Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Monster 2 [Chap 17]

Chap 17 : Yul ! Chúng Ta Có Thể Nói Chuyện ????

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ - Buổi hợp kết thúc với câu nói ấy và Taeyeon đứng lên mỉm cười bắt lấy tay Manager

-Vâng ! chắc chắn rồi - Tên Manager cũng bắt lấy tay cậu cười nói

-À mà cũng tới giờ ăn trưa rồi , mọi người không ngại nếu tôi mời 1 bữa trưa chứ - TaeYeon cười tươi nói và ngay lập tức cái con người như ma-na-canh từ nãy đến giờ bỗng nhiên đứng dậy không nói 1 lời nào bỏ nhanh ra phòng mặc kệ sự khó chịu của mọi người về hành động vô lễ của cậu

-Có lẽ để lần sau vậy ! - Manager của cậu mỉm cười trừ như để xin lỗi rồi nhanh chóng cúi chào mọi người rồi vội vã chạy theo .

Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng khoảng cách giữa tôi và cậu lại xa như thế , tôi đã từng nghĩ rằng dù không ở bên nhau nhưng chúng ta vẫn luôn hướng về nhau mà . Và bây giờ có phải chỉ có tôi nghĩ như thế ?, còn cậu đã chôn vùi tình bạn giữa chúng tôi nơi Paris phồn hoa kia rồi chăng ? Tôi không mong chờ điều này , sự chờ đợi 4 năm ấy không phải để đổi lấy sự lạnh lùng của cậu Yul à ! Có phải đây là sự trả thù của cậu vì những lời nói năm nào không Yul ? Làm ơn đi Yul đừng đối xử với mình như thế , cậu biết cậu quan trọng như thế nào với mình mà !

Không thể như thế ! Tôi không muốn mất cậu thêm 1 lần nào nữa đâu ! 4 năm đủ rồi Yul ! nếu mình sai thì 4 năm cũng đã đủ cho sự sai lầm của mình rồi . Mình xin lỗi vì đã nói không cần cậu nữa , mình sai rồi mà Yul !

Tôi không thể cứ đứng đây mà tự dằn dặt mình mãi thế ! Tôi cần nói chuyện với cậu , hay ít ra cần nói với cậu 1 lời xin lỗi .

Tôi nhanh chóng chạy thật nhanh ra khỏi phòng họp trước những con mắt ngạc nhiên của mọi người . Tôi không còn thời gian để suy nghĩ nữa , tôi phải cần phải nói chuyện với cậu ngay bây giờ , tôi không muốn phải hối hận thêm 1 lần nào nữa , tôi cảm nhận được 1 cái gì đó trong tôi cố thôi thúc tôi phải tìm gặp cậu . Thật may cậu vẫn chưa đi , có lẽ chúa cũng muốn tôi nói với cậu 1 lời xin lỗi , dù chỉ là 1 lời xin lỗi muộn màng .

Nhanh chóng tôi nắm lấy tay cậu , tôi khẽ mỉm cười , vì biết dù cho cậu có thay đổi như thế nào thì liệu cậu có biết bàn tay này vẫn còn hơi ấm của ngày nào không Kwon Yuri ? hơi ấm đã từng thuộc về 1 mình và tôi đã vô tình đánh mất .

-Yu ... à không ! ViViAn , chúng ta có thể nói chuyện không ?

Và cuối cùng ánh mắt ấy cũng chịu hướng về tôi dù cho nó hoàn toàn vô cảm , và khi đối diện với nó thì tôi lại tránh đi , cái ánh mắt ấy làm cho tôi sợ ... sợ rằng cậu không còn là Yul của tôi nữa . đang hoang mang trong những suy nghĩ ấy rồi bất ngờ tôi bị lôi ra khỏi những suy nghĩ khi tên Manager gạt tay cậu ra khỏi bàn tay tôi . Vụt mất bàn tay cậu và hơi ấm quen thuộc vừa tìm lại được và hắn ta có biết hành động của hắn khiến cho tôi khó chịu và tức giận đến thế nào không ? Tôi quay sang nhìn hắn với ánh mắt không lấy 1 chút thiện cảm , hắn chỉ mỉm cười hỏi tôi :

-Xin lỗi ! nhưng có việc gì sao Giám Đốc Jung ?

-Không ! Chỉ là tôi cần nói chuyện riêng với ,....... - Tôi chưa kịp hoàn thành câu nói thì ....

-Jessica ...

Tôi nhanh chóng quay đầu lại nhìn và .... ôi chúa tôi .... Donghae.....anh làm gì ở đây và sao lại xuất hiện ngay lúc này chứ

-Sao anh lại ở đây ? - Tôi bỗng nhiên thấy khó chịu với anh chỉ vì sự xuất hiện không đúng lúc này .

Có lẽ anh không nhận ra sự khó chịu của tôi , mỉm cười nắm lấy tay tôi dịu dàng nói - Anh tới mời bạn gái anh đi dùng bữa , không được sao ?

Rõ ràng tôi không thể tức giận với anh vì cái lý do chính đáng này được , trong 1 lúc tôi đã quên rằng tôi đã có anh , rằng tôi đã có người yêu rồi . Tôi khẽ cúi đầu thở dài , ngay bây giờ thì tôi nên nói gì với Yul đây ? quay sang nhìn cậu , cậu đang nhìn thẳng vào mắt tôi , vẫn lạnh lùng đấy nhưng sao lại có cảm giác đơn độc và tổn thương thế . 1 lần nữa , tôi lại làm tổn thương đến cậu rồi sao ?

Tôi chẳng biết phải làm gì hơn là nhìn cậu lạnh lùng quay đi và bước vào xe cùng Manager , tôi có thể làm gì khi DongHae đang ở bên cạnh và vẫn nắm chặt lấy bàn tay tôi . Tôi chỉ có thể đứng đó , lặng lẽ nhìn chiếc xe cho đến khi nó khuất bóng .

Tôi và cậu ruốt cuộc sẽ thành như thế này sao ? Tôi không muốn và cậu............ liệu có như tôi ..........?????

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Yuri POV's :

Không 1 ai biết rằng hôm nay tôi đã hồi hộp và lo lắng như thế nào khi 1 vài phút nữa thôi , tôi sẽ gặp lại cậu , Thiên Thần của tôi và cũng như nỗi ám ảnh của đời tôi . Liệu tôi có làm được không ? rằng hãy xem như những người không quen biết theo lời YoonAh , vì con bé nói đó là cách ít nhận lấy sự tổn thương nhất . Tim tôi như ngừng đập khi bước vào cánh cửa ấy , nơi Thiên Thần của tôi đang có mặt . Tôi cảm thấy người tôi như đóng băng khi nỗi lo lắng đang bao trùm lấy tôi .

Tôi cố gắng để không nhìn cậu ,tôi biết mình thật hèn nhất khi không dám đối mặt với cậu , nhưng tôi phải làm sao ? Chỉ vì tôi sợ khi nhìn thấy cậu , tôi không thể kiềm lòng lại được mà lao tới ôm cậu để rồi cậu lại sợ hãi mà tránh xa tôi hoặc tệ hơn là .... bảo tôi hãy biến mất như cái ngày ấy . Tôi thật sự không đủ can đảm và sức mạnh để đối mặt với cái sự thật ấy . Tôi không đủ tự tin rằng sẽ vựơt qua nỗi đau ấy thêm lần nào nữa . tôi không thể ..... . Tôi Thà chấp nhận rằng mình là 1 kẻ hèn nhát , còn hơn bắt tôi đối mặt với nỗi đau ấy thêm 1 lần nào nữa . Nó ...... Đau lắm !

Không phải là mình kiêu ngạo đâu Sica à , chỉ là mình chưa đủ tự tin để đối diện với cậu thôi . Mình xin lỗi nếu hành động này của mình khiến cậu khó chịu hay bị tổn thương thì cho mình xin lỗi nhé . Mình đã đúng hay sai khi quay về đây gặp cậu hả Sica ? Mình.... mình chỉ là nhớ cậu và muốn gặp cậu thôi . Yên tâm nhé , mình sẽ không làm chuyện ngu ngốc nào nữa đâu .

Tôi biết ... tôi biết chứ , rằng ánh mắt cậu luôn dõi theo tôi , Và Sica à ! mình rất vui . Thật đấy , rằng ít nhất cậu vẫn còn quan tâm mình đúng không ? Có lẽ cậu thất vọng vì thái độ của mình , Nhưng Sica à ! chỉ là mình không muốn con tim ngu ngốc này sẽ làm những điều ngu xuẩn mà cậu ghét thôi , mình đang cố gắng không để nó chi phối mình , chỉ vì muốn ở bên cạnh cậu , muốn nhìn thấy cậu dù chỉ với 1 ít thời gian ngắn ngủi này thôi .

Tim tôi tưởng chừng ngừng đập khi cậu nắm lấy tay tôi , đã bao lâu tôi đã không cầm lấy bàn tay nhỏ bé này của cậu rồi nhỉ ? Nó vẫn như xưa nhỏ nhắn và ấm áp .

Sica ! có phải cậu vẫn yêu mình không ? dù chỉ đơn giản là như những người bạn thân . Tôi quay sang nhìn cậu cố không bộc lộ 1 chút cảm xúc gì . và khi biết cậu muốn nói chuyện cùng mình , 1 chút hạnh phúc dâng lên trong tôi , cũng như lo lắng .... liệu cậu muốn nói gì với mình . Hỏi tại sao lại quay về hay chỉ đơn giản nói rằng cậu nhớ mình..........

Tôi cảm thấy như chết đi 1 lần nữa khi anh ta xuất hiện . Tại sao tôi có thể quên rằng cậu đã có bạn trai ? tại sao lại quên rằng bây giờ cậu đã có 1 người bên cạnh chăm lo cho mình . Và tại sao 1 lần nữa tôi lại ngu ngốc hy vọng rằng cậu vẫn cần tôi

Đau đớn , thất vọng và hoàn toàn gục ngã , cố gắng kiềm chế lại tất cả , tôi nhìn cậu lần cuối rồi quay lưng đi . Tôi không thể ở thêm 1 giây phút nào nữa , tôi sợ mình sẽ gục ngã trước cậu mất .

Reduced: 80% of original size [ 500 x 458 ] - Click to view full image

"Có lẽ hãy cứ xem như những người không quen biết sẽ tốt cho cả 2 ta , Sica à ! "

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: