hề quan tâm đến cô ta.
Toan bước ra khỏi phòng bỗng nghe thấy tiếng thút thít của cô, bước chân chợt khựng lại
"Không. không được. Ngươi không quan tâm cô ta cơ mà.Đi tiếp đi Moon ByulYi"
Song lí trí là một chuyện,bước chân cô vẫn quay lại nơi thân ảnh kia đang nằm.
Khuôn mặt xinh đẹp lấm lem nhiễm đầy một tầng sương mỏng,tay tự ôm lấy thân thể liên tục run tẩy lên từng hồi, cuộn tròn lại như một con mèo ướt... thật khiến người khác nao lòng chỉ muốn ôm vào lòng vỗ về.
"Đến khóc cũng đẹp vậy ư ?" - ý nghĩ chiếm trọn tâm trí Moonbyul lúc này
YongSun lờ mờ thấy được Moonbyul tiến lại gần mình, cảm giác sợ hãi dâng trào,cất giọng yếu ớt xen lẫn tiếng nấc
- Đừng.xin đừng lại gần đây...
Xong liền bất tỉnh vì kiệt sức.
Một cảm giác tội lỗi bỗng xâm chiếm lấy tâm trí Moonbyul
Cô tiến lại gần hơn thân ảnh mỏng manh đưa tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp kia đưa tay lên trán liền phát hiện ra cơ thể cô nóng ran như lửa
"nóng. nóng quá. hình như cô ta sốt mất rồi"
Moonbyul ngay lập tức quên mất mục đích trừng phạt YongSun mà vội vàng với tay thật nhanh lấy điện thoại bấm một dãy số
Đầu dây bên kia rất nhanh đã có người bắt máy
- Hãy đến nhà tôi nhanh lên. - chất giọng lạnh lùng truyền qua đầu dây bên kia
Dứt lời liền cúp máy. Quay ánh nhìn lại tấm thân nhỏ bé trên giường
Vén tóc lòa xòa ở mang tai cô lên, vuốt nhẹ lên đôi má ửng đỏ vì sốt của cô
- Em thật đẹp......
.....
#MyungWol
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro