Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

Từ ánh đèn nhìn thấy một người đàn ông, rất lịch sự gật đầu bước lên bục cao phát biểu

Đại ý là muốn cảm ơn mọi người đến dự cũng như muốn trình bày về mong muốn công việc cá nhân, sau khi xong, ông lại lần nữa gật đầu cảm ơn, tuyên bố khai tiệc

Ngọc Thư nghiêng người nói nhỏ với Gia Bảo, anh đưa mắt nhìn mới cười gật đầu, cùng Ngọc Thư đem ly rượu vang đi về phía bàn người đàn ông kia

"Ngài giám đốc!" Cô gái đứng phía sau ghế người đàn ông kia cúi người ra hiệu, ông ta ngước mắt liền nhìn thấy Gia Bảo đang đứng phía sau, cạnh cô gái, vậy nên người đàn ông liền đứng lên, xoay người đem ly rượu ra cười "Phó Chủ Tịch Trần, lâu nay không thấy cậu dự tiệc, hôm nay đột nhiên dẫn người đẹp đến đây?"

"Giám đốc Lâm, thật sự ngại quá, đây là em gái tôi, con bé mới vừa nhận việc làm sao có thể để đi một mình đến đây lạ mặt lạ người ?" Gia Bảo cười, đem ly rượu trên tay lên miệng nhấp một cái, mắt đồng thời nhìn về phía ghế bên cạnh Giám đốc Lâm, quanh bàn đó cũng chỉ là mấy vị giám đốc, và một vị tổng giám

"Vậy sao? Vậy đây có phải là cô gái giám đốc vẫn xôn xao mấy ngày qua không ?" Giám đốc Lâm cười nhìn cô đang đứng phía sau Gia Bảo, từ đầu anh cứ luôn che cô phía sau, còn có cô đã làm cái gì cho bọn họ xôn xao ? chẳng hiểu gì cả? "..." Ngọc Thư mỉm cười giơ ly rượu giống như muốn cạn ly với giám đốc Lâm liền bị Gia Bảo đem cái ly uống hết

"Anh..." mấy chữ phía sau của cô liền bị anh nuốt hết "Ngại quá, em gái còn nhỏ, cũng không thể uống rượu, tôi thay cô ấy!" Gia Bảo lại kéo tay cô về phía sau bản thân mình liền như vậy trở thành bia hứng rượu thay Ngọc Thư, đến sau đó cô mới biết người đàn ông này rất thích chuốc say người khác...

"Có anh trai thật tốt, phải không?" Lúc này chàng trai ngồi bên cạnh ông mới bật cười, nâng ly lên nhướn mày với cô và Gia Bảo mới uống "Chú cứ ép người ta như vậy, không chừng ngày mai liền đi ra ngã tư cầm nón đó!"

"Nói chuyện khiếm nhã như vậy, chỉ có thể là tổng giám Trương" Gia Bảo nói nhỏ vào tai Ngọc Thư, cô có chút khinh bỉ nhìn người trước mặt "nghe nói chỉ cần qua tháng sau anh ta sẽ sang tuổi 30" nhìn bề ngoài mang đầy cái khí chất của "đào hoa" và sự "gợi tình" ấy Ngọc Thư liền muốn lánh đi chỗ khác, là một vị công tử chánh hiệu, mấy nhân viên nữ trong Thịnh An vẫn thường rì rầm với nhau, cái vị này rất thích mấy cô gái mang hơi thở nữ sinh, vừa gặp buổi chiều, tối đó liền vào khách sạn

Ngọc Thư rùng mình một cái, quá may mắn khi cô đã lấy chồng, Gia Bảo bên cạnh nhìn thấy biểu hiện của cô liền nhíu mày khó hiểu, tổng giám Trương liền nhếch môi nhìn một lượt người cô mới nói "Vừa rồi tôi nghe không nhầm thì con muỗi nào đó đã bay thành chữ khiếm nhã!"

Mấy vị ngồi trong bàn liền cùng đó hùa theo cười với hắn, Ngọc Thư lạnh mặt, lúc đầu cô sang đây vì thấy có người giống với Cẩm Tú, bây giờ mới nhận ra qua đây là một sai lầm "Thứ lỗi vì không thể nói thêm nhiều với mọi người, chúng ta về chỗ thôi!" Ngọc Thư kéo lấy tay Gia Bảo muốn trở về bàn ngồi, như vậy tay kia liền bị tổng giám Trương nắm lại "Hay là cho hai người ngồi ở đây đi ? Giám đốc Lâm thấy sao?"

Không đợi giám đốc Lâm trả lời, Ngọc Thư liền cười hất tay ra, xung quanh giống như có rất nhiều sát khí "Tổng giám Trương, chúng tôi cũng chưa có gây sự với anh, anh cũng đừng có tuỳ cơ gây sự!"

Trong phòng tiệc chìm vào một khoảng lặng, cái vị chủ tiệc thấy không khí như vậy liền muốn đứng lên hoà giải, Gia Bảo chỉ cười, không nói nhiều liền muốn đi trước

Ngày hôm sau sự việc liền đến tai Bảo Thiên, anh chỉ hỏi Gia Bảo muốn như thế nào, Gia Bảo im lặng nhìn sang hai con người đối diện, Ngọc Thư hạ mắt nhìn xuống bàn tay của mình, Nhật Long lại vuốt cằm "Thủ tiêu đi!"

"Cậu là xã hội đen sao?" Bảo Thiên khinh bỉ nhìn hắn, có chút không vui khi người của Thịnh An bị bọn người kia đùa bỡn như vậy

"Thật ra cũng có lỗi bọn em mà, bỏ qua cho họ đi!" Mấy ánh mắt suy nghĩ trầm tư bỗng đều chuyển hết lên người cô, chỉ có hắn giống như không có nghe thấy, tiếp tục nghịch cây viết "Tổng giám Trương cũng không chắc là người xấu!"

"Có ai nói chỉ riêng tên đó?" Nhật Long dựa người vào ghế, không mặn không nhạt lên tiếng

"..." Cô nhíu mày nhìn sang người bên cạnh "Vậy thì ý em chính là tha cho mọi người trong đó có cả TỔNG GIÁM TRƯƠNG!"

"Hừ" Nhật Long liếc mắt, đưa cây viết hướng lên "Cô là hắn sao? Sao có thể hiểu tâm ý hắn như vậy? Hay là do các người tạo ra cái này?"

"Anh đừng có quá đáng!" Ngọc Thư nhẫn nhịn, hoàn toàn không có tức giận, đem cây viết của hắn giật lấy, để xuống bàn "Nếu em là anh ấy chắc chắn cũng sẽ không cố ý nói xấu người của Thịnh An!"

"Hay cho nếu em là anh ấy!" Nhật Long trực tiếp xoay người, kéo lấy tay cô "Cô nhận thức cho rõ, là ai cũng được, nhưng đừng có để Thịnh An bị bôi nhọ vì cô, đàn bà thật phiền phức"

Ngọc Thư nhíu mày muốn kéo tay ra, liền được Gia Bảo gỡ ra, hắn không có nhìn thêm chỉ đứng lên đi ra cửa, bỏ lại một câu "Mọi người muốn làm gì thì tuỳ!"

"Chị ơi! Chúng ta có khách!" Tiểu Mận nhìn thấy Ngọc Thư từ thang máy đi đến liền nhào lại, trên mặt có chút lo lắng

"Ai vậy?" Cô cười nhẹ, vỗ tay đang bám lấy mình của Tiểu Mận như an ủi, liền cùng nhau tiến vào phòng làm việc

....

"Tổng giám Trương???"

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro