Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

Bảo Thiên hừng hừng nộ khí nhìn chằm chằm đám người trước mặt, người vừa nêu ra cái ý kia run rẩy đứng trước cái máy chiếu, hai tay anh ta nắm chặt lấy cuốn tài liệu

Gia Bảo ngồi bên cánh phải của anh hơi nhướn mày, mở cuốn tài liệu bên trong ra rất cẩn thận xem từng chi tiết bên trong, chốc lát lại đưa mắt liếc qua bên đối diện là Nhật Long

"Cái này... thật ra ban đầu chủ ý của tổ thiết kế không phải như vậy" người bên cạnh anh ta đột nhiên đứng lên, trên mặt cô ta chẳng mang chút biểu cảm nào cúi người "Xin lỗi mọi người, tôi là người của tổ thiết kế cho kế hoạch lần này, sơ xót này tổ thiết kế xin nhận, nhưng chủ ý này không phải của chúng tôi"

"Vậy là của ai?" Mọi ánh mắt đang nhìn cô gái kia phút chốc đều chuyển về người ngồi cạnh Nhật Long "Nếu không phải của tổ thiết kế, vậy ai nêu ra cái ý tưởng này?"Ngọc Thư nhàn nhã lật từng trang tài liệu, lại đưa mắt hướng về phía cô gái kia

"Cái đó..." Anh chàng kia mím môi, Lúc đầu rõ ràng danh sách khách mời đưa cho bọn họ không có tên của bên kia, vậy mà sau đó, do bên kia không được mời họ cho rằng Thịnh An không tôn trọng nên lập tức tung ra mấy cái tin nhảm, làm cổ phiếu Thịnh An mất mấy phần trăm

Vừa rồi anh chàng kia cũng chỉ là "lỡ miệng" nói rằng Thịnh An không có đủ sức khống chế tin nhảm mới xảy ra sự việc này....

"Tôi sẽ xem xét lại việc này, tổ thiết kế ở lại một chút, em nữa" Bảo Thiên liếc mắt, mọi người trong phòng họp lần lượt rời đi thật nhanh, chỉ còn lại hai người tổ thiết kế và bốn vị quyền lực kia

"Lúc nãy thấy hai vị có chút do dự, vậy lý do là gì?" Nhật Long đem cây bút Kim đóng nắp lại, cất vào túi, mặt lại hướng lên nhìn hai người kia, Ngọc Thư im lặng, từ buổi đầu đến giờ, bọn họ còn chưa có cùng giao mắt với nhau hay chỉ đơn giản là một cái gật đầu chào

Chàng trai kia đan hai tay vào nhau không ngừng liếc mắt về phía Ngọc Thư rồi run lên, Ngọc Thư hiếu kì nhất thời nhướn mày, tự hỏi vì sao cứ luôn nhìn bản thân cô

"Theo ý anh, chủ ý này là do tôi sao?" Cô mỉm cười, đứng dạy đi về hướng anh ta "Anh tên gì?"

"L... Lý Minh" Lý Minh kéo nụ cười lên , hai tay đang nắm trước bụng liền đút vào túi quần

"Trả lời với cấp trên như vậy không ổn" Gia Bảo nhìn chằm chằm cô gái bên cạnh Lý Minh, lại đưa mắt về nhìn anh ta " Kéo dài như vậy thật sự mất thời gian, lý do gì làm hai vị do dự như vậy?"

"Là chủ ý của giám đốc" Cô gái bên cạnh Lý Minh kéo dài chữ cuối cùng, lại rất kiên định nhìn về phía Ngọc Thư

"Cô có bằng chứng gì cho thấy một giám đốc sẽ làm như vậy?" Ngọc Thư bình tĩnh hơn những gì cô ta đã nghĩ, liền có chút nhíu mày

"Tôi không nói cô" Cô ta nhíu mày khinh khỉnh cười, "Ồ, tôi cũng đâu nói đó là tôi!" Ngọc Thư trừng mắt cười, đồng thời lắc đầu "chậc, như vậy cũng có chút không rõ ràng, hay là tôi nên nói là do chị em tốt của cô đã làm ?"

Gia Bảo cùng Bảo Thiên đồng loạt hướng mắt về phía Ngọc Thư, "Thư..."

"Ồ, suỵt" Ngọc Thư đưa ngón trỏ lên suỵt một tiếng, lại cười nhìn cô gái kia "Lẽ ra đây là chuyện của riêng tôi mới phải, không, là của chồng tôi..."

Ngọc Thư đưa mắt qua nhìn Nhật Long nãy giờ vẫn im lặng nhìn xuống mặt bàn "Là chuyện tư thì không nên lấy ra làm như công, việc này có ảnh hướng đến cả một Thịnh An chứ không phải chỉ mình tôi hay chồng tôi!"

Bị cô quát lên khiến cô gái kia thụt lùi mấy bước, Nhật Long liền liếc qua Ngọc Thư, hắn nhỏ giọng đủ cho hai người nghe "Đừng có luôn miệng nhìn tôi rồi nói là chồng cô!"

"Cho nên, đây là cảnh cáo từ Thịnh An đến các cô, nếu còn xảy ra việc tương tự, tôi xin dám chắc con đường sự nghiệp của các cô sẽ không còn bằng phẳng" Ngọc Thư làm như không nghe thấy hắn nói, tiếp tục nhìn Lý Minh và cô gái kia nói, sau cùng rất nhẹ nhàng đem mấy cuốn tư liệu gì đó xếp gọn, đem cái túi xách rời đi

Bảo Thiên mở to mắt nhìn cô đóng cửa lại, lẽ ra mấy câu cuối phải là do anh nói chứ, lộn kịch bản rồi sao?

Gia Bảo cùng Nhật Long đưa mắt nhìn nhau, anh hơi cúi đầu " Hai người rời đi, lúc nãy chắc cũng đã nghe rõ cảnh cáo rồi" Lại đi về hướng Nhật Long "Còn cậu, xử lý cho tốt cái mình làm ra, đừng có đổ lên người Thư hay Thịnh An"

"...."

"Anh cả, em thấy mấy việc này không lẽ chỉ do đám phụ nữ ghen tuông?" Gia Bảo gõ nhẹ ngón tay xuống bàn, nhìn về hướng Bảo Thiên

Bảo Thiên gật đầu một chút, anh cũng nghĩ như vậy, mấy chuyện này chắc chắn có đám người cũ đứng sau khích tướng, nếu không làm sao chỉ vì một lời mời mà hụt đi nhiều phần trăm như vậy

"Đừng có nhìn em" Nhật Long bị ánh mắt Bảo Thiên nhìn trúng, liền có chút không thoải mái mà tránh né đi, "Cậu giữ mình cho tốt, mất rồi đừng có đến chỗ anh khóc lóc"

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro