🍁1🍁
I
Giọt đắng cuối xót nơi vang đỏ
Nhấc ly, dốc nhẹ, trượt đáy tâm
Lụy tàn, u mê anh chìm sâu cõi nhớ
Mộng xưa tưởng khuất, anh tìm lại được em
Chỉ dám dựa cồn phủ chữ tình đã úa.
Em ơi anh mơ ngược lối cũ
Khi sắc nắng trải dài thảo nguyên
Khi màu trời vương chút bình yên
Khi xanh cao kể gió chuyện chúng mình
Anh tìm thấy em trong cõi nhớ.
Ta năm ấy-một thời thanh trẻ
Tựa ngông nổi chẳng thể nào bỏ qua
Như mây xa quá nào người lỡ kéo về
Tự tay mình anh nhuộm màu hạnh phúc
Xám tro, xám lạnh hay tẩy mờ sắc duyên?
À anh nhầm rồi, phải không em?
Khi suy rằng những lẽ hư là đúng
Nhưng đêm đó khi nguyệt vùi tinh tú
Chẳng do dự anh ném bỏ tình ta.
Và em ơi những năm tháng sau đó
Đời anh sống chẳng một chút ổn an
Tưởng chừng xám tro là màu của hạnh phúc
Vậy anh chẳng cần, xin trả cho người vứt
Lạc bước chân gầy anh ngã tựa hồn em.
Cô gái nhỏ của anh trong hồi ức
Tâm hồn trong chẳng vướng chút bụi trần
Vòng tay bé gói an yên nhân thế
Lại đem nắng tô sắc trời trong anh.
Mộng tàn ly tan tay vụt mất
Anh gục đầu trên bàn rượu đầy sắc lạnh
Hồi tưởng ấm áp vòng tay em năm cũ
Mảnh thủy tinh tác loạn trên ẩm đá
Như tình mình tan vỡ phải không em?
Một lần nữa anh muốn chìm vào mộng
Cố lục tung trang hồi ức tìm lại em
Nhưng em ơi khi mọi thứ hòa cát bụi
Chẳng còn gì thể níu lại phải không?
Vậy đêm nay anh chẳng thể say nữa
Và đôi mình mãi rồi lạc mất nhau.
●
●
●
●
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro