GTNV
Tu Du Mẫn La - Bách Hoa
Ta vì cứu chàng chịu bỏ đi tu vi ngàn năm, vì yêu chàng chịu đày xuống địa ngục âm trì, vì chàng trải qua một ngàn năm tình kiếp. Ngọc lưu ly chiếu sáng một vùng biên ải ...Trước mắt là chàng hay là Giang Sơn!!!??
Có một loại ái tình, một khi đã sa vào liền không thể nào dứt. Đã thử buông chấp niệm nhưng vẫn mãi chấp niệm. Số mệnh này ... Là do lão thiên an bài ngang trái, hay do tự ta muốn đi vào.
"Được chết trong vòng tay chàng, được sống trong tay chàng đây chính là số mệnh mà thiếp lựa chọn ... Có chàng rồi thiếp xin được ngủ mãi triền miên"
Ái Nhĩ Cáp Tân - Liêu Đào
Không có duyên phận, ngàn năm sau vẫn là không có duyên phận. Đại ca ở trên đài vàng trảm ngọc, muội chỉ có thể đứng bên dưới ngắm nhìn, mãi mãi không thể chạm tới được.
Mỹ nhân thầm thương trộm nhớ khách anh hùng. Xa cách bao nhiêu năm gặp lại, là hạnh phúc xum vầy hay là đau khổ sầu bi.
"Muội không có gia đình, đại ca chính là gia đình của muội. Nếu đại ca đuổi muội đi, muội cũng không thiết sống nữa"
Độc Y Thánh Nữ - Bách Mộng
Có người năm xưa hứa trước một tổ sư nếu như ta chết đi, chàng sẽ khắc lên đó hai chữ "ái thê". Trước kia là ta phụ chàng, hiện tại là chàng phụ ta. Vòng luân chuyển cứ mãi xoay, từ bao giờ đã quên mất tầm mắt năm xưa. Giọt lệ yên chi mỗi đêm lại lăn dài trên đôi gò má ngọc.
Kẻ yêu nhiều hơn là kẻ đau lòng nhiều hơn. Dũng cảm bước qua một cuộc ái tình đau khổ, nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ.
"Dùng một mạng đổi lấy mười mấy nhân mạng của nhà họ Bạch, chẳng phải là các người qúa lời hay sao?"
Tố Yên Hoàng Hậu - Vân Yên
Trong hậu cung của người có hàng vạn phi tần, thiếp chỉ là một nữ nhân nhỏ bé trong đó. Hoàng Thượng có để tâm cũng trong phút chốc. Đảo mắt hết một lượt, nhận ra mình trần tục. Muốn vượt lại vũ môn để rồng trở lại thành cá chép.
Dùng hết tâm tình hầu hạ đổi lại được gì ngoài sự lạnh nhạt thờ ơ. Không cần ngai vị này, chỉ cần người để tâm một chút. Mỗi đêm đến tẩm thất nghe thiếp gảy khúc Phượng Cầu Hoàng.
"Giữ cả giang sơn làm gì? Trong khi trái tim người mình yêu cũng không giữ được"
Như Bình Quận Chúa - Vân Phương
Nói đi!!! Ta rốt cuộc là gì? ... Thật ra chàng có yêu ta không? Chàng bức ta đến mức này là vì điều gì? Chàng hại ta đến điên loạn là vì điều gì? Hồng nhan như đóa hoa, nở ra ắt có ngày tàn. Chàng lấy đi tuổi thanh xuân của ta bởi câu "Lãnh Liêu tương liền". Đã từng yêu qua, đã từng hận qua. Cuộc đời này ta sống đủ rồi.
Là yêu, là hận, đến lúc trải mình xuống lòng đất là tro tàn. Thực thực ảo ảo, chuyển xoay khó lường. Hôm nay ái thương, chắt chi ngày mai không ly biệt.
"Mưa khói nhẹ cuối trời, khi cuồng phong sóng tận. Trần thế trả cho người ..." Vân Phương tuyệt bút.
Tâm Quân - Lãnh Phong
Ta chưa hề yêu qua nàng, Phương nhi mới chính là nương tử của ta. Nàng sống hay chết đến tìm ta có ích gì?
Vô ái, vô tri, vô oán. Đối với hắn đóa Phù Dung trước mắt chưa bao giờ tồn tại.
"Anh hùng tình trường ... Ngây ngô tung hoành, vó ngựa cuồng kinh ... Hai trái tim sớm tối chẳng thể tìm tới"
Hoa Đà Tái Thế - Vân Nhạc
Đã từng hẹn thề sông núi để rồi trôi theo làn gió hóa hư vô. Nếu nàng là ngôi sao ta nguyện là bầu trời ôm trọn. Nếu nàng là cây ta nguyện là cánh rừng bao bọc. Nghiệp nàng tạo ra, ta nguyện thay nàng hóa giải.
Cả một đời thông minh sáng suốt, đoán hiểu hết chuyện của thiên hạ nhưng chuyện của bản thân lại đoán mãi chẳng ra. Trước kia là ta tự quyết định cuộc đời mình, còn bây giờ dơ hai tay tùy nàng định đoạt.
"Nếu có thể nàng hãy dùng một đao chém chết ta đi, ta nhất định sẽ không kêu la hay là oán hận. Nhưng ta cầu xin nàng tuyệt đối đừng hãm hại người huynh đệ của ta"
Long Tĩnh Vương - Vấn Kỳ
Yểu điệu thục nữ, quân tử háo cầu.
Kẻ nắm trong tay thiên hạ lại chấp nhận vì một nữ nhân mà buông bỏ, chấp nhận vì nữ nhân mà cuối đầu. Kẻ sinh tình trong thiên hạ lại vì một nữ nhân mà bi ai. Vẽ hổ trên trời vẽ chệch một nét hóa ra lại thành mèo.
" Lệ và máu tuôn rơi đầy thiên hạ, chẳng để tâm đến nửa đời phồn hoa ...Tất cả trên thế gian này đều không thể tránh khỏi vận mệnh nhiễu nhương"
...
Mộng Dưới Hoa®
Tư Thanh Đường Bảo®
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro