Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Monster 2 [Chap 18]

Chap 18 :

Jessica's POV :

+ Tại phòng CEO :

- Taeyeon có ở đây không ?

Sau khi dùng bữa với Donghae oppa , tôi nhanh chóng tìm Taeyeon , tôi có vài chuyện cần nhờ cậu ấy giúp ... Tôi bước đến bàn thư kí và hỏi

-Thưa Giám Đốc Jung ! Giám Đốc Kim đang có cuộc họp với Giám Đốc Hwang và bảo không cho ai quấy rầy ạ - Cô Thư Kí Han đứng lên cúi đầu chào tôi thưa 1 cách lễ phép .

" 2 cái người này thật là ........"

Họp gì kia chứ , có cuộc họp nào mà chỉ có 2 người ... tôi chán ngẩm lắc đầu rồi quay sang nhìn cô Thư Kí Han lên tiếng

- Được rồi cô ở đây đi , tôi cũng có chút chuyện cần bàn với Taeyeon , à mà nhớ .... không cho thêm bất cứ ai vào trong nữa nghe không ?

Dứt lời , tôi nhận ngay cái gật đầu nhẹ của cô Thư Kí , tiến đến cửa , tổi đẩy nhẹ vào bên trong , cố gắng không mở quá rộng để cho người khác thấy được khung cảnh bên trong văn phòng , nghĩ lại thì tôi cũng là 1 người bạn tốt chứ nhỉ ?

Và đúng như những gì tôi nghĩ , cuộc họp mà chỉ có 2 người thì .... chậc chậc .....

-Mình không biết rằng , có những cuộc họp thú vị như vậy đó ? có thể cho mình tham gia với được không ?

Tôi khoang tay đứng nhìn 2 Giàm Đốc trẻ tuổi , tài năng , xinh đẹp của S9 đang lăn lộn trên bàn làm việc và khung cảnh bây giờ thì hết nói ... họ đắm chìm đến nổi , có tiếng mở cửa vào cũng không hay sao ?

Ngay lập tức họ giật mình khi nghe thấy giọng nói bất chợt của tôi và kết quả là Taeyeon giận được 1 cú đẩy không thương tiếc của Tiffany . Tiffany đỏ mặt quay sang chỗ khác cài nhanh những nút áo khi nãy trong cuộc vui TaeYeon đã hào hứng cởi ra .... nhìn cái thái độ ngượng ngùng lúng túng của con bạn làm tôi muốn phát cười .

-Sao cậu vào được đây , mà ít ra cậu cũng nên lịch sự mà gỏ cửa chứ

Taeyeon khó chịu đứng lên nhìn tôi bực bội nói , có lẽ là vì tôi làm mất cuộc vui của 2 người ... nhưng cuộc vui không phải được tổ chức ở đây ...

-Nếu mình gỏ cửa thì sao thấy được cảnh hay này - Tôi nhìn 2 người cậy ấy cười khúc khích

-Lần cuối mình nói nhé .... đây là công ty , 2 cậu nên biết kiềm chế 1 chút . chuyện gì sẽ xảy ra khi 1 ai đó vô tình biết được .

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sopha trong phòng làm việc của cậu từ tốn ngẩng mặt lên nhìn 2 người nói . Và cái tôi nhận đựơc là cái cúi đầu của cả 2 . Có lẽ họ cũng biết phân biệt được đúng sai . Khẽ nhìn họ lắc đầu mỉm cười ...

-Cậu tìm tớ có chuyện gì sao Jessica ?

Tae Yeon và Tiffany cũng bước đến chỗ nào , chậm rãi ngồi xuống nhìn tôi hỏi

Ấy chết ! xem chút nữa là quên cái việc chính đến đây tìm cậu ấy rồi . Tôi khẽ ngồi thẳng lưng , rồi nhìn cậu 1 chút .. ngập ngừng tôi lên tiếng

-Uhm....humm..... cậu có số phone của ViViAn không ?

Và đúng như tôi suy đoán , ngay lập tức tôi nhận được 2 ánh mắt tò mò ... và như đã nói Tiff là 1 người không bao giờ biết kiềm chế , vội vàng hỏi tôi

-Có chuyện gì sao Jess ? Hay cậu thích cô ta .

và tôi thề , tôi nghe được tiếng cười khẽ trong miệng của Tae yeon , bộ chuyện này vui lắm sao ?

-Điên à ! - Tôi khẽ chồm người tới cậu kí cho 1 phát vào đầu vì cái tội ăn nói không biết suy nghĩ

-Chỉ là mình có việc muốn bàn với cô ấy thôi - tôi từ tốn giải thích khi thấy ánh mắt hoài nghi của cả 2 ....

2 con Monster nhà này nhạy cảm dữ ?

-Thứ nhất Jess ! Sau này làm ơn đừng hành động như thế nữa với Nấm nhà mình .... ( vừa nói vừa xoa xoa cái nơi Jess vừa kí lên )

-Thứ hai ! Đừng nói với mình là cậu không nhớ ngày mai , cậu và ViViAn sẽ hợp tác với nhau . Và cậu không chờ được à ?

-Thứ 3 ! Mình làm gì mà có số phone của cô ta , nhưng nếu cậu muốn mình có thể cho cậu số của Manager của cô ta

-Và này Jess ! chuyện gì đã xảy ra cho cậu vậy ? cậu không chưa bao giờ hành động như thế ? có chuyện gì sao ?

Sau khi nghe Taeyeon nói xong tôi chỉ muốn đập đầu vào tường chết cho rồi ! hay làm ơn tìm giùm tôi cái lỗ nào to to 1 chút . Sự xuất hiện đột ngột của cậu làm tâm trí của tôi loạn cả lên .

Làm sao tôi lại quên tôi và cậu sẽ gặp nhau trong 1 thời gian sắp tới chứ . Chậc ... điều gì khiến cho tôi mất tự chủ đến thế này ?

Và bây giờ tôi phải làm gì với 2 người đang chờ đợi 1 sự giải thích từ tôi đây . Tôi biết phải nói gì với họ đây , kể cho họ hết mọi chuyện sao ?

Oh No .... bây giờ vẫn chưa phải lúc .

- Lần cuối đấy Taeny .... mình không muốn thấy tình trạng như khi nãy đâu .... Mình không muốn mất 2 người đâu , vì thế nên cẩn thận . Mà này Taeyeon ... cậu nên chú ý đến cô Thư Kí Han ... Hình như cô ta biết chút gì đấy ?

Tôi nhanh chóng đứng lên , và đổi sang chủ đề khác , hy vọng được thoát thân dễ dàng . Và thật may mắn khi bây giờ 2 người có vẻ như không chú ý gì đến tôi ... hình như 2 người đang suy nghĩ 1 việc gì đó ... Chộp lấy cơ hội tôi bước nhanh ra khỏi đây ... Trước khi đi tôi nghe tiếng Taeyeon nói như thì thầm...

-Thư Kí Han ?

Thật lòng tôi thấy có lỗi với cô Thư Kí ấy lắm .... Nhưng biết làm sao được ! Tôi phải vì tôi , nếu không trời tru đất diệt .... 1 lần nữa , tôi thành thật xin lỗi . Thư Kí Han !

Quay trở về phòng với những suy nghĩ rối ren .... Tôi lấy tay xoa xoa trán để đuổi được cơn nhức đầu đang hành hạ .....

Ngã lưng ra sau ghế , tôi khẽ thở dài .....

-" Yul ! hy vọng ngày mai , cậu sẽ giải đáp hết tất cả sự thắc mắc trong mình .... và Yul à ... có lẽ hơi trễ nhưng ... uhmmm... mừng cậu trở về "

+ Chung Cư S1 ......

Yuri's POV :

Tôi cố gắng bước vào căn hộ , đầu óc tôi , linh hồn tôi có lẽ bây giờ ờ đâu tôi còn không biết . Bước chậm rãi ngồi xuống cạnh con nhóc đang xem 1 Show nào đó trên chiếc ghế sopha ... cùng 1 phần ngũ cốc trên tay . Từ lúc vào nhà đến giờ thậm chí con nhóc còn không thèm nhìn tôi . Có lẽ con bé biết trước tình cảnh này của tôi ? Con nhóc ngồi đó thản nhiên đến tàn nhẫn .

Tôi quay sang nhìn nhóc hy vọng nghe được 1 lời an ủi . chí ít là để xoa dịu nỗi đau trong tôi , nhưng không .... con nhóc đang cười như điên vì 1 cái show nào đó , mặc cho tôi có héo có úa thế nào . Cảm giác tủi thân thế nào ấy . Sóng mũi tôi có dấu hiệu cay cay rồi ....

-Yong À !

Có lẽ tôi không kiềm chế được ... tôi gọi tên con nhóc bằng cái giọng gần như muốn khóc ...

-Em biết mọi chuyện rồi sẽ thành thế này mà !

Con nhóc thở dài đặt tô ngũ cốc trên bàn , quay sang nhìn tôi ....

-Unnie à ! Chị ngốc hơn em nhiều lắm biết không ?

Và cuối cùng , chỉ chờ có thế , tôi bật khóc nức nở trên vai của con nhóc , tôi đã kiềm chế lâu lắm rồi và tôi hết chịu nổi rồi . Từ lúc gặp cậu thì tôi đã muốn bật khóc vì những cảm xúc trong tôi .

-Papo .... - Tôi thật sự biết ơn con nhóc vì đã cho tôi mượn 1 vòng tay ấm áp thế này ......

-Unnie ! Hứa với em . KHi nào không thể chịu nổi nữa thì hãy nói với em . Chúng ta sẽ quay lại Pháp , biết không ?

Tôi không nói cũng không trả lời , thứ tôi đáp lại cho con bé chĩ những cái nấc nghẹn ngào mà thôi ....

Đíng ... đong ....đíng ....đong.....

Tôi bắt buộc phải rời khỏi vòng tay con nhóc cũng như việc ngưng khóc nhè với con bé , vì sắp có khách đến ? Ai thế nhì .... " Nhà Ngoại Giao " à

~~~~~~~~~~~~~~~END CHAP~~~~~~~~~~~~

P/S : Chap này hơi ngắn .... chap sau mình bù lại zậy ?

Bật mí .... chap sau sẽ có thêm 1 nhân vật nữa xuất hiện ^^... biết ai không ... đoán trúng có thưởng ^_*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: